2
Lâm Tinh vừa nén giận vuốt tóc, vừa vẫy tay gọi tôi đến.
Xong rồi, một màn mất mặt như thế bị tôi nhìn thấy, tôi nhất định chịu không nổi.
Quả nhiên, cô ấy muốn tôi cũng phải đi tỏ tình, hơn nữa phải diễn ra trước mặt toàn trường.
“Không thể để ông đây mất mặt một mình, mà tôi cũng không làm khó cô, cô cũng đi tỏ tình cho tôi, giữa trưa hôm nay ở nhà ăn đi.”
Tôi còn chưa kịp gật đầu, hoa khôi đã khom lưng đặt tay lên vai tôi: “Đừng có dở trò, chị đây xem em đấy.”
Vừa nói, cô ấy vừa thuận tay lấy đi chiếc lá cây trên đầu tôi, sau đó đém búi tóc gọn gàng của tôi tháo ra.
Mái tóc dài rơi xuống, tôi kinh ngạc muốn đem tóc búi lên lần nữa, Lâm Tinh đè tay tôi xuống, vén tóc của tôi ra sau tai: “Đừng búi, như này mới đẹp.”
Tôi khó xử nhìn cô ấy: “Nhưng mà…… để như này lúc ăn cơm không tiện, hơn nữa trường học không cho xõa tóc, sẽ bị trừ điểm.”
Lâm Tinh mắt trợn trắng, đặc biệt hung dữ: “Ông đây bảo không được búi là không được búi, không thể để một mình tôi bị trừ điểm được.”