Thí Thiên Đao

Chương 991: Máu tươi lênh láng




- Trưởng lão, ngươi trở về đi thôi.

Khí tức trên người Kỳ Tiêu Vũ đột nhiên thay đổi, từ một công chúa Tinh linh mềm mại nháy mắt biến thành một nữ vương kiêu ngạo.

Lại còn là nữ vương bóng tối. Con ngươi nàng trong trẻo mà lạnh lùng, nàng nhìn Sở Mặc nói:

- Chuyện này là chuyện riêng của ta. Ta không cần các ngươi thông cảm, cũng không cần các ngươi thương hại. Ta không muốn liên lụy đến các ngươi. Dù toàn bộ Tinh linh tộc có tụ lại cũng không đủ để giết chết Huyết Ma Lão Tổ đâu. Nên đừng ở đây cản ta nữa, mau về đi!

Trong lòng Sở Mặc không khỏi thầm khen: nàng quả nhiên thông minh.

Một làn gió kỳ dị thổi đến, mang theo khí lạnh thấu xương, nháy mắt bao phủ cả vùng đất này. Huyết Ma Lão Tổ đến rồi!

Từ xa nhìn lại, phía chân trời, một nam thanh niên mặc áo choàng đen đang đạp gió mà đến.

Nam tử này đang lớn tiếng gọi:

- Tiểu Vũ… Tiểu Vũ… Ngươi ở đâu? Ta đến tìm ngươi đây.

Sở Mặc lập tức sửng sốt, mặt dại ra, khóe miệng co quắp. Kỳ Tiêu Vũ đồng dạng đơ người, nhìn Sở Mặc đã hóa thành trưởng lão, lại nhìn về chân trời phía xa.

- Khỉ thật!

Sở Mặc không nhịn được mắng một câu.

Thanh âm lúc nãy không thể quen thuộc hơn. Ai mà không biết giọng mình thế nào chứ.

Sở Mặc xoay người, nhìn một thân ảnh đang lướt đi trong gió.

Một người toàn thân áo đen, tóc dài như thác, đen như mực, đón gióbay phấp phới, cả người nhìn như trích tiên.

Sở Mặc không nhịn được mắng:

- Gia lúc nào ăn vận bảnh bao như thế chứ?

Nhưng trong lòng cũng không khỏi rung động.

Hắn không nghĩ Huyết Ma Lão Tổ sẽ dùng phương thức này để đến gần Kỳ Tiêu Vũ. Suy nghĩ một chút, Sở Mặc không khỏi rùng mình, cực kỳ sợ hãi.

Thử nghĩ, nếu người tìm được Kỳ Tiêu Vũ trước không phải hắn màlà Huyết Ma Lão Tổ thì sẽ xảy ra chuyện gì?

Sở Mặc không dám nghĩ tiếp.

Đừng nói Kỳ Tiêu Vũ đã bị Hắc Ám Thánh khí ảnh hưởng, dù là công chúa Tinh linh tộc trước đây, đột nhiên nhìn thấy người trong lòng, bản thân lại sắp chết, giữa hai người phát sinh chuyện gì đó cũng vô cùng có khả năng.

Nghĩ vậy, Sở Mặc không khỏi nghiến răng nghiến lợi, căm hận lão già này. Không ngờ Huyết Ma Lão Tổ cũng biết Bách biến thuật. Đột nhiên, Sở Mặc minh bạch, tám chín phần mười Huyết Ma Lão Tổ cố ý để Bách Biện Đạo Nhân tìm được Bách biến thuật.

Nếu không, sao lại có chuyện trùng hợp như thế. Ở thế giới như Linh giới lại có công pháp cao cấp, Bách Biến Đạo Nhân lại tình cờ có được…

Huyết Ma Lão Tổ đào cái hố sâu thật. Suýt nữa chính hắn cũng bị sập bẫy.

Sở Mặc nhìn thoáng qua Kỳ Tiêu Vũ. Mặt Kỳ Tiêu Vũ tái nhợt, nàngnhìn hắn. Hiển nhiên cả hai người đang có cùng suy nghĩ.

Kỳ Tiêu Vũ không tiếng động làm khẩu hình miệng với Sở Mặc: Ta tin ngươi.

Sở Mặc cảm thấy ấm áp, đứng im không nhúc nhích, mắt lạnh nhìn phiên bản của mình đang bay tới.

- Tiểu Vũ… Ta là Sở Mặc. Ta đến giúp ngươi đây. Ta nghe nói Huyết Ma Lão Tổ muốn gây bất lợi cho ngươi. Ta đến giúp ngươi vượt qua cửa ải này. Có chuyện gì, ngươi đừng tự gánh vác, ngươi còn có ta.

Thanh âm khẩn thiết, lời nói chân thành. Đến Sở Mặc nghe xong cũng thấy người này quá thành khẩn.

- Không ổn, có ảo thuật!

Sở Mặc lắc đầu, có gắng áp chế cảm giác kia.

Hắc ám trong mắt Kỳ Tiêu Vũ chợt lóe, lại lập tức khôi phục bình thường. Nàng lạnh lùng đứng đó, không phản ứng gì.

Lúc này, Huyết Ma Lão Tổ đã phát hiện sự tồn tại của Sở Mặc. Lão ngẩn ra, không nghĩ ngoài Kỳ Tiêu Vũ, vẫn có một trưởng lão của Tinh linh tộc ở chỗ này. Lão cũng có ấn tượng với người này, lão đã từng gặp một lần.

Huyết Ma Lão Tổ có bản lĩnh chỉ cần gặp một lần, lão có thể ghi tạc trong đầu.

Sau đó, ánh mắt lão lộ ra một chút sợ hãi, một chút vui mừng, nhìn Kỳ Tiêu Vũ, chạy đến nói:

- Tiểu Vũ… Ta… ta rốt cuộc tìm được ngươi!

- Đứng lại!

Sở Mặc hét lớn, đưa tay đánh Huyết Ma Lão Tổ.

- Ngươi mau lùi lại cho ta! Thân hình Huyết Ma Lão Tổ chợt lóe, bất động thanh sắc tránh thoát một kích. Sâu trong con ngươi ẩn chứa sát ý, nhưng lại cố tỏ ra ủy khuất và kinh ngạc, ra vẻ vô tội nói:

- Ngươi là ai? Tại sao lại ra tay với ta?

Sở Mặc không nhịn được hơi kinh hãi. Mặc dù một kích lúc nãy hắn bắt chước công kích của Tinh linh tộc nhưng chiêu đó không dễ phá giải. Thế mà Huyết Ma Lão Tổ chẳng bị gì, cứ thế tránh thoát, cực kỳ thoải mái.

Điều này khiến Sở Mặc trầm xuống, cuối cùng cũng hiểu chênh lệch giữa mình và đối phương.

- Ta là trưởng lão của Tinh linh tộc, ngươi là ai?

Sở Mặc đẩy Kỳ Tiêu Vũ ra sau, lạnh lùng nhìn Huyết Ma Lão Tổ.

- Tiểu Vũ, ngươi mau giải thích cho cô ấy ta là ai. Ta không tin ngươi thật sự quên ta…

Huyết Ma Lão Tổ bi phẫn nói:

- Chẳng lẽ ngươi đã quên tất cả chuyện ở Nhân giới rồi sao?

Trong con ngươi Kỳ Tiêu Vũ lóe lên hắc khí. Vẻ mặt nàng cao ngạo, nhìn Huyết Ma Lão Tổ:

- Ngươi là ai? Ta không biết ngươi.

- Tiểu Vũ, ta là Sở Mặc, là người từng thề đồng sinh cộng tử với ngươi đó!

Đôi mắt Huyết Ma Lão Tổ đỏ lên, thanh âm tràn đầy bi thương.

- Ta không tin, ta không tin ngươi thật sự quên ta. Ta biết rằng ngươi không thay đổi. Ta biết ngươi vẫn nhớ ta. Ngươi nói đi!

Sở Mặc lạnh lùng:

- Mời ngươi lui lại, nếu không, ta sẽ không khách khí.

Ánh mắt Huyết Ma Lão Tổ lộ vẻ dữ tợn, lão cười lạnh:

- Ai cũng không ngăn cản được quyết tâm đến với Tiểu Vũ của Sở Mặc ta. Nếu ngươi là trưởng lão của Tinh linh tộc, chắc các ngươi vẫnbiết lời hứa lúc trước. Ta không tin ngươi chưa nghe nói về ta. Tránh ra đi! Nơi này không có việc của ngươi. Huyết Ma Lão Tổ hung tàn vô độ. Ta tới đây là để cùng sống cùng chết với nàng. Các ngươi không cần thiết liều mạng.

Sở Mặc cảm thấy thật hoang đường. Nếu người Huyết Ma Lão Tổ biến thành không phải là hắn, hắn không chừng sẽ bị lừa gạt. Hành động của người này còn tốt hơn chính bản thân Sở Mặc nữa.

Đúng là tình sâu như biển, mãi không chia cắt.

Huyết Ma Lão Tổ lại nhìn Kỳ Tiêu Vũ, khẩn thiết nói:

- Tiểu Vũ, hãy tin ta. Ta nhất định sẽ giúp ngươi vượt qua cửa ải này. Ngươi đừng đem lòng mình đóng lại, được không?

Kỳ Tiêu Vũ rốt cuộc hơi buông lỏng, mắt đỏ lên, thanh âm run rẩy:

- Ngươi… ngươi tới làm gì? Chuyện này không quan hệ gì với ngươi.

- Ta sẽ không bỏ ngươi.

Huyết Ma Lão Tổ bước thêm hai bước, căn bản không thèm nhìn Sở Mặc đứng cạnh, đến chỗ Kỳ Tiêu Vũ, thanh âm run rẩy nghẹn ngào:

- Tiểu Vũ, ta rất nhớ ngươi. Đúng lúc này.

Sở Mặc tức nghiến răng nghiến lợi. Mắt thấy Huyết Ma Lão Tổ sắp đến chỗ mình, lập tức không do dự, rút đao, bổ thẳng xuống đầu Huyết Ma Lão Tổ.