Thí Thiên Đao

Chương 808: Lục Thiên Duyệt




- Ta bảo ngươi đi ra ngoài, ngươi không nghe thấy sao?

Sắc mặt Lục Chính uy nghiêm, dường như lão thật sự nổi giận.

Sở Mặc vẫn bình tĩnh, tươi cười nghiền ngẫm, nhìn bạch y nữ tử rất giống Lục Thiên Kỳ trước mặt.Kim Đan sơ kỳ, thể chất cấp chín. Đúng là một thiên tài ở Linh giới. Sở Mặc âm thầm khen ngợi.

Bạch y nữ tử Lục Thiên Duyệt đứng đó, cũng không rời đi mà khiêu khích nhìn Sở Mặc, cười lạnh nói:

- Tiểu tử, ta biết ngươi chỉ có tu vi Tiên Thiên. Ta không muốn ức hiếp ngươi, nhưng hôm nay, ngươi phải nói rõ ràng, nếu không ngươi đừng hòng ra khỏi cửa chính của Lục gia.

- Ngươi…

Lục Chính giận tái mặt, chỉ tay vào Lục Thiên Duyệt, nói không nên lời.Sở Mặc cười cười khoát tay:

- Lục gia chủ không cần tức giận như thế. Ta biết đây không phải ý của ngài.

Câu này khiến Lục Chính đỏ mặt, thở dài:

- Đến nữ nhi của mình ta cũng không quản được.

Lục Thiên Duyệt nhìn cha mình mất mát, có chút không đành lòng, nhưng vẫn không rời đi, đứng đó nhìn Sở Mặc:

- Đừng tưởng rằng dễ đi lừa như vậy, hôm nay ta sẽ vạch trần ngươi, sau đó nhận lỗi với cha ta.Kim Đông Nam âm thầm truyền âm cho Sở Mặc:

- Lục Thiên Duyệt, tỷ tỷ của Lục Thiên Kỳ, đệ tử thân truyền của chưởng môn Linh Động Sơn. Hoàn toàn xứng đáng là thiên chi kiêu nữ của Lục gia. Thời gian này đang trở về thăm người thân. Sở công tử đừng chấp nhặt với nàng.

Linh Động Sơn ư? Trong lòng Sở Mặc khẽ động.

Tiến đến Linh giới được nhiều ngày, Sở Mặc cũng hiểu biết một số môn phái ở Linh giới.

Trong phạm vi mười dặm quanh đây có ba đại môn phái, tự xưng làtam linh, theo thứ tự là Linh Vận Môn, Linh Động Sơn và Linh Thủy Điện.

Tục truyền người sáng lập ba môn phái này là huynh đệ đồng môn, có chung một vị sư phụ. Sau khi sư phụ phi thăng, ba người tách ra, tự lập môn phái.

Các môn phái vừa hỗ trợ, lại vừa cạnh tranh với nhau. Nhưng đa phần khi gặp vấn đề, đều đứng cùng một phe.

Lục Thiên Duyệt tuổi còn trẻ đã là đệ tử thân truyền của chưởng môn Linh Động Sơn, chắc chắn là một nhân vật không nhỏ.Sở Mặc cũng không tin tưởng Lục Thiên Duyệt chỉ vô ý xông vào mặc dù nhìn Lục Chính rất phẫn nộ.

Hắn cười cười, nhìn Lục Thiên Duyệt hỏi:

- Ta gạt người lúc nào vậy?

- Ta thấy ngươi chưa thấy quan tài thì chưa rơi lệ mà!

Lục Thiên Duyệt lạnh lùng nói:

- Nếu ngươi không thẹn với lòng, tại sao không dám báo ra lai lịch của mình chứ?

Lúc này nụ cười trên gương mặt Sở Mặc cũng dần tắt ngấm, nhìn Lục Thiên Duyệt nói:

- Ta có thấy được vấn đề về sức khỏe của phụ thân ngươi hay không, thì quan hệ gì đến xuất thân lai lịch của ta? Mặt khác, cô nương, ngươi đừng tưởng rằng tu vi Kim Đan, thể chất cấp chín là vô địch thiên hạ rồi, chẳng lẽ sư phụ ngươi chưa nói với ngươi, con gái thì không nêntu luyện công pháp chí cương chí dương hay sao? Nếu cứ theo ngươi tiếp tục luyện như vậy, ta thấy chẳng mấy năm nữa ngươi sẽ giống như muội muội giả đàn ông của ngươi thôi, mà khác mỗi là ngươi sẽ còn nghiêm trọng hơn! Nàng là giả, ngươi sẽ thành thật!

- Ngươi…

Lục Thiên Duyệt không ngờ kẻ lừa đảo này lại to gan lớn mật đến vậy, mới cảnh giới Tiên Thiên mà dám ăn nói xằng bậy trước mặt một tu sĩ kỳ Kim Đan như mình.

- Ngươi cái gì? Chẳng nhẽ ngươi không cảm thấy được tính khí gần một năm trở lại đây của ngươi ngày càng nóng nảy hay sao? Mộtnăm trước ngươi có như vậy hay không? Hơn nữa, một năm trước ngươi sẽ ăn nói với phụ thân ngươi như vậy à?

Sở Mặc hỏi liên tục mấy câu, mắt thấy sắc mặt Lục Thiên Duyệt càng ngày càng tái nhợt, liền cười lạnh nói:

- Thật không hiểu sư phụ của ngươi nghĩ gì, lại trơ mắt nhìn đệ tử mình đi vào ngõ cụt!

- Không được nói xấu sư phụ ta!

Lục Thiên Duyệt quát lớn, sau đó, giận phừng phừng nhìn Sở Mặc.

Sở Mặc mặt không đổi sắc, bình tĩnh đối diện với Lục Thiên Duyệt.Thật lây sau, Lục Thiên Duyệt mới thở hắt ra, lẩm bẩm nói:

- Sư phụ ta cũng không đồng ý cho ta luyện loại công pháp này, là ý muốn của chính ta mà thôi. Nhưng, thật sự nghiêm trọng như ngươi nói sao?

Lúc này Lục Thiên Duyệt đã quên mất mục đích của mình khi đến tìm Sở Mặc là gì rồi, bởi vì những điều Sở Mặc vừa nói, đều trúng cả!

Không sai một câu!

Ban nãy nàng định chạy tới gây phiền toái cho Sở Mặc, dù là phụ thân đã ngầm đồng ý, nhưng phản ứng của nàng cũng là nằm ngoài dựđoán.

- Có nghiêm trọng hay không chẳng lẽ chính ngươi không biết hay sao? Người khác có thể lừa ngươi, nhưng làm sao chính ngươi lừa ngươi được?

Trên mặt Sở Mặc lộ ra chút giễu cợt nói:

- Ngu ngốc là không sai, nhưng biến ngu ngốc thành bản tính thì là lỗi của ngươi rồi.

Đôi mày liễu của Lục Thiên Duyệt dựng lên như muốn nổi giận. Nhưng cuối cùng vẫn nhịn được, hít sâu một hơi. Tên lừa đảo chết tiệt này mồm miệng thật ác độc, chẳng trách tiểu muội hôm qua về khóc cảmột đêm. Lúc này coi như Lục Thiên Duyệt đã được lĩnh giáo sự lợi hại mồm mép của Sở Mặc rồi.

- Tuy sư phụ không đồng ý để ta tu luyện công pháp này, nhưng cũng không nói sẽ để lại hậu quả nghiêm trọng…

Dường như Lục Thiên Duyệt còn muốn biện hộ cho bản thân.

Sở Mặc lại lắc đầu nói:

- Cùng lắm sư phụ ngươi, có tu vi… Nguyên Anh chứ gì?

- Ý ngươi là gì?

Lục Thiên Duyệt thấy vẻ mặt của Sở Mặc có chút khinh thường lạibắt đầu muốn phát cáu.

- Thiên duyệt, còn ngại chưa đủ mất mặt sao? Học hỏi người khác thì phải dùng thái độ của kẻ đi học hỏi!

Cuối cùng Lục Chính ở một bên cũng không chấp nhận được rồi. Tới giờ, Lục Chính cũng đã hoàn toàn tin tưởng Sở Mặc là một đại nhân vật không tầm thường!

Thử hỏi, có mấy người chỉ mới liếc mắt đã nhận ra trong cơ thể của Lục Chính y có thương tích? Ngay cả một số tu sĩ kỳ Kim Đan dùng y nhập đạo còn không phát hiện ra sức khỏe của y có vấn đề. Thế mà Sở Mặc mới chỉ liếc nhìn y một cái, thậm chí còn là trong bóng đêm, đã nóithẳng ra ngay bí mật lớn nhất này!

Nếu bí mật đó đã có người khác biết được thì y sẽ còn hơi hoài nghi. Nhưng vấn đề là, bí mật này chỉ có mình y biết!

Nhưng thực ra trong lòng y vẫn có chút khúc mắc về lai lịch của Sở Mặc. Bởi vậy mới không ngăn cản con gái Lục Thiên Duyệt xuất thân từ Linh Động Sơn đi thăm dò.

Hiện giờ xem ra, Sở Mặc nhất định là một nhân vật tầm cỡ. Chẳng những lực chiến rất mạnh, mà y thuật cũng rất cao minh!Những đại môn phái mà Lục Chính nghĩ tới hầu như không một là phù hợp.

Còn lại những nơi mà Lục Chính không dám nghĩ tới mới thực sự khiến y hoảng sợ! Bởi vậy, Lục Chính liền ra mặt rất đúng lúc quát con gái một câu.