Về sự tồn tại của hai căn phòng ngủ dành cho khách của nhà hai người, bất cứ ai từng đến chơi đều thắc mắc.
Trước đó, ba mẹ hai bên đều đến thăm tiệc mừng tân gia, sau khi tham quan căn chung cư tại Giang Cảnh Đại Bình Tầng, bọn họ đều chú ý tới căn phòng dành cho khách.
Lúc ấy mẹ Hạ nói giỡn, ba mẹ hai bên ở lại đây một đêm vừa vặn với hai gian phòng này luôn nhưng bị Hạ Vân Nghi dứt khoát từ chối.
Điều này làm cho mẹ Hạ căm giận nhéo tai anh, sau đó còn gọi biệt danh của anh trước mặt mọi người, “Đoàn đoàn.”
Sau khi người lớn chúc phúc rồi rời đi, Tân Quỳ nhớ lại lời của mẹ Hạ, nằm liệt trên ghế sofa gặm đào cười toe toét.
Hạ Vân Nghi mới bước ra khỏi phòng tắm, tóc đen còn hơi ướt, anh thấy vậy không lên tiếng mà chỉ nhìn cô.
Hai mắt cô long lanh cong lên vì cười, hàng mi cong dài.
“Còn cười?” Hạ Vân Nghi đến gần, đưa khăn tắm cho Tân Quỳ, tỏ ý muốn cô lau cho mình.
Tân Quỳ vốn ở trong phòng khách để xem phim, trong tay còn cầm trái đào nên cô không muốn nhận khăn, “Không muốn.”
Hạ Vân Nghi nhướng mày, nghiêng đầu tới trước mặt cô, “Phim truyền hình hay thế à?”
“Đúng.” Tân Quỳ trả lời rất nhanh, đây là bộ phim cung đấu kịch tính, cô không bỏ qua một tập nào.
“Còn hơn cả anh?” Hạ Vân Nghi không lau tóc nữa, ném khăn qua một bên.
“Ừ ừ.” Tân Quỳ căn bản không nghe, chỉ vội vã trả lời qua loa cho có lệ.
Rồi sau đó cô cảm thấy có điều gì đó không ổn.
Hạ Vân Nghi ngồi xuống ghế sofa, dùng đôi mắt sáng rực nhìn cô không chớp mắt.
Động tác gặm đào của Tân Quỳ dừng lại, đầu ngón tay theo bản năng bóp chặt trái đào.
Hành động bảo vệ đồ ăn cực kỳ rõ ràng.
Cô dò hỏi Hạ Vân Nghi, “Anh cũng muốn ăn à? Vẫn còn trong tủ lạnh đấy.”
Hạ Vân Nghi không lên tiếng, trực tiếp đè lên người cô trong âm thanh của bộ phim.
Anh vén vạt áo cô lên, môi mỏng đặt lên ngực cô.
Tân Quỳ chưa kịp kêu lên thì hơi thở đã đột ngột tan ra, trong không khí ngập tràn mùi đào thơm ngát.
Anh làm gì vậy, sao lại vùi vào trong đó.
Trước khi cô bình tĩnh lại, Hạ Vân Nghi đã thì thầm bên tai cô, “Anh muốn ăn đào, chính là thứ này.”
Anh dừng một chút, thấy mặt cô đỏ hồng lên, anh càng cười yêu nghiệt hơn, “Còn có mùi sữa.”
Lúc này Tân Quỳ không muốn làm hoa nữa, cô giống như bắp nổ “đoàng” một cái nổi giận.
A a a a a tên đàn ông xấu xa này!
Cho dù cô đã kết hôn với anh nhưng cô vẫn không thể chịu đựng được thủ đoạn của Hạ Vân Nghi.
Lần nào anh cũng trêu khiến cô mặt đỏ đến mang tai.
“Anh thật đáng ghét…” Trong tay Tân Quỳ còn nửa quả đào gặm dở, căn bản không có cơ hội trả đũa.
Vào giờ phút này, cô chỉ muốn dùng quả đào để chặn miệng anh.
Hạ Vân Nghi thấy chọc xong rồi, đúng lúc cần phải thu tay lại.
Hai người cứ như vậy làm ổ ở trong phòng khách.
Cách đó không xa, ngoài cửa sổ, mặt sông lung linh do được ánh sáng chiếu vào.
Tân Quỳ nhìn về phía anh, “Phòng cho khách rộng như vậy mà anh không cho người vào ở!”
“Không phải mới ở đây một thời gian sao?” Hạ Vân Nghi nhàn nhạt nói, dáng vẻ không để tâm, “Chúng ta ở hai gian, còn một phòng để cho khách, nhưng hôm nay cả ba mẹ anh và ba mẹ em cùng tới nên không thể giữ họ lại được.”
Cho nên hôm nay anh đã từ chối thẳng thừng không cần suy nghĩ.
Chính mẹ Hạ không an tâm, sau đó còn bảo Tân Quỳ quay về Hạ trạch một chuyến.
Tân Quỳ ôm gối trong tay, hừ một tiếng, “Em chưa từng nghe thấy… phòng cho khách là để cho chính mình ở bao giờ…”
Một gian còn không đủ, anh còn cố tình để hai gian.
Rồi người lớn sẽ thầm nghĩ gì trong đầu chứ.
Tân Quỳ nghĩ đến đây, chợt nhớ tới lần Ninh Nhiên và Hà Nguyễn Dương đến đây chơi cách đây không lâu.
Khi đó cả hai người đều muốn ở lại nhưng cũng bị từ chối.
Hà Nguyễn Dương không thể tin nổi, “Không phải nhà cậu có rất nhiều phòng sao, ở lại có một đêm thôi mà!”
“Sao vậy, cái giường này có nạm kim cương à?”
“Đây là giường nước, giường nước đúng không? Tôi muốn xem thử.”
“Không phải chứ cún Hạ, cậu không cần bảo vệ thế giới của cậu và Tiểu Tân Quỳ đến mức đó dâu.”
Cậu còn muốn lải nhải thêm thì bị Ninh Nhiên ngăn lại.
Không biết Ninh Nhiên nói gì mà hai người đồng thời nhìn về phía Hạ Vân Nghi.
Lúc ấy Hà Nguyễn Dương giống như bừng tỉnh hiểu ra còn chậc chậc vài tiếng, đến nay Tân Quỳ không muốn nhớ lại.
“Anh mau giải thích đi!” Tân Quỳ vòng tay qua cổ anh, dùng sức lắc lắc.
Hạ Vân Nghi để mặc cho cô lắc, đợi đến khi cô không còn sức lực, anh đột nhiên mở miệng, “Lắc đủ rồi?”
“Bây giờ đến lượt anh.”
Dứt lời, anh đè cô xuống ghế sofa bắt đầu chậm rãi bóc “hạt hướng dương”.
- --
Lại một mùa hè nữa đã đến.
Gần đầy giới giải trí có rất nhiều chương trình tạp kỹ nổi tiếng.
Giải trí Nhất Thiên vừa cho ra mắt một chương trình tạp kỹ mới dành cho các cặp đôi nổi tiếng – “Sweet Files” nhằm mục đích mời các đôi tình nhân hay vợ chồng nổi tiếng đến, ghi lại cảnh họ bên nhau mỗi ngày dù là ở nhà hay đi du lịch.
Ngay khi biết tin, các cô gái Tinh Vân đã tràn vào bình luận Weibo, nói muốn chương trình mời Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ.
Đến khi tổ chương trình chính thức thông báo hai người, dù chỉ là hai cái bóng cũng đã khiến fans phát cuồng.
Quảng trường hay siêu thoại CP đã giăng đèn kết hoa nổ pháo ăn mừng giống như ăn tết, hot search cũng thi nhau lên gần như cả danh sách.
Trên thực tế, Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ đã bí mật ghi hình trước.
Vào ngày phát sóng, Tân Quỳ rời khỏi trường quay, cô về thẳng nhà.
Hiện tại trừ khi cô phải đi đến nơi khá xa hoặc ra nước ngoài quay chụp, nếu không cô sẽ về nhà, không ở lại khách sạn của đoàn phim giống như trước đây.
Đây là quyết định của cô sau khi kết hôn để có thể ở bên Hạ Vân Nghi nhiều hơn.
Trong suốt chặng đường hai người cùng sánh bước bên nhau, Hạ Vân Nghi luôn âm thầm ủng hộ và đứng về phía cô vô điều kiện.
Tân Quỳ dĩ nhiên muốn hi sinh một chút gì đó nho nhỏ, không chỉ vì anh mà còn bì hai người.
Thật ra thì quyết định như vậy không ảnh hưởng nhiều, chỉ là thời gian nghỉ ngơi ít đi.
Lúc đầu Hạ Vân Nghi không đồng ý, muốn để anh đến khách sạn của cô như trước nhưng bị Tân Quỳ chặn lại, “Chẳng lẽ anh không muốn dành thời gian ở chung nhà cùng bà xã sao?”
Dù sao khách sạn xa hoa cũng không thể so được với nhà của hai người.
Tân Quỳ vội vã về nhà, vừa vào huyền quan nhanh chóng đổi giày, Hạ Vân Nghi đã từ phòng làm việc về, đang ở trong nhà bếp nấu ăn.
Cô cười hì hì, hô to, “Bảo bối Nghi!”
Tân Quỳ không đợi anh đáp lại, kéo dép lê “loẹt xoẹt” đi đến phòng bếp.
“Anh biết hôm nay chương trình của hai chúng ta phát sóng chứ?” Cô vòng qua bàn ăn, đi đến cạnh Hạ Vân Nghi, hơi nghiêng đầu nhìn anh.
Hạ Vân Nghi đáp lại, nhưng giơ tay lên đẩy cô ra ngoài, “Em không sợ bị nóng sao?”
“Anh không sợ, em cũng không sợ.” Tân Quỳ chớp chớp mắt.
Cô vừa dứt lời, món tempura trong chảo dầu phát ra tiếng lép bép khiến cô nhảy ra khỏi bếp.
Hạ Vân Nghi nhướng mày nhìn cô, cảm thấy buồn cười.
Sau khi nhìn cô hoảng sợ, anh lại bắt đầu đuổi cô ra khỏi nhà bếp.
“Anh còn chưa chuẩn bị cơm xong, em ra ngoài đợi đi, nếu đói không chịu được nữa thì có sữa chua trong tủ lạnh.”
Tân Quỳ nghe xong không nhúc nhích.
Cô nhìn bóng dáng cao lớn của Hạ Vân Nghi dưới ánh đèn nhà bếp, trông thật ấm áp.
“Em không muốn đi, không muốn đi đâu.” Tân Quỳ vòng đến sau lưng Hạ Vân Nghi, đôi tay nhỏ vòng qua ôm lấy eo anh, gò má áp lên lưng anh.
Cô ngửi được mùi thơm thanh mát trên người anh, hít một hơi thật sâu rồi sau đó cười khanh khách.
“Em là cún à?”
“Anh mới là cún ấy! Ngửi một chút không được sao?”
“Được, để tối rồi ngửi, lúc ấy hiệu quả tốt hơn nhiều.”
“Có tin em đánh anh không.”
Hai người đôi co mấy câu, Hạ Vân Nghi lười cử động miệng nữa, dứt khoát hành động.
Tân Quỳ được Hạ Vân Nghi bế lên bệ bếp rồi hôn một cái, sau đó anh mới ung dung đứng dậy, nói cơm chín rồi ăn cơm.
Cô che cổ áo của mình lại, tức tối nhìn bóng lưng của Hạ Vân Nghi, siết chặt tay thành nắm đấm.
Một ngày nào đó cô muốn phản công lại!
- --
Hôm nay anh làm toàn món Tân Quỳ thích.
Hiện tại, Hạ Vân Nghi hoàn toàn không giống như trước đây, chỉ làm món ăn cay truyền thống, anh còn là cải tiến phiên bản cay theo khẩu vị của cô từ công thức nấu ăn của các nước khác.
Ngay cả món tempura được chiên vàng giòn cũng được anh trộn thêm ớt vào bên trong nhân rồi mới bọc thêm một lớp bột bên ngoài. Gia vị chấm cũng là ớt bột xay thơm.
Tân Quỳ nếm thử các món ăn trên bàn cho đến khi bụng no căng, cuối cùng Hạ Vân Nghi phải ngăn cô lại.
Sau khi cô ăn xong không được bao lâu, Tân Quỳ bắt đầu kêu đọc.
Hạ Vân Nghi không có cách nào với cô, vừa giận vừa cười, “Em không cần bụng nữa à? Liều mạng ăn như vậy.”
“Nhưng ngon quá, em không nhịn được…” Đôi mắt hạnh đẫm nước mắt, cô thật khó chịu.
“Bình thường anh chưa từng nấu cho em à?” Hạ Vân Nghi vươn tay ra xoa bụng cho cô, “Mà em thích ăn như vậy.”
Trên thực tế chỉ cần hai người ở nhà, anh đều sẽ nấu cho cô ăn.
“Em muốn để cho cái bụng của mình được thỏa mãn thôi!” Cô nói còn rất có lý, “Nếu sau này em ghét cơm anh nấu cũng tương đương với việc em không còn hứng thú với anh nữa, anh sẽ bị em đá vào lãnh cung ~ ”
Di chứng từ việc xem phim cung đấu quả thật nghiêm trọng, bây giờ cô nói mấy câu lại chêm thêm một câu.
Nhưng Hạ Vân Nghi nghe xong chỉ chậm rãi lặp lại ba câu, “Ghét, không có hứng thú, lãnh cung?”
Tân Quỳ gãi gãi chóp mũi của mình, chột dạ trả lời, “Ờ đấy.”
Hạ Vân Nghi nhìn cô một hồi, tiếp tục giúp cô xoa bụng, không nói gì nữa.
Tân Quỳ cho rằng mình đã tránh được một kiếp, sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một hồi, cô lại cảm thấy mình có thể ăn tiếp được rồi nên đã chạy tới tủ lạnh rồi lấy một hộp sữa chua uống.
- --
Sự thật chứng minh cô đã quá xem thường Hạ Vân Nghi.
Tân Quỳ tưởng rằng mình có thể tránh được, nào ngờ chỉ là anh thả cô một lát mà thôi.
Tối nay chương trình giải trí của hai người sẽ phát sóng đồng thời trên các trang web lớn.
Sau khi Tân Quỳ tắm xong, cô vội vã bò lên giường.
Hạ Vân Nghi đã chuẩn bị trước, ngồi tựa lưng vào đầu giường đợi cô.
Khi cô leo đến bên cạnh anh, cô lăn qua lộn lại tìm gì đó đã phát ra tiếng động không nhỏ.
Hạ Vân Nghi vỗ nhẹ lên mông cô một cái, “Em đang tìm gì vậy?”
“Điều khiển từ xa của máy chiếu, chương trình sắp bắt đầu rồi.”
Đối diện giường ngủ của hai người có màn hình máy chiếu, vốn Hạ Vân Nghi sử dụng nó để giúp Tân Quỳ tiện xem mukbang trước khi đi ngủ.
“Không cần tìm, nó ở ngay chỗ anh.” Hạ Vân Nghi ấn điều khiển, màn hình chậm rãi mở ra.
“Sao anh không nói sớm!”
Hại cô tìm khắp giường, chỉ thiếu chút nữa là sờ người Hạ Vân Nghi để tìm.
Trên màn hình vẫn đang chiếu về nội dung khác, Tân Quỳ tựa vào ngực Hạ Vân Nghi, chờ thật lâu vẫn chưa thấy chương trình chiếu.
“Có chuyện gì vậy, không phải anh nói bảy giờ chiếu sao, tại sao bây giờ còn chưa bắt đầu?”
Hạ Vân Nghi cất nhạc phổ trong tay đi, “Bởi vì anh lừa em đó.”
Tân Quỳ không hiểu, đúng lúc cô đang ngẩn người, Hạ Vân Nghi xoay người đè cô xuống.
Cô đặt tay lên vai anh, cản anh lại, “Đợi thêm chút nữa không được sao… Muốn xem chương trình…”
“Không được.” Tay Hạ Vân Nghi đã bắt đầu làm loạn, anh ngước mắt nhìn cô, giọng điệu cực kỳ dứt khoát.
Dáng vẻ này của anh mang theo chút trẻ con, dù thế nào cũng không đồng ý với lời khẩn cầu của cô.
“Ghét, không có hứng thú, lãnh cung.” Anh chậm rãi lặp lại lời cô nói khiến cô nhớ lại, “Để ngăn cản chuyện này, anh phải làm gì đó để em có hứng thú.”
- --
Quả thật rất hưng phấn.
Ga trải giường xám tro nhăn lại, anh dùng sức rất mạnh, mỗi lần đều vào rất sâu.
Tối nay Hạ Vân Nghi dùng nhiều kiểu mới, lanh lẹ khiến người ta sợ hãi.
Tân Quỳ không thể chịu nổi đồng thời lại cảm thấy vô cùng sung sướng.
Nhiệt độ trong phòng ngủ chính quanh năm không đổi nhưng bây giờ lại nóng như lò hơi.
Bầu không khí ngột ngạt cộng thêm âm thanh va chạm, rèm cửa sổ bị gió thổi bay lên rồi sau đó xấu hổ dính chặt vào cửa kính trong suốt, không muốn rời ra.
Sau đó tấm rèm được vén ra, cô bị anh ấn lên trên cửa kính. Cảm giác nóng lạnh đan xen nhau tấn công cô.
Trong khoảng thời gian ngắn, Tân Quỳ không biết mình đang đứng ở đâu.
Người cô lâng lâng, không mục đích.
Cuối cùng, không biết anh đã gieo được bao nhiêu hạt hướng dương vào cánh đồng, Hạ Vân Nghi tháo bao ra, buộc lại rồi ném vào thùng rác.
Anh bế cô lên rồi đem cô vào trong nhà tắm tắm rửa.
Đến khi quay về, Hạ Vân Nghi tự thay ga trải giường.
Tân Quỳ nằm sấp, mệt đến nỗi không muốn động đậy.
Người này thật là!
Anh không thể chờ thêm một lát, chờ xem xong chương trình tạp kỹ của hai người được sao!
Nói đến chương trình…
Cô bỗng nhiên phản ứng lại, khóc không ra nước mắt, “Có phải chương trình của chúng ta đã chiếu xong rồi không…”
Bây giờ đã mười giờ rồi! Chắc chắn là đã chiếu xong lâu rồi!
Nhưng Hạ Vân Nghi rất bình tĩnh, “Không, vẫn còn.”
“Hả, không phải anh nói bảy giờ mới bắt đầu sao?” Cô cụp mặt xuống.
“Anh cũng đã nói là anh gạt em.” Anh mỉm cười, “Mười giờ mới bắt đầu.”
Bây giờ đang là mười giờ.
Cũng không chênh lệch nhiều lắm.
Cũng không biết Tân Quỳ lấy đâu ra sức lực, cô tiến lên níu cổ Hạ Vân Nghi, “KHông có ngày nào là anh không trêu chọc em!”
Hai người cãi nhau ầm ĩ một hồi, Tân Quỳ bị Hạ Vân Nghi giữ lại.
“Em còn muốn làm thêm lần nữa à?”
Cô lắc đầu liên tục, anh nói, “Không muốn thì xem chương trình đi.”
Khi Tân Quỳ được buông tha, cô oán hận nhìn anh một cái rồi leo lên giường, siết chặt góc chăn.
- --
Cô dỗi nhanh mà hết dỗi cũng nhanh.
Đến khi chương trình chính thức bắt đầu, cô tự động tiến lại gần Hạ Vân Nghi.
Trong chương trình, hai người họ không chọn du lịch mà chọn ở nhà.
Nghiêm túc mà nói cũng coi như là công khai toàn bộ căn chung cư của hai người.
Sau khi logo chương trình “Sweet Files” hiện lên, một loạt đạn mạc dày đặc tràn ngập màn hình.
Chương trình được phát sóng nối tiếp nhau, vì để đáp ứng nhu cầu của dán, mỗi một đôi để sẽ được biên tập tương đối tập trung và hoàn chỉnh. Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ được xếp ở cuối, những cặp đôi khác đã được phát sóng vài ngày trước.
Ống kính quay vòng căn nhà tại Giang Cảnh Đại Bình Tầng mở ra một ngày của Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ.
Đạn mạc ở phía trên…
“Chờ một chút, căn nhà này ở khu vực nào vậy?”
“A bà nhìn phụ đề đi, có ghi là Tinh Vân house mà.”
“ĐM, tôi cảm thấy mình phát hiện được một chuyện lớn, hai người này ở chung với nhau.”
“Chắc chắn là ở chung, việc nên làm cũng đã làm rồi. Hạ Vân Nghi, dáng vẻ lạnh lùng nhất, hành động nóng bỏng nhất.”
“Lầu trên, cô có thể chú ý một chút không, cảm giác như cô đang quảng cáo vậy.”
“A a a càng lúc càng chờ đợi! Tôi không thể bỏ qua được một giây một phút nào!”
Bỗng chốc, khung cảnh buổi sáng sớm kết thúc, thay vào đó là hình ảnh phòng vấn của Hạ Vân Nghi.
Đạo diễn: “Cậu có thể nói cho chúng tôi biết tại sao cậu lại chọn đến với chương trình này không?”
Hạ Vân Nghi ngồi trên ghế, “Bình thường tôi và cô ấy đều rất bận, tôi muốn có nhiều thời gian ở bên cô ấy hơn nên tôi đã lựa chọn.”
Đạn mạc gào khóc lướt qua…
“A a a tôi không sống nổi nữa!”
“Thật là ngọt! Tránh ra hết cho tôi, để các cô gái Tinh Vân tiêm insulin miễn phí cho!”
“Buồn cười quá, thời gian hai người ở bên nhau còn không nhiều à? Không phải cứ cách vài ngày anh lại tới phim trường của Tân Quỳ sao?”
“Đúng vậy, tôi suy nghĩ một chút cảm thấy Hạ Vân Nghi đúng là tên dính người, tham lam:)”
Tân Quỳ nhìn thấy bình luận này, không nhịn được nhìn sang Hạ Vân Nghi.
Hai người phỏng vấn riêng nên cô không biết anh được hỏi những gì.
Hiện tại, cô không chỉ nghe được mà còn biết câu trả lời.
Tân Quỳ dùng đuôi tóc cọ cọ cánh tay anh, “Hóa ra là anh nghĩ như vậy…”
Hạ Vân Nghi nhìn cô chằm chằm một lúc, cộc nhẹ đầu cô, “Chuyên tâm xem đi.”
Sau phần mở đầu đơn giản, hình ảnh chuyển tới căn phòng ngủ chính.
Trên chiếc giường màu xám tro có một người chỉ để lộ một cái đầu, ngủ rất say.
Nhóm phụ đề đã chèn thêm một dòng chữ bên cạnh: “Ngủ cực kỳ lâu – 2000 years later.”
Đạn mạc lập tức “ha ha ha”.
“Ha ha ha ha tôi cười chết mất, sao em gái có thể ngủ lâu như vậy được chứ!”
“Tôi có thể hiểu được, tại sao lúc trước Tân Quỳ đáp trả trên Weibo lại muộn vậy rồi, em ấy thật sự ngủ chứ không phải đang làm việc! Vậy thì tối qua đã làm gì mà ngủ lâu như vậy!”
Rồi sau đó, sau phần phụ đề “2000 years later” ----
Bên khung cửa xuất hiện một bóng người thon dài.
Là Hạ Vân Nghi.
Anh chậm rãi đi tới, ngồi ở mép giường, cúi người nói chuyện với Tân Quỳ, “Tân Bảo, dậy đi thôi.”
Người nằm trong chăn không lên tiếng, rồi sau đó chậm rãi vươn một cánh tay trắng nõn ra ôm lấy anh, “Ừm… em còn muốn ngủ…”
“Ừ, vậy em tiếp tục, anh đi nấu cơm.” Dứt lời, anh hôn nhẹ lên gò má cô.
Tân Quỳ ngoan ngoãn để anh hôn, thậm chí còn hôn lại anh.
Hạ Vân Nghi chỉnh lại chăn cho cô, sau đó đi ra ngoài.
Đạn mạc bắt đầu dậy sóng.
“A a a a tôi không sống nổi nữa, hóa ra Hạ Vân Nghi gọi Tân Quỳ là Tân Bảo!”
“Tại sao gần nửa đêm còn cho tôi thấy cái này? Tổ chương trình đang muốn giết chó sao!”
“Oa cái này còn đẹp hơn phim thần tượng nhiều, tuấn nam mỹ nữ, buổi sáng còn hôn nhau QAQ”
“Hạ Vân Nghi, anh làm gì vậy, phải trực tiếp đè lên người người ta luôn chứ!”
“Tán thành tán thành!”
Tân Quỳ thấy đạn mạc này, có chút đỏ mặt.
Cô vừa mới ngẩng đầu lên đã bắt gặp ánh mắt chế nhạo của Hạ Vân Nghi.
“…”
Chắc chắn fans này đều là của anh!
Trong chương trình, Tân Quỳ thức dậy, ống kính tập trung vào bóng lưng bận rộn của Hạ Vân Nghi trong bếp.
Sau đó anh tự làm cơm.
Tân Quỳ dậy muộn còn Hạ Vân Nghi nấu cơm trưa.
Anh cũng không bày vẽ gì nhiều mà vẫn cứ nấu như thường ngày.
Chính bởi vì như vậy đã khiến tổ đạo diễn trố mắt nghẹn họng.
Hình ảnh lại quay về phần phỏng vấn đơn của Tân Quỳ.
Đạo diễn: “Bình thường đều là Hạ thần nấu cơm sao?”
Tân Quỳ ngượng ngùng gãi đầu: “Đúng, tôi không biết nấu, sau đó cũng không cho tôi giúp nên vẫn luôn là anh ấy nấu một mình.”
Đạo diễn: “Vậy lần nào cậu ấy cũng nấu nhiều món như thế?”
Tân Quỳ trả lời: “Đúng, thật ra thì còn ít hơn so với trước đây, anh ấy rất lợi hại, nấu ăn cực kỳ ngon!”
Ống kính lại chuyển, chính là hình ảnh Hạ Vân Nghi lạnh mặt ngồi xoa bụng cho Tân Quỳ.
“Tại sao lại phải ăn cố như vậy?”
“Em đã nói với anh vô số lần rồi, bởi vì ăn ngon mà.” Tân Quỳ cất giọng đáp lại, “Ăn ngon, ăn ngon, ăn ngon!”
Đạn mạc lại ngập tràn…
“Mẹ kiếp, bây giờ mới biết Hạ thần là người cuồng vợ, thật là chiều vợ mà.”
“Ô ô ô trong nhà Hạ Vân Nghi là người nấu cơm!”
“Tôi ghen tị tôi ghen tị quá, tôi muốn biết cơm Hạ thần nấu ngon như thế nào QAQ”
“Ha ha ha nhìn dáng vẻ kiêu ngạo khi em ấy khen đi! Ai cũng nói Hạ Vân Nghi rất thích em ấy nhưng tôi cảm thấy em ấy cũng rất sùng bái Hạ thần mà ~ ”
“A tôi cũng muốn được xoa bụng nhỏ!”
“Oa đúng là tình yêu tuyệt mỹ! Mẹ nó, tôi cũng muốn yêu!”
Tân Quỳ nhìn cư dân mạng tung hô điên cuồng, cô xoa xoa khuôn mặt nhỏ bé đang nóng lên của mình.
Cô xoay người chôn vào trong lòng Hạ Vân Nghi, dùng sức cọ anh.
Thật ra anh đối với cô còn tốt hơn những gì người ngoài thấy được, thế nhưng cô không muốn nói.
Cô chỉ muốn giữ riêng trong lòng, chờ sau khi già thì thỉnh thoảng nhớ lại.
Với việc phát sóng “Sweet Files”, trên mạng hot search cũng đang lên trong thời gian này.
Kết quả là video ở chung của hai người lại được mọi người thảo luận trên Weibo, trong khoảng thời gian ngắn, ngọt đến nỗi khiến người ta phát run.
Màn ảnh chuyến tới chiều, Tân Quỳ ngồi khoanh chân trên ghế sofa xem phim cung đấu.
Hạ Vân Nghi ngồi ở bên cạnh xem văn kiện, thi thoảng sẽ đưa nước hoặc đút hoa quả cho cô.
Hai người cứ yên tĩnh thanh bình cả một buổi chiều như vậy đến khi đèn đường bật lên.
Cảnh sông tuyệt đẹp cùng với sự tĩnh lặng của khung cảnh bên ngoài cửa sổ đã tạo nên một hình ảnh ban đêm đẹp nhất.
Sau khi ăn cơm chiều, Hạ Vân Nghi cùng chơi cờ cá ngựa và lego với Tân Quỳ.
Đạn mạc lại dày đặc như thường.
“Hóa ra Tân Quỳ thích xem phim cung đấu ha ha ha tôi cũng vậy!”
“Khóc, đây là người bạn trai tuyệt thế gì vậy qwq”
“Ai có thể nghĩ Hạ Vân Nghi trước khi yêu lại là một vương tử lạnh lùng đâu, đúng là sức mạnh của tình yêu ~ ”
“Nói thật hai người ngồi lặng lặng cả một ngày, tôi cũng không thấy chán!”
“Hai người này rõ ràng chẳng làm chuyện kinh thiên động địa gì nhưng lại cảm thấy tràn ngập bong bóng màu hồng xung quanh ~ ”
“A! Chỗ của hai người thật đẹp! Phòng nhìn ra sông, còn có một Hạ thần biết nấu cơm, chỉ dịu dàng với nửa kia của mình, tôi cảm thấy Tân Quỳ đúng là người chiến thắng kiếp này!”
“Tôi thấy bọn họ lắp lego thành hình hai người bọn họ, có phải tôi hoa mắt không?”
“Hạ Vân Nghi mua căn hộ ở Giang Cảnh Đại Bình Tầng, bốn phía đều có cửa sổ sát đất, người có tiền thật tùy hứng!”
“Sao không cho chúng tôi xem những phòng khác, nhà rất lớn mà!”
Theo hàng loạt bình luận của fans, ống kính chậm rãi chuyển hướng ra mặt sông.
Rồi sau đó là mấy chục giây ngoài lề - máy quay được đặt ở trong nhà đã quay được một số hình ảnh.
Hạ Vân Nghi đã mở cửa hai căn phòng ngủ dành cho khách rồi nhanh chóng đóng lại.
Mặc dù không rõ lắm nhưng mọi người có thể mơ hồ đoán được căn nhà này có rất nhiều phòng cho khách.
Sau khi Tân Quỳ xem xong chương trình, cô rõ ràng chưa hết thèm nên lại lướt mạng.
Trải qua đủ loại kêu rên, cư dân mạng đều điên cuồng tag Hạ Vân Nghi và Tân Quỳ để thổ lộ.
Có mấy bình luận nhận được rất nhiều lượt thích.
Một trong số đó hỏ hai người làm gì với nhiều phòng cho khách như vậy.
Còn có thể làm gì chứ…
Đều chỉ để đặt đủ các loại giường của Hạ Vân Nghi mà thôi.
Tân Quỳ nhìn thấy bình luận này, bàn tay nhỏ bé nhéo chặt Hạ Vân Nghi.
Anh nhìn qua rồi mỉm cười, “Lại nghĩ gì vậy?”
Ai! Nghĩ!
Cô cực kỳ oán hận, thật sự muốn công bố cho tất cả mọi người biết những gì mà anh đã làm trong hai phòng ngủ dành cho khách…
Nhưng để tránh “đau khổ”, Tân Quỳ thức thời ngậm miệng, yên lặng bưng đậy chặt mông nhỏ của mình.