Dựa theo lời hứa hẹn trước đó, Sở Mặc cũng không có động tới những giới lớn kia. Đồng thời giảm miễn phân nửa số tài nguyên tu luyện bọn họ nộp lên khi còn ở Vô Lượng Thiên.
Bao giờ cũng cho chút lợi ích. Nếu không, dựa vào cái gì bảo người ta khăng khăng một mực lưu ở chỗ ngươi?
Ở trong hơn một trăm giới lớn này, chỉ riêng tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ, đã có tới mười vạn!
Cho nên tính tình Thiên Nhân chính là như vậy. Đổi lại là Nhân tộc, sợ rằng tu sĩ Thiên Nhân Đại Tổ trong hơn một trăm một giới lớn này đã sớm lao ra tiêu diệt hơn một vạn tu sĩ Nhân tộc.
Nhưng sau khi Giới Chủ bọn họ đầu hàng, gần như tất cả đều lựa chọn trầm mặc, không thốt bất kỳ tiếng nói nào.
Sau đó Sở Mặc xuất quan, miễn giảm phân nửa thuế phú của những giới lớn. Gần như tất cả Thiên Nhân đều không nhịn được hoan hô lên.
Bọn họ rất vui vẻ tiếp nhận sự thật trở thành một thành viên của thế giới Bàn Cổ này.
Loại kết quả này cũng khiến cho Sở Mặc cảm thấy có chút bất đắc dĩ.
Lần này, tu sĩ Đại Tổ hy sinh quá nhiều. Đối với thế giới Bàn Cổ mới sinh mà nói, cũng là một tổn thất rất lớn. Cho dù là những Đại Tổ sống sót, tùy tiện một người, cũng là loại lão chiến sĩ bản thân đã trải qua trăm trận chiến vô cùng kinh diễm phong phú. Nhưng Sở Mặc vẫn cảm thấy rất đau lòng.
Hắn để cho Sở Tuệ báo lên danh sách người thân của những Đại Tổ đã chết, sau đó trợ cấp hậu đãi đặc biệt cho thân nhân của những Đại Tổ đã hy sinh.
Đây cũng là điều nên làm. Không thể để cho những người đó thất vọng đau khổ.
Lần này đám người Ma Quân bọn công phạt Vô Lượng Thiên, tổng thể mà nói, thu hoạch tương đối lớn.
Không nói tới hơn một trăm giới lớn, chỉ thuần túy những tài nguyên bọn họ mang về, lại nhiều hơn gấp hai mươi lần so với thế giới Bàn Cổ trước đó!
Sở Tuệ cũng sắp xếp những tài nguyên này đâu vào đấy. Tất cả đều được phân phát, tiến hành phân phối hợp lý nhất.
Kinh doanh một ngàn năm, thế giới Bàn Cổ phát triển một ngàn năm. Lại có số lượng lớn cường giả trẻ tuổi quật khởi.
Lịch Bàn Cổ năm một vạn bốn nghìn năm. Đội ngũ của đám người Phàn Vô Địch vẫn chưa trở về. Sở Mặc có chút lo lắng. Hắn quyết định đi ra ngoài một chuyến, đi xem rốt cuộc đã phát sinh chuyện gì.
Sau đó, Sở Mặc dàn xếp tất cả mọi chuyện ở thế giới Bàn Cổ, để cho đám người Ma Quân giữ nhà. Chính hắn lại rời khỏi thế giới Bàn Cổ, bước về phía sâu bên trong vũ trụ mờ mịt.
Một không gian vũ trị thần bí không biết rõ.
Một đội ngũ đang ở chỗ này chật vật đi về phía trước.
Ở trong đội ngũ này, một người được đỡ đi, chính là lão tướng quân Phàn Vô Địch đã rời đi rất lâu.
Năm mươi vạn tu sĩ Nhân tộc năm xưa, tổng cộng chia ra làm năm mươi đại đội. Sau đó mỗi đại đội lại chia làm mười tiểu đội. Tổng cộng năm trăm đội ngũ, mỗi đội ngũ trăm vạn tu sĩ, trùng trùng điệp điệp vọt vào trong hư không vũ trụ.
Năm mươi vạn... Số lượng này nghe rất dọa người, rất đồ sộ.
Trên thực tế, đặt ở trong hư không vũ trụ có diện tích bao la này, năm mươi vạn quân đoàn căn bản cũng không tính là cái gì.
Thậm chí ngay cả một chút bụi cũng không tính.
Năm mươi đội ngũ, ngay từ đầu còn đâu vào đấy tiến mạnh về phía trước. Giữa bọn họ còn có thể giữ liên lạc. Nhưng càng về sau, bọn họ càng không ngừng tiến sây vào bên trong, khoảng cách giữa các đội ngũ càng lúc càng xa. Cho nên đến cuối cùng, căn bản là liên lạc không được.
Cho nên, năm mươi đại đội, đến cuối cùng dứt khoát làm theo ý mình. Dù sao bọn họ đều nhớ tọa độ để về nhà. Cũng không để ý thăm dò sâu hơn một chút bên trong hư không của vũ trụ.
Vũ trụ to lớn, khiến người ta không có cách nào tưởng tượng được. Ngay cả là người tu hành đỉnh phong nhất đứng ở thế giới nơi này, chung quy căn bản không thể thăm dò ra tất cả bí mật.
Phàn Vô Địch dẫn đầu đại đội năm nghìn vạn người, gặp phải một trận gió bão trong vũ trụ, trực tiếp hao tổn hơn mười triệu người!
Loại thực tế tàn khốc này, trực tiếp giảm nhiệt huyết của không ít người. Nhưng bọn họ vẫn không có buông tha. Thật ra chính là Nhân tộc, loại tinh thần kiên cường này quả thật có thể nói là phong phạm điển hình của sinh linh trong thế gian này.
Bọn họ cũng không buông tha.
Bởi vì trong hư không vũ trụ chỗ này gần như không có người ngoài đặt chân qua. Có đủ loại tài nguyên nhiều không kể xiết. Quả thực quá phong phú!
Nhưng ở đây cũng che dấu nguy cơ vô tận. Bất kể là tu sĩ cảnh giới Đại Tổ cũng tốt, hay tu sĩ cảnh giới Thái Thượng cũng tốt, thật sự gặp phải loại nguy cơ to lớn này, đều sẽ trở nên vô cùng yếu đuối.
Chỉ có điều, ở trong hoàn cảnh này, người có thể sống sót, tiến bước và trưởng thành của bọn họ cũng tương đối nhanh.
Hơn nữa ở đây gần như là có các loại tài nguyên vô tận. những năm gần đây, không ngừng có người đột phá, từ Thái Thượng thăng cấp đến cảnh giới Đại Tổ này.
Hiện tại, lão tướng quân Phàn Vô Địch dẫn đầu một đại quân này, tu sĩ cảnh giới Đại Tổ đã qua bảy nghìn!
Trong quá khứ, thời điểm bọn họ ở thế giới Bàn Cổ, chuyện này căn bản là không thể tưởng tượng được.
Đội ngũ của bọn họ vẫn chia ra làm mười đội. Giữa bọn họ vẫn duy trì khoảng cách tương đối an toàn. Bảo đảm một khi một đội ngũ trong đó gặp phải nguy hiểm, những đội ngũ khác đều có thể sử dụng thời gian ngắn nhất chạy tới.
Bảy nghìn tu sĩ cảnh giới Đại Tổ đều được Phàn Vô Địch phân chia hợp lý. Bình quân trong mỗi một đội ngũ có khoảng chừng hơn bảy trăm tu sĩ cảnh giới Đại Tổ. Bọn họ chính là chịu trách nhiệm áp trận!
Hơn bảy trăm một Đại Tổ gần như tình hình tuyệt đại đa số, đều có thể trực tiếp ứng phó được.
Bọn họ vẫn luôn đi sâu vào bên trong giải vây, tiến mạnh thọc sâu về phía sâu bên trong. Tài nguyên thu thập được, cũng càng lúc càng nhiều.
Ở trong lòng đám người Phàn Vô Địch bọn họ cũng tính toán lịch Bàn Cổ, biết hiện tại đã là lịch Bàn Cổ năm hơn một vạn bốn ngàn năm.
Ngày này, một tu sĩ Đại Tổ làm nhiệm vụ thám báo, báo tin tức trở về. Hắn nói là ở phía trước, khoảng chừng một canh giờ, phát hiện ra một mảnh đại lục mới!
Tin tức này khiến cho đám người Phiền Vô Địch rất phấn chấn.
Những năm gần đây, gần như tất cra loại tài nguyên tu luyện đỉnh cấp mà bọn họ nhận được, đều là ở những đại lục lơ lửng ở trong vũ trụ.