Thích Khách

Chương 120




TTV bị Lezar giữ chặt, còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, lúc này toàn bộ hang đều bị chấn động kịch liệt, vô số đá vụn rơi xuống, mặt đất bắt đầu nứt ra, từ sâu trong hang động bắt đầu sụp đổ, lan dần về phía bọn họ!

"Không tốt! Nhanh rời khỏi chỗ này!" Joseph hét lớn một tiếng.

Thể tích nham thạch rơi xuống trong hang càng lúc càng lớn, vách động cũng bắt đầu xuất hiện khe nứt, xem ra nơi này sẽ nhanh chóng sụp đổ, Joseph và Lezar nhanh chóng chỉnh binh, lệnh cho mọi người nhanh chóng rút lui, TTV nhìn thoáng qua phần hang sâu đã bị đá tảng đổ xuống che kín, không thể không xoay người chạy ra bên ngoài cùng với mọi người.

Đá rớt xuống từng tảng lớn, bụi đất bay đầy, toàn bộ hang động bị chấn đến ầm ầm rung vang. Tốc độ rút lui của bọn họ rất nhanh, nhưng mặt đất cũng sụp xuống rất nhanh mạnh, đoàn người chân trước vừa bước qua mặt đất, sau lưng đã trở thành vực sâu vạn trượng, thật giống như có cái gì đó cố gắng đuổi bọn họ rời đi. Nơi đi qua, sụp đổ. Loại đá đặc biệt luôn phát sáng trong hang động lúc này cũng đã ảm đạm, bọn họ lui tới đâu, sau lưng liền nhanh chóng trở nên u tối tới đó.

Một đường chạy như điên, hang động ngày càng trở nên rộng lớn, đỉnh hang càng lúc càng cao, đến cuối cùng thế nhưng thành một mảng tối om không thấy rõ đâu là tận cùng, lại chạy thêm một đoạn, mọi người phát hiện đỉnh đầu thế nhưng đã là một bầu trời đầy sao. Mà ở nơi thiên địa giao nhau, hiện ra hình dáng một vật thể khổng lồ giữa ánh cường quang.

"Xảy ra chuyện gì? Sao ta... lại nghe thất tiếng động cơ và tiếng cánh quạt?" Joseph hỏi, nheo mắt nhìn về hướng vật thể to lớn kia.

TTV mãnh liệt cảm nhận được chuyện gì, cúi đầu nhìn đồng hồ của mình, các thiết bị sử dụng năng lượng vẫn luôn không nhạy từ khi tiến vào hang động, lúc này đều đang sáng đèn, không phục hoạt động! Những người khác cũng nhanh chóng nhận ra điều này, một quan quân alpha nhìn thương súng trên người, hưng phấn nói: "Thật tốt quá! Lời nguyền ở nơi quỷ quái này đã được giải trừ! Có thể sử dụng vũ khí rồi!"

Bọn họ không dám thả chậm cước bộ, mặt đất phía sau vẫn không ngừng sụp đổ, mọi người cũng không ngừng dùng hết sức chạy về phía trước. TTV mở bộ đàm trên cổ tay lên, thử liên lạc với chiến hạm hoàng gia, ánh mắt bình tĩnh nhìn ánh sáng phản quang xa xa trong bóng đêm kia.

"Uy? TTV tướng quân! Ngài, ngài còn sống! Hiện giờ ngài đang ở đâu?" Trong bộ đàm truyền ra thanh âm vui mừng của binh sĩ phụ trách liên lạc.

"Ngay dưới chân các ngươi. Bảo chiến hạm hoàng gia mở đáy chiến hạm ra, nơi này sắp sụp đổ rồi, mang chúng ta lên!"

"A? Cái gì? A...Vâng!"

TTV tắt bộ đàm, bóng đen vẫn luôn bao phủ trên đỉnh đầu bọn họ, dưới ánh sáng rốt cuộc được thấy rõ, đúng là chiến hạm hoàng gia.

"Có bao nhiêu người có mang máy phản lực trên người?" TTV quay đầu lại, lớn tiếng hỏi.

Sĩ binh binh đoàn Vinh Quang bị nhốt cùng với Joseph, vũ khí công nghệ cao mang theo bên mình bị mất tác dụng, phần lớn dều bị bọn họ vứt bỏ, hiện giờ những người còn mang theo máy phản lực cũng không nhiều. Tất cả mọi người hiểu được ý của TTV, chiến hạm hoàng gia hình thể khổng lồ không thể hạ cánh xuống mặt đất đang sụp đổ, TTV muốn mở đáy chiến hạm, là để mọi người dùng máy phản lực làm lực đẩy để bay lên chiến hạm.

"Hai người dùng chung một cái máy phản lực!" TTV nói, sau đó, lại dùng bộ đàm phát lệnh với chiến hạm hoàng gia: "Thả thang xuống."

Alpha đi theo sau Joseph nhìn nhau chần chờ, khi bọn họ rời khỏi tinh cầu Lama, TTV vẫn chưa nhậm quân chức trong đế quốc quân, cho nên bọn họ không biết phải làm sao với mệnh lệnh của hắn.

Joseph thấy thế, trừng mắt quát to: "Còn thất thần làm gì? Không nghe thấy mệnh lệnh của TTV tướng quân sao?"

"Vâng!"

Đế quốc quân có mặt ở đây đều đã được huấn luyện tốt, là binh lực hàng đầu của binh đoàn Quang Vinh, TTV ra hai mệnh lệnh ngắn gọn, bọn họ liền hiểu phải làm sao, nhanh chóng chia thảnh tửng tổ hai người, dùng chung một máy phản lực, dựa vào lực đẩy bay thẳng lên không trung. Bởi vì chịu tải trọng của hai người, máy phản lực chỉ có thể đưa bọn họ lên được nửa độ cao, vừa vặn đến ngay thang mới được thả xuống.

Binh lính alpha được huấn luyện nghiêm chỉnh, theo thời gian tíc tắc trôi qua, đại bộ phận đã lên được chiến hạm, còn một bộ phận nhỏ không có máy phản lực còn ở lại trên mặt đất, chiến hạm hoàng gia phái ra phi hành khí đến tiếp ứng.

Người điều khiển phi hành khí tới đón TTV và Lezar là Thổ Lang, vừa thấy TTV đã không khỏi thổn thức: "Còn tưởng rằng các ngươi đã xảy ra chuyện, cảm tạ trời đất! Nơi này thật cmn quỷ dị!"

"Làm sao các ngươi tới được chỗ này?" TTV hỏi.

"Chiến hạm hoàng gia đi vào khu vực mà chúng ta đã nói tới kia, mọi dụng cụ đột nhiên không hoạt động, cũng giống như tướng quân Joseph, không cách nào liên lạc được với bên ngoài, sau đó lại gặp phải lỗ trùng, lực hút bên trong thiếu chút nữa là nghiền nát bọn ta. Lúc chúng ta sắp bị hút vào trong, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, dụng cụ lại khôi phục bình thường, chiến hạm cũng khởi động lại được, bọn ta lập tức mở ra lưới bảo hộ, lúc này mới giữ được chiến hạm, nếu không đã thành sắt vụn. Sau đó liền đến chỗ này, nhìn thấy động đất, gặp được các ngươi. Đúng rồi, các ngươi ở đây đụng độ với cái gì sao?"

TTV nhìn Lezar không nói một lời ngồi ở bên cạnh, mới nói với Thổ Lang: "Một lời khó nói hết, về đến chủ hạm rồi nói."

Chỉ trong thời gian mấy phút ngắn ngủi, tất cả mọi người đã thành công lên được chiến hạm. Cửa khoang đáy của chiến hạm hoàng gia đóng lại, đẩy tốc độ lên tối đa, nhanh chóng bay lên. Lưới năng lượng ánh sáng xanh được mở lên mức tối đa, tạo ra bảo hộ cường đại, làm cho chiến hạm hoàng gia thuận lợi xuyên qua lỗ trùng, về khu vực màu đen trước kia.

Lúc này, làm cho mọi người ngạc nhiên chính là, những đám sương đen kia đã không còn, bên ngoài lỗ trùng không còn là một mớ hỗn độn đáng sợ, chỉ là một không gian vũ trụ thông thường, mọi dụng cụ thiết bị trên chiến hạm cũng đều vận hành bình thường.

Trong phòng chỉ huy trên chiến hạm, mọi tướng lãnh cao cấp đều tụ tập lại một chỗ, thương lượng bước tiếp theo hành động.

"Mấy tảng sương đen kia cuối cùng là cái gì?" Thổ Lang nói, "Sao lại không còn nữa rồi?"

"Ta nghĩ ta biết đó là cái gì." Joseph đã từng thấy những thứ đó trong phòng thí nghiệm của Ssard, sắc mặt của hắn không quá tốt, cả người thoạt nhìn vô cùng mệt mỏi, ngồi trong ghế sofa để cho quân y kiểm tra, trên người có rất nhiều miệng vết thương, "Đó chính là mảnh gen của trùng tộc."

"Mảnh gen của trùng tộc?"

"Ân, chính là thứ mà gặp máu của omega sẽ sinh ra thể sống sơ cấp của trùng tộc."

"Thứ này sao lại tụ tập ở đây?"

"Không biết, có lẽ có liên quan tới Phạm Tư Đức. Sau khi Phạm Tư Đức chết, bọn chúng liền tiêu tán. Hoặc cũng có thể là có liên quan tới cơ thể mẹ của trùng tộc...nói nữa cũng phải cảm tạ TTV, nếu không nhờ hắn, bọn ta có thể vĩnh viễn cũng không thoát được."

"Trong hang động kia thật sự là có cơ thể mẹ?"

"Chỉ là phỏng đoán của Tu Vân thôi."

"Sao chúng ta lại không tiếp tục xem xét bên trong?"

"Quá nguy hiểm, dưới tình huống không được trang bị đầy đủ, chúng ta không nên mạo hiểm thêm.."

Sau khi TTV trở lại chủ hạm, đã thuật lại diễn biến một lần, bất quá có vài chuyện, tỷ như Phạm Tư Đức nói hắn là cơ thể mẹ thứ hai, nói mẫu thân Lezar là cơ thể mẹ đời đầu, hắn đều che dấu đi, cũng phối hợp với Lezar, không nói ra chuyện Phạm Tư Đức chính là do y giết, cho nên mọi người đều cho rằng Phạm Tư Đức là do TTV diệt trừ.

Lúc này, trong khi những người khác đang thảo luận, TTV lại một mình đứng bên cửa sổ mạn tàu, nhìn về phía lỗ trùng. Thiên thể mang hình chiếc phễu to lớn đã không đầy màu sắc thay nhau lưu chuyển giống như lúc trước, ánh sáng tím xanh vàng bên ngoài đã biến mất, chỉ còn lại một lỗ đen sâu không lường được, như miệng một con cự thú.

"Còn đang nghĩ về cơ thể mẹ của trùng tộc mà ngươi nói tới sao?" Lezar đi đến bên cạnh TTV, sóng vai đứng cùng hắn, tuy rằng y không nhìn thấy TTV, nhưng tựa như có thể đoán được hắn lại đang nhìn ngoài cửa sổ.

"Kỳ thật, chúng ta vốn nên để cho chiến hạm hoàng gia tiếp tục đi về phía trước xem nơi đó rốt cuộc có cái gì, không phải sao?" TTV thu hồi ánh mắt, nhìn Lezar, dùng một âm lượng chỉ có hai người bọn họ có thể nghe thấy.

"Tu Vân, chúng ta đã mất rất nhiều người, vũ khí trang bị lại bị hư hao nghiêm trọng, bên ngoài hang động kia chính là lối vào của lỗ trùng, còn trong hang có cái gì, chúng ta vẫn chưa xác định được, không nên mạo hiểm."

"Ta biết." TTV nói, vẫn cứ nhìn Lezar, tựa như muốn thông qua biểu tình trên mặt y để tìm kiếm điều gì, "Cho nên ta cũng chưa nói gì cả, ta chỉ lo rằng vuột mất cơ hội."

Từ đầu đến cuối thần sắc Lezar đều vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra gì cả.

"Điều này ngươi không cần lo lắng, ta đã báo với trú quân gần đây, để cho bọn họ giám sát tốt lỗ trùng kia, sau khi trở về ta sẽ chờ lệnh của phụ hoàng, chờ sau khi chúng ta chuẩn bị tốt, nhất định sẽ quay lại chỗ này, xem thử rốt cuộc cơ thể mẹ của trùng tộc kia có thể lợi hại như thế nào."

"Ta mong chờ ngày đó."

"Ân, ta cũng vậy." Lezar cười nói.

Cho dù thế nào, lần xuất chinh này, TTV xem như lập công lớn, không chỉ tìm được Joseph trở về, cứu được binh lính tinh nhuệ của binh đoàn Vinh Quang, còn giết tướng lãnh cao cấp của trùng tộc là Phạm Tư Đức. Chiến hạm hoàng gia tổ chức một buổi khánh công yến nho nhỏ, uống mừng những người còn sống sót, cũng mặc niệm những người đã hy sinh.

TTV bị vài quan quân alpha kính đôi ba chén rượu, nhiễm một chút men say, hơn nữa sau một hồi ác chiến mỏi mệt, hắn sớm rời khỏi yến hội, đỡ vách tường đi về khoang của mình, muốn quay về ngủ một giấc. Không ngờ, ở trong hành lang gặp phải Lezar.

Giữa hành lang u ám, ánh sáng không quá rõ, TTV nâng mắt nhìn thấy Lezar, đại khái bởi vì uống hơi nhiều, trong ánh mắt thậm chí có chút lỗ mãng. Giữa hai người không có lời gì để nói, TTV rốt cuộc tiến đến trước mặt Lezar, nâng cằm y lên, nheo mắt cẩn thận đánh giá y, đột nhiên nói: "Rốt cuộc ngươi mù, hay là không mù?"

Lezar không nói gì, mặc cho TTV tiến đến càng lúc càng gần, chỉ hơi nghiêng nghiêng đầu, hơi thở nhẹ nhàng phất qua bên má TTV.

TTV cười lạnh một tiếng, lại hỏi: "Ngươi rốt cuộc...lúc đó muốn nói cái gì?"

"Ân? Cái gì?" Lezar hỏi.

"Trước khi đi vào lỗ trùng, ngươi tặng cơ giáp cho ta, khi đó ngươi nói ta chần chờ một khắc, đây có phải có nghĩa là...Cái gì?"

"Tu Vân, kỳ thật có vài lời, có nói ra hay không cũng không quan trọng, bởi vì ta đã chiếm được đáp án mà ta muốn."

"A? Ngươi muốn đáp án như thế nào?" ánh mắt TTV lạnh lùng, tay nắm cằm Lezar thêm dùng sức.

"Ta vẫn còn sống, Tu Vân, lúc ta mất đi ý thức, ngươi tỉnh, mà ta vẫn còn sống, đây chính là đáp án mà ta muốn."

TTV nhìn Lezar, nhìn thật lâu, mới chậm rãi buông tay ra, sờ sờ vết thương trên cổ mà Phạm Tư Đức gây ra cho y, bỗng nhiên cười nhẹ ra tiếng, nói: "Là giả đi?"

TTV nói xong liền đẩy Lezar ra, sau đó tiếp tục nghiêng ngả lảo đảo đi về phía trước.

Giả? Rốt cuộc cái gì là giả, TTV không nói thêm gì, Lezar cũng không có hỏi, y chỉ yên lặng đứng tại chỗ, cho đến khi TTV đi hết hàng lang, bước lên lầu, mới chậm rãi đi về gian phòng của mình.

Tin tức đại quân chiến thắng trở về nhanh chóng lan truyền khắp tinh cầu Lama, khi chiến hạm hoàng gia còn chưa về đến nơi, tên của TTV đã chiếm cứ khắp các mặt báo, internet, tivi. Tướng quân omega suất lĩnh quân đế quốc đại chiến với trùng tộc, chiến báo thắng lợi, tin tức này khiến cho toàn bộ bách tính đã chịu đủ bóng ma của trùng tộc bao phủ cảm thấy phấn chấn mới lạ. Mà TTV cũng danh chính ngôn thuận tiến vào hội nghị lần thứ hai, hợp pháp giành được một ghế nghị sĩ trong hội nghị.

Nhưng mọi người không ai nghỉ tới, hội nghị lần đầu tiên sau khi bọn TTV trở về, Lezar lại đề xuất một đề nghị khiến mọi người khiếp sợ, muốn TTV thay mặt Joseph tướng quân đang nghỉ ngơi tu dưỡng thân thể mà trở thành tân nhậm thống soái của binh đoàn Vinh Quang.

Tin tức này vừa xuất hiện, không chỉ nhóm nguyên lão trong hội nghị, mà toàn bộ đế đô rơi vào chấn động.