Sáng sớm hôm sau:
Hôm nay cả đám bọn hắn dở chứng lại dậy sớm kéo nhau chạy thể dục. Phải chăng để giảm căng thẳng trước khi bắt đầu cuộc họp cổ đông sẽ diễn ra trong vài tiếng nữa.
Bọn hắn chạy thể dục một lúc lâu cũng là đến 6h sáng, bây giờ cả bọn đang đi bộ về tới trước cổng biệt thự. Bất chợt Long nói:
Way, ngôi biệt thự này được xây dựng khi nào vậy sao tớ không biết???__cậu nói, tay chỉ về phía biệt thự bên kia đường đối diện với biệt thự bọn hắn đang ở. Cả đám nghe cậu hỏi cũng chỉ lắc đầu tỏ vẻ không biết.
Thường ngày chúng ta tối tăm mặt mũi làm việc, có ai để ý gì xung quanh đâu chứ__nhỏ nói.
Mà các cậu thấy không, ngôi biệt thự đó rất giống ngôi biệt thự chúng ta đang ở nè__cô nói nói, bọn hắn bấy giờ mới để ý điều này. Nhìn xuyên qua chiếc cổng sắt to màu đen, bọn hắn có thể thấy hai bên dọc đường đi vào biệt thự đều được trồng hoa oải hương và hoa hồng xanh, đường đi thì được rải sỏi chỉ nhìn điểm này thì biết ngay bên ngoài ngôi biệt thự này giống với ngôi biệt thự của bọn hắn, chỉ là không biết bên trong ra sao thôi.
Giống thiệt đó, bọn họ giám "sao" ngôi biệt thự của chúng ta, muốn chết chắc__Hana hậm hực nói.
Thôi nào, chỉ là bề ngoài giống thôi mà, quan trọng là bên trong kia__Zin vỗ vai Hana nói.
Đúng đó, con người còn có thể giống nhau huống chi là nhà__cậu nói, bấy giờ cậu lại thấy mình đã lỡ lời nói ra lời không nên nói. Vì sao ư? Vì chuyện hôm qua gặp người giống nó nên hắn đã trầm mặc cả ngày, bây giờ cậu lại nhắc lại có đáng chế không chứ.
Tớ đi vào trước, cũng muộn rồi, nên chuẩn bị đến tập đoàn Queen thôi, 7h30 sẽ bắt đầu cuộc họp rồi__hắn nối rồi mở cổng đi vào, hắn không muốn bận tâm đến chuyện cậu nói nữa, hắn đã mệt mỏi bởi sự dày vò này rồi. Thấy bóng lưng hắn cô đơn bắt đầu khuất dần sau cánh cổng to lớn, anh tức giận nhìn cậu nói:
Cậu không có từ nào để nói nữa sao???
Tớ xin lỗi, tớ cũng không có cố ý__cậu nói, cậu chỉ là nhất thời buột miệng nói ra thôi mà.
Thấy hành động và lời nói của anh, cậu là lạ, cô đâm ra nghi ngờ hỏi:
Có chuyện gì sao??? em thấy từ hôm qua đến giờ bọn cậu cứ là lạ á.
Không có gì đâu__Zin nói
Chắc chắn???__Cô vẫn còn nghi hoặc hỏi
Chắc chắn__ZIn gật đầu nói hai chữ chắc nịch. Cả bọn cũng không có ai nói gì nữa cùng vào nhà ăn sáng rồi lên đường đến tập đoàn Queen.
Xe vừa đỗ trước tập đoàn Queen đập ngay vào mắt bọn hắn là đám paparazzi đang đứng đông đen trước tập đoàn như một lũ ruồi bu vào miếng thức ăn béo bở vậy. Bọn hắn đồng loạt bước xuông xe ngay tức khắc mọi ống kính của lũ paparazzi đều hướng về bọn hắn.
"Tách...tách...", sau hàng loạt âm thanh chụp ảnh vang lên thì đám paparazzi bắt đầu bu quanh bọn hắn hỏi.
Thưa cậu Minh( Ken), cậu nghĩ như thế nào nếu tập đoàn Queen là công ty ma???
Nếu đó là công ty ma thì công ty của cậu sẽ tổn thất như thế nào???
Cậu Zin, với tư cách là người lãnh đạo trong tập đoàn Queen thì cậu nghĩ như thế nào về vấn đề này???
--........__ hàng câu hỏi được đặt ra nhưng bọn hắn không trả lời câu nào chỉ chốt lại bằng một câu:
--Sau kì họp cổ đông này mọi chuyện khắc sẽ rõ.
Nói rồi bọn hắn đi vào đại sảnh tập đoàn nhưng bọn paparazzi vẫn không chịu buông tha cho bọn hắn mà vẫn cố đuổi theo đặt ra câu hỏi, cũng may là tới cửa đi vào tập đoàn thì có bảo vệ ngăn chặn lại chứ không bọn họ sẽ gây náo loạn cả đại sảnh mất. Vừa bước vào đại sảnh thì bọn hắn đã thấy những cổ đông lớn nhỏ khác nhau tụ tập từng đám đứng ở đại sảnh nói chuyện, ở bên cạnh bọn họ còn có con trai hoặc con gái đi cùng.
A ha, cậu Minh tới rồi sao???__một âm thanh giọng khàn đục vang lên chứng tỏ người đó đã có tuổi tác cũng đã cao. Nghe có người gọi tên mình, hắn đang đứng nói chuyện với bọn bạn ở giữa trung tâm đại sảnh thì quay lại nhìn. Người vừa lên tiếng hắn có quen à không quá quen là đằng khác. Ông ta có thể nói là một con cáo già ranh mãnh, ông ta đang cùng với con gái của mình đi về phía hắn đứng cho đến khi đứng cách hắn chừng nửa mét thì mới dừng lại.
Cậu Minh đến sớm quá nhỉ???__ông ta bắt chuyện nói. Hắn bề ngoài bình thường nhưng bên trong lại cảm thấy chán ghét ông ta. Chả là 3 năm trước tập đoàn hắn bắt đầu làm ăn với ông ta thì ông ta bắt đầu muốn gán ghép con gái ông ta cho hắn, hắn không chịu ông ta lại tìm đến mẹ hắn. Mẹ hắn có nói với hắn khuyên hắn hãy quen nhỏ tiểu thư đó thử, nhưng hắn nhất quyết không chịu mẹ hắn cũng không làm được gì. Cứ tưởng như vậy ông ta sẽ bỏ cuộc nhưng nào ngờ từ đó đến hiện tại bây giờ, cứ có buổi tiệc nào hay cuộc làm ăn nào mà có mặt hắn với ông ta thì ông ta luôn mang theo con gái mình đi và cứ bắt chuyện với hắn cho bằng được. Điển hình chứng minh là hiện tại ông ta lại bắt đầu giở trò rồi đấy, hắn cũng không muốn vạch trần ý định của ông ta mà chỉ gật đầu nói:
--Tôi nghĩ ông Ninh đây còn đến sớm hơn tôi__hắn nói giọng lãnh khốc không có độ ấm có chút gì đó là mỉa mai câu nói của ông ta. Trên thương trường hắn luôn dùng giọng nói này để đàm phán làm ăn với đối tác nên đối ông ta là đã quen với chất giọng này của hắn rồi.
--Haha....cậu nói đúng rồi, hôm nay tôi đến cùng gái tôi__ông ta nói, ông ta chỉ có được một đứa con gái này nên ông ta rất cưng chiều cô ta cũng chỉ vì thế mà cô ta cũng rất chảnh chọe. Con gái ông ta cũng chỉ là đẹp nhờ son phấn, áo váy hàng hiệu mà ra.
Nào con gái chào cậu Minh đi con__ông ta nhìn con mình nói. Cô ta ra vẻ e thẹn cúi thấp một chút nhìn hắn nhỏ giọng chào:
Chào anhMinh, em là Nhi, anh nhớ chứ.
Hắn không trả lời cô ta, chỉ gật đầu nhẹ một cái. Sao mà không nhớ chứ, cái tên quỷ quoái đó đã khiến hắn thuộc làu đến phát ghét lắm rồi.
Lúc này mọi cổ đông đã bắt đầu bước vào phòng họp, ở đại sảnh ngoài bọn hắn, ông ta và nhỏ con gái đó ra thì chỉ cọn được hai cô tiếp tân thôi.
Cha, con đi vệ sinh lát__cô ta ghé sát tai cha mình nói nhỏ để bọn hắn không nghe thấy. Nói rồi cô ta hướng phòng vệ sinh mà đến. Bọn hắn cũng không nói gì, vẫn cứ đứng ở đại sảnh nói chuyện phiếm chơi, lâu lâu lại nói với ông ta một câu cho có lệ. Đột nhiên trong đại sảnh lại phát lên một tuếng hét chói tai, sau đó là một tiếng chửi:
A a a.... con nhỏ này đi không nhìn đường à, làm ta ngã bẩn hết váy rồi nè
Bọn hắn và ông ta nhìn theo hướng phát ra tiếng hét đó, ở gần đường đến phòng vệ sinh có hai người con gái. Một đứng một ngồi bệt dưới nền đất, mà tiếng hét cũng là của người ngồi dưới đất.
Ấy ấy ấy, người ngồi dưới nền đất đó không phải là con của ông ta sao. Ha ha ha, rốt cuộc thì cũng lộ bản chất rồi nha. Bọn hắn tiếp tục quan sát con người đang đứng nhìn con ông ta từ trên cao, bọn hắn không biết biểu hiện của cô ta là gì bởi cô ta đang mang kính râm che nửa khuôn mặt, đầu đội cái mũ lưỡi trai màu trắng tóc cũng đã được vén gọn cất vào mũ chỉ còn vài sợi là rớt ra ngoài. Cô ta không có nói gì cứ để cho nhỏ Nhi nói một mình như người bị tự kỉ vậy.
Cô biết tôi là ai không? Tôi là con gái của người có cổ phần lớn trong tập đoàn này đó__ả Nhi đứng dậy phủi phủi váy rồi nhìn người đối diện nói nhưng cô ta căm như hến không nói gì với ả mà chỉ nhìn chằm chằm vào ả thôi.
Cô bị câm hay sao vậy? À mà cô vào trong tập đoàn này làm gì mà ăn mang kiểu này, bộ dạng của cô chẳng là công nhân vệ sinh?__ả nói, à nghĩ vậy là bởi vì người trước mặt chỉ mang đồ ả mới không biết đến trong giới hàng hiệu nên nghĩ là đồ rẻ tiền. Nhưng trông cũng rất đẹp và có gì đó hợp thời trang. Ai ngờ nhỏ lại không biết, đồ người đó mang trên người là đồ may riêng do nhà thiết kế nổi tiếng làm, nếu mà ả biết được việc đó chắc lúc đấy không nói gì được đâu và cũng không xem thường người đó, người ta mang đồ may do nhà thiết kế nổi tiếng thì hẳn gia thế cũng hiển hách rồi. Nhỏ thấy người trước mặt cho dù mình nói gì cũng không nói lại tức quá hóa giận. ả nói:
Cô giám "bơ" tôi__nói rồi ả liền giơ tay lên định tát người đối diện nhưng lại bị người đó bắt ngay cánh tay lại rồi hất ra làm cho ả hơi mất đà mà lùi ra sau hai ba bước. ả định lên tiếng nói tiếp thì:
Đủ rồi đấy__một giọng nói vang lên làm cho ả im lặng, quay lại thì ra là cha của mình với khuôn mặt khó chịu, bên cạnh còn bọn hắn nữa. Ôi không hắn đã chứng kiến mọi việc vậy là ả đã làm mất hình tượng bấy lâu nay xây dựng vì hắn bây giờ trong phút nhất thời đã không còn gì rồi.
Đây là đại sảnh tập đoàn lớn mà cô làm gì vậy???__Zin hỏi khi cả đám cùng ông ta đã đến gần chỗ ả.
Tại vì cô ta làm cho tôi ngã__ả vẫn cố biện minh cho mình tay chỉ về người con gái câm như hến đó.
Là cô làm cho cô ta ngã__hắn nhìn người đeo kính hỏi. Nghe hắn hỏi người đó liền nhìn hắn, lông mày hơi nhướn lên, người trước mặt cô không phải là đã bắt gặp lúc dừng đèn xanh đèn đỏ sao, cả đám người bên cạnh hắn nữa. Nhưng rồi nó không nghĩ nữa, mặc kệ anh ta làm gì mà có mặt ở đây nhưng việc ả kia ngã phải trách nó hay là ả đây. Người nào vừa đi vừa soi gương mà đụng phải nó còn to tiếng, còn nói nó là công nhân vệ sinh, ả cũng xem thường người quá rồi. nó cười nửa miệng một cái khiến cho hắn đơ vài giây. Nụ cười đó thật quen, hắn đã bắt gặp ở đâu vậy nhỉ??? Hắn nhất thời không nhớ rõ nữa.
Cô ta câm rồi, không nói được đâu__ả cười đểu nói.
Câm miệng, con nên giữ hình tượng một chút__cha ả bên cạnh nói, lúc này nó mới để ý đến ông ta. Thì ra cha ả đúng là người có cổ phần lớn trong tập đoàn là thật nhưng sau cuộc họp cổ đông này ai biết ông ta sẽ ra sao chứ. Đúng lúc này thì có một cô tiếp tân tới cúi đầu nói:
Thưa giám đốc (Zin), thư kí Lan (Thiên Lan) bảo cuộc họp chuẩn bị bắt đầu trong vài phút nữa vì vậy mời mọi người lên phòng họp của tổng công ty ạ.
-Đã biết chúng tôi lên ngay__Zin gật đầu nói.
-Chúng ta đi thôi, muộn họp rồi__anh nói. Cả bọn gật đầu nhìn lướt qua nó một chút rồi cũng đi hướng tới thang máy mà đến. Ông ta cũng cùng con gái đi chỉ bỏ lại cho nó một ánh mắt khinh bỉ. Bọn họ đúng là thuộc giới thượng lưu nên chỉ xem người thấp kém hơn mình bằng nửa con mắt. Bọn hắn vừa đi khỏi thì bên phía nó cũng có người vừa tới là bốn tên vệ sĩ, không phải nó không bảo vệ được mình mà thuê vệ sĩ mà là để tránh đám paparazzi thôi. Bốn tên vệ sĩ cúi chào nó, một trong bốn tên cung kính nói:
Tiểu thư mọi thứ đã được chuẩn bị, chúng ta nên đi thôi. Cuộc họp đã bắt đầu 10 phút rồi.
nó gật rồi đi tới thang máy chuyên dụng cho chủ tịch và tổng giám đốc mà đi.
Tại phòng họp trên tầng cao nhất của tòa nhà độ sộ. Trụ sở chính của tập đoàn Queen gồm 70 tầng lầu, có hai phòng họp. Một phòng họp ở tầng 20 và một phòng ở tầng cao nhất cùng. Phòng họp ở tầng cao nhất là khi nào có việc quan trọng mới được họp ở đó vì ở tầng cao nhất là không gian riêng tư cho chủ tịch kiêm tổng giám đốc mà bọn họ chưa ai thấy mặt bao giờ.
Giữa tiết trời mùa Đông lạnh giá con người phải mặc biết bao là áo ấm nhưng bên trong phòng họp ở tầng cao nhất của tập đoàn Queen lại khiến cho người ta cảm thấy nóng bức bởi nhiệt trong phòng họp đang tăng cao.
Chúng tôi muốn gặp chủ tịch.
--Đúng, tình trạng công ty đang như thế này mà chủ tịch không xuất hiện thì lời đồn thổi là thật.
Nếu tập đoàn Queen là tập đoàn lừa đảo thì chúng tôi biết làm sao mà sống, tiền đầu tư đều dốc hết vào tập đoàn rồi.
Cổ phiếu của tập đoàn giờ đang hạ xuống ở mức thấp nhất từ trước đến nay rồi cứ đà này thì cho dù là tập đoàn đứng đầu thế giới đi chăng nữa thì cũng sẽ đổ thôi.
Đúng, đúng, vì vậy chủ tịch cần ra mặt ngay đi.
Chủ tịch phải ra mặt giải quyết vấn đề.
Chúng tôi muốn gặp chủ tịch.
Hàng loạt lời nói vang lên của những cổ đông đã đầu tư vào tập đoàn, bên sau họ còn có con gái hoặc con trai đứng bên cạnh. Chủ đề họ xoay quanh vẫn cứ là muốn gặp chủ tịch.
Mọi người bình tĩnh, mọi chuyện sẽ được giải quyết__Zin ngồi ở vị trí đầu bàn họp hình vuông to nói. Đầu bàn họp gồm ba chiếc ghế, một cái bên trái cậu ngồi, cái bên phải thư kí Lan( nhưng lại bị che mặt bởi chiếc mặt nạ nên Zin ko nhận ra) ngồi, còn cái ghế ở giữa là một vấn đề lớn đối với tất cả mọi người. Vị trí ở giữa giện đang trống.
Làm sao mà bình tĩnh cho được, gần đây tiền thu vào không nhiều mà có nguy cơ lỗ vốn nữa.
Mọi cổ đông bắt đầu nhao nhao lên, đúng lúc này thì.
"Cạch", cửa phòng họp được đẩy ra. Bước vào đầu tiên là 4 tên áo mang đồ vest đen thắt calavat chỉnh tề, bọn họ chia ra hai bên hai người đứng cho đều chừa một lối đi ở giữa. Tiếp sau đó bọn họ cúi rập đầu xuống, bước vào là người mà có lẽ bọn hắn mới gặp mặt vài chục phút trước. Bọn hắn tròn xoe mắt, sao cô lại có mặt ở đây? Hay là con gái của một người cổ đông trong đây? Bọn hắn nghĩ vậy là vì có một cổ đông không có con đi cùng. Với lại con củ bọn họ ai ra ai bọn hắn cung không nhận ra ngoại trừ con của lão cáo già Ninh kia thì khác. Suốt ngày cứ muốn hắn làm con rể thì làm sao mà không để ý cho được cơ chứ.
Cô cũng đứng nhìn bọn hắn, thì ra bọn họ cũng là một trong số cổ đông của tập đoàn. Rồi lại nhìn về vị trí ngồi của nó bên phải cạnh chỗ nó là thư kí của cô, cô biết. Con người bên trái chắc hẳn là giám đốc đi. Nhưng cậu ta cũng là người đi cùng bọn hắn mà. Điều này cũng đặc biệt đấy chứ.
Này, chỗ này là chỗ nào mà cô vào đây đứng như trời chồng vậy__con gái ông ta, nhỏ Nhi đã có thù hằn với cô nên nhân cơ hội này muốn "chơi" cô đây mà. Ông ta cũng hùa theo con gái mình nói:
Ông Bành, đây là tiểu thư của nhà ông à? Thật là không biết phép tắc__ông ta nói hướng tới người không có con đi cùng tên là Bành nói. Lúc này thư ký Lan lại đứng lên như muốn nói thì bắt gặp cái giơ tay của cô ý bảo không cần nói, thì thư ký Lan lại im lặng. Bên ông Bành cũng ngạc nhiên trước câu nói của ông ta nên nhất thời không nói được gì, ông làm gì dẫn con tới mà ông chỉ có một thằng con duy nhất thì làm gì có con gái, cho dù là con gái nuôi thì nó cũng đã mất sau vụ tai nạn giao thông rồi. Lời xì xào của bọn cổ đông sau câu nói của ông ta lại càng nhiều, bọn hắn cũng là chỉ im lặng nhìn cô.
Cô đang đứng từ cửa liền đi vào, mọi người tưởng cô sẽ lại sau ông Bành đứng nào ngờ cô lại kéo ghé ở vị trí của chủ tịch ngồi xuống nhất thời làm cho mọi người đều im bặt.
Này chỗ ngồi đó sao cô lại tùy tiện ngồi cơ chứ__ả Nhi tức giận nói như kiểu là cô giành chỗ của ả vậy.
Cô im lặng một chút__thư ký Lan lúc này mới nói, cô đứng dậy nói:
Giới thiệu với mọi người đây là chủ tịch kiêm tổng giám đốc của chúng ta__sau câu nói của Lan chiếc bút trên tay của Zin rơi xuống bà và lăn rớt xuống đất kêu "bộp" một tiếng.
Cậu nhìn chằm người bên cạnh mình nhưng do cô đeo kính, đội mũ nên cậu không biết đây là sự thật hay giả hay là do chị lan muốn dập tắt cơn thịnh nộ của bọn cổ đông ngu dốt nên kiếm người đóng giả chủ tịch.
Là...là thật sao???__ông ta nói lắp vì lúc nãy đã nói những lời vô lẽ với cô. Mà ai có thể ngờ chứ, cứ tưởng người thành lập tập đoạn phải là người tuổi cỡ trung niên trở lên ai ngờ đến không phải mà là người trẻ tuổi chứ. Không khí trong căn phòng họp càng ngày càng nóng lên.
Vậy hãy để cho mọi người nhìn mặt đi, tại sao phải che kín vậy???__Cô nói, phía bọn cô cũng ngạc nhiên nó đã chết làm sao có thể.
Phía nó, sau câu nói củaCô thì cũng nhún vai. Muốn biết thì nócho biết. Đầu tiên nó tháo chiếc kính mát xuống mọi người vẫn không thấy rõ được khuôn mặt của cô vì chiếc mũ trên đầu đã che mất. Tiếp theo nó tháo chiếc mũ xuống tóc từ trong mũ rớt ra ngoài, màu tóc là màu ánh tím rất đẹp. Thời khắc bọn hắn nhìn được khuôn mặt của nó thì như chết lặng đi, người trước mắt không phải nó sao. Cho dù trên đời có giống nhau về khuôn mặt thì mái tóc cũng không thể giống hệt được.