Sau khi lục đạo luân hồi mở ra vạn năm, toàn bộ thế giới năm đại thiên đã hiện ra một loại sức sống dồi dào không cách nào tưởng tượng được.
Trăm vạn vũ trụ lớn đã từng tử vong, sau lại bị Sở Mặc kích hoạt, cũng lộ ra sức sống và năng lượng không cách nào tưởng tượng được.
Không nói khoa trương chút nào, loại năng lượng này có thể trong nháy mắt lại một lần nữa tạo ra tới một thần giới hoàn toàn mới!
Hơn nữa, thần giới này còn vững chắc hơn so với trước kia vô số lần!
Thậm chí có rất nhiều người suy tính, hiện tại nếu như một lần nữa xây dựng một thần giới mới, nói không chừng, có thể dựa vào năng lượng khó có thể tưởng tượng được này trực tiếp khung ra một thế giới vĩnh hằng.
Chỉ có điều những điều này cũng chỉ là sự tưởng tượng và suy đoán của mọi người, cũng không có người nào thật sự sẽ đi làm như vậy.
Nếu quả thật có người dám làm như vậy, người đầu tiên không đáp ứng, chính là đám người phỏng đoán này.
Sau vạn năm, những sinh linh trong thần giới sụp đổ này may mắn còn tồn tại đều bắt đầu gõ cửa thế giới của năm đại thiên. Sau khi bọn họ dũng mãnh tràn vào, bầu không khí thế giới năm đại thiên lại một lần nữa trở nên có chút vi diệu và khẩn trương.
Lúc này, mọi người ở trong đại điện của Sở thị vương tộc đều đột nhiên dừng bàn luận. Sau đó, một bóng người xuất hiện ở cửa đại điện vương tộc. Mọi người đều nhìn về phía cửa. Sau đó, tất cả cùng lên tiếng chào:
- Ra mắt Thiên Đế bệ hạ!
Thiên Đế?
Bệ hạ?
Những điều này xảy ra thế nào?
Lời này, còn phải nói tới từ hơn bảy ngàn năm trước.
Lúc đó, ba Đại tôn giả cuối cùng tìm tới cửa, biểu thị nguyện ý thỏa hiệp, nguyện ý chân chính đứng ở bên phía Nhân tộc và Thiên Nhân tộc, cũng chính là đứng ở trên lập trường của năm đại thiên, cùng đối đầu với những thần linh sẽ xuất hiện ở trên thếd giới này bất cứ lúc nào.
Đối với điều này, lúc đó bên trong Sở thị vương tộc lần đầu tiên xuất hiện phân kỳ trọng đại.
Đây cũng là chuyện vô cùng hiếm thấy từ Vạn Cổ tới nay.
Trước khi Sở Mặc không tỏ thái độ, bên trong Sở thị vương tộc trực tiếp chia làm hai đại phái.
Một phái là do Ma Quân và Sở lão, Phiêu Linh Nữ Đế những người hệ Quy Khư, hệ sư tôn dẫn đầu. Bọn họ là điển hình của phái chủ chiến, phi thường cứng rắn, biểu thị không muốn tiếp nhận ba Đại tôn giả đến.
- Bọn họ tạo thành quá nhiều tổn thương cho thế giới này của chúng ta. Cái này cũng không cần nói. Bày bố cục Vạn Cổ, ngay cả đại thần Bàn Cổ, trên thực tế cũng bị bọn họ tính kế mà chết! Sinh linh như vậy, chúng ta tại sao phải tiếp nhận?
Một phái khác, là phái ôn hòa do Phiêu Miểu Cung và hai vị phu nhân của Sở Mặc dẫn đầu.
Thái độ của các nàng cũng rất đơn giản.
- Tất cả tổn thương thật ra đều bởi vì không biết, bởi vì trận doanh khác nhau. Cho tới bây giờ, thần linh xâm nhập thế giới năm đại thiên, đã không thể tránh né. Sau khi những thần linh kia đến, tất nhiên sẽ lại một lần nữa dâng lên sóng triều chiến tranh. Tất nhiên bọn họ sẽ sinh ra lòng mơ ước đối với Quy Khư của chúng ta, muốn một lần nữa tạo thành thần giới. Loại thời điểm này, chúng ta tất nhiên phải đoàn kết tất cả các lực lượng có thể đoàn kết, cùng chống lại những thần linh kia.
Thật ra đối với kiến nghị của phái ôn hòa, phái chủ chiến cũng công nhận. Nhưng bọn họ lại không thể tin được ba Đại tôn giả loại phù văn tính mạng thuần túy này, sẽ thật lòng cùng với Nhân tộc và Thiên Nhân tộc và tất cả sinh linh trong năm đại thiên đứng ở trong cùng một trận doanh.
- Nếu như đây là một âm mưu, chúng ta sẽ tổn thất vô cùng nghiêm trọng!
Đây là quan điểm phái chủ chiến đưa ra.
- Ở dưới tình huống chúng ta hoàn toàn không biết gì cả, bọn họ bày bố cục Vạn Cổ, chưa từng có thể làm gì được thế giới này của chúng ta. Lẽ nào hiện tại chúng ta cái gì cũng biết, còn có thể sợ bọn họ sao?
Đây là quan điểm của phái. ôn hòa
Hai bên ai cũng không thuyết phục được ai. Mặc dù không có thật sự trở mặt, nhưng bầu không khí toàn bộ Sở thị vương tộc lúc đó cũng có chút khẩn trương.
Chuyện này cũng được các vãn bối trẻ tuổi của vương tộc đưa lên trên mạng lưới phù văn.
Vì vậy, ở trên mạng lưới phù văn toàn bộ năm đại thiên, vô số sinh linh trực tiếp đề nghị một lần bỏ phiếu.
Vì vậy xuất hiện một cảnh tượng mang tính hí kịch. Gần như tất cả sinh linh toàn bộ năm đại thiên đều nghiêng về một phía, cho rằng có thể tiếp nhận ba gã tôn giả của viện thế lực lớn.
Lý do vô cùng đơn giản.
- Bọn họ chỉ là bày bố cục, nhưng cũng không thật sự làm qua cái gì. Tất cả thật ra đều để cho bản thân Thiên Nhân tộc và Nhân tộc hoàn thành. Nếu quả thật muốn nói không chấp nhận, như vậy không nên được tiếp nhận nhất, là bốn Đại Thiên Chủ... Còn có tất cả các Thiên Nhân của bốn đại thiên!
Được rồi, mạng lưới phù văn của thế giới năm đại thiên vẫn là lấy số lượng Thiên Nhân tộc đứng đầu. Bọn họ thật ra cũng muốn biện giải cho mình.
- Cho dù làm chuyện sai, chung quy cũng cho một cơ hội để sửa sai chứ!
Thế giới Bàn Cổ bên này, trong lòng phần lớn Nhân tộc thật ra vẫn tồn tại thiện niệm. Bọn họ năm xưa có thể tiếp nhận các Thiên Nhân của Thiên Nhân Tộc này. Hiện tại tất nhiên cũng có thể tiếp nhận ba gã tôn giả của viện thế lực lớn.
Thật ra đây là kết quả mà rất nhiều người trước đó không có nghĩ tới. Bao gồm những người của phái ôn hòa, ít nhiều cũng có chút không nghĩ tới.
Chỉ có điều quyền quyết định cuối cùng về chuyện này, thật ra còn ở trong tay của Sở Mặc.
Su hi Sở Mặc nhìn xong dân ý trên mạng lưới phù văn, cùng ba Đại tôn giả một lần giao lưu, nói chuyện rất nhiều ngày. Cuối cùng, Sở Mặc quyết định, lưu lại ba Đại tôn giả.
Bởi vì hắn từ trên người ba Đại tôn giả, cũng thấy được rất nhiều nhân tính!
Mặc dù bản thân ba Đại tôn giả cũng không quá cam tâm tình nguyện thừa nhận điểm này. Nhưng trên thực tế, trừ bản thân bọn họ ra, tất cả mọi người có thể nhìn ra.
Nguyên nhân căn bản khiến cho Sở Mặc đưa ra quyết định, là thời điểm hắn nhắc tới Sở Tuệ, từ trong ánh mắt của ba Đại tôn giả, hắn vẫn thấy được vẻ ảm đạm.
Bởi vì Sở Tuệ chết bọn họ đều cảm thấy thương tâm. Nhưng phù văn tính mạng chân chính vừa vặn sẽ không xuất hiện loại tâm tình này. Nói cách khác, ở trên thân thể... ba Đại tôn giả vẫn là phù văn tính mạng thuần túy. Nhưng tâm linh của bọn họ lại rất gần với loài người!
Sở Mặc quyết định cuối cùng lưu lại ba Đại tôn giả, sau đó để cho bọn họ đi dạy học ở học viện Sở thị.