Đúng lúc này bên ngoài lại chợt truyền tới một trận âm thanh ồn ào huyên náo, dường như đã có một nhóm lớn bao vây nơi này.
Sau đó một bóng người tuyệt diệu từ trên trời hạ xuống, xuất hiện trước mặt Sở Mặc.
- Ngươi gây ra họa lớn rồi, mau đi trốn đi! Ta đã bảo hạ nhân báo cho ông nội ngươi ở bên kia rồi, tên hạ nhân kia cũng sắp về tới, ngươi mau đi đi! Người đang nói chuyện là một thiếu nữ khá xinh đẹp, chân mày mang nét núi non, da thịt trắng như tuyết, giữa hai hàng lông mày lại lộ ra tình cảm thân thiết vô cùng, nhìn Sở Mặc.
- Nhất nương?
Trên mặt Sở Mặc liền lộ ra vẻ quái dị hơn nữa.
Tất cả mọi thứ bây giờ hắn đang trải qua, trừ việc có thêm ký ức ra không có chút khác biệt nào so với năm xưa!
- Đừng có chậm chap nữa! Mau đi nhanh lên! Diệu Nhất Nương lo lắng nhìn Sở Mặc.
Hứa Phù Phù lúc này cũng nhìn Sở Mặc nói:
- Mau đi đi! Ta sẽ cố ngăn cản cho ngươi!
- Chạy? Ngăn cản người?
Sở Mặc lắc nhẹ đầu, hắn nhìn Hứa Phù Phù. Hắn cau mày, không biết có nên nói cho hắn ta biết vài chuyện không, nhưng ngẫm lại, hắn lại thấy tốt nhất là không nói gì.
Con người sau khi chết có thể luân hồi chuyển thế, nếu có thể mở phong ấn trong trí nhớ, vậy thì trong giai đoạn trẻ nhỏ có thể nhớ được ký ức kiếp trước.
Những người như thế thật ra tính trong cả đoạn thời gian dài dòng như sông dài cũng không hiếm lại, thường thường được gọi là thầnđồng.
Hoặc là Thánh hiền trời sinh, cái này thì Sở Mặc vẫn cso thể hiểu, bởi vì lấy đạo hạnh bây giờ của hắn rất dễ dàng làm được điều này. Thủ đoạn này cũng chính là phương pháp những Thiên nhân kia sử dụng để điều khiển luân hồi.
Một Thần đồng chỉ cần không đến nỗi cực kỳ lười biếng, rất buông thả bản thân, căn bản không có đạo lý gì lại không thể phát triển.
Nhưng nếu có người nói với Sở Mặc rằng gã từ dòng sông thời gian chảy ngược về đây, chắc chắn Sở Mặc cũng không tin! Mấy chuyện như vậy Sở Mặc cũng không có cách tìm hiểu cho rõ, đừng nói là hai tên nhóc Hứa Phù Phù và Diệu Nhất Nương.
Bằng năng lực phân tích của bọn họ lúc này căn bản không thể tiếp thu được chuyện này.
Nhưng Sở Mặc khó hiểu, đây rốt cuộc là nơi nào?
Hắn không tin hắn đã đi ngược dòng chảy của dòng sông thời gian, trở về lúc còn trẻ con.
Cho dù tu vi hiện giờ của hắn không còn sót lại gì, nhưng đầu óc thìvẫn còn!
Chuyện như vậy, trong quá khứ không phải hắn chưa từng nghĩ đến, có thể nói, bất kỳ một cử động nhỏ nào không giống với năm xưa cũng có thể cải biến toàn bộ lịch sử, dễ như trở bàn tay!
Một ngày, Thiên đạo phát hiện ra có kẻ ngoại lệ như thế chắc chắn sẽ phủ xuống thiên kiếp, căn bản không thể chịu nổi có một tồn tại phá hư luật lệ, xuất hiện trong thế gian.
Vì thế, Sở Mặc nhất định phải kịp lúc hiểu rõ được một việc, rằng nơi này rốt cuộc là một khu vực thần bí sâu trong trí nhớ của hắn, hayđây là một không gian song song khác.
Dù sao hắn cũng không thể tin rằng mình thật sự đã trở về lại quá khứ, nếu thế Hứa Phù Phù và Diệu Nhất Nương vốn đã thành niên thì sẽ như thế nào? Chẳng lẽ từ nay trở đi sẽ mãi mãi biến mất ngay giữa dòng lịch sử hay sao? Điều này hiển nhiên là không thể nào. Mặc dù hôm nay hắn có thể đã là một đại tu sĩ giết khắp Giới Chủ, một thân đạo và pháp cũng đều đạt đến cảnh giới chí cao vô thượng, hắn cũng không có bản lĩnh đi phá vỡ dòng sông thời gian này.
Nếu không thể trở về quá khứ, như vậy tất cả những gì hắn bây giờ nhìn thấy vô cùng có khả năng chính là một khu vực thần bí nhất trongtrí nhớ của hắn đang làm ma rồi!
Rất nhiều năm trước, khi Sở Mặc đang tìm kiếm chính mình, tìm kiếm bí mật trong trí nhớ của chính mình, hắn liền phát hiện sâu trong trí nhớ của hắn có tồn tại một phiến khu vực thần bí.
Dù là lấy đạo hạnh của hắn cũng không thể thăm dò rõ ràng hoàn toàn khu vực này, hắn chỉ có thể biết rằng khu vực này có liên quan tới luân hồi mà thôi.
Mỗi lần hắn đang trong quá trình luân hồi, tất cả những kinh nghiệm, tất cả những ký ức của một đời đều sẽ tồn trữ lại ở trong phiến khu vựckia, ở bên trong đó là một không gian to lớn chân chính có thể tồn trữ rất nhiều ký ức.
Nhưng, sự thật là ngay cả chính hắn.. cũng hoàn toàn không có cách nào có thể ‘tìm đọc” những ký ức này.
Chết cũng không được!
Con người ngay trước khi chết, trong đầu sẽ nhanh chóng hiện ra toàn bộ những việc bản thân đã trải qua trong đời, giống như một bức họa thống nhất, xẹt qua trước mắt cực nhanh, đó cũng là do khu vực này làm ma. Sau khi con người chết đi, vì hỗn hỗn độn độn sẽ quên đi rất nhiều chuyện, sau đó lại luân hồi chuyển thế, hoặc trở thành người, hoặc trở thành cầm thú.
Cũng chỉ có đại tu sĩ đỉnh đã tu hành đến cảnh giới cao thâm nhất định mới có thể để ý tới khu vực này, sau đó mới có thể tiến hành thăm dò nó.
Nhưng trên thực tế, hầu như không có ai, kể cả Sở Mặc, có thể thật sự thăm dò rõ ràng bí mật và lực lượng ẩn chứa bên trong khu vực bên trong trí não này của mình. Nói cách khác, Sở Mặc với cảnh giới Đại Tổ cũng không thể tìm được ký ức trước khi luân hồi của mình về vương tộc họ Sở từ khu vực này.
Nhưng nghiên cứu của Sở Mặc như vậy đã được coi là rất có hiệu quả. Hắn khám phá khu vực thần bí này xong thì cũng hiểu ra rất nhiều chuyện.
Vì thế những cảnh tượng trước mắt này không khỏi khiến hắn hoài nghi, có khi nào mình đã rơi vào ký ức trong khu vực thần bí này hay không? Khả năng này chẳng những có, hơn nữa còn là không nhỏ.
Một khả năng nữa là hắn đã tiến vào một thế giới song song hoàn toàn độc lập.
Loại cảm giác này cũng có chút giống với vũ trụ tương ứng La Thiên Đại Vũ Trụ năm xưa.
Sở Mặc mấy năm nay đọc rất nhiều sách cổ kinh sử, rất nhiều người sẽ cho rằng nó vô ích, nhưng chỉ có người thật sự hiểu được nó, mới biết được tri thức trong những cuốn sách cổ kinh sử kia ẩn chứa lực lượng như thế nào. Trong sách cổ kinh sử, bất kể loại học thuyết nào cũng có nhắc tới một quan điểm giống nhau.
Nói rằng thế giới này thật ra có rất nhiều không gian và vị diện độc lập, giữa chúng hoàn toàn không có chút liên kết nào với nhau, nhìn qua giống như không có chút quan hệ, nhưng thực tế, ở những không gian và vị diện này thật ra luôn có những con người giống nhau, đang làm những việc giống nhau hoặc hoàn toàn khác nhau, trải qua những chuyện tương tự hoặc hoàn toàn khác nhau!