Nếu quả thật mở trưởng lão hội công khai biểu quyết thì gia chủ này nhất mạch, sẽ thua.
Cho nên khi Lục Đào nói vậy, những người bên bàng chi đều tỏ vẻ vui mừng.
Sản nghiệp Lục gia hiện giờ có tám phần thuộc về gia chủ nhất mạch, điều nàykhiến bàng chi hâm mộ ghen tị, cũng muốn chiếm đoạt.
Hiện giờ đã có cơ hội, mở cuộc họp trưởng lão hội, Lục Thiên Kỳ sẽ bị bãi miễn.
Đến lúc đó, toàn bộ Lục gia là thiên hạ của bàng chi!
Ba gã trưởng lão bên Lục Đào đã được hứa hẹn, chỉ cần Lục Đào lên làm gia chủ, ba trưởng lão mỗi người một phần rưỡi sản nghiệp Lục gia!
Đây là một phần lợi ích không thể cự tuyệt!
Đừng nói ba trưởng lão bàng chi bên Lục Đào, cho dù là người vốn duy trì trung lập, nhưng trước lợi ích thì tám chín phần mười cũng sẽ dao động.Bên gia chủ nhất mạch nghe xong biến sắc.
Nhất là ba trưởng lão của gia chủ nhất mạch. Mặt đỏ bừng, giận dữ mắng đám người Lục Đào vô sỉ.
Tuy nhiên hiện tại mắng chửi cũng không có ý nghĩa, cũng không giải quyết được bất cứ vấn đề gì.
Lúc này. Lục Thiên Kỳ đột nhiên cười lạnh:
- Thật sao? Muốn biểu quyết sao?
- Đúng vậy, ta thân là trưởng lão của Lục gia, có trách nhiệm nghĩ cho toàn bộ Lục gia! Ngươi đã không thích hợp làm gia chủ này, như vậy ta sẽ đứng ra buộc tội ngươi!Lục Đào lời lẽ chính nghĩa nói:
- Tuy nhiên, mọi thứ đều tiến hành theo tộc quy. Cho dù ngươi bị buộc tội nhưng sản nghiệp thuộc tỷ muội các ngươi thì vẫn là của các ngươi!
- Ta có cần phải cảm tạ ông không?
Lục Thiên Kỳ lộ vẻ nghiền ngẫm.
- Không cần, ta cũng chỉ suy xét cho gia tộc!
Lục Đào thản nhiên nói.
- Được, biểu quyết thì biểu quyết.
Lục Thiên Kỳ cười lạnh nhìn Lục Đào:
- Nhưng ngươi thân là trưởng lão của Lục gia, còn ở trước mặt nhiều người như vậy, tốt nhất nên nói rõ. Kết quả lần biểu quyết này ngươi có thừa nhận không.Lục Thiên Kỳ nói xong, cười tủm tỉm nhắc nhở:
- Ngươi đừng quên rồi, các ngươi chỉ có một cơ hội!
Lục Đào nhíu mày, theo bản năng nhìn thoáng qua ba trưởng lão bàng chi.
Gia quy Lục gia có viết: Nếu gia chủ không hiền, trưởng lão hội có một lần buộc tội gia chủ. Nếu thành thì sau một tháng sẽ bổ nhiệm gia chủ mới. Trong vòng năm năm không cho phép tiến hành lần thứ hai! Nếu buộc tội thất bại, trưởng lão hội vĩnh viễn mất đi cơ hội buộc tội gia chủ.
Đây cũng là vì bảo vệ quyền lợi gia chủ nhất mạch. Có thể buộc tội là vì sợ xuất hiện loại gia chủ vô năng khiến gia tộc suy bại, nhưng đồng thời vì phòng ngừa trưởng lão hội lạm quyền nên mỗi nhiệm kỳ gia chủ chỉ có một cơ hội.Lục gia sừng sững ở Cẩm Tú Thành vô số năm, nhiều đời gia chủ có thủ đoạn cực kỳ cao minh, căn bản không cho các trưởng lão cơ hội này.
Lại nói, vô duyên vô cớ buộc tội gia chủ, thanh danh trưởng lão hội cũng bị ảnh hưởng.
Cho nên tộc quy từ ngày xuất hiện cũng chưa được dùng tới.
Lục Đào cũng không định dùng chiêu này, hắn vốn dựa vào thế lực của mình, từng chút ăn hết sản nghiệp gia chủ nhất mạch. Sau đó làm mạnh thế lực bàng chi. Đợi đến cuối cùng, căn bản không cần buộc tội, mệnh lệnh của Lục Thiên Kỳ không còn hiệu lực gì với Lục gia.
Đến lúc đó, toàn bộ Lục gia đã rơi vào trong tay hắn.Đến lúc đó, hắn không cần gánh vác ác danh, thuận lý thành chương trở thành gia chủ kế tiếp.
Đó mới là điều Lục Đào muốn.
Nhưng vì phòng ngừa xuất hiện biến cố, Lục Đào vẫn âm thầm liên hệ với ba trưởng lão bàng chi, đưa ra hứa hẹn làm họ sảng khoái đáp ứng, khi chuyện phát triển đến mức cần muốn sử dụng quyền biểu quyết buộc tội gia chủ thì họ sẽ về phe hắn.
Chỉ là giờ nhìn Lục Thiên Kỳ tươi cười, Lục Đào cảm thấy thiếu tự tin, không khỏi nhìn thoáng qua ba trưởng lão bàng chi.
Ba trưởng lão bàng chi khẽ gật đầu với Lục Đào, cho hắn một viên thuốc an thần.
- Tiểu nha đầu... Không ngờ còn học ra vẻ huyền bí. Ngươi còn non lắm!
Lục Đào rốt cục yên lòng, cười lạnh gật đầu:
- Đương nhiên! Lục Đào ta nói lời giữ lời! Hôm nay trước mặt nhiều người như vậy, vì tương lai của Lục gia không thể không làm kẻ ác. Ta thề, kết quả hôm nay hôm nay của trưởng lão hội là gì, Lục Đào ta đều tán thành. Nếu vi phạm trời tru đất diệt!
Lục Đào bị bức bách hạ lời thề độc, trong lòng đương nhiên khó chịu, nhìn sang Lục Thiên Kỳ cười lạnh:
- Ta đã phát lời thề, ngươi thì sao?
- Gia chủ không cần!
- Gia chủ, căn bản không cần thề!
- Lục gia là của nhất mạch, dựa vào gì phải thề với những người này?
Lục Thiên Kỳ chưa nói gì, những người phía sau nàng đã nóng nảy. Nếu chẳng may bốn trưởng lão theo phe Lục Đào bãi miễn Lục Thiên Kỳ thì không còn cách nào thu dọn hậu quả.Lục Thiên Kỳ tuổi trẻ khí thịnh, dễ dàng kích động, bọn họ nhất định phải nhắc nhở Lục Thiên Kỳ, nếu không một khi phát ra lời thề thì chẳng khác nào đã tiến vào bẫy của Lục Đào.
Lục Thiên Duyệt cũng hơi nhíu mày, nàng hiện tại không rõ Sở Mặc dựa vào gì. Lẽ ra tình thế hiện tại đã rất rõ lãng, bên Lục Đào có bốn người, bên mình chỉ có ba người. Gia chủ có thể bổ nhiệm tân trưởng lão, nhưng nhất định phải thông qua trưởng lão hội biểu quyết mới được.
Tình thế hiện giờ rõ ràng là tử cục!
Lục Thiên Duyệt có chút lo lắng nhìn Lục Thiên Kỳ, trên mặt Lục Thiên Kỳ không lộ cảm xúc. Nàng chỉ an tĩnh ở đó nhìn Lục Đào lại nhìn Sở Mặc:
- Thực xin lỗi Thiên Minh ca ca, vừa đến đã để huynh thấy cảnh này.
- Đều là người nhà, đừng nói những lời xa lạ này.
Sở Mặc nhìn Lục Thiên Kỳ trầm giọng nói:
- Muội có nắm chắc không? Nếu không thì để ta giết hết bọn họ!
Đám người Lục Đào lập tức nổi giận, trừng mắt chửi bới Sở Mặc.
- Lớn mật! Làm càn! Nơi này là Lục gia, đây là chuyện nội bộ của Lục gia, một ngoại nhân cũng dám nói lung tung? Không sợ gió thổi đứt lưỡi sao?
Một trưởng lão đứng bên Lục Đào nhìn Sở Mặc phẫn nộ quát.
- Tiểu tử, ngươi cẩn thận đấy. Giết chết chúng ta sao, ngươi cảm thấy mình rất lợi hại phải không? Đừng tưởng rằng tu luyện vài ngày đã hùng mạnh.
Trưởng lão bàng chi trào phúng.
- Hắc, thật là không biết sống chết, không cần để ý loại tiểu nhân vật này. Bắt hắn thẩm vấn, xem hắn là gian tế từ đâu ra?
Trưởng lão thứ ba bàng chi khinh thường nhìn Sở Mặc.
Đến lúc này, Lục Đào hoàn toàn yên lòng. Ba trưởng lão bàng chi đều đứng bên hắn. Có thể trở thành trưởng lão quyền thế nhất Lục gia, Lục Đào đương nhiên có tâm trí và lòng dạ thâm sâu.
Lục Thiên Kỳ nghe thấy những lời này, nói:
- Không liên quan tới Thiên Minh ca ca, để cho tiểu muội dắt huynh đi uống rượu! Chúng ta ôn chuyện cũ.