Sáng sớm hôm sau, Thủy Tinh sớm đã sớm bị gia gia nàng phái người tới gọi, sau đó dẫn theo nàng, một đường về phía ngoại thành của tòa thành này,
Thành chủ không ngồi chiếc xe chuyên dụng vẫn dùng thường ngày, mà trực tiếp lệnh cho người ta an bài một chiếc chiến xa cổ xưa hết sức bình thường, bay về phía bên kia. Một lát sau, hai người đã đi đến chỗ đó. Nhưng bọn họ phát hiện, cái hẻm nhỏ vô cùng hẻo lánh kia, lúc này lại đông nghịt người!
Thời gian này vẫn đặc biệt sớm. Dưới tình huống bình thường, các Thiên Nhân thích hưởng thụ chắc còn nằm trên chiếc giường thư thái của mỗi người để ngủ.
Bọn họ sẽ không giống như những nhân loại kia, cả ngày liều mạng tu luyện.
Cuộc sống có ý nghĩa, chính là hưởng thụ tất cả tốt đẹp do tính mạng mang đến.
Nhưng lúc này, không ngờ đám Thiên Nhân này đều tập trung ở chỗ này. Lẽ nào, bọn họ cũng tới vì bản tin phù văn?
Lúc này mới qua một buổi tối. Lẽ nào đã thành bộ dáng này?
Ngay cả thành chủ cũng có phần sợ ngây người trước cục diện này.
Trong hẻm nhỏ hẻo lánh này, từ trong đến bên ngoài, chí ít cũng là một đội ngũ dài tới mười mấy dặm. Tổng số lượng những Thiên Nhân này ước chừng hơn vạn!
Một đêm!
Chỉ có một đêm!
Đêm qua, các thiếu nam thiếu nữ ở chỗ này cầm đi mấy trăm đài bản tin phù văn. Sau đó, sáng sớm hôm nay... lại xuất hiện cảnh tượng hơn vạn người ở chỗ này xếp hàng chờ đợi!
Đây quả thực quá kinh người!
Thủy Tinh còn đang kinh ngạc:
- Ai nha. Tất cả những người này đều là quý tộc bên trong thành chúng ta. Cái kia là gia tộc Tinh Huy. Cái kia là gia tộc Bách Thảo. Cái kia là gia tộc Lam Kiếm...
Thân là thành chủ, lão đầu tất nhiên càng biết rõ ràng về thân phận của những người đó.
Hắn không khỏi có chút hối hận. Không nên đến đây. Mình đáng lẽ cho người ta âm thầm thông báo với chủ nhân của cửa hàng này tới gặp mình mới phải.
Hắn vốn chỉ nghĩ không có ai thấy, lại tự mình đến một chuyến được. Nào nghĩ qua sẽ gặp phải loại cục diện này?
Hiện tại hắn ngồi chiếc xe này, tuy rằng không phải chiếc xe thường dùng hàng ngày. Chỉ có điều những quý tộc kia đều có thể liếc mắt nhận ra. Chiếc xe này chính là thuộc về phủ thành chủ. Hơn nữa chính là bản thân thành chủ thường dùng chiếc xe kia!
Hiện tại, đã có không ít người thấy chiếc xe giữa không trung này.
- Ai nha, thành chủ đại nhân cũng tới!
- Ha ha, thành chủ đại nhân cũng bị bản tin phù văn này hấp dẫn?
- Thứ này thật sự rất thần kỳ. Thật khó tưởng tượng nổi. Chúng ta không ngờ có thể phát sinh liên hệ với người ở một thế giới khác ở vô tận xa xôi.
- Trước đây ta không có cảm giác gì đối với Nhân tộc. Nhưng tối hôm qua xem xong thứ trên bản tin phù văn của hài tử nhà ta, ta bỗng nhiên thích chủng tộc này. Bọn họ không chỉ không ô uế, cũng không thấp kém. Ta cảm giác... Tình cảm của bọn họ còn muốn phong phú hơn so với chúng ta, đều rất khả ái!
- Đúng vậy. Ta xem một tiết mục phía trên kia, cảm động đến khóc.
Thành chủ ngồi ở trong chiếc xe giữa không trung, mặt không đổi sắc, lắng nghe, khóe miệng không nhịn được co rút.
Phải nói rằng, thật ra hắn cũng bị một vài biểu diễn mới mẻ ở trên bản tin phù văn mê hoặc. Trước đó hắn tuy rằng chửi ầm lên, nói đối phương không trượng nghĩa, hoàn toàn không biết tôn trọng người già, nhường kẻ hiền. Nhưng trong nháy mắt, hắn lại mở ra một ván, lại bị ngược. Sau đó đối phương đoán chừng là ngại trình độ của hắn quá kém, trực tiếp rời đi.
Điều này đã chọc tức lão nhân. Vẫn là Thủy Tinh phản ứng nhanh, trực tiếp lại tìm cho hắn một đối thủ. Lúc này mới dẹp yên lửa giận của lão nhân xuống.
Đối thủ thứ hai yếu hơn, trực tiếp bị lão nhân giết cho không chừa mảnh giáp. Lão đầu lúc này lại vui vẻ, lộ ra dáng vẻ tươi cười lâu ngày không gặp. Lần này hắn qua đây, muốn xem thử. Trên thực tế cũng có tâm tư lấy được một máy bản tin phù văn trở về. Hắn cũng không muốn bị tiểu nha đầu Thủy Tinh này dùng loại ánh mắt quỷ dị nhìn mình.
Lại có mấy lần, uy nghiêm hắn chắc hẳn nhiều năm mới tạo dựng được, ở trước mặt tiểu nha đầu lại không chừa mảnh giáp.
Sở Mặc và Sở Tuệ ở bên trong cửa hàng, thu tất cả những chuyện phát sinh ở bên ngoài vào đáy mắt.
Sở Tuệ lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo nhìn Sở Mặc:
- Như thế nào? Ca... Đánh nhau ta không làm được. Nhưng làm chuyện này, muội muội vẫn có thể đi?
- Có thể, quả thực quá giỏi nữa là khác!
Sở Mặc trực tiếp giơ ngón tay cái lên, không chút do dự tán dương.
Cũng thật sự cần phải tán dương, Sở Mặc thật sự không nghĩ tới, thứ này lại có uy lực to lớn như thế. Chỉ có điều khi hắn hồi tưởng lại những bản tin phù văn này thời điểm mới vừa tiến vào hơn một trăm thế giới Thiên Nhân bên ngoài thế giới Bàn Cổ, đưa tới chấn động thế nào, hắn cũng có chút hiểu rõ.
Xem ra, loại vật bản tin phù văn này, chỉ cần là sinh linh có trí tuệ đều không có cách nào chống cự.
Từ trên điểm này cũng có thể nhìn ra được, khai thông... Là bản năng của sinh linh có trí khôn.
Sở Tuệ nói đến:
- Ngay cả thành chủ cũng không mời mà tới. Chỉ có điều thật sự không ngờ, hắn lại là người nhà của tiểu cô nương kia. Ca ca, chuyện này, lại giao cho ca ca đi?
Sở Mặc có chút vò đầu nói:
- Cái loại chuyện đàm phán này, vẫn là muội làm đi? Ta tới đưa bản tin phù văn.
Sở Tuệ cười khúc khích:
- Ca ca sẽ không sợ những người đó ăn ca ca sao? Còn nữa, ngươi trong tình trạng như bây giờ, tuy rằng có chút khác biệt so với bình thường, chỉ có điều biến hóa cũng không lớn. Ca ca đừng quên, phía trên mạng lưới phù văn, hình tượng về ca ca lại vô số. Đến bây giờ đều không có Thiên Nhân nào nhận ra ca ca, cũng chỉ có thể nói những tiểu hài tử kia đối với loại chuyện này rất không nhạy cảm.
Lúc này Sở Mặc tỉnh ngộ lại. Sau đó hắn làm ra thay đổi nhất định đối với hình tượng của mình. Hắn biến thành một người thanh niên càng thành thục càng nho nhã hơn. Hơn nữa, trên người của hắn có thần lực bảo vệ. Nếu không muốn để cho người khác nhận ra, sẽ không có ai có thể thật sự nhớ ra bộ dáng của hắn.
Sau đó, thân hình Sở Tuệ lóe lên, biến mất tại chỗ. Nàng đi tìm thành chủ đàm phán. Sở Mặc ở bên cạnh mở ra cửa hàng, bắt đầu đưa bản tin phù văn.
Ngay từ đầu, Sở Mặc còn đang suy nghĩ, mình có cần giảng giải cho bọn họ biết một chút xem nên dùng thứ này như thế nào. Chỉ có điều, ngay lập tức hắn lại cảm thấy căn bản không cần thiết. Bởi vì thao tác vật này thật sự quá đơn giản. Chỗ duy nhất có khả năng có chút phiền phức, chính là những bản tin phù văn này, sử dụng tất cả đều là ngôn ngữ của nhân loại.