Thí Thiên Đao

Chương 2470: Một bọn sư tử (2)




Hiện tại chính là loại trường hợp này.

Bọn thiên nhân tu sĩ của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới tuyệt đối chưa tính là một đám cừu, trong bọn chúng, cảnh giới thấp nhất đều đã đạt đến cảnh giới đại tổ. Hơn nữa, căn bản cũng không có sơ cấp đại tổ. Bọn người này đều không yếu hơn so với giới chủ là bao.

Bọn họ đều là tinh nhuệ chân chính!

Nhưng biểu hiện lúc này của bọn họ, giống như là một bầy cừu vậy.

Hoặc có lẽ là, chủ tướng của bọn họ là một con cừu.

Bởi vì cho tới bây giờ, Thẩm Khê ở đằng kia còn xanh mặt, tự giữ thân phận không chịu ra tay!

Dưới con mắt của Thẩm Khê, thân phận địa vị của hắn, cho dù đối mặt với Chúa Trời mới Sở Mặc đều có chút tự hạ thân phận rồi. Sở Mặc mới tí tuổi? Chỉ là một đứa con nít! Hắn Thẩm Khê là thân phận địa vị gì? Cũng không thể nói, bất kể ai hắn đều phải đích thân đối phó?

Cho nên, mặc dù hiện tại toàn bộ quân đoàn của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới đang hỗn loạn, nhưng hắn lại đứng ở nơi đó không động đậy, chỉ lạnh lùng nhìn. Như là đang căm thù những thủ hạ của mình đều quá yếu!

Quả thật rất là mất mặt!

Cho nên, từ góc độ nào đó mà nói, quân đoàn Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới chính là một con cừu lãnh đạo một đám sư tử!

Trái lại đám người Ma Quân kia, bọn họ là cừu sao? Dĩ nhiên không phải!

Bọn họ giống như là một đám sư tử!

Coi như không có nội tình hùng hậu bằng bọn thiên nhân tu sĩ trước mặt, nhưng cũng là sư tử!

Bọn họ cũng không phải là cừu, năm tháng vô tận này bọn đã trải qua rất nhiều sự tình. Tuy đa số, bọn họ đều ở phía sau Sở Mặc, để cho Sở Mặc che gió che mưa cho họ, nhưng không phải là bản ý của họ!

Bây giờ, bọn họ cũng đã vào đến thế giới này, sinh linh có khả năng đạt đến cảnh giới cuối cùng, trở thành một đại tổ. Chiến ý tích lũy bao năm trong lòng bọn họ, không áp chế được, nhất định phải hoàn toàn tuôn ra!

Lần này, chẳng qua là một trận mở đầu thôi!

Đôi bên ở trạng thái này, nhất định là hết đợt này đến đợt khác.

Đó là một con cừu dẫn theo một bầy sư tử. Mà bên kia là một tên thú vương…dẫn theo một bầy sư tử!

Tuy là thú vương chưa từng xuất hiện, nhưng bọn sư tử này vẫn thể hiện khả năng săn giết không gì sánh được.

Trong nháy mắt, đã đem toàn bộ quân đoàn của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới xé ra làm ba bốn mảnh lớn.

Bên này Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới đã xuất hiện thương vong hơn trăm người.

Đây cũng không phải là Sở Mặc tung hoành xông đến đại khai sát giới. Đây là bọn nhân loại không được mấy tên thiên nhân để ở trong mắt, lấy ít đánh nhiều, lại có thể đánh đến trình độ này.

Bên kia thiên nhân tu sĩ của ba đại quân đoàn khác đang vây xem, trên mặt toàn bộ đều lộ ra vẻ mặt ngưng đọng.

Nhất là hai nhánh quân đoàn của Đại Từ Đại Bi Nam Vô giới và Hồng Mông Đại Đạo Tử Kim giới. Trước đó bọn họ còn từng cười nhạo quân đoàn của Đại Tự Tại Vô Lượng giới quá yếu. Bây giờ rốt cuột hiểu rõ, không phải là tu sĩ của Đại Tự Tại Vô Lượng giới quá yếu, mà là bọn nhân loại ở thế giới Bàn Cổ…quá mạnh!

Loại sức mạnh này, đã hoàn toàn vượt qua nhận thực đối với nhân loại!

Ở trong mắt bọn họ, nhân loại vẫn là sinh linh cấp thấp, nhìn nhân loại như là heo chó vậy...

Kém so với nhiều đẳng cấp!

Chưa từng nghĩ đến, bọn nhân loại kia không phải đám sinh linh cấp thấp mặc cho bọn họ bày trò. Thì ra bọn chúng nổi giận, sẽ hung hãn nhiều so với thiên nhân!

Sở lão mỗi một lần xuất thủ đều rất cay nghiệt, bên cạnh hắn vây quanh một đoàn sinh linh cảnh giới đại tổ. Đại Khô Lâu toàn thân lóe ra hào quang tử kim, Đại Khô Lâu vào đến cảnh giới đại tổ đã hoàn toàn trở thành một cỗ máy chiến đấu kinh khủng.

Nó mỗi một lần xuất thủ gần như đều có thể khiến một gã thiên nhân trọng thương.

Cùng lúc làm đối phương trọng thương, nó còn có thể trực tiếp từ trên người đối phương bổ xuống lực lượng tinh thần rất lớn, thuận miệng cắn nuốt hết.

Đây là một loại bản lĩnh độc nhất của Đại Khô Lâu.

Bắc Minh Chí Tôn năm xưa bị Sở Mặc mượn ván quan tài, đến nay đã trở thành Bắc Minh đại tổ, cả người hắn hình thành một thân khí thế như năm đó, nhưng kinh thiên động địa hơn!

Bọn họ đám người kia đều đã từng là kẻ mạnh thống trị và ảnh hưởng một thời đại rất dài. Mặc dù thời đó và thế giới mênh mông hôm nay không thể nào coi như nhau được. Nhưng vẫn đã dưỡng thành vẻ khí phách và niềm tin vô địch trên người bọn họ!

Thân thể Kim Minh, kiên cố không gì sánh được!

Hắn thậm chí có thể nhín chút thời gian, thay Phương Lan đỡ một đòn của đối phương!

Phương Lan có chút cảm kích nhìn hắn một cái, lại nhìn thấy Kim Minh xuất hiện ở Bình Bình bên kia, giúp đỡ Bình Bình chém một gã thiên nhân tu sĩ.

Lúc này, Kim Minh cười nói:

- Đừng quên chúng ta là quân đoàn linh giới! “

Linh giới?

Phương Lan hiểu ý cười rộ lên, nhớ lại hồi ức xa xưa. Bây giờ nghĩ đến đều giống như mộng ảo!

Chí có điều rất ấm áp, không phải sao?

Tư Đồ Đồ trong thay cầm cung, mỗi một mũi tên đều mãnh liệt khiến thiên nhân phải khiếp sợ. Nàng cưỡi trên lưng hoàng kim thố, tốc độ di chuyển của hoàng kim thố rất nhanh!

Cho nên tung tích của Tư Đồ Đồ cũng là không có dấu vết để tìm kiếm. Hơn nữa, nàng vẫn trốn ở phía sau đám người, coi như là tìm thấy nàng, cũng phải vượt qua đám người kia trước đã.

Nhưng đây là một đám sư tử, trốn còn không kịp, làm sao mà vượt qua?

Theo thương vong của bên quân đoàn thiên nhân ngày càng lớn, Thẩm Khê ở bên kia, cuối cùng có phần ngồi không yên. Vầng trán của hắn hiện lên sát khí, lạnh lùng nói:

- Một đám rác rưởi, vẫn không kết thúc được…

Hắn nói còn chưa dứt lời, đã thấy nhân loại tu sĩ vui mừng, hô lên một cái rồi chạy!

Loại tốc độ này quả thực như thỏ bị chó rượt. Người không biết còn cho là bọn họ bị thua thiệt rất nhiều, bị dọa ra bộ dạng thế này.

Thẩm Khê ngẩn người tại đó. Hắn bây giờ có cảm giác: Đám người kia…Chính là chuyên gây chuyện với hắn!

Có thể canh thời gian chuẩn như vậy, quả thực rất là thần kỳ!

Thế cho nên các tu sĩ của Đại Tạo Hóa Tiêu Dao giới đến bây giờ đều chưa có hoàn hồn, rất nhiều người vẫn đang lui vào sâu trong vũ trụ!

Chờ bọn hắn có phản ứng, đám nhân loại này như người điên, đã lui trở về vách giới bên kia.

Toàn bộ bóng người đều biến mất!

Cái quái gì vậy…

Thẩm Khê trợn mắt hốc mồm nhìn cảnh này, hắn đột nhiên cảm giác được đời người ngổn ngang ác ý.