- Ta có thể mở cửa sau, giúp bằng hữu của ngươi tiến vào HuyễnThần giới tu luyện. Tuy nhiên…không thể đến Huyễn Thần thành. Ta sẽ dựng một chỗ riêng biệt cho ngươi…
Sở Mặc không nghe thấy Giới Linh nói gì nữa. Trong lòng hắn đang cực kỳ rung động, vui mừng quá đỗi, hầu như mất khả năng suy nghĩ.
Huyễn Thần giới vốn là một thế giới kỳ dị đã tồn tại vô số năm, quy tắc của nó tương đối hoàn thiện hay có thể coi là khắc nghiệt. Cứ nhìn lên bảng tin là thấy. Chuyện Lưu Vân ôm hắn bay ra khỏi Huyễn Thần thành đã bùng nổ một làn sóng tin tức vô cùng mạnh mẽ.
Vô số người đều đặt câu hỏi tại sao Lưu Vân có thể mang người bay trên Huyễn Thần thành?
Cũng có rất nhiều người làm theo nhưng lại bị sức mạnh quy tắc của Huyễn Thần giới giết chết tại chỗ, vô cùng thêthảm. Vì sao Lưu Vân làm được mà người khác lại không được?
Trong mắt mọi người, Giới Linh vốn là hóa thân của các quy tắc, cực kỳ công chính, không có tình cảm. Nhưng lại đối với Sở Mặc rất có cảm tình.
Một đối tượng là người chưởng quản và chế định quy tắc của Huyễn Thần giới lại muốn cho mình đi cửa sau. Điều này khiến Sở Mặc chấn động, vừa vui mừng và vừa ngạc nhiên. Hắn hoàn toàn không biết vì sao Giới Linh lại đối xử với hắn tốt như vậy?
Đối với bất kỳ tu sĩ nào gặp phải chuyện như vậy chẳng khác nào cóđược một miếng bánh từ trên trời rơi xuống, nhưng Sở Mặc vẫn không giải thích được. Chuyện này tốt hay xấu?
Chắc chắn là chuyện tốt, không thể tốt hơn ý chứ.
Đừng nói ở Nhân giới, đến Thiên giới cũng có bao nhiêu tu sĩ muốn vào Huyễn Thần giới mà không được. Số người mong muốn vào đây không ít đâu. Nhưng họ không có biện pháp. Muốn vào Huyễn Thần giới nhất định phải có huyết mạch thật hùng mạnh. Nếu không, cho dù ngươi có là Đế Chủ tung hoành một phương…cũng chưa chắc vào đây được.
Tuy nói những người ở cảnh giới Đế Chủ đa phần là người có huyếtmạch hùng mạnh nhưng không phải không có ngoại lệ. Một số người không có huyết mạch cường đại, nhưng không ngừng cố gắng, bước từng bước tiến nhập được vào cảnh giới Đế Chủ. Những người này ngoài miệng thì nói không vào được Huyễn Thần giới cũng chẳng sao nhưng sâu trong nội tâm, ai mà không muốn vào cơ chứ.
Hiện giờ có một cơ hội ngàn vàng dễ dàng bày ra trước mắt. Hơn nữa theo ý của Giới Linh, chỉ cần là người Sở Mặc có thể tin đều có thể đến Huyễn Thần giới tu luyện. Quả là một cơ hội hấp dẫn, cũng là một ân huệ to lớn vô cùng.
Sở Mặc là người thông minh nhưng giờ phút này hắn cũng khôngbiết nếu mình đồng ý, mình sẽ thiếu nợ Giới Linh bao nhiêu nhân tình.
- Tại sao…lại phải giúp ta?
Sở Mặc nhìn Giới Linh, trầm giọng hỏi.
Giới Linh cười ha hả:
- Hai ta hữu duyên, ta nhìn ngươi thuận mắt.
- …
Sở Mặc đen mặt.
- Được rồi. Ta cho ngươi vài ngày suy nghĩ. Nếu ngươi muốnmang người nào tiến vào Huyễn Thần giới nhất định phải để bọn họ cam đoan không được tiết lộ chuyện này với bất kỳ ai khác.
Giới Linh nghiêm túc nhìn Sở Mặc.
- Một khi chuyện này truyền đi, để ta biết là ai nói, dù cho thân thể tên đó có ở Nhân giới, ta vẫn sẽ xóa toàn bộ trí nhớ, biến người đó thành kẻ ngốc luôn.
- Vâng, ta đã biết.
Sở Mặc không hỏi vì sao, vì hắn biết chuyện này ảnh hưởng như thế nào.
Đại nhân vật hóa thân của quy tắc lại làm lấy công làm lợi tư, nếu bịtruyền đi, e là toàn bộ Huyễn Thần giới sẽ hỗn loạn. Mặc dù Sở Mặc không rõ sức mạnh cảnh giới của những cường nhân khác, nhưng hắn có thể tưởng tượng chuyện này mà lộ ra, Giới Linh sẽ bị hủy diệt. Giới Linh đối xử với hắn tốt như thế, sao hắn có thể hại người được.
Sau đó, Giới Linh truyền cho Sở Mặc một đoạn khẩu quyết hoàn toàn khác với khẩu quyết của Hổ Liệt nói lúc trước.
- Bí quyết ta truyền cho ngươi là một pháp chỉ trong Huyễn Thần giới.
Giới Linh chăm chú nhìn Sở Mặc.
- Nói cách khác, ngươi có thể sử dụng một phần lực lượng quy tắccủa Huyễn Thần giới trong một mức độ nhất định.
Sở Mặc nhìn Giới Linh, không hỏi vì sao nữa, xoay người ly khai khỏi Huyễn Thần điện. Trở lại nhà trọ, Sở Mặc cũng chưa rời khỏi nơi này ngay mà ngồi suy nghĩ.
Bằng hữu của hắn ở Nhân giới cũng không nhiều. Bạn bè thì có Hứa Phù Phù, Diệu Nhất Nương, nữ vương thảo nguyên Na Y cũng có thể tính. Đối mặt với thiếu nữ có tình thâm ý trọng với mình, Sở Mặc có chút chột dạ.
Lúc trước, vì trong lòng đã có Kỳ Tiêu Vũ, Sở Mặc làm như khôngthấy tình cảm của Na Y. Nhưng hiện nay, trời xui đất khiến thế nào hắn lại có một nữ nhân. Mặc dù hắn và Lưu Vân không có cảm tình sâu sắc nhưng lại có quan hệ như vợ chồng thực sự. Giống như Lưu Vân đã nói, dù nguyện ý hay không, nàng cũng đã thành nữ nhân của hắn.
Nên Sở Mặc cũng không rõ nên đối mặt với Na Y thế nào. Hắn không phải người thiếu quả quyết nhưng trong phương diện này…thật khó lựa chọn. Tuy nhiên, trong số những người hắn mang đến Huyễn Thần giới, chắc chắn sẽ có Na Y.
Trừ mấy người kia, còn có ông nội Phàn Vô Địch, bà nội Long Thu Thủy, Đại Ngốc… Lâu rồi Đại Ngốc không nhìn thấy mình, chắc rất sốtruột. Không biết tên này tu luyện đến đâu rồi.
Còn Đại Công Kê nữa chứ. Tên này mà nghe thấy Huyễn Thần giới chắc chắn phát cuồng. Còn chú cún nhỏ đáng yêu Tiểu Sài Khuyển, nếu đến Huyễn Thần giới, hẳn sẽ nhanh chóng tu luyện đến cảnh giới đỉnh cao.
Những người có thể tin được còn có Sở Yên, Tiêu Nhất Nguyệt, Quách Nhất Hiểu, Triệu Tiểu Tiểu và vài nữ đệ tử của Phiêu Diêu Cung. Cả Tề Sơn nữa. Lúc trước mình bị trọng thương, người này kịp thời đuổi tới, có vai trò quan trọng trong việc đẩy lùi mấy tên Thiên Kiếm Môn. Những người này đều là người bên cạnh Sở Mặc. Đưa bọn họ vào Huyễn Thần giới tu luyện, trong tương lai cho dù không thể tiến vào thế giới cấp cao như Thiên giới nhưng vẫn có hy vọng tiến vào được Linh giới, Tiên giới.
- Việc ta làm được cho bọn họ cũng chỉ đến đây thôi.
Sở Mặc nghĩ.
Sau đó Sở Mặc thầm niệm bí quyết Giới Linh đã dạy riêng cho hắn, cảm nhận được một luồng sức mạnh bao phủ toàn thân, Sở Mặc thấy mình rời khỏi Huyễn Thần giới. Đây là lần đầu tiên hắn rời khỏi Huyễn Thần giới trong mấy tháng qua. Tiếp đó, Sở Mặc cảm nhận rõ ràng mình quay trở lại tổ rồng ở đỉnh Cô Bút.
Mặc dù chỉ có mấy tháng nhưng Sở Mặc lại cảm giác mình trải qua mấy đời. Sở Mặc muốn mở mắt, thấy thân thể đã hoàn toàn khôi phục.
Thậm chí thể chất hiện tại có vẻ cường đại hơn. Nhưng không hiểu tại sao, hắn lại không mở mắt ra được. Chuyện quái gì thế này?
Lúc này Sở Mặc có chút sợ hãi, lại cảm thấy bất lực
- Chẳng lẽ thân thể của ta đã chết ở Nhân giới hay sao. Về sau ta chỉ có thể sống ở Huyễn Thần giới ư?