Thích Khách

Chương 40




Nếu trên đời này, trong lòng y có một người, đó chính là TTV.

Giang sơn sắp tới tay, vì quyền vị tối cao kia, y đã sớm là một kẻ vô tình.

Vô tâm mà sống, tay nhiễm máu tươi mà sống, không từ thủ đoạn mà sống, chúng bạn xa lánh mà sống, cho dù cuối cùng không thể tránh khỏi hy sinh người yêu, y cũng muốn bước lên đến đỉnh, từng bước một, tiến đến ngôi cửu ngũ Kim Loan điện.

Thất hoàng tử vĩnh viễn cũng sẽ không quên, khi y tận mắt nhìn TTV lúc ám sát phụ hoàng đã nói:

"Vị trí cao như vậy, có lạnh hay không?"

Lúc đó y cho rằng những lời này là TTV nói với phụ hoàng y, cho đến một khắc kia khi y đâm chết TTV, nhìn vào mắt hắn, thất hoàng tử mới biết được, thì ra những lời này, là nói với y. TTV kỳ thật đã sớm biết, thời điểm ám sát hoàng đế, chính y nấp sau trụ.

"Tu Vân, ngươi quả nhiên... quả nhiên...vẫn quay lại.."

Khóe môi Lezar khẽ nhếch, thấp giọng nói, mãnh liệt ho khan hai tiếng, trong miệng dâng lên một cỗ tanh ngọt, nhìn người nọ đơn thương độc mã quay về, không biết nên cảm thấy may mắn vì theo đúng kế hoạch mình tạo dựng, hay là nên cảm thán tính tình người này một chút đều không thay đổi.

TTV dùng ám khí đánh lệch ngân đao trong tay người kia, cứu Lezar một mạng, hắn đã quan sát kỹ thực lực ba người này, không ngốc đến nỗi đánh nhau trực diện với bọn họ, TTV bắn ra một phi trảo về tòa nhà bên cạnh Lezar, thu dây, mượn lực phi thân qua, vào lúc lướt ngang qua Lezar, chuẩn xác đem người vớt lên.

Phi trảo chỉ có thể chịu được trọng lượng của một người, mang thêm Lezar liền có chút không trụ được. Quả nhiên, TTV ấn nút thu phóng, cũng không nhẹ nhàng như khi dùng một mình, móc câu biến dạng, dây thừng căng thẳng, mắt thấy sẽ nhanh rớt ra, TTV ném luôn một lúc hai cái phi trảo còn lại, lực chống đỡ của ba cái phi trảo cuối cùng kéo hai người bọn họ lên, nhưng vì có ba điểm cố định, nên không thể linh hoạt như khi dùng một cái, hơn nữa TTV chỉ còn 3 cái phi trảo trên người, không còn cách nào, muốn bay qua các tòa nhà như khi hắn chỉ có một mình là chuyện không thể.

Bởi vậy TTV chỉ có thể mang theo Lezar đến ngã tư đường kế tiếp, sau khi rơi xuống, nhanh chóng trốn vào trong một ngõ hẹp.

Trong hẻm là cửa sau của một số cửa hàng, có hai lớp cửa. Cửa ở trong là kim loại, khóa chặt, bên trên còn có trang bị tia lazer bảo an, cửa bên ngoài đa số là cửa kiếng trang trí, hơn nữa đa số cửa hàng, cửa bên ngoài không khóa, giữa hai lớp cửa sẽ có khoảng không rộng vài mét vuông, người đi đường có thể vào tránh rét sưởi ấm, đây cũng là chỗ đặc biệt của tinh cầu Solomon.

TTV đỡ Lezar, tìm một cánh cửa đi vào, một cỗ khí tức ấm áp đập vào mặt, cùng với băng thiên tuyết địa bên ngoài quả thật giống như hai thế giới khác biệt, nhưng bởi vì khoảng cách giữa hai lớp cửa nhỏ hẹp lại không có thông gió, bên trong còn nằm sẵn hai tên khất cái, ngáy rung trời vùi đầu ngủ, cho nên hương vị cũng không dễ chịu.

Hai người đi vào, TTV không chút khách khí ném Lezar vào góc, vết thương sau lưng trên đuì và cánh tay lập tức lại bị xé rách, đau đến nhịn không nổi rên lên một tiếng.

"Ta không muốn thiếu nợ người khác, đây là trả lại ngươi vừa nãy giúp ta chắn đạn, về sau chúng ta không thiếu nợ nhau. Ba tên kia rất nhanh sẽ đuổi tới, về phần có thể giữ mạng hay không, liền phải nhìn bản lĩnh của điện hạ."

Trước đây Lezar vẫn luôn không rõ, vì sao mỗi lần nhìn thấy người này, đáy lòng liền sinh ra một cảm giác kỳ quái, càng không rõ, một omega từ căn cứ Mai Tả trốn tới vì sao không trốn cho kỹ lại đột nhập vào hoàng cung Klappa ám sát mình, cho đến vừa rồi y đột nhiên nhớ lại kiếp trước của mình, mới xâu chuỗi được hết mọi việc, cũng chính từ một khắc đó, càng thêm vô pháp dời ánh mắt khỏi người này.

Chuyện này là sao? Đầu thai chuyển thế sao? Nhưng vì sao cả hai người bọn họ, đều quên uống bát canh Mạnh Bà kia? Đây có phải là thứ mọi người hay nói...thiên ý?

"Ngươi muốn để ta chết sao?" Lezar chậm rãi đưa tay tháo xuống mặt nạ bạc, nâng mắt hỏi.

TTV xoay người muốn đi, nghe y nói như vậy, không khỏi dừng lại, thấp giọng hỏi: "Ngươi có chết hay không, liên quan gì tới ta?"

Lezar cười, "Ta chết, sẽ không có ai tiết lộ thân phận của ngươi, không phải rất tốt sao?"

TTV khinh thường, "Chẳng lẽ hiện giờ không còn ai biết thân phận của ta? Huống hồ, một vị hoàng tử chết ở chỗ này, đến lúc đó tinh cầu Solomon biến thành bộ dáng thế nào, có thể tưởng tượng."

"Cho nên... ngươi sẽ rời khỏi chỗ này?" Lezar mất máu ngày càng nhiều, sắc môi phi thường khó coi, ánh mắt lại thủy chung nhìn nam nhân trước mắt.

Trong ngoài chênh lệch nhiệt độ mãnh liệt, trên cửa kính tụ lại một lớp hơi nước, ánh sáng bên ngoài không thể chiếu rõ, xuyên qua lớp kính mờ ảo, tựa như cũng mang thêm vài phần lạnh lẽo.

"Thất điện hạ, ngươi vẫn là tự cầu nhiều phúc đi." TTV nghiêng người, nhìn nhìn gương mặt đã bỏ lớp mặt nạ, cuối cùng chỉ bỏ lại một câu như vậy, đẩy cửa rời đi.

Theo cánh cửa mở ra, một cỗ gió lạnh mãnh liệt tiến vào, Lezar ho khan vài tiếng, bất quá cuối cùng lại nở nụ cười.

Quả nhiên hắn vẫn không thay đổi, vẫn kiên trì với một thân nguyên tắc thích khách.

Không biết rằng, nguyên tắc - mấy thứ như vậy, vốn chỉ là để bày ra cho người xem?

Hiện vừa mới cứu y, còn bảo y làm sao buông tay?

...

Lúc TTV trở lại đấu trường, đã là nửa đêm.

Brandy vẫn luôn chờ hắn không ngủ, thấy trên người hắn dính máu, hoảng sợ.

"Ngươi làm sao?"

TTV cúi đầu nhìn, trả lời "Người khác"

Đồng tử Brandy co rụt lại, sắc mặt có chút trắng bệch.

"Sao? Sợ?" TTV cười.

Brandy nhíu mày "Không, sao ta lại sợ?"

"Vậy thì tốt, không nên hỏi nhiều."

TTV vào phòng tắm, thay hết quần áo dính máu, tắm sạch. Đêm nay gây sức ép lâu như vậy, hắn còn chưa ăn cơm chiều, nhưng mà hắn cũng không đói, một khi nhắm mắt lại, trong đầu lại xuất hiện gương mặt kia của thất hoàng tử.

Thất hoàng tử này thật sự quá giống người nọ từ kiếp trước, chỉ cần nhìn thấy gương mặt sau lớp mặt nạ của y, TTV liền nhịn không được khí huyết dâng trào, hắn dám khẳng định, nếu vị thất hoàng tử này tháo xuống mặt nạvào lúc bị ba người vây công, hắn tuyệt sẽ không cứu y.

Bất quá tâm tư TTV không dừng lâu trên người Lezar, liền chuyển đến ba người mang mạng che mặt màu đen kia. Bọn họ đến tột cùng là ai? Khách quan mà nói, thân thủ Lezar phi thường lợi hại, lấy một địch 3, tuy vất vả hết sức, nhưng sẽ tuyệt không thể bị vây công suýt chết.

Không chỉ có mỗi Lezar từng xem qua các trận đấu khu cấp cao, TTV cũng từng xem, nhận ra cách thức tấn công của ba người kia rất giống một vài đấu sĩ khu cao cấp. Nói như vậy, những người này là đấu sĩ trong đấu trường Solomon? Nhưng vì sao lại muốn giết bọn hắn?

Thân là hoàng tử, bị người ám sát là chuyện bình thường, nhưng thân phận của mình cho dù có bị người trong đấu trường biết, bọn họ cũng không có lý do gì phải hạ sát thủ. Nghĩ như vậy, lại hồi tưởng tới tình cảnh lúc đó, ba người kia dường như cũng chỉ có hướng về một mình thất hoàng tử đi, sắc mặt TTV từng chút trở nên khó coi, chậm rãi nheo mắt.

Đáng chết! Hắn cư nhiên bị người đùa giỡn.

Lúc TTV từ phòng tắm đi ra, thấy Brandy còn ở phòng khách, chưa ngủ, có chút ngoài ý muốn.

Brandy vừa thấy hắn ra liền hỏi: "Tu Vân, ngươi có phải sẽ rời khỏi nơi này hay không?"

TTV hơi sửng sốt, ngược lại tỏ vẻ tán thưởng với sự sắc bén của Brandy.

"Không nhất định, muốn chờ thêm hai ngày xem sao."

Hiện giờ nếu khẳng định đấu trường không muốn động hắn, vậy cũng nói lên mọi chuyện vẫn còn có cách thương thảo, về phần có ở lại hay không, hoặc là có lấy thân phận Dã Quỷ ở lại hay không, thì phải xem vị kia thất hoàng tử có lớn mạng hay không.

Brandy trong lòng hơi thả lỏng, hiện giờ TTV là cơ hội duy nhất của hắn, hắn đã dựa theo yêu cầu của TTV, dùng loại thuốc mô phỏng kỳ động dục này đã hơn hai tuần, chịu dày vò nhiều như vậy, hắn cũng không muốn bỏ giữa chừng.

TTV một cái liếc mắt liền biết trong lòng Brandy đang nghĩ gì, vừa lau khô tóc vừa nói: "yên tâm, cho dù ta đi..."

"Sẽ mang ta theo sao...?" Brandy tràn ngập chờ mong.

TTV nhìn hắn, không trả lời.

Brandy nhục chí, "Được rồi, ta hiểu, ta hiện tại chỉ có thể liên lụy ngươi."

"Cho dù ta đi, ta cũng sẽ thực hiện lời hứa". TTV nói hết lời, không tiếp tục để ý tới Brandy, treo khăn tắm, trở về phòng ngủ.

Ánh mắt Brandy một đường bám theo, nhìn omega tuổi trẻ vừa tắm xong còn choàng khăn tắm, đừng nói là alpha, ngay cả một người lăn lộn giữa chốn phong nguyệt hồng trần như hắn, nhìn thấy TTV như vậy cũng không khỏi cảm thấy kinh diễm.

Từ khi biết thân phận TTV, Brandy cũng biết khuôn mặt Dã Quỷ trưng ra cho người ngoài nhìn là ngụy trang, thậm chí giọng nói cũng đổi, dung mạo chân chính của TTV đã sớm bị đưa ra ánh sáng, dung mạo bình thường hàng ngày đúng là trở thành ngụy trang tốt nhất của hắn.

Sống cùng TTV hơn nửa tháng, sớm tối nhìn thấy hắn tắm xong xóa sạch lớp ngụy trang, trong lòng Brandy cảm thán với khuôn mặt khuynh thành kia, đồng thời, càng tôn sùng kỹ thuật dịch dung xuất thần nhập hóa này.

Nếu như thời điểm vừa mới nhìn thấy TTV, chỉ là trong một bản tin tức bình thường, hiện tại đối với Brandy mà nói, TTV chính là tượng trưng cho tinh thần sống sót của hắn, tựa như những người trong giáo hội mỗi này đều muốn hôn lên tượng thánh, nếu có thể, Brandy cũng muốn nhào vào ôm chân TTV, hôn góc áo choàng của hắn, cầu nguyện hắn có thể mang theo giáo đồ này, thoát ly hiện thế cực khổ.

Thứ hắn muốn học từ TTV nhiều lắm, kiếm thuật, dịch dung, hạ độc...chỉ cần có thể biến cường, hắn đều muốn học!

"Không được hỏi nhiều!"

Đây là thái độ hiện tại của TTV đối với hắn.

Brandy nâng lên hai tay vẫn còn run run dưới tác động của thuốc, thật lâu sau, mãnh liệt nắm chặt tay, ánh mắt dời về giá binh khí đối diện, bên trong trưng bày vài thanh trường kiếm, đều là tuyệt thế lợi khí, nằm an tĩnh trong vỏ, trầm mặc, giấu tài, chờ đến một ngày bộc lộ khả năng đại sát tứ phương.

TTV không phải thánh nhân, hơn nữa tính cách lạnh lùng, không dễ nói cho người khác suy nghĩ của mình. Nếu muốn trở thành đồng bạn của TTV, Brandy biết, hắn còn kém quá xa.