Thích Khách

Chương 123




"A? Trống rỗng?" đối mặt với câu hỏi của Demark, ngữ khí Lezar tràn ngập ngoài ý muốn, nhưng TTV thấy kỳ thật y cũng không có một chút khẩn trương nào, lúc này hắn liền biết, y đã sớm chuẩn bị tâm lý, "Sao có thể như vậy?"

Demark cười lạnh một tiếng, "Thất đệ cần gì phải ở trong này giả bộ hồ đồ, ngày đó sau khi đại hoàng tử bị trùng tộc ăn mòn liền trốn vào trong nghĩa trang Windsor, trước khi thả bom khinh khí chính ngươi tự mình hộ tống quan tài của mẫu thân ngươi ra. Thậm chí chưa trải qua lễ rửa tội, liền tự tiện đặt vào nghĩa trang hoàng gia."

"Tam ca, thứ ta mạo muội nhắc nhở, đây là hội nghị, hiện giờ chúng ta đang bàn bạc vấn đề về chức vụ thống soái của binh đoàn Quang Vinh, chuyện liên quan tới mẫu thân của ta, đề cập ở trong này có phải có chút không thỏa đáng?"

Demark thấy Lezar cố tình lảng tránh đề tài, cho rằng y chột dạ, sao lại đồng ý buông tha y, lập tức quay về phía Hasusan và các nguyên lão, "Điện hạ, các vị nguyên lão, ta sẽ không phải không biết đúng mực mà ở đây lãng phí thời gian của các vị, sỡ dĩ nhắc tới mẫu thân của Lezar là vì, ta hoài nghi nàng và trùng tộc có mối quan hệ rất lớn."

"Nói mẫu thân của ta có quan hệ với trùng tộc, Demark điện hạ, chỉ bằng một câu nói của ngươi, liền muốn trùm chiếc mũ lớn như vậy lên đầu một người đã chết sao?" ngữ khí Lezar lúc này càng thêm băng lãnh, cũng không xưng huynh gọi đệ với tam hoàng tử.

"Chỉ dựa vào một câu nói của ta sao? Thất đệ, không chỉ có một câu của ta đâu, muốn ta đưa ra chứng cứ khả nghi không? Đầu tiên, lần này trùng tộc là nhờ vào máu của omega mà ngóc đầu trở lại, omega có huyến thống càng tinh thuần, càng hữu dụng với bọn chúng. Mà mẫu thân của ngươi đà từng là omega thuần huyết nhất, từ lâu viện khoa học đã xin phép được mượn di thẻ mẫu thân ngươi để làm thí nghiệm, nhưng ngươi vẫn không chịu phối hợp, hiện giờ đại địch trước mặt, thân là một hoàng tử nhận vinh quang của đế quốc, đây không phải là có chút...không thể nói nổi sao? Hay là, ngươi có nỗi khổ bất đắc dĩ gì? Tiếp theo, sau khi Carsen bị trùng tộc ăn mòn, vì sao không trốn đi chỗ khác, tinh cầu Lama lớn như vậy hắn chỉ trốn vào nghĩa trang Windsor ở đó mấy ngày không đi, cuối cùng không thể không dùng bom khinh khí hủy diệt." Demark vừa nói vừa quét mắt khắp cả phòng nghị sĩ, cả vú lấp miệng em, cuối cùng ánh mắt dừng trên người Lezar, trong mắt lóe lên sắc nhọn, nói: "đương nhiên, khả nghi nhất chính là máu của ngươi. Toàn đế quốc có nhiều người như vậy, vì sao chỉ có máu của ngươi mới có tác dụng miễn dịch đối với trùng tộc? Thậm chí chì cần có thể tiêm vào huyết thanh từ máu của ngươi là có thể thành chiến sĩ bất tử? Lần này trong quân của Joseph, có thể có nhiều người sống sót trở về, cũng đều vì đã tiêm huyết thanh, đúng không?"

Demark nói hết lời, giữa những hàng ghế nghị sĩ lại vang lên tiếng nghị luận xôn xao, mà Lezar đột nhiên cười rộ lên, làm cho những người đang bàn tán cảm thấy khó hiểu mà im lặng trở lại.

"Vốn tưởng rằng, chỉ cần có thể quyết chiến với trùng tộc, giữ gìn an bình cho con dân, cho dù ta có dâng lên sinh mệnh cũng không tiếc. Ai ngờ, xuất sinh nhập tử, dục huyết phấn chiến, kết quả lại là muôn người chỉ trỏ, ngay cả một tiếng thơm cũng không có."

Lezar đứng dậy khỏi ghế nghị sĩ, hoàng tử mù mang vẻ mặt an bình, ngôn từ khí phách, nhưng trên khóe môi là một nụ cười bất đắc dĩ, có vẻ bi tráng mà thê lương.

"Từ khi ta tiếp quản binh quyền, khiển trách không ngừng, thậm chí có người nó ta vì muốn đoạt quyền mà mưu hại huynh trưởng, ngỗ nghịch phụ hoàng. Sau ta lại tuyên bố từ bỏ quyền kế thường ngôi vị trước mặt mọi người, ánh mắt cũng bị trùng tộc làm mù, mà khi ta phát hiện máu mình đặc biệt, lại nhanh chóng phối hợp với quân y viện đế quốc làm thí nghiệm nghiên cứu, còn hiến máu làm huyết thanh, trợ giúp đế quốc quân tăng thêm tỉ lệ sống sót. Hiện giờ tồn vong của nhân loại gặp phải uy hiếp, thân là hoàng tử, chuyện có thể làm ta đã làm hết, không nghĩ tới lại vẫn bị người hoài nghi. Ta ngược lại muốn hỏi Demark điện hạ một câu, đến tột cùng phải làm như thế nào, mới có thể cho là đủ tư cách hoàng tộc? Chẳng lẽ ta nhất định phải tự tay mở quan tài mẫu thân, bày ra hài cốt của nàng trước mặt mọi người, lưng mang tội bất hiếu, mới được bỏ qua sao?"

Lezar nói xong, hội trưởng một mảnh an tĩnh, Demark cơ hồ có thể nhận thấy ánh mắt mọi người tập trung về phía hắn, nhất là Joseph, kẻ cầm đầu một binh đoàn lớn, ánh mắt âm lãnh ác ý.

"Lezar, mộ phần của mẫu thân ngươi rõ ràng là trống rỗng, sao nói như thể có người muốn ép ngươi khai quan nghiệm thi như vậy?"

Lúc này Hasusan ho khan một tiếng, Demark quay đầu nhìn Hasusan, đại công chúa sắc mặt lạnh lùng lên tiếng: "Demark, ngươi làm sao biết được mộ phần của mẫu thân Lezar là trống rỗng?"

Demark hơi nâng cằm, "Hasusan điện hạ, đây là bí mật trong giáo hội, thứ ta không thể trả lời, muốn biết lời nói của ta có thật hay không, chỉ cần mở mộ phần ra xem sẽ rõ."

Lúc này không đợi Lezar có phản ứng, Hasusan liền nói thẳng: "Demark, an táng mẫu thân Lezar trong nghĩa trang hoàng gia, cự tuyệt hết thảy nghiên cứu, đây chính là ý của phụ hoàng, nếu như không có lý do đầy đủ, quyết không để bất cứ kẻ nào vi phạm ý của hoàng đế, quấy rầy bình an của người chết."

"Nhưng mà..."

"Ngươi có thể đưa ra chứng cứ không?" Hasusan lại hỏi, đôi mắt thâm thúy hẹp dài thẳng tắp nhìn Demark.

Demark tuy không cam lòng, cuối cùng vẫn chỉ có thể cắn răng nói: "Vẫn chưa có."

"Vậy là tốt rồi, đây là hội nghị, chuyện không liên quan tới quốc sự, không cần nhắc lại." Hasusan đã bày tỏ thái độ, cho dù có người có lòng muốn tiếp tục câu chuyện, cũng không mở miệng được. Tiếp, Hasusan lại nói với Joseph: "Joseph tướng quân, ngươi khẳng định muốn từ bỏ chức vụ ở binh đoàn Quang Vinh?"

Joseph vừa mới nhận được tin nhắn, là của tiến sĩ quân y viện, Laurent gởi, xem tin xong sắc mặt của hắn lập tức không tốt, lo lắng hiện lên trong mắt, "Vâng, Hasusan điện hạ, ta khẩn cầu ngài thêm một lần, cho phép ta rời đi trước."

Hasusan nhìn Joseph một khắc, cũng chú ý tới thần sắc hắn không tốt, nhân tiện nói: "Ta không dị nghị, những người khác thì sao?"

Nghị viên ở đây, cùng bên với thất hoàng tử và Joseph khẳng định sẽ không phản đối, mà bên đối lập, đối với việc Joseph mất đi binh quyền, lòng vui như mở cờ, cũng đều tỏ vẻ không có gì dị nghị, vì thế Joseph tháo huân chương trên người xuống, cũng giao ra quyền trượng tượng trưng cho binh quyền của binh đoàn Vinh Quang, cuối cùng chào theo nghi thức quan đội, vội vàng rời đi.

Hasusan nhìn Joseph đi ra khỏi cổng lớn của sảnh hội nghị, nghiêng đầu phân phó với thuộc hạ bên cạnh: "Lập tức liên hệ với quân y viện đế quốc, xem có phải tứ điện hạ bệnh tình nghiêm trọng hay không?"

Lúc này Lezar cũng hơi nhíu mày, tay theo bản năng siết chặt.

Thừa dịp Joseph rời đi gây nên một trận xôn xao, Hasusan hạ giọng nói với Lezar: "Yên tâm, có Joseph ở bên, Ssard sẽ không sao."

Lezar ngẩn người.

Hasusan nhìn đôi mắt nhắm chặt của Lezar, tuy rằng biểu tình không chút phập phồng, nhưng vẫn dùng ngữ khí hòa hoãn nói: "Đừng quên, hắn cũng là đệ đệ của ta."

Việc của Joseph đã được giải quyết xong, trọng tâm thảo luận của hội nghị lại trở về vấn đề ai sẽ nhậm chức thống soái binh đoàn Quang Vinh.

Lezar vẫn như cũ muốn TTV tiếp nhận, công tước La Duo cầm đầu các nghị viên đảng Tiến Bộ mãnh liệt kháng nghị. Vào lúc mọi người còn đang kịch liệt tranh luận, TTV đột nhiên đứng lên, ánh mặt mọi người lại tụ về trên người hắn.

"Hasusan điện hạ tôn kính, vừa rồi đại biểu của viện khoa học đã có nói, hiện nay việc quan trọng nhất là tiêu diệt cơ thể mẹ của trùng tộc, mà lúc trước khi chúng ta phát hiện ra lỗ trùng, chính là nơi có nhiều khả năng chứa cơ thể mẹ. Cho nên hiện giờ ta cho rằng, lập tức gia tăng nhân lực trước tiên đến lỗ trùng tìm cơ thể mẹ mới là việc cấp bách, về chuyện đề cử người nào tiếp nhận chức vụ thống soái của binh đoàn Quang Vinh..." TTV nói tới đây, không khỏi thản nhiên nở nụ cười, còn dù dư quang quét mắt nhìn Lezar một cái, "Thì xem ai nguyện ý nhận lấy trọng trách mang binh tiêu diệt cơ thể mẹ."

TTV vừa dứt lời, mặc cho lúc trước mọi người tranh luận đến mặt đỏ tai hồng thế nào, vào giờ khắc này cũng đều im tiếng. Lezar hơi nghiêng đầu, mặt quay về phía TTV, ngược sáng nên TTV không thẩy rõ y, lại tựa như cảm thấy khóe môi y nhẹ mỉm cười.

"Có lý, hiện giờ ai nguyện ý mang binh diệt cơ thể mẹ của trùng tộc, liền có thể tiếp quản binh đoàn Vinh Quang." Nghị viên Phill là người đầu tiên tán thành, sau đó cười hỏi TTV: "Nói vậy, không biết TTV tướng quân có quyết tâm này không?"

TTV nói rõ ràng: "Đều đã đến lúc này rồi, tự nhiên cũng không thể từ chối, huống chi tại hạ đã từng đi đến đó một lần, tin rằng so với những người khác càng có quyền lên tiếng. Bất quá, nhận thấy lần trước hợp tác tốt đẹp với thất điện hạ, lần này nếu ta thật sự cầm quân xuất chinh, tại hạ còn muốn cả gan thỉnh cầu cùng thất điện hạ sóng vai chiến đấu, không biết có thể có vinh hạnh này hay không?"

Lezar lập tức cười nói: "Chuyện này đương nhiên là nghĩa bất dung từ."

Vốn đang thảo luận ai sẽ tiếp quản binh đoàn Vinh Quang, không ngờ chỉ mấy câu của TTV, trực tiếp đem đề tài đổi thành làm thế nào tấn công tiêu diệt cơ thể mẹ, hệt như người được chọn là thống soái binh đoàn chính là TTV hắn vậy. Bất quá mặc dù các vị nguyên lão sắc mặt không được tốt, nhưng cũng không có lời nào phản bác, dù sao, lúc này bọn họ cũng không tìm được người thứ hai có gan đứng ra nói mình nguyện ý đi tới cái nơi thần bí hao tổn vô số mạng người kia, đi tìm cơ thể mẹ trong truyền thuyết của trùng tộc.

"Đương nhiên, nếu muốn ta mang binh, ta còn có vài việc thỉnh cầu."

"Ngươi nói." Hasusan lên tiếng.

"Thứ nhất, hội nghị phải hết lòng tuân thủ hứa hẹn lúc trước, để Minh Quân Omega của ta gia nhập đế quốc quân, xác nhận tính hợp pháp của chuyện này."

TTV nói xong, các vị đang ngồi đều không có phản ứng gì quá lớn, sớm đã chuẩn bị sẵn tâm lý, dù sao hôm nay hắn đến chính là để nói chuyện này.

"Thứ hai, binh đoàn Vinh Quang cần gia tăng biên chế, ngoại trừ ba quân đoàn vốn có là 19, 24 và 32, cần phải điều động thêm sáu quân đoàn từ hai binh đoàn Sứ Mệnh và Quang Minh, trọng chỉnh, ta tự chọn người."

Cái này giống như bom rớt vào trong nước, đây quả thực là cướp binh quyền trắng trợn! Nhớ năm đó cho dù là đại hoàng tử Carsen, ngũ hoàng tử Lemain hay là thất hoàng tử Lezar, vài vị hoàng tộc tranh đấu đến thời điểm mấu chốt nhất, cũng không có minh trương mục đảm nuốt người vào bụng mình như vậy a!

Đang lúc vài vị nguyên lão trừng lớn mắt hệt như nghe thấy chuyện gì bất kính, TTV lại đưa ra yêu cầu thứ ba.

"Còn nữa, ta muốn quyền tự trị vĩnh viễn đối với tinh cầu Omega."

Công tước La Duo tức đến nỗi nở nụ cười, nhìn omega không biết trời cao đất rộng kia như nhìn một kẻ điên, "TTV tướng quân, không nói tới hai yêu cầu sau của ngươi, trước nói điều đầu tiên, cho dù hội nghị có tâm duy trì, cũng không thể chống đỡ nổi quân phí cho một quân đoàn mới. Lúc trước thất điện hạ nói như thế nào? Tìm Manuss điện hạ quay trở về quyên góp cho chính phủ, nhưng hiện giờ thời hạn đã đến, Manuss điện hạ vẫn bặt vô âm tín như cũ, thất điện hạ, chuyện này, ngươi nói thế nào?"

Nhưng, ngay vào lúc các nghị viên đảng Tiến Bộ vì những lời nói của công tước La Duo mà dâng lên khí thế, xoa tay ý đồ vây công TTV và Lezar, kịch vui xảy ra. Chỉ nghe cửa chính sảnh hội nghị bị đẩy mở, một bóng người đứng trước cửa, khoác áo choàng lữ hành, có vẻ phong trần mệt mỏi, không phải ai khác, chính là nhị hoàng tử đã được mọi người nhớ thương thật lâu, "túi tiền của đế quốc" mang tên Manuss điện hạ.