Thời điểm thân thể tên Tào Giới Chủ này vừa thoáng cứng đờ, phản kích của Sở Mặc thật ra đã được đánh ra.
Ở thời điểm những Thiên Nhân này thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng nói chuyện phiếm với nhau, hoặc là tiến hành chế nhạo châm chọc đối với Sở Mặc, thật ra công kích của Sở Mặc đã đến.
Chỉ có số ít tu sĩ Thiên Nhân, ví dụ như Mạc Nhiên, ví dụ như phần lớn tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ trong số hàng vạn đó. Thần sắc của bọn họ, trong nháy mắt chợt chấn động, rùng mình!
Tất cả đều trở nên vô cùng nghiêm trọng!
Bởi vì cho dù là bọn họ, cũng chỉ nhìn thấy một ánh sáng huyết sắc mờ nhạt, từ bên kia trong hư không kia sáng lên một chút, sau đó rất nhanh đã biến mất.
Sau đó, lúc này bọn họ nhìn thấy Tào Giới Chủ đã đánh tới trước mặt Sở Mặc.
Tay hắn hóa thành thanh đao sắc bén vô tận, cũng đã đến trước mặt Sở Mặc. Hình như sau một khắc, bọn họ sẽ thấy được hình ảnh đầu của Sở Mặc bay lên thật cao.
Nhưng trên thực tế thì sao?
Dĩ nhiên không phải là như vậy!
Cái đầu thật sự bay lên thật cao, lại là đầu của Tào Giới Chủ bọn họ!
Ngay cả bản thân Tào Giới Chủ, khi cái đầu bị chém xuống, xa cách thân thể, trong nháy mắt, trên mặt hắn mới tràn ngập biểu tình dữ tợn ngoan độc.
Đó là một biểu tình dữ tợn khi sắp chém đứt đầu của người khác!
Cho dù đầu của hắn đã bay lên thật cao, đã cách thân thể của hắn với khoảng cách rất xa, biểu tình trên mặt hắn vẫn không có bất kỳ biến hóa nào. Hiển nhiên, hắn vẫn không có ý thức được, đầu mình đã bị người ra chém xuống!
Bịch!
Sở Mặc hung hăng đá một cước, vào thi thể không đầu của Tào Giới Chủ này. Thi thể của hắn trực tiếp bị đạp, chia năm xẻ bảy!
Tinh khí vô tận của hảo hắn, giống như đàn rắn múa loạn, trực tiếp lao về phía bốn phương tám hướng trong toàn bộ vũ trụ.
Mãi đến lúc này, cái đầu của Tào Giới Chủ hình như mới ý thức được điều gì đó. Hắn thoáng lộ ra biểu tình khiếp sợ. Hắn đã nhìn thấy một thanh rìu chiến huyết sắc, hiện ra ở trong đồng tử của hắn... Càng lúc càng lớn.
Răng rắc!
Một chiêu này của Sở Mặc đã trực tiếp chém đầu Tào Giới Chủ thành hai phần.
Loại đạo cùng pháp vô tận này trong nháy mắt lại lấy đi tất cả sức sống của Tào Giới Chủ.
Sinh linh cảnh giới Đại Tổ, muốn hoàn toàn chết rất khó, nhưng lại cũng rất dễ!
Giống như là đối thủ cùng cảnh giới, nắm giữ đạo cùng pháp mang tính áp chế. Như vậy, muốn đánh giết đối thủ, từ rất lâu, cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt.
Hơn nữa, cái gọi là giết chết, chính là hoàn toàn giết chết!
Bất kể thời gian ngươi ở đây lưu lại bao nhiêu chuẩn bị phía sau, bất kể ngươi ở thế gian này có bày ra bao nhiêu bố cục, thật ra cũng không có tác dụng gì. Ở dưới loại đạo và pháp Ma Diệt, tất cả bố cục và chuẩn bị phía sau, gần như cũng sẽ đồng thời hoàn toàn hỏng mất!
Cho dù cá biệt cực nhỏ có thể tránh được một kiếp, nhưng gần như đánh mất tất cả linh tính, đánh mất tất cả ký ức. Cuối cùng, chỉ có thể sinh ra một sinh linh đần độn. Có lẽ, sau vô số kiếp, mới có thể khôi phục lại từng chút một ký ức trước đó. Chỉ có điều trí nhớ kia, chỉ hoàn toàn là những đoạn ngắn, giống như cảnh trong mơ, rất không chân thật.
Đây là cuộc chiến đấu giữa những sinh linh đỉnh cấp, vô cùng tàn khốc!
Một khi bại, gần như chính là chết!
Không có con đường thứ hai có thể đi.
Cho nên, Tào Giới Chủ chết, chết rất dứt khoát. Nhưng đến trước khi hắn chết, cũng không có cảm nhận được quá nhiều thống khổ. Bởi vì đến một khắc khi hắn chết, hắn cũng không tin, mình sẽ bị đánh bại.
Sắc mặt Mạc Nhiên vô cùng khó coi.
Tào Giới Chủ bị đánh bại... quả thực quá dễ dàng!
Hắn nhìn như cường thế vô cùng, nhưng trên thực tế, lại không có thể tạo thành bất kỳ khó khăn nào đối với Sở Mặc.
Trái lại Sở Mặc bên kia, bởi vì lần này giết chết Tào Giới Chủ, khí thế trên toàn thân hắn đều trở nên cường đại một cách khó hiểu.
Mạc Nhiên biết, ở trên loại chiến trường này, đánh chết càng nhiều người, nhìn như tiêu hao càng lớn, nhưng trên thực tế, khí thế lại càng sung túc hơn!
Sinh linh đạt đến loại cảnh giới như Đại Tổ này, chỉ cần cho hắn có thêm cơ hội, tuyệt đối có thể lật bàn. Bởi vì hắn có thể ở bất cứ lúc nào bất cứ chỗ nào, từ trong trong hư không vũ trụ mênh mông vô tận này, hấp thụ được tinh khí khó có thể tưởng tượng nổi, để cường đại chính bản thân mình!
Cho tới thời khắc mấu chốt, bọn họ có thể từ trên người của hậu thế lấy ra tinh huyết. Loại tốc độ khôi phục này là càng nhanh hơn!
So với bất kỳ mức độ tu luyện nào trên thế gian này đều sẽ nhanh hơn!
Đó cũng không phải là một loại công pháp tà ác gì. So với thông đạo thế giới của những cổ tổ Thái Thượng năm xưa, chính là luyện hóa hậu nhân hoàn toàn không phải cùng một loại tính chất. Bởi vì nếu như có thể ép một Đại Tổ đến mức như vậy, toàn bộ tộc quần Đại Tổ cũng cách diệt vong chỉ còn lại có một bước xa.
Không làm như vậy, kết quả vẫn như vậy!
Tào Giới Chủ bại vong, khiến cho đám tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Thái Thượng vừa rồi còn đang cao hứng bừng bừng, biểu tình trên mặt đều hoàn toàn cứng đờ. Thời khắc này hình dáng bọn họ rất thú vị. Giống như một đám người quê mùa không có kiến thức, bị người ta đánh vào mặt, sau đó đứng ở nơi đó, không biết phải làm sao.
Thật sự quá mất mặt!
Mạc Nhiên không cần quay đầu lại, cũng có một loại cảm giác muốn che mặt.
Trên thực tế, ở thời gian vừa rồi, chính hắn làm sao lại không phải như vậy? Dù thế nào hắn cũng tin tưởng chắc chắn, Tào Giới Chủ có thể mang đến tổn thương nhất định cho Sở Mặc?
Chỉ là hiện tại... chỉ còn lại có một tiếng thở dài.
Sau đó, Mạc Nhiên lại khôi phục gương mặt lạnh lùng. Hắn trầm giọng nói:
- Còn có ai, nguyện ý đánh với hắn một trận?
Lúc này, một kẻ thân hình cao lớn cường tráng trực tiếp xông ra.
Không phải nhảy ra, mà là lao ra ngoài!
Hắn thậm chí không có trả lời Mạc Nhiên, trực tiếp xông về phía Sở Mặc!
Ở trong tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Đại Tổ truyền đến những tiếng bàn luận khe khẽ.
- Là Tiểu Tào Giới Chủ.
- Là Tiểu Tào... Ca ca hắn bị giết, hắn đương nhiên muốn đi báo thù rửa hận.
- Tiểu Tào một tay luân hồi quyền, tương đối kinh diễm. Nói không chừng, có thể sáng tạo ra một chút kỳ tích?
- Ai, không cầu sáng tạo ra kỳ tích gì cả. Chỉ cần không tiếp tục không thể tạo cho đối phương một chút tổn thương nào, ta đã thấy thỏa mãn rồi.
- Ngươi quá bi quan.
Lần này, trăm vạn tu sĩ Thiên Nhân cảnh giới Thái Thượng lại không có bất kỳ người nào dám biểu lộ ra cái nhìn lạc quan. Tất cả bọn họ đều im lặng.