Thích Khách

Chương 32




Evan bởi vì ngôn luận quá khích, bị căn cứ cấm túc.

Trong phòng cấm túc nhỏ, chỉ có một cái cửa sổ thông khí nho nhỏ trên cao có thể chiếu vào chút ánh sáng, đèn tựu quang phát ra ánh sáng u ám trên mặt đất, ở trong tối chiếu lên sàn nhà một mảnh thiên địa sáng rực nhạt nhẽo.

Evan ôm đầu gối ngồi trong góc phòng, hắn biết, hắn vì sự xúc động của bản thân mà trả giá đắt, không chỉ đơn giản bị cấm túc, thanh danh hăn còn bị quét sạch, trở thành "một omega thiếu giáo dưỡng không nghe lời". Cũng rất có thể vì đánh vị thiếu gia bối cảnh không đơn giản kia, mà lúc phân phối sẽ bị cấp cho alpha có phẩm hạnh không tốt.

Nhưng hắn không hối hận.

Đúng vậy, không hối hận. Chỉ cần nghĩ tới tỷ tỷ chết thảm kia, hận ý trong lòng Evan không thể khống chế kích thích máu toàn thân chạy nhanh, cảm giác một cỗ lực lượng nghẹn trong cơ thể, tùy thời tùy chỗ sẽ bộc phát. Hắn hận, không chỉ hận quý tộc alpha đã bán tỷ tỷ của mình đi, càng hận chuyện bình dân omega không được xem là người! Hăn hận những kẻ lập pháp sắc mặt ghê tởm, một bên bày tỏ ơn trạch hoàng đế Kelmis công bằng với mỗi con dân, một bên giám hộ và cướp đoạt nhân quyền omega.

Mỗi một omega 15 tuổi đều bị đưa đến căn cứ Mai Tả, tiến hành giáo dục tẩy não, bị dạy tình yêu nước, phục tùng mệnh lệnh, gánh vác trách nhiệm xã hội, các loại "hẳn là tư tưởng omega". Trước đó, không ai quan tâm liệu trong bọn họ có ai sẽ là khoa học gia kiệt xuất, hay nghệ thuật gia thiên phú dị bẩm, hay là cơ giáp sư có kỹ thuật kỹ càng. Không ai quan tâm, bọn họ không được tự do hướng tới lý tưởng của mình cũng như khát vọng. Vận mệnh cuối cùng của mỗi người bọn họ, chỉ có thể bị quyển cấm tại phủ đệ quý tộc sau khi trưởng thành, cả đời trở thành công cụ sinh dục cho người khác, trở thành người không có tiếng nói.

Không có quyền lợi được làm việc, không có quyền được phản dấu hiệu, không có quyền tự do kết hôn, không có quyền tránh thai sẩy thai...Chỉ bởi vì bọn họ là người thích hợp nhất cho việc sinh sản gây giống, gánh vác "trọng trách" sinh sản của nhân loại.

Bọn họ hy sinh bản thân, nhưng trong mắt người khác, bọn họ cùng với hai chữ "anh hùng", không liên quan.

Evan bị cấm túc ba ngày, trong đầu không ngừng hiện lên thân ảnh mặc áo choàng đen kia, người kia thành công trốn thoát khỏi căn cứ, người kia đùa giỡn đế quốc quân khắp tinh cầu Lama, ngươi kia mai danh ẩn tích tại thế giới không có chỗ dung thân cho omega..

Người kia làm hết thảy những chuyện hắn muốn, nhưng không có dũng khí cũng không có năng lực thực hiện.

Evan nhớ lại lần đầu tiên mình gặp TTV, đúng là trên đoàn tàu đón đến căn cứ Mai Tả. Lúc đó hắn phẫn uất trong lòng, lại chỉ có thể nói mấy câu oán giận lạnh nhạt, mà TTV an tĩnh đứng đó, không biểu hiện chút nào phản nghịch chống đối, thậm chí khi quản lý viên yêu cầu bọn họ cởi sạch, TTV cũng là người đầu tiên phục tùng mệnh lệnh.

Hơn một năm ở chung, nhưng không một ai trong căn cứ biết hắn nghĩ cái gì. Vĩnh viễn trong ánh mắt lạnh lùng sâu thằm kia, giống như có rất nhiều tâm sự, rồi lại không thể nhìn ra một chút cảm xúc phập phồng.

Hắn còn nhớ rõ lúc phát sinh mâu thuẫn với Fernan, đoạn đối thoại kia của TTV và hắn:

"Ngươi muốn làm thế nào?"

"Ta? Ta đương nhiên hy vọng hắn biến mất khỏi mắt ta."

"Cho nên, ngươi muốn giết hắn?"

"..."

"Nếu không phải giết hắn, vậy ra tay làm gì."

Lúc này nhớ tới, cách hắn nói chuyện thật đúng là như cách hắn làm người, không động thì thôi, động thì kinh người.

Evan hâm mộ người này thật nhiều, đồng thời trong đáy lòng cũng có một chút nghi vấn không xác định. Một ngày kia có thật là hắn sẽ giết sạch mọi alpha hay không? Chỉ dựa vào sức lực một mình hắn, có thể làm được chuyện đó sao? Có thể lại giống như những gì bọn Fernan nói không, thật sự đến một ngày, TTV biến thành tội phạm, thành hung thủ giết người? Những câu chuyện liên quan đến hắn, còn có thể như bây giờ không, làm người nghe tán dương say sưa?

Đang lúc Evan bị cấm túc trong căn cứ, tư tưởng tuyệt vọng cùng mâu thuẫn nghĩ tới TTV, TTV đang tại đấu trường Solomon, trong một ngày nổi danh, trở thành con bài được săn đón nhất đối với đông đảo quý tộc.

Đấu trường Solomon là một tòa nhà cao 160 tầng, mỗi tầng có khoảng 30 đến 60 đấu trường to nhỏ lớn nhau. Đấu trường ở tầng càng thấp, cấp bậc trận đấu càng thấp, đương nhiên số tiền đặt cược cùng tỉ lệ tử vong của đấu sĩ cũng thấp.

160 tầng lầu chia làm 4 bộ phận, 1 cấp là 50 tầng, 51-100, 101-150, phân biệt thành đấu sĩ cấp bậc thấp, trung cùng cao. Từ tầng 150 trở lên chính là khu cao thủ trong truyền thuyết của đấu trường Solomon. Mỗi tầng có một tầng chủ, có phòng ở tư nhân xa hoa, phương tiện giải trí, thậm chí còn có phòng huấn luyện chuyên môn đấu vật và phòng huấn luyện cơ giáp. Giữa 10 đại cao thủ, chủ nhân từ tầng 151 đến 159, một năm có 3 cơ hội khiêu chiến với tầng chủ của tầng cao hơn, nếu thắng có thể thăng cấp, mà bại thì lui xuống.

Trong truyền thuyết, mười người cực mạnh này đều làm thuê cho các đoàn lính đánh thuê lớn, chủ yếu là buôn lậu, không chỉ vô cùng giàu có, thậm chí cũng có cơ hội lui tới với đế quốc thượng lưu.

Tuy rằng nói tất cả mọi người đều có thể thông qua trận khiêu chiến để trở thành một trong thập đại cao thủ, nhưng năm năm gần đây, mười ngươi lợi hại nhất của Solomon đều là luân phiên cho nhau, không có thay đổi lớn, mà đấu sĩ Trùng Vương tầng chủ tầng cao nhất, nắm trong tay ngai vàng 7 năm không người thay thế.

Đồng là đấu sĩ dân gian chủ động ghi danh gia nhập đấu trường Solomon, đều phải bắt đầu hỗn chiến từ tầng thấp nhất, căn cứ vào chiến tích thắng bại từng cá nhân để thăng cấp. Mà đấu sĩ dân gian được đấu trường Solomon lựa chọn chủ động mời gia nhập thì trực tiếp bỏ qua tầng thấp nhất, bước thằng vào trung cấp, tầng 50. TTV chính là loại sau.

Tại đấu trường Solomon, bắt đầu từ trung cấp, sẽ chuẩn bị chỗ ở cho đấu sĩ, bởi vậy từ buổi tối đầu tiên TTV bước vào, được phân một gian phòng nhỏ. Tuy rằng không xa hoa như phòng đấu sĩ cấp cao, nhưng đối với TTV mà nói, đã là đầy đủ.

Vào đấu trường hơn 1 tháng, TTV dùng thành tích bất bại, đánh từ tầng 51 tới tầng 90, thành tích như vậy, cho dù là giữa khu vực trung cấp thường xuyên biến hóa, cũng thập phần nổi bậc.

Nói trắng ra, TTV thực vừa ý với nơi này, đúng như Phạm Tư Đức nói, phần lớn người ở đây đều che dấu tung tích, không ai điều tra lý lịch của bọn họ, tối thiểu, bề ngoài, đấu trường Solomon sẽ bảo đảm sự riêng tư của bọn họ. Về phần có âm thầm điều tra gốc gác bọn họ hay không, không dễ nói.

Từ khi TTV tiến vào khung trung cấp, liền phi thường hút mắt, chí ít tại toàn bộ khu vực trung cấp, chỉ ngắn ngủi không tới 2 tháng, cái tên Dã Quỷ đã không người không biết không ai không hiểu.

Nhưng TTV cũng không sợ bại lộ thân phận, chỉ cần tiền tưởng đế quốc quân đưa ra không cao hơn lợi ích hắn mang lại cho đấu trường, hắn sẽ an toàn. Mà việc hắn cần làm lúc này, chính là dùng thời gian ngắn nhất lọt vào khu vực cấp cao., bởi vì một khi vào được tầng trên 100 là có thể chân chính sử dụng khu huấn luyện bắn súng của đấu trường, còn sẽ được cung cấp tư liệu cơ mật miễn phí về một số loại vũ khí cao cấp tiên tiến, mấy thứ này một thường dân ở đế quốc cả đời cũng không thể tiếp cận được, nhưng đối với TTV, lại là thứ hắn phải nắm giữ. Nếu không, nếu không thể nắm giữ kỹ năng võ đấu cao cấp nhất ở thế giới này, hắn lấy tư cách gì tự cho mình là thích khách?

Hắn phải mạnh.

Chỉ có biến cường, hắn mới có thể không sợ hãi mà đối mặt với tất cả đối thủ.

Chỉ có biến cường, hắn mới có thể sống yên giữa thế đạo vặn vẹo này.

Chỉ có biến cường, hắn mới có thể có giá trị của chính mình, sẽ không bị người bán đứng, trở thành đồ chơi của người khác.

Tối hôm đó, khó có khi khu trung cấp không có trận đấu, vài đấu sĩ quan hệ tốt trong tầng 90 muốn ra ngoài vui vẻ một chút, có người đến gõ cửa phòng TTV, muốn rủ rê hắn cùng đi.

"haiz, Dã Quỷ, mỗi lần đấu xong chỉ thấy ngươi về phòng ngốc, chán không a, hôm nay cùng ra ngoài với bọn ta uống một chén đi."

Xung phong chính là một đấu sĩ Beta mặt tàn nhang, tên Kiệt Duy. Kiệt Duy tính tình vui vẻ, giao tiếp tốt, bình thường nhân duyên cũng phi thường tốt. Hắn là một trong số các đấu sĩ ít ỏi không mặc cách ly trang tại đấu trường, năng lực phản ứng không tồi, né tránh linh hoạt, đấu trường trung cấp chỉ cho sử dụng vũ khí lạnh, vũ khí sở trường của hắn là xích, vừa công vừa thủ, rất có thực lực.

"Chính là, nghe nói trong điện Tinh Mộng mới đến một vài omega tuyệt sắc, đi với bọn ta đi, mọi người uống chút rượu, vui vẻ. Đã hơn một tháng rồi, ngươi không muốn tìm chỗ hạ hỏa sao?"

Cùng Kiệt Duy tới là thuyết khách là một đấu sĩ tên Thổ Lang, không rõ thân phận, bất quá nghe nói là lão làng ở đấu trường, láu cá, tuy rằng chiến tích có thắng có bại, lại có thể tài tình mà khống chế tại một tỉ lệ cân bằng, lắc lư ở tầng 90 rất nhiều năm, số lần bị thương cơ hồ là ít nhất trong đấu trường. Đấu trường Solomon mỗi tháng sẽ trả lương cho đấu sĩ trung cấp, số tầng càng cao lương càng nhiều. Thổ lang chính là như vậy, cầm mức lương cố định đấu trường chi trả, không mục đích phấn đấu, vũ khí của hắn cũng xứng đôi với danh hiệu, là côn sắt. TTV đã cùng hắn giao thủ, biết thực lực của người này cao hơn nhiều so với biểu hiện bên ngoài, theo ý hắn, muốn tiến vào cao thủ trên tầng 100 là tuyệt đối không thành vấn đề.

Nghe được ba chữ Tinh Mộng điện, trong đầu TTV chợt lóe, giống như nhớ tới chuyện gì.

Cặp mắt sắc bén của Thổ Lang nhanh chóng nắm bắt biểu tình thay đổi trong chốc lát của hắn, cho là cuối cùng mình cũng chọt trúng chỗ ngứa trong lòng tên thần bí này, nháy mắt với Kiệt Duy, phấn chấn cố gắng gấp bội:

"ngươi xem, ta nói mọi người đều đã trưởng thành, có nhu cầu cũng là hợp lý. Dã Quỷ, bọn ta hôm nay đặc biệt muốn gọi hồng bài của Tinh Mộng điện tiếp khách, nghe nói omega kia là từ hoàng cung tới, bọn ta hôm nay liền tặng hắn cho ngươi! Tiền tiếp khách qua đêm ta trả, sao, nể tình chút đi!"

Kỳ thật đối với người ngoài, đấu sĩ trong cùng tầng đấu trường đều là đối thủ cạnh tranh, khắng định đều phải đề phòng lẫn nhau, quan hệ không thể tốt, thật ra không phải như vậy. Càng lên tầng cao, tính lưu động của đấu sĩ càng nhỏ, nhân viên tương đối ổn định, mọi người mỗi ngày đều là cúi đầu không thấy ngẩng đầu thấy, cũng trở nên quen thuộc cởi mở với nhau.

Rất nhiều người trong lòng cũng không có nhiều tranh đấu, tới nơi này đều là để kiếm cơm, cho nên sẽ thường phối hợp, có thương có lượng mà ngươi thua ta thắng, lập bang kết phái cũng là bình thường. Cho dù ngẫu nhiên có một hai người giống như TTV vậy, một lòng hướng lên trên mà bước còn là người đặc biệt có năng lực, bọn họ sẽ không dễ dàng đắc tội, đều sẽ khách khách khí khí chung sống hòa thuận, có khi còn sẽ tận lực lấy lòng. Dù sao, có bằng hữu ở mấy tầng cao cao, cũng không phải chuyện xấu.

Mà TTV hiện nay, chính là đối tượng được rất nhiều bang phái nhỏ mượn sức.

"Đi thôi, Dã Quỷ, đến lâu như vậy, mọi người còn chưa làm quen, kết giao bằng hữu đi." Kiệt đuy ở bên cạnh không ngừng cố gắng.

"Đi thôi, đừng chần chờ nữa!" Thổ Lang nói xong liền tiến sát lại bá vai TTV.

TTV vốn không muốn cùng người khác kết giao, nhưng thật tình, gặp dịp thì chơi, loại chuyện này hắn lại rất rành. Nếu hắn đã hiểu cách thức chung sống của mọi người trong đấu trường, tự nhiên sẽ không cố ý làm khác, huống hồ nghe nói đi Tinh Mộng điện, TTV đã nhớ tới người kéo áo choàng của hắn đêm đó trong quán bar, bởi vậy cũng không từ chối, biết thời biết thế mà cười, nói: "Được, vậy làm phiền Thổ Lang huynh rồi."