Thí Thiên Đao

Chương 509: Tinh nhi và Nguyệt nhi




Sở Mặc kinh ngạc nhìn hai đôi tình nhân xích mích. Chẳng biết tại sao lại nhớ đến Kỳ Tiêu Vũ, thở dài nói:

- Thôi đi, ta đưa gốc long lân này cho các ngươi... Có thể gặp ở đây là duyên phận. Đừng làm ra chuyện gì khiến mình phải hối hận.

Gần như cùng một lúc, Khâu Đông và La Minh quay sang Sở Mặc tức giận quát:

- Câm miệng!

Khâu Đông âm trầm:

- Mau đem hết những thứ đáng giá trên người ngươi giao ra đây.

La Minh lạnh lùng:

- Dám châm ngòi ly gián quan hệ của chúng ta. Hôm nay nếu ngươi không chết coi như ngươi gặp may. Mau giao hết đồ ra đây!

Tinh nhi và Nguyệt nhi thấy thế đều lộ vẻ thất vọng. Họ không nghĩ tới hoàn cảnh thay đổi khiến con người ta cũng biến hóa lớn như thế.

Trước đây bốn người bọn họ ở bốn gia tộc có quan hệ rất tốt, từ nhỏ ở cạnh rồi cùng nhau lớn lên, có thể coi là thanh mai trúc mã. Khi còn bé là bạn cùng chơi, lớn lên rồi trở thành tình lữ. Trưởng bối của mấy gia tộc cũng rất vui vẻ. Không những không ngăn trở mà còn rất tán thành.

Nhắc tới cũng khéo, huyết mạch của bốn người gần như thức tỉnh cùng lúc, đủ tiêu chuẩn tiến vào Huyễn Thần giới. Người trong gia tộc vô cùng vui mừng. Huyễn Thần giới là thế giới ở tầm rất cao với các gia tộc lớn nhỏ ở Tiên giới. Người ở Tiên giới còn trông mong vào nơi này hơn so với tiến vào Thiên giới.

Thậm chí rất nhiều gia tộc còn không có tư cách biết đến sự hiện hữu của Huyễn Thần giới. Ví dụ như sư tôn của Sở Mặc là Ma Quân, xuất thân từ một môn phái nhỏ, dĩ nhiên không biết sự tồn tại của Huyễn Thần giới.

Chắc huyết mạch của Ma Quân cũng chưa thức tỉnh nên không biết có chỗ như vậy, dĩ nhiên không thể nói với Sở Mặc về chỗ này. Bất cứ một gia tộc nào có người thức tỉnh huyết mạch, tiến được vào HuyễnThần giới đều là chuyện đại sự.

Lúc đó Tinh nhi và Nguyệt nhi đã cảm thấy các nàng là người hạnh phúc nhất trên đời. Chẳng những được ở cùng nam nhân mà mình yêu còn được sát cánh với họ lên tới đỉnh cao. Việc này may mắn biết bao.

Nhất là ban đầu, Khâu Đông và La Minh cũng nghĩ như vậy. Nhưng sau khi tiến vào Huyễn Thần giới, Khâu Đông và La Minh rất nhanh thấy được thiên địa rộng lớn. Dã tâm của bọn họ cũng càng ngày càng lớn hơn.

Bọn họ ưu tú và cũng biết bản thân mình ưu tú. Nếu không sao cóthể tiến vào thế giới thần bí huyền diệu này. Mục tiêu lớn nhất của bọn họ từng là có thể tu luyện đến Phi Thăng kỳ, thành công tiến vào Thiên giới.

Nhưng khi tiến vào Huyễn Thần giới, gặp các cao thủ chân chính, mục tiêu của Khâu Đông và La Minh là trở thành Đế Chủ.

Bọn họ cảm thấy mình có khả năng. Có thể tiến vào Huyễn Thần giới chứng tỏ họ là những người ưu tú nhất trên đời.

Dần dần, Tinh nhi và Nguyệt nhi cũng phát hiện được Khâu Đông và La Minh có sự thay đổi, thành người hám lợi, vì đạt được mục đích màkhông từ thủ đoạn.

Hai người trẻ tuổi đơn thuần khoái hoạt lúc trước có lẽ đã chết rồi. Chỉ còn lại hai tên lòng lang dạ sói có thể xác của người trước kia mà thôi.

- Cầu ngươi, Khâu Đông…không cần làm thế.

Tinh nhin nhìn Khâu Đông van nài.

- La Minh, không cần lâm vào ma chướng.

Nguyệt nhi nhìn La Minh, con ngươi đau thương. Người nam nhân trong trí nhớ của nàng không phải người như thế. Sớm biết La Minh sẽthay đổi, nàng thà rằng không có huyết mạch thức tỉnh, vĩnh viễn không đến được Thiên giới, cũng không muốn người mình thích biến thành kẻ ác ma không từ thủ đoạn như vậy.

Từ sâu trong lòng nàng và Tinh nhi đều không tán đồng loại hành vi cường đạo này. Đáng tiếc, Khâu Đông và La Minh đều bất động.

Tinh nhi và Nguyệt nhi thực sự rất đẹp nhưng ở Huyễn Thần thành, nữ tử xinh đẹp nhiều không kể xiết. Nữ tử tu luyện đến cảnh giới cao đều có cách để bảo dưỡng nhan sắc. Nói không ngoa, trong giới tu hành không có xấu nữ. Mặc dù hai người này cũng thích bạn gái của mình. Nhưng từ lâu bọn họ đã quá quen thuộc, không còn cảm giác mới mẻ. Huyễn Thần giới là nơi phồn hoa, hai người đều có chút mất phương hướng. Đối mặt với Huyễn Thần giới mỹ nữ như mây, mặc dù không nói ra miệng nhưng sâu trong nội tâm hai tên này rất rõ ràng.

Bọn họ cũng biết tình tính của Tinh nhi và Nguyệt nhi, hai nàng đều là người dịu dàng, dễ mềm lòng. Lúc sau quay lại dỗ dành thì được rồi.

- Tiểu tử có nghe thấy không?

Nếu không muốn chết ở đây thì mau đem hết đồ đạc giao ra ngay.

Khâu Đông lạnh lùng nhìn Sở Mặc, sát khí nồng đậm. Thực tế, dù Sở Mặc có giao hết đồ, tên này cũng vẫn muốn giết Sở Mặc. Mặc dù chết ở Huyễn Thần giới vẫn có thể sống lại ở ngoài kia. Nhưng dù sao vẫn chết, đã đắc tội rồi sao không đắc tội ác hơn một chút, cho tên tiểu tử kia không dám có ý nghĩ trả thù.

Khâu Đông liếc mắt nhìn La Minh, hai người cùng nhau lớn lên đã có sự ăn ý, chỉ cần một ánh mắt đều biết đối phương muốn làm gì.

Thanh âm La Minh ôn hòa hơn một chút nhìn Sở Mặc nói:

- Tiểu tử, nếu ngươi thức thời, giao hết đồ ra. Ca ca dạy cho ngươi một bài học. Thực lực như ngươi tốt nhất vẫn đừng nên tiến vào Huyễn Thần giới. Đừng nghĩ gặp được chúng ta đã là xui xẻo. Ngươi có thể gặpđược kẻ ác độc hơn, bọn họ chẳng những đoạt đồ của ngươi mà còn biết cách tiêu diệt ngươi hoàn toàn. Đừng tưởng rằng chết ở Huyễn Thần giới thì sẽ không chết thật.

Tinh nhi và Nguyệt nhi rất hiểu hai người kia. Hai nàng nhìn nhau, Tinh nhi nhìn Khâu Đông, con ngươi tràn đầy đau thương, dịu dàng nói:

- Khâu Đông ca, không làm như vậy có được không?

Nguyệt nhi cũng nhìn La Minh:

- Đừng như vậy mà.

Khâu Đông liếc Tinh nhi:

- Ta làm vậy không phải chỉ vì bản thân mình.

La Minh cũng trầm giọng:

- Nguyệt nhi, ngươi đã quên giấc mộng của chúng ta sao?

Về sau chúng ta phải phi thăng Thiên giới, trở thành đại nhân vật chân chính đó.

Tinh nhi và Nguyệt nhi nhìn nhau thở dài. Tinh nhi nghiêm túc nói với Khâu Đông:

- Khâu Đông ca, nếu ngươi thực sự muốn làm như vậy, ta cũng không ngăn được ngươi. Nhưng từ nay về sau, giữa ta và ngươi không có quan hệ gì hết. Nguyệt nhi cười thật đẹp nhìn La Minh:

- Ta cũng muốn nói giống Tinh nhi.

- Vì một ngoại nhân…hai người thật sự muốn làm như vậy sao?

Trong con ngươi Khâu Đông hiện lên vẻ phẫn nộ.

Sở Mặc vẫn đứng đó, yên lặng nhìn. Đồng thời, tay hắn cũng không dừng lại, tiếp tục đào rễ của gốc cây long lân kia. Khâu Đông và La Minh nhìn Sở Mặc làm vậy, trong lòng mắng hắn không biết sống chết nhưng cũng không ngăn cản. Có người giúp mình làm chẳng tốt hơn việc mình phải tự động thủ hay sao. Tinh nhi hơi lắc đầu, con ngươi ngấn lệ, rồi lại nhẹ nhàng gật đầu:

- Không phải vì người ngoài. Ta không nghĩ ngươi trở thành người như vậy. Buông tay đi Khâu Đông ca, chúng ta có thể dựa vào chính mình để đi tới vị trí kia.