Dùng để tấn công Bốc Đông, một tu sĩ Đại Tổ như vậy ước chừngchỉ cần hai quả pháo thôi... có thể bắn gã thành bã được rồi.
Cảnh giới của Sở Mặc cũng trong quá trình này từ từ tăng lên từng chút một. Mặc dù nhìn như rất chậm nhưng ngẫm lại độ tuổi của Sở Mặc và cấp độ của hắn thì đó đã là một tốc độ thăng tiến kinh người rồi.
Sở Mặc không biết những Đại Tổ khác thế nào mới tăng tới cảnh giới này, có phải cũng giống hắn và trí não cứ du lịch khắp nơi để tăng cường trí tuệ hay không?
Chỉ có điều từ biểu hiện của Bốc Đông thì trí tuệ của bọn họ dường như cũng không tăng cao lắm. Người tu hành, xuất thân vô cùng quan trọng. Càng là thế giới tu luyện cao cấp khởi điểm thì cũng càng cao. Mặc dù đã có thành tựu cuối cùng nhưng chưa chắc cũng là cao nhất. Nhưng tương đối thì nhất định mạnh hơn nhiều so với những tu sĩ thấp hèn kia.
Giống như ở Viêm Hoàng Đại Vực vậy, tu sĩ hầu như có thành tựu cao nhất cũng chỉ là Tổ cảnh thôi. Năm xưa ở Viêm Hoàng Đại Vực còn trong trạng thái bị phong ấn có rất nhiều thiên tài kinh tài tuyệt diễm, cuối cùng cả đời cũng phải dừng bước ở Đế chủ.
Nhưng sau khi Viêm Hoàng Đại Vực được giải khai phong ấn, nhóm thiên kiêu đó cũng đã có thể tu luyện tới Thánh cảnh và Đại Thánh. Sau khi được Sở Mặc dẫn tới vương tộc Sở thị, những thiên kiêu đó lại nhanh chóng tăng lên Tổ cảnh.
Tuy là muốn có thành tựu Thái thượng vẫn có gông xiềng to lớn như cũ, nhưng điều này đã có thể chứng minh quá nhiều vấn đề rồi.
Khởi điểm cao hay thấp, là quyết định tương lai cao hay thấp.
Trong quá trình thăm dò các loại văn minh, Sở Mặc bắt đầu thường đưa những thân bằng hảo hữu từ trong thế giới Thần Giám ra, để bọn họ cùng được va chạm với những văn minh khác nhau này. Quả nhiên, tốc độ tu hành của họ lập tức nhanh hơn rất nhiều lần.
Thần Giám đã trải qua năm thứ 6500, người thứ hai bước tới cảnh giới Thái Thượng đã xuất hiện.
Sở lão!
Thiên tài tu luyện năm xưa rốt cục tuôn ra đạo thuộc về ông ấy.
Năm thứ 7200 Thần Giám, Phiêu Linh nữ đế thành đạo.
Đến thời điểm một vạn năm Thần Giám, hai người Kỳ Tiêu Vũ vàThủy Y Y trước sau không tới mười năm đều tự thành đạo.
Sau khi hai người Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y lần lượt thành đạo, tỷ đệ Sở Đồng và Sở Yên Thư cũng đã tới điểm chốt, hầu như sắp bước vào cảnh giới đó rồi.
Năm thứ 11 ngàn của Thần Giám, Hầu tử thành đạo.
Vương tộc Sở Thị, nói theo một cách khác, bây giờ đã trở thành một vương triều rất khủng.
Trình độ tăng lên kiểu đó nhìn chung cả thế giới Thông đạo đều rấthiếm có.
Thần Giám trải qua mười ba ngàn năm, Sở Đồng và Sở Hiên trước sau thành đạo, bước vào cảnh giới Thái thượng.
Hai mươi vạn năm Thần Giám.
Sở Mặc rời khỏi chiếc chiến hạm lớn tên là chiến hạm Sở thị, vọt thẳng tới nơi sâu trong vũ trụ.
Trải qua nhiều năm như thế, rốt cục hắn cũng tiến vào điểm giới hạn đột phá rồi. Với nhận thức về thế giới này cũng đã đến một lĩnh vực tương đối cao sâu.
Rất nhiều người nhà của hắn, bây giờ đều trong chiến hạm Sở thị cùng với trí não Sở Tuệ, cùng mong mỏi Sở Mặc trở về.
Nhưng đương khi Sở Mặc rời khỏi đó không lâu, một đám người lại xuất hiện ở bên ngoài chiến hạm Sở thị.
Đầu tiên, bọn họ bao vây nơi này lại.
Đám người kia chính là Bốc Đông đang tìm kiếm Sở Mặc. Hắnphụng mệnh phải đem được Sở Mặc về.
Nhưng thân thể thật sự nhỏ bé hơn so với vũ trụ nhiều.
Còn rất nhiều nơi, cho dù là Đại Tổ như Bốc Đông cũng không có cách nào tiến vào được. Cho nên gã tốn rất nhiều năm rốt cuộc mới tìm được nơi đây.
Chỉ có điều gã cũng không thể xác định được Sở Mặc có ở bên trong chiến hạm lạnh như băng này hay không.
Một tu sĩ bên cạnh Bốc Đông vẻ mặt khiếp sợ nhìn chiến hạm, dùnggiọng vô cùng khẳng định nói:
- Thiếu chủ, chiếc chiến hạm này... hoàn toàn là dùng những thần kim hiếm có đỉnh cấp nhất trong vũ trụ luyện chế mà thành. Hơn nữa phía trên dường như ẩn chứa khí tức cực kỳ nguy hiểm.
Bốc Đông đương nhiên cũng cảm nhận được khí tức nguy hiểm đó. Ánh mắt của gã lạnh lùng trong trẻo đánh giá chiến thuyền. Đối với chiếc thuyền này, gã hoàn toàn không có chút ấn tượng nào. Nhưng theo bản năng có cảm giác chán ghét, rất không thích.
Bốc Đông thông qua việc suy diễn rất nhiều mới tìm được nơi này. Sự suy diễn này đã liên quan đến sức mạnh nhân quả rất sâu. Cho nên, gã cho rằng chiếc chiến thuyền lớn này hẳn là khá liên quan tới Sở Mặc. Nhưng điều đó cũng cần thông qua việc lý giải rõ hơn mới biết chắc được. Bởi vì từ nhiều năm trước tới nay, bọn họ đã từng gặp được không ít những nhóm người hoặc cá nhân lưu lạc trong vũ trụ.
Nhưng cuối cùng, đều không tìm được người kia.
- Người ở bên trong thuyền ra đây, trả lời câu hỏi!
Sự cường thế bên người Bốc Đông, khẩu khí rất cứng, thanh âm cũng rất băng lãnh, gã chính là một tên tu sĩ cảnh giới Đại tổ.
Lúc này, một tu sĩ cảnh giới Thái thượng khác ở bên người BốcĐông nói với Bốc Đông:
- Thiếu chủ, cho dù Sở Mặc có ở trên chiếc chiến thuyền này hay không, chúng ta đều không thể bỏ qua...
Dụng ý của hắn rất rõ ràng, coi trọng chiếc chiến hạm từ thần kim luyện thành này.
Dưới cái nhìn của bọn họ, chủ nhân chiếc chiến hạm này quả thực quá xa xỉ! Thậm chí xa xỉ tới mức hơi quá đáng. Những thần kim này cho dù người có thân phận địa vị như bọn họ tuy đều có một ít nhưng không có được nhiều như vậy. Không nói tới dùng để luyện chế ra một con thuyền vô cùng lớn. Không nói chiếc chiến thuyền này có giá trị và năng lực như thế nào, chỉ nói bản thân tài liệu luyện chế thành chiến thuyền này thôi đã tuyệt đối có thể làm cho mọi người bao gồm cả Bốc Đông phải chảy nước miếng rồi.
Bốc Đông gật nhẹ đầu không thể nhận ra.
Lúc này, đám người Ma Quân trong chiến thuyền mắt lạnh nhìn đám người ở phía ngoài.
Sở Tuệ sớm đã cho ra nhân số và thực lực của đối phương. Đối phương tổng cộng có hơn 70 người, trong đó có cảnh giới như Bốc Đông, bao gồm cả Bốc Đông tổng cộng có bốn người. Còn lại hơn sáu mươi người, tất cả đều là tu sĩ cảnh giới Thái thượng.
Điều này làm cho bọn Ma quân cùng Sở lão cũng không nhịn được phải hít vào một hơi.
Đầu tiên Sở Tuệ đã báo cho Ma Quân biết tên nam tử áo trắng đẹp trai lại kỳ quặc kia tên là Bốc Đông, đến từ một trong những đại thế lực của đất Vĩnh Hằng.
Đương nhiên, mấy tin tức này là Sở Mặc báo cho trí não Sở Tuệ biết. Bọn họ bây giờ đã biết rất nhiều chuyện, biết có một nơi gọi là Vĩnh Hằng, cũng biết trong Vĩnh Hằng cường giả như mây. Nhưng không nghĩ tới đối phương lại cường đại như vậy. Chỉ một đội người này, yếu nhất cũng là tu sĩ cảnh giới Thái thượng.