Thích Cô! Đồ Quậy Là Giỏi

Chương 78: Tòa lâu đài




Ngồi đc 1 lúc thì tự nhiên nó nhóm người lên.

— chuyện j z?

— tôi vừa thấy đằng kia có khói!"- nó"

— mưa thế này mày cũng thấy nữa à?"- nhỏ"

— t cũng k pk nữa, t có cảm giác vậy!"- nó gãy đầu"

— tr!!!

— lỡ chỉ là cháy rừng r sao?"- D.A nói"

— bậy bạ k! Mưa thế này thì cháy cách nào dù sao cũng nên đi thử xem, lỡ đâu trên đảo này có người"- Nam cốc zô đầu D.A 1 cái"

— ừa!"- cả bọn"

Thế là nguyên đám dầm mưa chạy theo nó....

— tao có thấy khói j đâu mạy!"- D.A"

— nãy t còn ngửi thấy mùi nữa!"- nó vừa đi vừa nói"

— điên! Mưa thì làm sao mà ngửi thấy mùi đc!"- hắn cũng vừa đi vừa nói"

— tôi cũng k pk nữa....nhưng mà....có cái j đó...thôi thúc tôi là trên đảo này có nhà..."- nó"

— mong là trên đảo này có người, Yến nó sốt cao lắm r!"- Minh vừa cõng Yến trên lưng vừa nói"

— mỏi k? Đưa đây anh cõng cho!"- hắn"

— không!!! Em cõng đc!!!"- Minh trả lời dứt khoát làm m.n xung quanh đều cười"

— chuyện j mà cười???"- Minh mặt hồng hồng quay qua cau mày nói"

— có j đâu....hahaha...

Minh nhìn lên cô gái đang nằm trên lưng mình, Yến cả người nóng rang lên...mắt lim dim...người nhễ nhại mồ hôi và nước mưa cộng vs nước biển nữa....lòng Minh bồn chồn k yên....phải sớm tìm đc 1 ngôi nhà hay chổ trú mưa ổn định chứ cứ dầm mưa thế này chắc k ổn quá....anh cũng k pk từ khi nào anh lại đi lo lắng cho con nhóc lập dị, tính tình đanh đá này nữa....(t/g: có khi nào bạn Minh của chúng ta...thích bợn Yến rồi hông ta ><???, Minh: làm....làm..gì có....!!!)

Bây h ai cũng mong sẽ sớm tìm đc 1 ngôi nhà có người sống thôi, nhỏ cũng đc chỉ cần 1 chổ trú mưa và chăm sóc cho Yến đỡ sốt là may lắm r...chẳng đòi hỏi j nhìu đâu...

Nhưng.....sau 1 hồi chạy loanh quanh trong rừng dưới cơn mưa lâm râm thì trc mắt cả bọn k phải là 1 ngôi nhà nho nhỏ, xinh xinh nữa....mà là nguyên 1 tòa lâu đài to lớn và cổ kính....

Cả bọn đơ vài giây rồi cũng chạy lại gõ cửa....

* Cộc Cộc Cộc *

— có ai ở nhà k ạ?"- nó gõ cửa

Vẫn chẳng thấy động tĩnh j nên tụi nó gõ thêm vài lần nữa nhưng m.n thứ vẫn im lặng cũng như chẳng ai ra mở cửa cả vì thế cả bọn làm liều thử mở cửa xông vào.

* Két ~~* hắn đẩy nhẹ cửa vào

Do cửa lâu ngày k đc mở hay gì nên phát ra một chuỗi âm thanh ghê rợn như trong mấy bộ phim ma z.

— hình như k có ai thì phải!"- Minh"

— có vẻ hơi nhìu bụi nhỉ?"- nhỏ"

— có chổ trú là may lắm r!"- Nam"

Sau khi cả bọn đã vào hết thì mới nhận ra là chẳng thấy nó đâu, quay lại thì thấy nó vẫn đứng ngoài cửa chưa chịu vào.

— vào thôi! Đứng đấy làm gì?"- hắn"

Nó vẫn đứng như trời trồng...nó cảm thấy tòa lâu đài này toát lên vẻ gì đó.....ghê rợn....và cảm giác chẳng lành chút nào.....lương tâm nó thôi thúc là đừng nên vào đó....

— đứng đó 1 hồi sẽ cảm đấy, bộ cô thích dầm mưa lắm hả?"- hắn đứng ở trong sốt ruột đành ra lôi nó vào "

— buông....buông ra...."- nó dẩy "

— bị gì thế hả???"- hắn"

* RẦM * cánh cửa tự nhiên đóng sầm lại...

.......Đúng như nó nghĩ từ khi bước lên hòn đảo và thấy tòa lâu đài này nó đã cảm thấy chẳng lành rồi....cái nơi này toát lên vẻ gì đó rất là kì bí....

~~Có 1 sự thật là t/g đã viết chap này dài hơn các chap khác 1 chút, nhìu bạn cmt sao t/g viết ngắn thế, t/g cũng cảm thấy mình viết ngắn thật nhưng pk làm sao bây h viết dài mỏi tay lắm đa —_–, thôi có gì sau này ráng viết dài thêm chút nữa~~