Nhưng Phương Lan cũng vô cùng không muốn, bởi vì nàng sớm đã có người trong lòng rồi.
Người đàn ông kia vừa vặn vì một câu của Lưu Đồng mà thay đổi sắc mặt. Gã tên là Vương Võ, là anh em ruột của Vương Văn, đều là người của Phương Gia Trấn. Tu vi của Vương Võ cũng đang ở đỉnh Tiên Thiên, quen với Phương Lan từ nhỏ, xem như là Thanh mai trúc mã. Tới tuổi mối tình đầu, Vương Võ và Phương Lan tự nhiên trở thành người yêu, những người ở bên cạnh cũng đều cảm thấy thế là rất bình thường, bởi vì từ nhỏ đã có rất nhiều người nói Vương Võ và Phương Lan trời sinh nên là một đôi rồi.
Em trai của Vương Võ là Vương Văn một thân thực lực cũng đã đạt tới đỉnh Tiên Thiên. Tu luyện quyền pháp gia truyền thực lực so với caca của y còn mạnh hơn một chút.
Một người khác tên là Đỗ Phi, thực lực hậu kỳ Tiên Thiên, từ nhỏ lớn lên cùng tỷ muội Phương gia và huynh đệ Vương gia, chính là bạn bè chơi với nhau từ thuở nhỏ.
Những người này sau khi đội ngũ đón dâu ở Phương Gia bị cưỡng ép mang đi thì bôn ba cả một đường, đi tới nơi hoang vu không người này muốn chặn Phương Lan lại.
Nhưng phía Kim gia vì phòng có biến cố gì nên cố ý phái ra một tu sĩ trung kỳ Trúc Cơ đi theo áp trận.Bởi vậy, bằng vào những người như họ này cơ bản là không thể là đối thủ của tu sỹ Trúc Cơ được. Vì thế Đỗ Phi thông qua bạn bè của mình tìm được đệ tử nội môn của Linh Vận Môn, tu sỹ trung kỳ Trúc Cơ – Lưu Đồng.
Ngay từ đầu, Lưu Đồng cũng không muốn quản chuyện này. Tuy là trong lòng y không sợ Kim gia nhưng thật không đáng khi vô duyên vô cớ tạo cho mình một kẻ địch cường đại làm gì. Nhưng sau khi nhìn Phương Lan từ xa, Lưu Đồng đã thay đổi chủ ý của mình.
Phương Lan quả là rất được, vẻ đẹp của nàng là vẻ đẹp trời sinh, hoàn toàn không phải trải qua bất kỳ việc tô son trát phấn nào. Khikhông phấn son trang điểm cũng có thể làm khuynh đảo người ta.
Đối với một cô gái xinh đẹp thế này, Lưu Đồng vừa gặp đã yêu. Trong lòng y tính toán lần này mình anh hùng cứu mỹ nhân, nói không chừng Phương Lan kia sẽ lập tức yêu y.
Con gái không phải đều là như thế sao? Càng là cô gái xinh đẹp thì càng thích đàn ông hùng mạnh.
Về phần Vương Võ… gã là thứ gì chứ? Cũng muốn tranh giành đàn bà với mình?Trong lòng Lưu Đồng, Vương Võ ngay cái rắm cũng chả bằng.
Đừng nhìn khoảng cách giữa Tiên Thiên và Trúc Cơ chỉ có kém một bước, nhưng đời này người không có cơ hội thành Trúc Cơ có rất nhiều.
Nguyên liệu là một mặt… tư chất… là một mặt khác.
Nguyên liệu của Trúc Cơ tuyệt đối không phải ai cũng có thể lấy được. Cho dù là đại gia tộc cũng không dám nói nhà mình có nhiều nguyên liệu Trúc Cơ. Con cháu của gia tộc có chút lớn rõ ràng bái nhập vào môn phái khác, nguyên nhân cũng là do nhà mình rất khó cung cấp cho nhiều người nguyên liệu Trúc Cơ!Nếu không đủ tư chất thì cho dù ngươi có nguyên liệu Trúc Cơ cũng sẽ thất bại.
Cái loại này càng là phế vật. Lưu Đồng nhìn cũng không muốn nhìn nhiều cái loại đó.
Bây giờ điều duy nhất khiến Lưu Đồng có chút kiêng kỵ chính là trong đội ngũ đón dâu của Kim gia có một quản sự trung kỳ Trúc Cơ. Chỉ cần giải quyết được người đó thì những chuyện khác tất cả đều không lọt vào mắt y.
Vương Võ nhìn Lưu Đồng cách đó không xa, trong lòng mặc dù vôcùng phản cảm với y nhưng cũng hiểu được hôm nay có thể thành công cứu được Phương Lan ra hay không, toàn bộ phải nhờ vào người này. Vì thế tuy là không vui vẻ gì nhưng cũng không thể hiện ra quá mức.
Về phần đệ đệ Vương Văn của gã thì cũng giống với Đỗ Phi, vô cùng sùng bái Lưu Đồng.
Người ta tuổi còn trẻ đã Trúc Cơ trung kỳ rồi, tiền đồ vô lượng. Cứ theo đà này, nói không chừng Lưu Đồng có cơ hội trước 40 tuổi đã tiến thẳng vào cảnh giới Kim Đan!
Tới cảnh giới kia rồi vậy thì đã chân chính chở thành cao thủ.Suy nghĩ kỹ thì tu sĩ Kim Đan Kỳ đã có thể chân chính lên trời xuống đất rồi, cường đại đến mức khiến người ta phải run rẩy, làm người ta phải nhiệt huyết sôi trào.
Toàn bộ Thành Cẩm Tú cũng không có mấy tu sỹ Kim Đan Kỳ.
- Đến đây…
Lúc này, Lưu Đồng giảm thấp thanh âm xuống, trầm giọng nói:
- Đợi ta nghĩ cách giằng co với tên tu sỹ Trúc Cơ của Kim gia, các ngươi phải dùng thời gian nhanh nhất cứu Phương Lan ra, sau đó gặp nhau ở chỗ chúng ta đã hẹn trước, nghe rõ chưa?Mấy người khác đều căng thẳng, tất cả đều gật đầu.
Lúc này chỉ thấy ở nơi rất xa có một đoàn xe rất dài thong thả đi tới.
Đội ngũ hoàn chỉnh ước chừng có hơn 100 người, trong đó đa số là người do Kim Minh thuê để gõ trống khua chiêng phô trương thanh thế.
Kim Minh tuy là con ông cháu cha nhưng làm việc cũng rất biết trước sau, sẽ không lưu lại nhiều chỗ trống cho người khác chui vào. Nếu không nhiều năm như vậy, thanh danh của Kim gia sớm đã bị y bôi xấu rồi, hoặc là y sớm đã bị cấm túc rồi.Cho tới bây giờ, bát công tử của Kim gia đều tự do, vô cùng phóng khoáng cũng chính là dựa vào sự khôn vặt này.
Ở nơi hoang sơn dã lĩnh này, nhóm nhạc công đương nhiên cũng khogn cần phải diễn táu sáo và trống để làm gì. Cả đám vùi đầu mà đi trên đường.
Người của Kim gia chân chính chỉ khoảng 17, 18 người.
Một người đàn ông trung niên trong đó một thân khí tức dũng mãnh, huyệt thái dương nhảy lên thật sao, vừa nhìn thì đó chính là một cao thủ chân chính.Gã chính là một quản sự của Kim gia, cũng là tâm phúc của bát công tử Kim gia
- Kim Minh. Người này tên là Kim Thiết Cương, còn gọi là Kim miệng rộng bởi vì miệng của gã rất lớn. Hai bên khóe miệng của người bình thường cùng lắm là rộng không hơn cái mũi lắm, nhiều lắm là rộng hơn một chút. Khóe miệng của Kim Thiết Cương lại sang tận hai bên má, thậm chí còn như sắp tới hai tai luôn. Bởi thế rất nhiều người sau lưng đều gọi gã là Kim miệng rộng, còn có phần hận gã, rõ ràng nhất là gọi gã là quản lý Kim Thiềm.
Ý là miệng của gã lớn như miệng cóc vậy.
Nhưng mà người dám trước mặt gọi gã như thế thì gần như khôngcó.
Bên trong Kim gia, đối với vị quản sự Trúc Cơ trung kỳ này đều có sự tôn trọng tương đối. Người dám gọi gã như thế trước mặt gã thì bây giờ trên mộ cỏ cây cũng đã cao quá đầu rồi.
Kim Thiết Cương cũng không phải là một người lương thiện, lòng lang dạ sói, lực chiến đấu siêu quần. Tuy là cảnh giới Trúc Cơ trung kỳ nhưng dù là chống lại tu sỹ Trúc Cơ hậu kỳ gã cũng không sợ.
Kim Minh phái gã tới “Cưới” Phương Lan coi như là một sự tín nhiệm với gã.Trên toàn bộ địa phận của thành Cẩm Tú có rất ít người dám trêu chọc Kim Thiết Cương.