Tường giới dao động một hồi. Toàn bộ thế giới Bàn Cổ đều không ngừng run rẩy.
Trên bản thổ của thế giới Bàn Cổ, rất nhiều ngọn núi đổ nát. Đại dương mênh mông dâng lên cơn sóng gió động trời.
Nhưng ở trong nháy mắt, chúng đã bị một lực lượng pháp tắc trấn áp xuống. Tuy rằng lần này, khiến cho vô số sinh linh gặp nạn, nhưng không có khiến cho thương thế kia tiếp tục mở rộng.
Toàn thân Sở Mặc cũng giống như sắp tan vỡ. Vừa rồi, hắn dùng hết lực lượng của toàn thân, áp chế tai họa giáng xuống thế giới Bàn Cổ. Nhưng gần như đã tiêu hao hết tất cả lực lượng của hắn.
Nhưng hắn vẫn đứng thẳng, dựa lưng vào tường giới màu vàng.
Vận hành Bàn Cổ xong, hắn lạnh lùng nhìn nơi thân thể Mạc Nhiên vỡ nát.
Nơi đó quả thực giống như một vũ trụ đang hủy diệt.
Cảnh tượng này... quá kinh người!
Mạc Nhiên là con trai của Đại Thiên Chủ. Trên người của hắn, chảy xuôi huyết mạch Đại Thiên Chủ. Cái chết của hắn quả nhiên là một việc lớn vô cùng chấn động toàn bộ thế giới.
Trên bầu trời, sinh ra hiện tượng kỳ lạ này, quả thực khiến người ta khó có thể tin nổi.
Những ảo ảnh thần linh, như ẩn như hiện ở trong hư không. Bọn họ dường như đang đưa mắt nhìn xuống tất cả những điều này, dường như đang thở dài cái gì đs, dường như đang trao đổi cái gì đó. Có ảo ảnh thần linh thậm chí muốn ra tay với Sở Mặc.
Nhưng cuối cùng, bọn họ vẫn thu tay về.
Cuối cùng, ảo ảnh những thần linh kia đều biến mất.
Giống như bọn họ từ trước đến nay cũng không có xuất hiện qua.
Chỉ có điều, Sở Mặc lại thu tất cả những điều này vào ở trong mắt. Hắn không nói gì, cũng không có bất kỳ hành động dư thừa nào. Hắn chỉ đưa mắt lạnh lùng nhìn ảo ảnh của những thần linh này. Đến cuối cùng, khi ảo ảnh những thần linh này biến mất, một khắc đó Sở Mặc không nhịn được thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ nó!
Cuối cùng cũng lăn đi!
Ảo ảnh những thần linh kia mang đến cho hắn áp lực, không phải là lớn, mà là rất lớn!
Là một loại áp lực mang tính hủy diệt!
Dường như chỉ cần một ý niệm, là có thể hủy diệt hắn vô số lần!
Thế gian này làm sao có thể tồn tại loại lực lượng này?
Trong lòng Sở Mặc vô cùng chấn động. Vào giờ phút này, hắn thậm chí có chút nghi ngờ đại đạo của mình. Chỉ có điều cuối cùng, hắn kiên trì giữ được bản tâm.
- Ta chính là mạnh nhất!
Loại niềm tin này, không cần nói ra.
Sở Mặc vẫn lạnh lùng nhìn về phía nơi Mạc Nhiên vỡ nát. Hiện tại hắn đã biết. Thiên Nhân này, thân phận địa vị tuyệt đối không bình thường. Hắn khẳng định không phải là một tu sĩ Thiên Nhân bình thường.
Trong thân thể hắn, chắc hẳn là chảy xuôi huyết mạch đỉnh cấp.
Lúc này, ở bên trong tường giới có một bóng người đi tới, là đồ đệ Sở Mặc, cũng là thê tử của con hắn, Từ Thi Nghiên nắm giữ huyết mạch Đại Thiên Chủ.
- Hài tử, tại sao nàng lại đi ra?
Sở Mặc có chút suy yếu nhìn Từ Thi Nghiên, khẽ nhíu mày.
Từ Thi Nghiên có chút lo lắng nhìn Sở Mặc, nhẹ giọng nói:
- Sư phụ, ngươi giết người này... Hắn là con trai của Đại Thiên Chủ!”
- Ừ? Làm sao nàng biết?
Sở Mặc nhìn Từ Thi Nghiên.
- Ta có thể sinh ra một loại cảm ứng, lại giống như một loại trực giác. Tuy rằng không biết vì sao, nhưng ta biết, hắn chính là vậy.
Từ Thi Nghiên nhẹ giọng nói.
Sở Mặc gật đầu:
- Giết thì cũng giết rồi.
Từ Thi Nghiên nói:
- Ta cảm thấy, đều này sẽ cực kỳ không lành. Nhưng ta lại nói không nên lời.
Trên gương mặt anh tuấn trẻ tuổi của Sở Mặc, thoáng lộ ra một nụ cười hiền từ:
- Hài tử, không cần lo lắng. Thế giới Bàn Cổ này của chúng ta, vẫn trưởng thành trong bầu khí khí tràn ngập sự không lành.
Nghe được Sở Mặc nói những lời này, Từ Thi Nghiên cũng không nhịn được cười rộ lên:
- Đúng, ta chính là tới nói cho ngài một tiếng. Ngài cố bảo trọng.
Nói xong, Từ Thi Nghiên xoay người trở lại bên trong tường giới. Tuy rằng cảnh giới của nàng cao thâm, nhưng chiến lực không cường đại như vậy. Nàng căn bản không thích hợp để tham dự loại chiến đấu này. Cho nên, nàng tự cảm thấy mình không nên ở tại chỗ này.
Lúc này, từ trên tường giới này bất chợt phóng ra trăm ngàn vạn vạn pháo đồng, rậm rạp, khiến người ta liếc mắt nhìn đã cảm thấy trái tim băng giá.
Những pháo đồng này đều nhắm ngay về phía những tu sĩ Thiên Nhân đang ở trên trời cao phía xa vô tận.
Sau đó, còn không chờ những tu sĩ Thiên Nhân này kịp làm ra phản ứng gì, ở trong những pháo đồng này, những lực pháp tắc vô tận liền phát ra ngoài!
Ầm!
Ầm ầm ầm!
Từng ánh sáng pháp tắc khủng khiếp, trực tiếp bắn về phía bên kia, nơi tất cả tu sĩ Thiên Nhân đang ngây ngươi bởi vì cái chết của Mạc Nhiên.
Trong nháy mắt, bất kể là đám tu sĩ Thiên Nhân Đại Tổ cũng được, hay là cảnh giới Thái Thượng cũng vậy, đều làm ra một hành động tương đồng.
Phòng ngự!
Bọn họ lấy ra vô số pháp khí, hình thành một đạo phòng ngự vô cùng cường đại ở trong hư không vũ trụ nơi này.
Nhưng ở trước mặt những công kích pháp tắc này bắn tới, trong nháy mắt những phòng ngự này bị đánh phá!
Đây là lực lượng pháp tắc đã được Sở Mặc và Sở Tuệ còn có đám người lão hòa thượng lão đạo sĩ nghiên cứu trong năm tháng vô tận, chuyên môn dùng để đối phó với đám tu sĩ Thiên Nhân này.
Phòng ngự này của bọn họ, tuy rằng rất mạnh, nhưng ở dưới lực lượng tương khắc, trong nháy mắt đã bị tan rã.
Tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ còn có thể dựa vào lực lượng mạnh mẽ của bản thân, né tránh những công kích pháp tắc này. Những tu sĩ cảnh giới Thái Thượng lại căn bản không có người nào, có thể chống lại một đạo ánh sáng pháp tắc như vậy.
Trăm vạn đại quân, trong thời gian ngắn, liền tan thành mây khói!
Chỉ có điều, cũng chỉ có một đòn như vậy.
Tiếp đó, lại hoàn toàn ngừng bắn.
Bởi vì không có năng lượng!
Thế giới Bàn Cổ dốc hết tài nguyên của toàn thế giới, hóa thành năng lượng, cũng chỉ có thể đánh ra một đòn như thế!
Nhưng chính là một đòn này, lại lưu lại cho tất cả Thiên Nhân tộc Thiên Nhân một sự tổn thương cực lớn trọn đời khó có thể phai mờ.
Một đòn tiêu diệt trăm vạn sinh linh!
Loại công kích khủng khiếp này, quả thực chưa bao giờ có!
Bọn họ ngay cả nghe cũng không có nghe nói qua!
Tu sĩ cảnh giới Đại Tổ cũng đã chết hơn một ngàn.
Còn lại hơn chín ngàn tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ, trợn mắt hốc mồm nhìn pháo đồng màu đen rậm rạp phía trên tường giới màu vàng kia. Mọi người đều chỉ có một cảm giác.
Da đầu nổ tung!
Thứ này rốt cuộc là thứ quỷ gì? Đây là biễu diễn gì vậy? Bên cạnh chúng ta là trăm vạn đại quân? Những sinh linh Thái Thượng đó cảnh giới đỉnh phong? Thế nào một người cũng không có?