- Hai vị, chúng ta ít nhiều hiểu được tâm tư của các ngươi nhưng chúng ta nhất định phải diệt trừ Liên minh tinh anh.
Một Thái thượng của gia tộc Minh Hà không thỏa hiệp nói.
Một Thái thượng khác lạnh lùng:
- Nếu còn như vậy, ta sẽ trở về. Một mình ta đủ nhổ tận gốc cái Liên minh tinh anh đó.
Lão ta thật sự có năng lực này, không hề nói khoác. Dạ Vô Tình nói:
- Kế sách hiện nay là tiêu diệt Vương tộc Sở thị đã. Nếu không tiêu diệt, chúng ta không thể yên tâm được.
Ba chữ Sở công tử giống như thanh đao sắc bén trong tay hắn, khiến cho đám Thái thượng bị áp lực rất lớn.
Sau khi phân tích chiến lực của Sở Mặc lúc trước, bọn họ kết luận: khi Sở Mặc đánh với Thái thượng, khả năng thắng bại là 50- 50. Kết luận này thực sự khiến họ thấy kinh sợ.
Gia tộc Lạc Thủy và gia tộc Hàn Băng còn mười hai Thái thượng Cổtổ. Tuy bọn họ bị mắc kẹt nhưng không ai dám xem nhẹ thực lực của họ.
Nếu trước khi mười mấy người kia thoát ra, họ chưa phân chia thông đạo tốt thì khi đó tất nhiên sẽ đại loạn.
Ba Cổ tổ của gia tộc Minh Hà cũng hiểu đạo lý này, nên dù phẫn nộ, mặt đen kịt, nhưng không có mở miệng phản bác. Bất quá, ba người âm thầm liệt Liên minh tinh anh vào danh sách cần tiêu diệt.
Hai Thái thượng của đạo tặc Toa Lan thờ ơ, tiếp tục đánh phá pháp trận. Họ không buồn để ý thế lực gì, chỉ muốn phá hủy Vương tộc Sởthị, đánh chết Sở Mặc mà thôi.
Sau đó, phân chia tài nguyên tu liệu đỉnh cấp, tiếp tục an tĩnh tu luyện, bố trí sắp xếp cho kiếp sau. Kiếp này, bọn họ không có nhiều thời gian nữa.
Năm Thiên Mạc thứ một trăm linh năm.
Gia tộc Minh Hà lần đầu đại bại. Không ngờ Liên minh tinh anh tìm được thứ khắc chế công pháp trí mạng của gia tộc Minh Hà, nghiên cứu và làm ra đại lượng pháp khí, phân phát xuống dưới. Kết quả, lần đầu đại chiến, gia tộc Minh Hà tổn thất mấy trăm ngàn chiến sĩ tinh nhuệ. Trận chiến này khiến thiên hạ khiếp sợ.
Sau khi Liên minh tinh anh đại thắng, tất cả mọi người trong thông đạo một lần nữa cảm nhận được sức mạnh của tổ chức này. Đối mặt với gia tộc không ai dám trêu chọc, bọn họ lại có thể quét ngang như thế.
Lại còn tìm được thủ đoạn khắc chế công pháp của Minh Hà, đúng là khiến người ta thấy khó tin. Bất quá, nó cũng khiến người ta nhận thức được tiềm lực của Liên minh tinh anh. Trong tổ chức này tụ tập vô số tinh anh của tất cả cổ tộc trong thông đạo.
Mặc dù trong nhóm này không có Thái thượng nhưng lại có rất nhiều Tổ cảnh. Đồng dạng, còn có rất nhiều sinh linh từ các vũ trụ khác trênPhong Thần bảng. Những sinh linh này có thiên phú, bất cứ ai cũng không phải người đơn giản.
Một tổ chức như vậy có một điểm tốt chính là có không khí, các tu sĩ thích nghiên cứu tụ tập chung một chỗ, có khả năng sinh ra linh cảm và sáng ý kinh người. Cổ tộc nào cũng không thể sánh bằng.
Một tổ chức không có mục nát, chỉ có sáng tạo. Tổ chức này chính là Liên minh tinh anh.
Gia tộc Minh Hà bị đánh bại, liên tục rút lui. Lúc đầu khi ba Thái thượng Cổ tổ hỏi, bọn họ rất tự tin sẽ tiêu diệt đám xâm lăng không biếtxấu hổ này. Hiện tại, bọn họ lại phải chủ động cầu viện ba Thái thượng.
Vì nếu ba Thái thượng không trở lại, cổ tộc Minh Hà cường đại có khả năng gặp đại kiếp. Bất cứ người nào trong gia tộc Minh Hà cũng không mong muốn nhìn thấy tình huống như vậy.
Bất quá pháp trận chỗ Vương tộc có dấu hiệu buông lỏng nhưng không thể công phá trong thời gian ngắn được, cũng đủ cho đám người tấn công pháp trận có hy vọng.
Nếu lúc này họ rời đi, toàn bộ nhịp công kích, tần suất công kích bị thay đổi, có thể khiến tất cả nỗ lực của họ thất bại trong gang tấc. Vì pháp trận của Vương tộc Sở thị có khả năng tự phục hồi. Công kích yếu đi, nhịp điệu phá vỡ, pháp trận sẽ bắt đầu tự khơi động khả năng khôi phục của nó. Bảy người ở đây cũng không muốn nhìn thấy tình cảnh như vậy.
Nên đối mặt với cầu viện từ phía gia tộc, ba Thái thượng của gia tộc Minh Hà đều đen mặt, nói cho hậu nhân cố gắng kiên trì, nếu không được thì tạm chịu thua trước.
Đúng vậy, ba Thái thượng này nghĩ Liên minh tinh anh đánh gia tộc minh Hà đơn giản chỉ vì thể hiện năng lực, đồng thời muốn ngoặm một miếng thịt thật lớn, cướp tài nguyên. Ngoài mấy chuyện đó ra thì còn cótâm tư gì được nữa.
Nên họ nghĩ, không đánh được thì nhận thua thôi. Nhưng đề nghị này cư nhiên bị đám cao tầng ở gia tộc cự tuyệt.
Không sai, bọn họ cự tuyệt kiến nghị của Cổ tổ, không muốn nhận thua. Không phải bọn họ mạnh mẽ, nếu bọn họ cường ngạnh hiếu chiến thì không có khả năng im hơi lặng tiếng lâu như vậy.
Bọn họ đã thấy rõ, nếu cúi đầu nhận thua, đối phương tuyệt đối sẽ không ngừng công kích.
- Lão tổ tông, Liên minh tinh anh chính là muốn tiêu diệt gia tộc Minh Hà chúng ta. Chúng ta cúi đầu nhận thua không có nghĩa gì đâu.
Thấy người ở gia tộc phản ứng, một Thái thượng trầm giọng:
- Không được, ta phải trở về, ta không thể trơ mắt nhìn gia tộc bị diệt vong.
Dạ Vô Pháp nói:
- Sao mà bị diệt được chứ. Trước không nói Liên minh tinh anh có năng lực tiêu diệt gia tộc Minh Hà, dù có thì bọn họ cũng không có lý do làm vậy mà. Bọn họ chỉ muốn chút quyền lợi thôi. Nếu muốn diệt gia tộc Minh Hà, Liên minh tinh anh cũng sẽ bị tổn thất thảm trọng. Chỉ cầnlà người có lý trí ai lại đi làm chuyện người ta đổ máu mình cắt miếng thịt như thế. Song phương lại chẳng có thâm cừu đại hận gì cả.
Dạ Vô Pháp nói cũng giống quan điểm của đa số người. Thực tế, trong lòng ba Thái thượng của gia tộc Minh Hà cũng nghĩ như vậy.
Nhưng bọn họ không cách nào bỏ qua lời cầu cứu của gia tộc. Người trong gia tộc biết rõ mình đối mặt với cái gì. Ba Thái thượng tin tưởng đám cao tầng nhà mình không dám nói dối, gạt bọn họ trở về. Vì không ai có thể chịu được sự trừng phạt.
Vì thế, ba người mâu thuẫn. Đúng như Sở Sở phân tích, bọn họ xuấtthủ đối phó với Vương tộc Sở thị vì muốn gia tộc Minh Hà trở thành gia tộc cường đại nhất ở thông đạo, cướp lấy quyền lợi lớn nhất, đạt được tài nguyên tu luyện cao cấp nhất.
Việc này nhất định phải có người thì mới làm được. Ba người bọn họ không thể tự làm hết.
Nên gia tộc Minh Hà chính là công cụ hữu dụng nhất, thậm chí, có thể nói là quải trượng của họ cũng không quá. Nếu không có gia tộc, mỗi bước đi đều là một vấn đề, cơ bản khó mà thực hiện.
Ba Thái thượng của gia tộc Minh Hà đều nhất trí. Dù thế nào cũngkhông thể để gia tộc bị diệt.
Nhưng nếu hiện tại bỏ qua cho Vương tộc, bọn họ sẽ lãng phí nỗ lực một trăm năm qua, lại còn phải bỏ qua cơ hội duy nhất để xưng bá thiên hạ.