Thí Thiên Đao

Chương 676: Quyết định của Cô Thành (1)




Diệu Nhất Nương bình tĩnh nói:

- Con rối của Ma tộc gấp rút tạo thành mà, không có gì hết, chỉ cần đạt tới Thiên Tâm cảnh hơi mạnh một chút cũng có thể chém giết, hoặc hai ba người Ngộ Tâm cảnh cũng đủ để giết rồi.

Hoa Tiểu Nha gật đầu:

- Không sai, Con rối của Ma tộc gấp rút tạo ra không có gì đáng sợ, cao thủ tạo ra được thiếu hụt nhiều chỗ, nếu không thì trên đời này sớm đã bị Ma tộc hoàn toàn thống trị rồi. Thẩm Tinh Tuyết lại nói:

- Ta có thể chuẩn bị một ít đan dược có thể khiến chiến lực của người bên chúng ta tăng lên gấp đôi, thời hạn chỉ có hai canh giờ. Nhưng sau hai canh giờ toàn thân sẽ mệt mỏi không còn sức lực, không có khả năng chống đỡ lại. Nhưng ưu điểm là không có bất kỳ tác dụng phụ nào.

- Người các người

Bạch phát nữ tử giờ mới hiểu, những lời khuyên nhủ của mình đều là uổng phí cả. Mấy đứa trẻ này lại không để lọt mắt một chút nào. Bà lại mở miệng, ý đồ muốn để mấy đứa trẻ này biết rằng chiến tranh không phải trò chơi:

- Các người đã trải qua sự đáng sợ của chiến tranh chưa

- Chính vì chưa từng trải qua nên mới phải thử một lần, nếu không lần sau gặp phải, lại tiếp tục bỏ chạy sao? Nếu là vậy, tới lúc nào mới có thể trưởng thành được?

Hoàng Họa bình thản trả lời:

- Hơn nữa, chúng ta cũng không phải hoàn toàn không có năng lực phản kháng.

Ánh mắt mọi người đổ dồn về phía Hoàng Họa.

Hoàng Họa thản nhiên nói:

- Ít nhất Cô Thành bên đó sẽ không hình thành sự uy hiếp nào. Đến nửa đêm, cả thị trấn nhỏ trở nên tĩnh mịch. Bỗng xuất hiện rất nhiều bóng người.

Những người này giống như âm hồn vậy, cử động rất nhanh, xông thẳng về hướng Nhất Kiếm và Phi Tiên đang ở.

Vù!

Một mũi tên, hình như là của Thiên Ngoại phóng tới, bắn thẳng vào một bóng người. Sức mạnh to lớn khiến mũi tên xuyên thẳng vào giữa lông mày bóng người, đâm xuyên qua não.

Người đó chưa kịp kêu lên một tiếng đã lập tức bị giết chết!

Tuy nhiên điều khiến người ta thấy kỳ lạ lại là, những người khác lại hoàn toàn không bị ảnh hưởng gì, vẫn không chút chậm trễ tiếp tục lao tới.

Viu viu viu

Lại là mấy mũi tên bắn về phía mấy bóng người đang lao tới. Trên mấy nóc nhà, một bạch phát nữ tử đang đứng, đó chính là lão tổ có tư cách lâu nhất của Phi Tiên. Rất ít người biết rằng bà ta không chỉ luyện dược rất lợi hại, chiến lực cũng rất hùng mạnh. Quan trọng nhất là bà là một cao thủ bắn cung thực thụ!

- Quả nhiên a Những kẻ trên người toát ra khí thế Tiên Thiên này không biết sợ hãi, không sợ chết, nhưng lại không chút đáng sợ!

Bạch phát nữ tử tự lẩm bẩm.

Đúng lúc này, một giọng nói âm thầm vọng tới:

- Tấn công! Giết! Bọn chúng đã có phòng bị rồi! Uỳnh!

Hơn mười bóng người nháy mắt lao tới sát khí đằng đằng hướng về phía Nhất Kiếm và Phi Tiên.

Đồng thời, Nhất Kiếm và Phi Tiên bên này cũng có rất nhiều bóng người bay vút lên trời cao.

Đại chiến bỗng chốc bùng nổ.

Cô Thành bên đó, đám lão tổ giận giữ giậm chân, nhìn sắc mặt nghiêm nghị của Tần Hiểu, ai nấy đều đỏ mặt tía tai.

- Bên đó đã khai chiến rồi!

- Thiên Ngoại phái một loạt cao thủ đó!

- Cao thủ của Thiên Ngoại vô cùng đông!

- Lão tổ tông... Cao thủ của Thiên Ngoại bên đó quả là nhiều không đếm xuể, cũng phải hơn trăm người, trên người đều toát ra khí thế TiênThiên!

- Nhất Kiếm và Phi Tiên đều đã có chuẩn bị, lão tổ bà bà của Phi Tiên đã bắn chết bốn, năm người của đối phương rồi!

- Kiếm thuật của Hoa Tiểu Nha thật đáng sợ, quả là không ai có thể tới gần ả ta!

- Quả không hổ là người đã ở trong Quy Khư một năm, các tấn công của Diệu Nhất Nương đó quả lợi hại, quả là tài nghệ như thần! Ả thậm chí còn chẳng cần động thủ, chỉ dùng miệng hô lên chiêu thức thì có thể tấn công đối phương rồi..

- Không ngờ Thẩm Tinh Tuyết lại có thể luyện ra được loại đan dược trực tiếp dùng để tấn công!

- Kẻ đáng sợ nhất phải là ả Hoàng Họa kia kìa, ả có thật chỉ là một thị nữ bên cạnh Sở Mặc không? Sao ả lợi hại vậy chứ?

Mỗi một thông tin đều nhanh chóng báo tới nơi của các lão tổ Cô Thành.

Cô Thành bên này vốn dĩ định trực tiếp tham chiến. Bên phía Thiên Ngoại cũng đã phái người liên lạc với bọn họ, hơn nữa chỉ yêu cầu bọn họ ngăn cản người của Nhất Kiếm là đủ rồi. Lẽ ra điều kiện này thật sựrất dễ!

Vì dù sao, nếu thật sự liều mạng, tổn thất của bên nào cũng không nhỏ. Cho nên Thiên Ngoại chỉ yêu cầu Cô Thành ngăn cản Nhất Kiếm, tính ra thì Cô Thành là được lợi thế nhất. Lão tổ của Cô Thành vốn định đồng ý ngay, nhưng ai mà ngờ được, Tần Hiểu sau khi trở về thì luôn trầm ngâm lạnh lùng, đột nhiên đứng phắt dậy, ngăn cản tất cả bọn họ. Hắn nói dù thế nào cũng không để Cô Thành tham chiến.

Theo lý mà nói thân phận của Tần Hiểu trước mắt bọn họ vẫn chưa là gì. Đừng nói chỉ là vị trưởng lão trẻ tuổi nhất của Cô Thành, cho dù ngươi có là chưởng môn của Cô Thành thì đã sao chứ? Ở trước mặt đám lão tổ tông này, có chỗ cho ngươi lên tiếng sao?

Thế nhưng Tần Hiểu quả đã ngăn cản bọn họ, hắn chỉ dùng đúng một chiêu đã trấn áp ngay được một vị lão tổ Cô Thành đang định ra tay giáo huấn hắn. Vị lão tổ đó dù không bị thương gì nhưng lại bị kinh hãi.

Lão hoàn toàn không ngờ rằng Tần Hiểu sau khi tiến vào Quy Khư một năm lại lợi hại tới mức ấy.

Sau đó, tin tức về cuộc chiến không ngừng truyền tới càng khiếnđám lão tổ Cô Thành nổi giận, trước hết là nguội mất một nửa nhiệt huyết, sau lại càng thêm phẫn nộ.

Tuy nhiên lần này sự căm phẩn của họ không phải nhắm vào Tần Hiểu mà là nhắm vào Thiên Ngoại.

Lúc bắt đầu bọn họ quả là rất giận Tần Hiểu, cảm thấy tên tiểu bối này, cứ cho là ngươi ở trong Quy Khư đạt được cơ duyên lợi hại, thực lực vượt qua tất cả mọi người, nhưng ngươi ở trong Cô Thành vẫn chỉ là một tiểu bối, sao ngươi dám làm ra việc phạm thượng như thế?

Nhưng chưa qua bao lâu, chiến báo không ngừng nâng lên số lượngcao thủ Tiên Thiên của Thiên Ngoại, điều này khiến đám lão tổ của Cô Thành sợ hãi ngây người!

Thực lực của tứ đại môn phái, mỗi bên trong lòng đều có cân nhắc rồi.

Trăm ngàn năm nay, mỗi môn phái chỉ có từng đó cao thủ Tiên Thiên, thậm chí đến cả tên tuổi mọi người cũng đã nghe quen thuộc nằm lòng rồi!

Ai mà ngờ được, Thiên Ngoại bên đó đột nhiên lại nhiều lên hàng trăm tên cao thủ Tiên Thiên? Còn nữa, sức phản kháng của Phi Tiên và Nhất Kiếm càng khiến bọn họ kinh ngạc.

Lớp lão bối đương nhiên không cần nhiều lời, nhưng Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoa Tiểu Nha và Hoàng Họa, mẫu nữ nhi trẻ tuổi này bọn họ dựa vào đâu mà lợi hại đến vậy?