Thí Thiên Đao

Chương 490: Ai tự kỷ hơn? (2)




Sở Mặc thở dài một hơi.Khuôn mặt Lưu Vân hơi ửng hồng, nhìn Sở Mặc nhỏ giọng nói:

- Ngươi vì ta mà dám đắc tội với con cháu nhà quyền quý trên Thiên giới như Gia Cát Xương Bình, có đáng không?

Sở Mặc cười cười nói:

- Bọn họ cũng không phải chỉ sỉ nhục một mình ngươi.

- À...

Không có được đáp án như mong muốn, trong lòng Lưu Vân ít nhiều gì cũng có chút thất vọng, tuy nhiên, nàng cũng biết rõ, hôm nay những việc mà Sở Mặc làm đã là quá đủ rồi!Dù sao hiện nay giữa hai người thậm chí còn chưa được tính là quen thuộc, càng không thân thiết gì, việc hôm nay vốn dĩ Sở Mặc hoàn toàn có thể đứng ngoài cuộc.

Nhưng hắn không làm vậy!

Trong mắt Lưu Vân, hành động của Sở Mặc dù gì cũng có chút thiếu suy nghĩ, nhưng phần nhiều lại khiến nàng cảm động hơn, nàng đã nhìn thấy một người nam nhi dám đứng ra để gánh vác trách nhiệm!

Làm bạn với một người như vậy tuyệt đối không thành vần đề.Bởi vậy, sau khi màn hài kịch này khép lại, thái độ của Lưu Vân với Sở Mặc đã xảy ra sự thay đổi cực lớn.

Nếu như nói trước khhi chuyện này xảy ra, Lưu Vân chỉ coi Sở Mặc như một vị khách quan trọng mà nhiệt tình chiêu đãi, thì hiện tại Lưu Vân đã thực sự coi Sở Mặc như một người bạn.

Bạn bè của Lưu Vân cũng không có mấy.

Gọi chủ quán làm lại một bàn thức ăn mới, hai người bắt đầu ăn uống bình thường.Chuyện trò vui vẻ như thể vừa rồi chưa từng xảy ra chuyện gì cả.

Hai người ở đây bình tĩnh như núi, nhưng bên ngoài lại ồn ào xôn xao như muốn động trời!

Gần như trong nháy mắt, hầu như tất cả mọi người trong nhân tầng đều biết về chuyện này, trong khu vực giao lưu trên bảng tin nơi nơi đều đang bàn tán sôi nổi về vụ này.

- Gia Cát Xương Bình, con cháu của nhà Gia Cát một gia tộc lớn của Thiên giới, thiên tài xếp thứ năm trên bảng lực chiến mạnh nhất lại bị một thiếu niên thậm chí còn chưa Trúc Cơ thiêu sống!- Quy tắc mới của Huyễn Thần Thành, ngươi có cảnh giới chưa đến Trúc Cơ có sự bảo vệ tự nhiên!

- Chuyện kỳ lạ động trời, một người mới chưa tới Trúc Cơ đã có thể đặt chân tới Huyễn Thần Giới, rốt cuộc huyết mạch của hắn mạnh tới cỡ nào đây?

- Thiếu niên thần bí cùng đi với tiểu công chúa của Linh Đan Đường, hành động thân mật, khiến đệ tử nhà Gia Cát là Gia Cát Xương Bình nổi cơn ghen...

Trên bảng tin, trong Huyễn Thần Thành, tại khắp mọi nơi, thậm chílà ở thế giới thực, mọi người đều bán tán xôn xao về tin tức này.

Phản ứng dây chuyền xảy ra tiếp sau thậm chí còn vượt ra ngoài dự đoán của Lưu Vân và Sở Mặc.

Lượng tin tức ào ạt trên bảng tin khiến cho cả hai người đều giật mình ngơ ngác.

- Hình như... tự nhiên lại nổi tiếng rồi?

Sở Mặc hơi hơi giật khóe miệng, bỗng dưng cảm thấy bản thân mình rất giỏi gây chuyện... vốn nghĩ biến thành Lâm Bạch là có thể cư xử khiêm tốn ẩn nấp một chút, nhưng không ngờ mới nhanh như vậy đã lạixuất hiện rõ ràng trong tầm mắt của mọi người rồi.

- Ai, xem ra cục vàng như ta đây, vứt chỗ nào cũng vẫn bị sáng lên mà!

Sở Mặc ai oán thở dài một tiếng.

Phụt...

Lưu Vân ngồi đối diện vừa mới uống được một hớp nước liền bị sặc đến phun hết cả ra.

- Ngươi...Lưu Vân đỏ bừng cả mặt trừng Sở Mặc, vẻ mặt đó cực kỳ đáng yêu:

- Đến thục nữ như ta mà còn bị ngươi làm cho phát ói!

- Ngươi là thục nữ?

Sở Mặc trợn to mắt.

Lưu Vân vẻ mặt không vui nhìn Sở Mặc:

- Không đúng sao?

Sở Mặc rụt cổ, nói mà không chừa lại chút khí phách nào:

- Đúng!Lưu Vân hài lòng gật đầu:

- Vậy mới phải chứ! Về sau nên bớt tự kỷ đi!

Sở Mặc khóc không ra nước mắt, nghĩ thầm: Ngươi đang tự nói bản thân đấy hả?

Lúc này, cửa phòng lại bị đẩy ra thêm lần nữa, một người trung niên có tướng ngũ đoản, đầu trâu mặt ngựa, xấu xí vô cùng xuất hiện.

Sau khi đi vào, thấy hai người Sở Mặc và Lưu Vân, người trung niên cất giọng cười ha hả, sau đó không nói chẳng rằng, ném một nắm bột phấn màu trắng... về phía hai người.Một mùi vị ngọt ngào nhanh chóng tràn ngập khắp căn phòng.

Phản ứng đầu tiên của Sở Mặc, chính là độc!

Không ngờ sự trả thù của đối thủ lại đến nhanh như vậy.

Có lẽ cũng là do bị những bài đăng trên bảng tin làm cho kích động. Nơi như bảng tin trước giờ đều là chỗ vô cùng thích hợp để mọi người tha hồ mà tám chuyện, ở đó cũng không thiếu những kẻ thích đổ thêm dầu vào lửa. Mà càng là con cháu nhà quyền quý thì khi gặp phải vấn đề gì sẽ càng bị người khác thừa cơ dẫm đạp.

Chớ nói đến kẻ như Gia Cát Xương Bình, thân là con cháu nhà GiaCát, bên ngoài thì có vẻ là người quang minh lỗi lạc, nhưng thực tế lại có không biết bao nhiêu người trong nhân tầng đã từng bị y hãm hại.

Hiện giờ Gia Cát Xương Bình gặp xui xẻo, chuyện này đương nhiên khiến kẻ khác mở cờ trong bụng rồi.

Những bài đăng trên bảng tin chê bai gièm pha Gia Cát Xương Bình, chủ yếu đều là do những kẻ trước đây đã từng phải chịu thiệt thòi trong tay y tung ra.

Gia Cát Xương Bình không sao tìm ra bọn họ báo thù được, đương nhiên đành phải đem cơn giận trút hết lên đầu Sở Mặc và Lưu Vân.Sau khi người trung niên mang tướng ngũ đoản kia ném bột phấn ra, lập tức liền bị một tia sét đánh cho tan thành khói bụi!

Sở Mặc và Lưu Vân cùng nhìn thấy rõ ràng, trong nháy mắt trước khi tia sét giáng xuống, gã trung niên vẫn nhìn về phía hai người với bộ mặt đầy đắc ý, lộ ra một nụ cười ma quái.

- Nín thở!

Sở Mặc truyền âm cho Lưu Vân.

Nhưng thực ra, lúc này mới nhịn thở thì đã hơi muộn mất rồi.Bởi hai người đều không thể ngờ đối phương lại nhanh chóng tìm đến để trả thù như vậy, đây không phải là vội vã nữa, mà quả thực chính là phát rồ phát dại rồi!

Thà rằng phải trả một cái giá thật đắt là khiến một người vĩnh viễn không thể đặt chân vào Huyễn Thần Giới, cũng bắt hai người Sở Mặc và Lưu Vân phải trả giá.

Phản ứng của Lưu Vân không thể coi là chậm, nàng cũng là tu sĩ kỳ Phi Thăng, hoàn toàn xứng danh con cưng của thần, mặc dù không có tên trong bảng xếp hạng, nhưng thực ra đây chỉ là do nàng không thèm mà thôi. Chứ không phải là không thể làm được!Cho nên, ngay khi bột phấn vừa bị vung ra, Lưu Vân tiên tử liền nín thở ngay lập tức, và đóng chặt mọi cửa ngõ huyệt đạo trong cơ thể mình.

Nhưng vẫn là không kịp!

Gần như chỉ trong chớp mắt, toàn bộ làn da của nàng chỉ cần là phần nào lộ ra bên ngoài đều dần dần trở nên đỏ ửng… từ mặt, cổ, kể cả cổ tay!

Trong mắt nàng cũng lộ ra vẻ xấu hổ và giận dữ tột độ cùng với một luồng sát khí đậm đặc!Thân là một cô gái lớn lên từ nhỏ bên vô số các Luyện Đan Sư, gần như trong nháy mắt nàng liền đoán ra được công dụng của thuốc này!