Thí Thiên Đao

Chương 2352: Đột biến (1)




- Để chúng ta chiến đấu với con đi.

Ma Quân nghiêm túc nhìn Sở Mặc, nói.

- Sư phụ, Phiêu Linh cô cô... mọi người?

Trái tim Sở Mặc vô cùng cảm động, rốt cục hắn gật đầu;

- Được, chờ chút nếu như thật sự đàm phán không thành với chủ ba thế lực, đối mặt với chủ ba thế lực, chúng ta cộng lại cũng sẽ không có bất kỳ cơ hội nào. Nhưng chỉ cần có thể chạy trốn truy sát lần đầu tiên của họ, trong tương lai tất cả cùng chiến đấu, chúng ta sẽ cùng nhau.

- Được!

Mọi người trăm miệng một lời.

Đây là chuyện bọn họ hy vọng đã lâu, bọn họ thực sự không muốn cứ như vậy được Sở Mặc luôn bảo vệ, bọn họ muốn chia sẻ với Sở Mặc.

Rốt cục vũ trụ bên ngoài truyền tới từng luồng dao động nhàn nhạt.

Sở Mặc nói:

- Bọn họ tới rồi!

Chủ ba thế lực lớn đồng loạt giáng xuống vũ trụ này.

Bọn họ đã rất lâu chưa rời khỏi đất Vĩnh Hằng. Họ đã đến, có nghĩa là toàn bộ đất Vĩnh Hằng đều đã rung chuyển trầm trọng.

Cho nên, cho dù những Đại tổ bên ngoài lúc này cũng đều căng thẳng hơn.

Chủ ba thế lực lớn tự mình đứng ra, đối với khắp thế giới thân thể cổ thần đều là một chuyện đại sự khó lường.

Sau đó Sở Mặc từ một phân thành hai, một phân thân ra khỏi chiến hạm Sở thị. Bản tôn đứng ở đó, trong mắt của mọi người lại như là không tồn tại.

Mọi người trong chiến hạm không nhịn được mà ngưng thở, bọn họ đều hơi bị chấn động.

Đối mặt với chủ ba thế lực lớn, Sở Mặc dám dùng một phân thân?

Đúng vậy, chính vì thế!

Can đảm này, không thể không nói là rất lớn!

Thật là to gan lớn mật!

Đám Sở lão thậm chí không biết Sở Mặc lấy đâu ra sức mạnh lớn như vậy. Lẽ nào hắn không sợ chủ ba thế lực lớn liếc mắt một cái đã nhìn thấu hắn sao?

Lúc này bên Sở Tuệ đột nhiên làm một hành động. Nàng ấy mở không gian khiêu dược của chiến thuyền.

Ầm!

Sau khi phân thân của Sở Mặc bước ra ngoài, chiến hạm Sở thị cũng ầm ầm biến mất trong vũ trụ mịt mờ.

Bên kia đám Đại tổ nhất thời rối loạn, không biết có nên đi đuổi theo chiếc chiến hạm đó hay không. Chỉ có điều bọn họ đều nhìn thấy Sở Mặc qua đây nên nhất thời an tâm. Cảm thấy mình cứ ở đây, chỉ cần Sở Mặc chạy không thoát, đám người nhà kia cho dù có chạy cũng chẳng sao.

Đây là thế giới Thông đạo, cho dù chạy xa rồi thì có thể làm gì? Còn có thể ra bên ngoài hay sao?

Chỉ có điều cũng có mấy Đại tổ tâm tư tương đối kín đáo. Bọn họ dùng thần thức quét tới quét lui trên người Sở Mặc.

Chỉ có điều cảnh giới tương đồng, nhưng cho dù bọn họ có tra xét như nào đi nữa cũng không thể tra xét được gì từ trên người Sở Mặc.

Lúc này, chiến hạm Sở thị đã trong nháy mắt tiến hành mấy trăm lần không gian khiêu dược, đã sớm cách xa nơi đó của vũ trụ rồi.

Cho đến tận lúc này, thân hình Sở Mặc chỉ chợt giật mình, sau đó nói với Sở Tuệ:

- Theo như cụm tọa độ ta đã đưa cho cô tiếp tục tiến hành không gian khiêu dược!

Sở Tuệ khuôn mặt nghiêm túc gật đầu, chiến thuyền tiếp tục nhảy, nhảy, nhảy!

Mấy người ở trong chiến thuyền không ai dám lên tiếng, không biết đã xảy ra chuyện gì. Vì sao Sở Mặc đột nhiên thay đổi chủ ý? Nhìn dáng vẻ như thế, rõ ràng là muốn dứt khoát đào tẩu.

Thời gian từng khắc từng giờ qua đi, chiến hạm Sở thị không ngừng tiến hành không gian khiêu dược, dường như mỗi quá trình trong nháy mắt chiến hạm sẽ xuất hiện trên một chòm sao xa lạ.

Đã tiến hành hơn vạn lần không gian khiêu dược rồi.

Cho dù chiếc chiến thuyền này do thần kim cao cấp nhất vũ trụ luyện chế ra, nhưng lúc này chiến thuyền cũng đã bắt đầu có rất nhiều vết nứt giống như tấm mạng nhện, trải rộng trên cả lớp vỏ chiến thuyền lớn.

Sở Mặc không nói lời nào, mọi người cũng không dám hỏi. Nhưng bọn họ đều có thể từ trên khuôn mặt nghiêm nghị của Sở Mặc thấy được vẻ nghiêm trọng.

Thực hiện vô số lần không gian khiêu dược, khi tới mười vạn lần, chiến thuyền rốt cục đã hơi chịu không nổi.

Răng rắc!

Một tiếng vang nhỏ, chiến thuyền nứt ra một vết nứt lớn.

Gió vũ trụ lạnh như băng thổi thẳng tới. May mà đám người có mặt ở đó không ai yếu cả. Trên người Sở Tuệ cũng dâng lên một lớp phòng ngự, nhưng trên mặt của nàng cũng không có chút sợ hãi nào.

Sau đó, trên chiến thuyền vết nứt lớn càng lúc càng nhiều, đến cuối cùng, cả chiến thuyền có lẽ đã sắp bị phế rồi.

Lúc này Sở Mặc phụt một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi.

- Sở Mặc!

- Phu quân!

- Cha!

Những người ở bên cạnh đều lo lắng nhìn Sở Mặc.

Sở Mặc khoát khoát tay:

- Không sao...

Sở Tuệ ở một bên nói:

- Ca, nếu huynh tiếp tục như vậy nữa sẽ chết đó.

- Có chuyện gì vậy?

Sở Đồng nhất thời nóng nảy, mắt cũng đỏ cả lên.

Sở Tuệ nói:

- Năng lượng dự trữ của chiến hạm này của chúng ta căn bản không đủ để tiến hành nhiều lần không gian khiêu dược như vậy, là do ca một mực dùng sức mạnh của bản thân chống đỡ chiến thuyền tiến hành không gian khiêu dược.

Lúc này, Sở Mặc thấp giọng quát:

- Tiếp tục!

Lúc này, Sở lão yên lặng ngồi xếp bằng dưới đất, một luồng tinh khí bay về phía thân thể Sở Mặc.

Sau đó Ma Quân cũng ngồi đó, một luồng tinh khí cũng bay về phía Sở Mặc.

Sau đó là Phiêu Linh nữ đế.

Sau đó là Kỳ Tiêu Vũ, Thủy Y Y, Sở Đồng, Sở Hiên...

Sức mạnh cảnh giới Thái thượng đã khá mạnh mẽ rồi. Trong thân thể của bọn họ tự hình thành một tiểu vũ trụ đang không ngừng vận chuyển diễn biến thành một đại thế giới. Đối với bọn họ cơ bản không có gì khó cả. Nhưng lúc này khi tinh khí của bọn họ trong nháy mắt tiếp xúc với thân thể của Sở Mặc thì rốt cuộc họ đã hiểu rõ sự chênh lệch là quá lớn.

Nếu như nói tinh khí trong thân thể họ là một vùng biển rộng mênh mông, tinh khí trên người Sở Mặc lại là một tinh không mênh mông vô tận.

Sự chênh lệch giữa đôi bên thật sự quá lớn.

Lúc này, cơ thể Sở Mặc hơi chấn động, tinh khí của mọi người đều được bắn ngược về, hắn thấp giọng nói:

- Ta không sao, mọi người không cần lo lắng. Cất tinh khí đi, tiếp theo sẽ có thể có một trận đại chiến, đến lúc đó nói không chừng phải nhờ vào mọi người.

Sở Mặc nói rồi trên người hắn rất nhiều đại dược cao cấp bay ra. Những đại dược này đều là đại dược cực phẩm. Bị Sở Mặc phong ấn từ rất nhiều năm trước, để cất giữ những cực phẩm này.

Hỗn Độn Hồng Lô cũng lập tức bay ra ngoài thu hết đại dược vào, sau đó bắt đầu quá trình luyện hóa.

Loại luyện hóa này làm người ta nhìn mà than thở.

Vừa luyện hóa vừa có một luồng tinh khí hóa thành hồng thủy rót vào trong thân thể Sở Mặc.