- Kan à anh mau lấy sữa cho con mau lên_ Tiếng hét của cô vọng lên.
- Anh lấy liền_ Anh gấp rút chạy đi pha sữa.
- Kan à mau lấy tả cho con, con nó tè nữa rồi_ Tiếng cô lại vọng vang lên.
- Anh lấy liền_ Anh lại phải chạy đi lấy tã cho con mình. Kể từ khi có con hai vợ chồng anh và cô lúc nào cũng bận rộn nhất là anh phải chạy đi lấy cái này lấy cái kia.
Bên cậu.
- Kun anh bồng con giùm em, em đi pha sữa_ Nhỏ đưa con cho cậu bồng. Còn mình thì đi pha sữa.
- Con à con phải ngoan biết không, không được tè bậy nhe không_ Cậu vừa bồng con đua qua đua lại vừa noi. Ai ngờ vừa nói xong thì một mảng áo đã bị ướt trên người cậu. Cậu nhăn mặt:- Con à, ba vừa nói xong thì con đã tè bậy nữa rồi, thật là khổ thân tui mà.
- Kun thay tả cho con mình mau lên_ hỏ vừa pha sữa vào thấy liền nói lớn.
- Em thay cho con đi, anh đi tắm cái đã_ Cậu vội đưa con cho nhỏ sau đó chạy vào phòng tắm.
- Haiz.... thật là mệt mà_ Cô thở dài lắc đầu ngán ngẫm.
Bên Zin cũng chẳng khá hơn là mấy khi.
- Con nó khóc kìa Zin anh mau qua dỗ con đi_ Hana đang ngủ nghe tiếng ồn line62 đánh thức Zin dậy.
- Con à sáng con không khóc tối lại khóc con làm cha mệt quá đi_ Zin vừa ngáy ngủ vừa qua chỗ con mình mà dỗ.
- Nín đi con, ba thương nha, ừ...nín đi nà, ba sẽ mua ho con nhiều đồ chơi_ Zin vừa bồng vừa dụ dỗ. Sau một hồi cuối cùng đứa bé cũng chịu ngủ. Zin chèo lên giường ngủ liền chuẩn bị tin thần chiến đấu với con mình vào ngày mai.
Nó hiện giờ vẫn chưa sinh. Cũng đã 1 tuần mà con chưa sinh.
- Vợ à sao em lâu sinh quá vậy?_ Hắn nằm trên giường ôm nó hỏi.
- Sao em biết được chứ_ Nó trả lời.
- Thôi ngủ đi để giữ sức sinh nghe chưa_ Hắn nói.
- Em biết rồi, anh mới là người lo giữ sức ấy, anh biết không 3 ngời kia ngày nào cũng chạy tới chạy lui để lo cho con, có khi mỗi đêm tụi nó còn thức khóc um xùm nữa đấy_ Nó nói với hắn.
- Anh không sợ đâu dù gì cũng có kinh nghiệm rồi_ Hắn trả lời chắc nịch.
- Ừm ngủ sớm thôi em mệt rồi.
- Vợ ngủ ngon_ Hắn hôn vào má nó. Rồi cũng ôm nó ngủ.
Sáng nó đi xuống cầu thang tiên 1đến bếp. Nhưng đột nhiên nó trượt chân ngã xuống.
- Mẹ ơi, con đau quá mẹ ơi_ Nó la lên. Bà Lệ Quân trong bếp hốt hoảng chạy ra.
- Sao vậy, sao lạ ngã thế này, Kim mau gọi cấp cứu mau lên_ Bà lo lắng cùng bé Kim đỡ no dậy.
Tại bệnh viện.
- Vợ con sao rồi mẹ_ Hắn lo lắng hỏi. Khi biết tin nó ngã hắn đã bỏ hết các cuộc họp mà gấp rút chạy vào bệnh viện.
- Mẹ không biết khi nghe tiếng la mẹ chạy ra đã thấy con bé nằm đó kêu đau_ Bà Lệ Quân lo lắng nói.
- Bác sĩ vợ tôi sao rồi_ Hắn ké tay bác sĩ lại nói.
- Vợ anh không sao do đau quá nên mới như vậy_ Bà Bác sĩ nói. Sau đó chạy vào phòng cấp cứu để đỡ đẻ cho nó.
Một hồi trôi qua cuooi61 cùng nó cũng sinh ra tiểu công chúa.
- Chúc mừng anh là một cô bé dễ thương_ Cô y tá bồng đứa bé ra đưa cho hắn coi.
- Con gái cảu ba chào mừng con đến với thế giới này_ Hắn mỉm cười nhìn con của mình.
- À vợ tôi sao rồi?_ Hắn hỏi cô ý ta.
- Vợ anh không sao đã chuyển qua phòng hồi sức, để tôi đua bé đi tắm_ Cô y tá nói xong bước đi.
Tại phòng hồi sức.
- Chị chúc mừng chị cuối cùng cũng sinh ra tiểu công chúa rồi_ Hana vừa bồng con mình vừa nói.
- Ừ cảm ơn em_ Nó cũng bồng con mình mà nói.
- Ủa mà Ken anh có cho Thiên Phong vào không?_ Nó quay qua hỏi hắn.
- Có, đây Thiên Phong đang ngồi đó kìa_ Hắn nói hướng ra sau lưng mình. Cậu bé Thiên Phong đang ngồi trong xe đẩy.
- Phong nhi đây là em con nè dễ thương không_ Nó bồng tiểu ông chúa đua cho Thiên Phong coi. Cậu bé như hiểu” ư...ư” vài tiếng.
- Con thông minh quá đi, cưng ghê vậy đó_ Nó nói xoa xoa mà Thiên Phong.
- Còn phải xem là con ai mà thông minh vậy đấy_ Hắn tự hào nó.
- Mày/ cậu tự luyến quá đấy_ Cả 2 người trong phòng cùng đồng thanh nói. Làm hắn tụt hứng: - Này có cần như vậy không?
- Cần, rất cần_ Cả 6 lại đồng thanh. Lần này làm hắn quê một cụ chà bá luôn quay qua nó:- Vợ họ ăn hiếp chồng của em kìa
- Tụi tao ăn chứ chưa có hiếp_ Cả 3 anh chàng nhà ta lại nói.
- Họ nói đúng mà anh tự luyến quá rồi_ Nó cũng trả lời y chang 6 người kia. Làm hắn đỏ mặt.
- Vợ à anh là chồng của em đó, sao em không binh anh
- Bởi vì anh quá tự luyến rồi_ Nó cười nói. Làm hắn đỏ cả mặt- Các người họp tác ức hiếp tôi, con à con xem mẹ con các cô chú con ăn hiếp ba kìa_ Hắn quay qua nói với Thiên Phong. Còn cậu bé chỉ cười rồi thôi.
- Thấy chưa cả con mày cũng thấy mày tự luyến quá rồi còn gì, đúng không Thiên Phong_ anh nói nhìn qua Thiên Phong.
- Các người...._ Hắn cứng họng không biết nói gì
- Thôi được rồi đừng đùa nữa nếu không cái người tự luyến kia sẽ tức giận thật đấy_ Nó nói liếc qua hắn.
- Haha...._ Một tràn cười dài vang lên trong phòng bệnh của nó. Như nhớ ra gì đó hắn hỏi:- Vợ tại sao em lại ngã vậy?_ Hắn nhìn nó hỏi.
- Em không biết hình như là em va phải dầu nên bị trượt chân ngã xuống_ Nó suy nghĩ sau đó trả lời.
- Chẳng lẽ kẻ đó muốn hại chúng ta nửa sao_ Anh nghi ngờ nói.
- Nhất định trong nha có nộigián rồi_ Hana nói
- Chuyện nay phải tìm hiểu kĩ mới được_ Zin nói.
- Vậy chị giao chuyện này cho em nha Zin_ No cười cười nhìn Zin
- Sao em không làm đâu_ Zin hốt hoảng.
- Sao có làm không_ Nó trừng mắt nhìn Zin
- Làm em làm mà_ Zin trả lời yếu xìu
- Tốt, làm cho tốt vào_ Nó nói
- Vâng em biết rồi.
Tối trong phòng bệnh chỉ còn hắn và nó có cả Thiên Phong và tiểu công chúa nằm( Vì là phòng vip nên rộng rải hắn cho người đem giường đến đây ngủ luôn.)
- Vợ em muốn đặt tên con là gì?_ Hắn nằm đó vòng tay qua ôm eo nó hỏi.
- Chẳng phải em đã nói rồi sao chúng ta sẽ đặt tên con là Thiên Tuyết_ Nó quay qua nói với hắn.
- Anh tưởng lúc đó em nói chơi chứ_ Hắn ngạc nhiên.
- Em chưa bao giờ nói chơi đâu_ Nó lại trả lời hắn.
- Haiz.....thôi được rồi tên Tuyết thì tên Tuyết vậy, mọi quyền quyết định đều thuộc về em_ Hắn thở dài nói. Sau đó nhắm mắt ngủ.
- Chòng ngủ ngon_ Nó hôn chụt vào môi hắn. Ai ngờ hắn nhanh cơ hội đưa tay ra sau gáy nó cố định đầu nó mạnh mẽ hôn xuống. Nó đẩy hắn ra:- Anh lợi dụng quá đi.
- Anh là chồng em hôn em có gì sai sao gọi là lợi dụng dược chứ_ Hắn vẫn cười nói mặc cho nó tức giận.
- Anh.... ứ chơi với anh_ Nó quay lưng về phía hắn
- Thôi được rồi đừng giận anh nữa, anh chỉ đùa thôi, ngủ đi ngoan_ Hắn đành nhận lỗi sau đó dụ dỗ nó ngủ.
- Hừ tha cho anh_ Nó hừ lạnh sau đó úp mặt vào lòng hắn ngủ. Hắn để cầm mình trên đỉnh đầu nó. Cả hai cùng chìm vào giác ngủ ngàn thu ơ lộn giấc ngủ đẹp.
Cứ như vậy thời gian cứ trôi theo năm tháng và giờ đã 5 năm, tụi nó và tụi hắn ai cũng 2o mấy tuổi, còn các tiểu công chúa, tiểu hoàng tử thì cũng được 5 tuổi rồi, riêng Thiên Phong thì lớn hơn 1 tuổi.
Biệt thự ROSE ( ai nhớ biệt thự này không, biệt thự của nó lúc rước đó, bây giờ tụi nó, tụi hắn cùng các hoàng tử, công chúa dọn vào đây sống chung rồi)
- Tất cả 5 đứa tập hợp lại đây cho ta _ giọng nói này không ai khác chính là giọng nói của nữ chính( sắp nhừng ngôi nữ chính lại cho người khác rồi) chúng ta. Kể từ sau khi 2 đứa nhóc dọn qua đây chúng nó cùng 3 người đứa kia ia cũng quậy làm cả 3 cặp vợ chồng mệt mỏi muốn chết, nhưng chỉ có mình nó la thì chúng mới chịu nghe. Nhiều khi 3 cặp vợ chồng kia tự hòi:” Không biết mình là cha mẹ chúng nó, hay chị Băng/ Ice là mẹ tụi nó nữa”
- Dạ mẹ/ dì/ cô_ Cả năm cùng cúi đầu bước vào.
- Sáng giờ các con đã làm gì mau khai báo rõ ràng_ Nó nhìn cả 5 đứa trẻ mặt tức giận nói.
- Thiên Tuyết cậu gan nhất cậu nói đi_ Kim Ngân( ai nhớ cô bé này không là con của Zin và Hana đó ạ) run run nói với Thiên Tuyết
- Thành Huy cậu là con trai cậu nói đi_ Thiên Tuyết lại đẩy qua cho Thành Huy( Đây là con của cậu và nhỏ đấy ạ)
- Thế Nam cậu nói đi cậu gan hơn mình_ Thành Huy cũng (lại)đẩy qua cho Thế Nam( cậu này là con của cô và anh)
- Thiên Phong em...._ Thế Nam mếu máo nói. Nhưng chưa nói xong thì Thiên Phong đã chen ngang vào:- Anh không nói đâu, em tự mà nói đi
Nó nhìn cả năm đứa trẻ cứ đùng đẩy cho nhau lắc đầu ngán ngẩm: - Thiên Phong con nói đi_ Nó chỉ vào Thiên Phong.
- Dạ thật ra...._ Thiên Phong ấp úng cúi đầu.
- Nói_ Nó tức giận quát. Làm Thiên Phong giật mình:- Dạ sáng giờ tụi con làm bể 1 cái bình hoa cổ của Cậu Kan, làm gảy một cây kiểng của ba, làm bể cái hồ cá của cậu Zin, làm bể cái kính của con xe yêu qúy của chú Kun và lấy 4 hộp trang sức của 3 dì và mẹ ạ_ Thiên Phong mếu máo nói một tràn dài lịch sử của cả 5 đứa trong ngày hôm nay.
- Woa tội của tụi con ít qua nhỉ?_ Nó cười nhìn cả 55 đứa. 5 đứa run sợ. Cả 5 đều biết mỗi khi nó cười như vậy là cả 5 sẽ bị ăn đòn cho côi. (Nhớ lần trước 5 đứa tò mò muốn xem mấy căn phòng trên tầng 2 là gì mà nó cứ không cho lên đó tới nổi đem vệ sĩ canh ngay chỗ đó. Cả 5 d8ua71 bàn kế hoạch dụ 2 ngời vệ sĩ kia đi. Cưới cùng cũng dụ được sau đó tò mò xem căn phòng đầu tiên thấy nó tối thui nên cả 5 không vào, căn phòng thứ 2 thì bị cách một lớp hàng gào kính mích không có lổ chui qua, căn phòng thứ ba thì không tahy1 gì nên 5 đứa đi vào sau đó đóng cửa lại tham quan nguyên căn phòng. Thế Nam tò mò thì thấy cái rì-mót( ko biết đúng chính tả hay không) cầm lên bấn thử ai ngờ nhấn hoạt động cái máy lạnh do nó tự chế một hồi thấy lạnh quá nhưng không biêt tắt. cả 5 mở cửa chạy ra ai ngờ xui xẻo ửa bị kẹt không mở được. 5 đứa cứ đập cửa nhưng phòng các âm làm sao nghe được. Cũng mai là nó bắt phạt Zin cái vụ làm ăn tách trách làm công ty lỗ 1 triệu USD nên bị vào phòng lạnh vừa mở cửa Zin thấy 5 đứa nằm đó lạnh cống. Mau chóng kêu người đem chúng ra cũng mai là không sao. Sau ngày đó, cả 5 bị nó phạt vừa đứng vừa chép 100 lần câu” Con biết lỗi rồi, từ nay chúng con sẽ không quậy phá nữa”) Cứ ngoan cho hết 1 tháng thì tụi nó lại nổi lên và giờ là lịch sử quậy cảa cả 5 đứa.
- Tụi con biết lỗi rồi thưa mẹ, xin tha cho tụi con lần này_ Thiên Phong cúi đầu nói.
- Lần trước cũng biết lỗi lần này cũng biết lỗi, chác lần sau làm sập nhà cũng biết lỗi quá_ Nó tức giận quát.
- Dạ mẹ yên tâm lần sau sẽ không có sập nhà đâu...( chỉ nặng hơn lần này chút thôi)_ Thiên Phong trả lời vế sau nói nhỏ lại chỉ mình mình nghe. Nhưng tất nhiên nó dã nghe hết lời ccua3 cậu con trai mình nói.
- Đúng nặng hơn lần này chút thôi con nhỉ_ Nó nhếch môi cười giọng nói nhẹ nhàng. Nhưng thực chất sự trừng phạt không nhẹ chút nào.
- Chuyện gì mà ồn ào quá vậy con gái_ papa nó cùng tất cả các cha chồng mẹ chồng của tụi nó và tụi hắn bước vào. Có cả Thiên Lan và Zan nửa( Ai nhớ Zan không là cô bé nó nhận làm em gái đó mọi người)
- Uả ba sao mọi người lại tới đây_ Nó ngạc nhiên nhìn tất cả mọi người.
- Ta tới thăm cháo ta không được sao_ Papa nó mỉm cười nhìn nó.
- Dạ được, mọi người ngồi đi ạ_ Nó gật đầu.
- Chị em nhớ chị quá_ Thiên Lan và Zan nhào lại ôm nó.
- Ủa Thiên Lan em về rồi có tìm được anh nào chưa_ Nó nhìn Thiên Lan hỏi.
- Có rồi ạ, nhưng anh ấy nói em về trước đi sau anh ấy sẽ về_ Thiên Lan e thệ cúi đầu nói.
- Haha em tôi bết yêu rồi_ Nó cười.
- Chị không quan tâm người ta gì hết á_ Zan nũng nịu nói.
- Thôi đi cô nương 18 tuổi rồi mà còn như con nít ấy không biết ai rước về nữa_ Nó xoa đầu Zan nói.
- Có chứ, bạn trai em_ Nhận ra mình nói sai gì đó Zan nhanh chóng bịt miệng lại.
- À thì ra là có bạn trai rồi sao có dắt về cho chị xem không_ Nó cười nhìn Zan
- Có anh ấy hiện đang về nhà trước nói v62 hôn sự của tụi em_ Zan mỉm cười nhìn nó.
- Tôi có nói là gả em đâu mà hôn với chả sự_ Nó giả bộ lên giọng nói.
- Chị...
- Chị đùa đấy, chỉ cần cậu ta tốt với em là được_ Nó nói.
- Vâng anh ấy rất tốt với em.
- Mọi người ở lại ăn cơm để con làm vài món cho mọi người_ Nó nói với tất cả.
- Mẹ còn tụi con thì sao_ Thiên Tuyết nhìn nó nói.
- Tụi con hả,....như lần trước đi_ Nó suy nghỉ một hồi rồi nói
- Hả_ Cả 5 đt
- Chuyện gì vậy con_ Bà Lệ Quân hỏi.
- Dạ là do tụi nó phạm tội quá nhiều nên bị phạt ạ_ Nó nhìn 5 đứa rồi nói.
- Chuyện gì nói ta nghe nào Thiên Phong_ Bà Lệ Quân nhìn Thiên Phong hỏi.
- Dạ là do tụi con....._ Thiên Phong cứ thế nói một hơi dài. Làm tất cả mọi người có mặt đều ngạc nhiên ngoại trừ nó.
- Các con quậy i hệt cha mẹ tụi con còn nhò vậy_ Cả 3 cặp vợ chồng( pama cô, nhỏ, cậu)
- Thôi đi con tha cho tụi nhỏ lần này đi_ Papa nó nói.
- Vâng con nghe lời ba_ Nó nói. Sau đó quay qua đám trẻ:- niệm tình ông xin ta tha cho các con lần sau còn tái phạn không nhẹ như vậy đâu biết chưa.
- Vâng cảm ơn mẹ, cảm ơn ông_ Đám trẻ cười.
- Bama ở lại chơi với tụi nhỏ đi, con vào bêp 1lam2 cơm cho mọi người_ Nó nói đi vào bếp.
- Em cùng chị làm_ Thiên Lan và Zan cùng đông 2thanh rồi chạy vào bếp với nó.ái chương tg mệt muốn chết luôn. Mong các bạn đọc không chê, chương này hơi nhảm một tý.
Viết c