- Một trong những thành viên thần linh, mang theo tài nguyên khó có thể tưởng tượng, lại có thể trực tiếp phản bội?
- Thái độ của Sở Thiên Đế, ha ha ha ha ha, quá cường thế, quá khinh người. Chỉ có điều, ta rất thích!
- Chuyện này, các ngươi thấy thế nào? Dù sao trong mắt của ta, đây tuyệt đối là chuyện do Sở Thiên Đế và tu sĩ Trần Phàm kia đã sớm giao hẹn trước!
- Nhìn không giống... Chỉ có điều, có thể cảm giác được, Sở Thiên Đế căn bản chưa từng nghĩ qua sẽ ký kết minh ước với bọn họ. Nếu không cũng tuyệt đối sẽ không vì điều này, liền trực tiếp xé bỏ hiệp nghị.
- Buồn cười quá. Lẽ nào chỉ có một mình ta nhìn thấy biểu tình giống như cha chết mẹ chết của những vị thần linh kia sao?
- Huynh đệ, chúng ta đều nhìn thấy. Hơn nữa ta hiện tại đã cười đến mức không có sức lực đưa tay ra phản hồi lại các ngươi. Đúng vậy, các ngươi không nhìn lầm. Ta sử dụng chính là... chân!
Toàn bộ mạng lưới phù văn hoàn toàn nổ tung. Trong nháy mắt lại sôi trào, giống như một nồi áp suất nổ tung.
Thế giới năm đại thiên, kể cả trong đại lục Thiên Cung mới gia nhập vào còn chưa có hình thành đại thiên giới, vô số sinh linh đều chấn động.
Hình ảnh về chuyện ngày hôm nay là từ phía chính phủ Thiên Đình bên kia trực tiếp tuyên bố ra. Nói cách khác, Thiên Đình lại một lần nữa dùng sức lực chứng minh sự thực với tất cả sinh linh trên thế giới này, Thiên Đình vĩnh viễn sẽ ở cùng với các ngươi! Sở Thiên Đế... cũng vĩnh viễn là Sở Thiên Đế của các ngươi!
Hắn sẽ không vứt bỏ, lại không biết phản bội!
Sau đó, Thiên Đình bên này tuyên bố, lần này có được rất nhiều tài nguyên, sẽ dùng cho việc làm vững chắc pháp trận Quy Khư. Muốn ở pháp trận Quy Khư, trực tiếp xây dựng thành một tòa pháo đài không có cách nào công phá!
Quyết định này trực tiếp nhận được sự ủng hộ của các sinh linh.
Thế giới này, địa phương cần được bảo vệ nhất, thật ra chính là chỗ Quy Khư. Chỉ cần bảo vệ tốt nơi đó, như vậy, bất kể các vị thần linh của thần giới này có kinh khủng tới mức nào, cũng đều không có bất kỳ ý nghĩa gì.
Sở Mặc thậm chí để cho Sở Tuệ trực tiếp truyền ra hình ảnh bày trận ở chỗ Quy Khư.
Ở trong quá trình bày trận, thủ lĩnh thú tộc Nhiếp Lang tự mình trình diện, cùng ba Đại tôn giả, bốn Đại Thiên Chủ, còn có một đám tồn tại đỉnh cấp trong Thiên Đình ra tay, bố trí tòa pháp trận này.
Đây tuyệt đối là một tòa đại trận kinh thế hãi tục nhất từ trước tới nay.
Trước khi bày binh bố trận, Sở Mặc ở trên hình ảnh phát sóng trực tiếp của Sở Tuệ, với vẻ mặt nghiêm túc nói một câu:
- Để cho chúng ta cùng nhau cảm ơn ba Nhân tộc lớn của Thần tộc!
Toàn bộ mạng lưới phù văn bên kia, những sinh linh cầm bản tin phù văn trong nháy mắt đều phì cười. Không biết có bao nhiêu sinh linh đang cầm bản tin phù văn, bởi vì cười quá mức lợi hại, không giữ chặt được... rơi trên mặt đất vỡ nát. Còn có bản tin phù văn bị phun nước, phun thức ăn... Đủ loại.
Bởi vậy, trên mạng lưới phù văn nhấc lên những tiếng nói muốn Thiên Đế bồi thường bản tin phù văn.
Thế giới năm đại thiên cũng bởi vậy trở nên vô cùng sung sướng.
Chỉ có điều sau đó Sở Mặc đặc biệt trịnh trọng giới thiệu cho sinh linh thế giới năm đại thiên biết về đôi tình nhân Trần Phàm và Lam Hiểu này, cảm ơn những gì bọn họ đã bỏ ra!
Bởi vì việc đã đến nước này, hai người Trần Phàm và Lam Hiểu bọn họ quả nhiên không để ý thần giới bên kia ba Nhân tộc lớn của Thần tộc sẽ định làm gì bọn họ nữa. Cũng không sao cả. Bọn họ hiện tại đã giống như những thần linh Nhiếp Lang trước kia, trở thành một thành viên của thế giới năm đại thiên.
Ở chỗ này, bọn họ rất hạnh phúc.
Điều này cũng đủ rồi!
Về phần người nhà của hai người Trần Phàm và Lam Hiểu này. Hiện nay tâm tình bọn họ xem như đã ổn định. Trước đó, thời điểm bọn họ biết được sự lựa chọn của hai hài tử, thật ra cũng không có biểu hiện quá mức kinh ngạc. Mặc dù có người đưa ra ý kiến phản đối, nhưng cuối cùng đều bị Trần Phàm và Lam Hiểu thuyết phục.
Hai người đưa ra lý do rất đơn giản. Cho dù cuối cùng ba Nhân tộc lớn của Thần tộc thành công, giành được thắng lợi. Nhưng hai người bọn họ và những người thân của hai người ở bên trong ba Nhân tộc lớn của Thần tộc cũng tuyệt đối sẽ không có danh tiếng gì tốt.
Bởi vì chuyện này, ở trong ba Nhân tộc lớn thần tộc, tiếng phản đối đã quá lớn!
Đến lúc đó, một khi thành công, những người đã từng phản đối tuyệt không dám đi tìm ba đại gia chủ và đại trưởng lão Lam thị gây phiền phức. Nhưng muốn gây sự với bọn họ, lại là chuyện dễ dàng như trở bàn tay.
Cuối cùng, hai người Trần Phàm và Lam Hiểu đều cho thấy quyết tâm làm chuyện này. Cuối cùng bọn họ đã thuyết phục được từng người chí thân của mình.
Những thần linh trước kia linh từng cho rằng hạ giới là một thế giới đặc biệt khiến cho người ta khó có thể chịu được. Nhưng thật ra sau khi đi tới nơi này, bọn họ lại phát hiện ra. Hóa ra thế giới này ngoại trừ không có vĩnh hằng và bất diệt, mức độ tinh thuần trong không khí không bằng thần giới. Còn lại... thật sự không kém hơn thần giới chút nào!
Thậm chí bởi vì mạng lưới phù văn này tồn tại, thế giới này còn tốt đẹp hơn so với thần giới rất nhiều!
Những người thân của Trần Phàm và Lam Hiểu hiện tại đều si mê mạng lưới phù văn. Vừa học được cách sử dụng bản tin phù văn thế nào, bọn họ quả thực si mê đến không ngủ không thôi.
Đối với điều này, Trần Phàm và Lam Hiểu đều rất vui vẻ.
Sau khi Sở Mặc giới thiệu hai người bọn họ cho sinh linh năm đại thiên, hắn lập tức bắt đầu bày binh bố trận.
Cuộc phong ba này, ngay cả Nhiếp Lang cũng bội phục không thôi. Cho nên đối với hai người trẻ tuổi Trần Phàm và Lam Hiểu, thái độ của hắn tốt đến mức tận cùng. Đây chẳng những là đạo hữu cùng chung chí hướng, còn là người có thể làm ra chuyện lớn kinh thiên động địa!
Bảy trăm vạn tinh thạch, nói thật số lượng này, ngay cả Nhiếp Lang cũng bị giật mình.
Năm xưa thú tộc tiến vào thế giới này, Nhiếp Lang gần như đều lấy ra tất cả tài nguyên của một chi thú tộc bọn họ, cũng chưa tới ba trăm vạn.
Kết quả, hai tiểu gia hỏa kia và Thiên Đế to gan lớn mật Sở Mặc này cùng nhau, cứng rắn lừa gạt từ trong tay ba gia tộc lớn tới bảy trăm vạn tinh thạch.
Ban đầu vốn còn nghĩ phải làm như thế nào mới có thể làm cho Quy Khư ở đây trở nên càng kiên cố hơn. Hiện tại, có bảy trăm vạn tinh thạch này. Cuối cùng đã có thể không cần lo lắng.