Hôm nay có một tiệc rượu của công ty đối tác, An cùng My đến dự, My mặc một chiếc đầm nhung đỏ, ôm sát cơ thể, hai phần vai trễ nhẹ.
An thì mặc vest đỏ nhung, cùng bộ với My, do đây là công ty về mặt quảng cáo - truyền thông các sản phẩm và cũng là công ty giải trí nên cánh nhà báo đến rất nhiều, những mỹ nhân của các tập đoàn cũng phải chào sân thảm đỏ.
An dù cố tránh né, nhưng ông chủ tập đoàn này lại muốn mời chụp ảnh cùng. Người đàn ông đứng ngoài cùng, để cô gái vào đứng cạnh My, An cũng đứng ngoài cùng.
Nhìn ngang qua, An cảm giác người con gái này rất quen, không biết là quen thế nào, nhưng mà là rất quen. Còn là chút cảm giác thân thuộc.
Bỏ qua được việc chụp ảnh, An đi vào trong, dù là cánh nhà báo chụp ở ngoài, nhưng phần tiệc ở trong là một tiệc kín, chẳng ống kính nào được vào, ngoài người chịu trách nhiệm quay sự kiện này, chỉ có ba máy quay được đặt yên một chỗ.
- Suốt ngày chị phải tham gia mấy cái tiệc rượu này đấy à?
- Trước đây có thể nói, một tuần 4 5 ngày gì đó.
- Sao họ có nhiều tiền để tổ chức hoành tráng như vậy?
- Vì họ kiếm được nhiều tiền.
- Tiền nhiều để làm gì?
- Để ngoại giao và tiếp tục kiếm tiền.
- ...
- Những người có hoàn cảnh khó khăn như em, tôi nghĩ nên đặt câu hỏi, làm gì để nhiều tiền hơn là tiền nhiều để làm gì.
- Tại sao?
- Chỉ có người có tiền mới phán được câu đó thôi, chứ người đi làm kiếm chưa được 10 triệu một tháng nên lo kiếm tiền.
An và My hướng mắt về sân khấu, nơi ánh đén di chuyển đang hướng trung tâm về đấy. Anh chàng MC mặc một bộ vest sang trọng bước ra.
- Xin chào mừng quý vị đã đến với buổi tiệc chúc mừng 30 năm thành lập của tập đoàn Kim Long chúng tôi.
- ...*cả hội trường vỗ tay*
- Xin mời ông Hoàng Long Vũ chủ tịch tập đoàn Kim Long bước ra đôi lời phát biểu.
- ...*tiếp tục một tráng pháo tay*
- Công ty Kim Long bước qua nhiều thăng trầm, vài năm gần đây bỗng phát triển mạnh hơn bình thường, nhờ vào một tay năng, đã tìm tới chúng tôi. Cô gái đó đã đưa Kim Long từ tập đoàn hạng trung lên tập đoàn hàng top trong nước và Đông Nam Á.
- ...*tiếng xì xào bàn tán phía dưới*
- Cô gái đó là tổng giám đốc của Kim Long cũng như con gái nuôi của tôi, Bùi Như Quỳnh.
Cô gái lúc nãy An cảm nhận thấy quen quen, thân thuộc, chính là cô giáo năm nào dạy An, lí do gì để hôm nay An ở đây thì không rõ, nhưng cái rõ nhất là cô xinh hơn lúc trước rất nhiều. Lời bàn tán lâu nay, tổng giám đốc của Kim long xấu ma chê quỷ hờn nên nhiều năm qua vẫn cô đơn lẻ bóng mà An nghe lâu nay là hoàn toàn sai.
"Ngoại hình thay đổi, địa vị thay đổi, liệu cả tính cách cô gái này có thay đổi theo không?"
An thật sự sợ, với địa vị, nhan sắc hiện tại, Quỳnh đã thay đổi trở thành một con người máu lạnh hoặc tàn nhẫn, độc tài như An. Những người đứng sau thành công một đầu tàu kinh tế của đất nước, đa phần đều là người nuôi mưu đồ lớn.
- Chị...chị!
- ...
- Lê Minh An!
- Chuyện gì?
- Làm gì nhìn say đắm người đó dữ vậy?
- Ghen hả?
- Sản à? Nhìn người ta như vậy rất là mất lịch sự.
- À...ừm...nhìn rất quen mắt thôi.
- Quen mắt? Đừng nói, người có tiềm tài lớn như vậy...cũng thử qua rồi nha?
- Nè! Học cách nói chuyện không đứng đắn của ai vậy?
- Của chị á.
- Haiz, khổ quá đi.
Sau màn giới thiệu của Quỳnh, buổi tiệc rượu chúc mừng bắt đầu. An cũng thuộc chủ tịch tập đoàn lớn, nên cũng trở thành con mồi của nhiều công tử, tiểu thư, con gái, con trai cung nhiều tập đoàn.
- Chúng ta cùng bắt đầu với những điệu nhảy khiêu vũ nàooo!
Hiệu lệnh của MC trêи kháng đài, mọi người tản ra, tao thành vòng tròn, chừa một khoảng trống lớn, âm nhác của dương cầm, violong, saxophone,...cùng nhiều nhạc cụ của các buổi hoà nhạc, làm nên một bản nhạc khiên vũ nhẹ nhàng.
Chưa kịp nắm kéo My ra nhảy, thì bỗng nhiên xuất hiện một chàng công tử nào đó, đưa tay mời My, theo phép lịch sự, My cũng đồng ý cùng chàng trai ra giữa khoảng trống vòng tròn đó.
- Tôi chưa chết mà?
Mọi người di chuyển, bỗng nhiên An thấy được bóng dáng một cô gái đứng ngoài ban công khách sạn. An tiến đến, gần bàn rượu cầm theo hai ly vang đỏ.
- Ai cũng vào khiêu vũ, sao lại đứng đây một mình vậy?
- Tôi đợi em ra mời rượu tôi.
- Chúng ta có quen biết sao?
- Em quên tôi thật rồi sao?
Quỳnh quay mặt lại, cầm lấy một ly trêи tay An, nhẹ nhàng, tự nhiên mà nhấp môi. An cảm nhận thấy thật có chút thay đổi.
- Cảnh đổi, thời gian đổi, số tuổi đổi, đến người cũng đổi cả tính cách.
- Tôi khi xưa là cô gái mộng mơ, chẳng màn tương lai, chỉ muốn được ở cạnh em, nhưng lại bị em bỏ rơi.
- Hôm nay qua lại để trả thù sao?
- Không có, chỉ là lấy lại những gì khi xưa mất thôi. Em nhìn xem, tôi bây giờ có gì không xứng, nhan sắc, địa vị, tiền đồ.
- Đúng vậy, không có gì là không xứng.