Thí Thiên Đao

Chương 2230: Về hướng Tây giết địch (2)




Không phải là bọn họ không muốn trực tiếp bàn bạc những điều kiện này với Sở Mặc, mà là Sở Mặc không cho họ có cơ hội đó, đều thẳng tay trấn áp. Thứ hai, chung quy họ còn muốn giữ chút sĩ diện.

Nếu như đi cầu xin hung thủ buông tha cho đệ tử nhà mình thì có vẻ vô dụng quá rồi.

Dù cho ai cũng hiểu, nhưng kẻ thù của họ cũng sẽ không buông tha cho cơ hội đánh chó rơi xuống nước thế này! Nhất định sẽ tiến hành cười nhạo họ về mặt tinh thần.

Nhờ Liên minh Tinh Anh làm cầu nối sẽ tốt hơn rất nhiều. Bởi vì nói thế nào, thì thành viên trung tâm trong Liên minh Tinh Anh cũng đều là đệ tử ưu tú nhất trong các cổ tộc. Cố quấn lấy không biết xấu hổ, thì miễn cưỡng cũng có thể xem như người trong nhà.

Làm ra hành động thực tế đầu tiên chính là gia tộc họ Kỷ, cổ tộc giáp ranh gần Sở Mặc nhất, bọn họ gần như không hề do dự đem hết của nả trong gia tộc cống nạp hai phần ba.

Thậm chí mệnh lệnh này còn không được bốn thái thượng cổ tổ củacổ tộc họ Kỷ duyệt trước!

Đúng vậy, trong cổ tộc họ Kỷ cũng có bốn thái thượng cổ tổ. Mười ba cổ tộc, cả thế giới lối đi, đại đa số cổ tộc đều có bốn thái thượng cổ tổ. Trong đó gia tộc Lạc Thủy, cổ thần và Hàn Băng đều có sáu thái thượng cổ tổ.

Cho nên bọn họ cũng là những gia tộc cổ tộc hùng mạnh nhất.

Cổ tộc họ Tào và họ Sở mỗi bên đều có ba thái thượng cổ tổ. Yếu nhất thì chính là cổ tộc Đông Phương mà Sở Mặc đã tiêu diệt, chỉ có hai thái thượng cổ tổ. Còn lại những cổ tộc khác thì đều có bốn. Bởi vì số lượng bốn cổ tổ là hợp lý nhất. Vừa có thể đảm bảo an toàn cho gia tộc, lại có thể đảm bảo tài nguyên cho cả bốn cùng tu luyện. Nhiều người thì tài nguyên cũng sẽ bị chia nhỏ rất nhiều. Dù sao bố cục của lối đi đã thành hình. Giống vương tộc họ Sở như trăm vạn năm trước vậy thì cũng khó lòng mà có lại.

Cho nên, dù cổ tộc họ Triệu rõ ràng có thể xuất hiện năm thái thượng cổ tổ, nhưng lại bị họ tự chặn đứng lại.

Bốn thái thượng cổ tổ của cổ tộc họ Kỳ cũng cam chịu với việc đời sau bỏ ra hai phần ba tài phú. Bởi vì thực sự trong lòng họ đều rất rõ ràng: Nếu như hai vị kia đều không ra tay, thì trước mặt Sở Mặc, bọn ynhất định phải chết, nếu hai vị kia vẫn tiếp tục khoanh tay như vậy, thì hết thảy thái thượng cổ tổ của mười ba cổ tộc trong lối đi này sợ rằng không ai thoát được! Cùng với kết cục như thế, không bằng thản nhiên đối mặt.

Dù sao đây cũng là món nợ của họ khi xưa!

Năm đó đã có gan trồng cây, thì không cần e ngại quả độc mọc ra ngày hôm nay.

Dù cho ăn vào sẽ phải chết, thì họ vẫn phải giữ lấy phong độ, thản nhiên đối mặt! Đây là lần thứ hai Sở Mặc đi về hướng Tây, lần trước là hắn đi gặp Phật, cầu Phật, nhưng lần đó là do hắn chủ động. Nguyên nhân cũng là vì hắn, cho nên hắn không gặp Phật chân chính. Lúc này, khi người phụ nữ đến từ bên ngoài lối đi xuất hiện, cả thái thượng Vô Cực cùng Phật Đà đều xuất hiện, tuy nguyên nhân vẫn là vì hắn, nhưng duyên phận đã đến, hắn tự nhiên liền gặp được hòa thượng cũng đạo sĩ già.

Trên đường Sở Mặc cũng suy nghĩ về rất nhiều chuyện. Nhưng trong này không bao gồm thái độ của mười ba cổ tộc với hắn.

Có thể cũng không phải mọi sinh linh trong mười ba cổ tộc đều đáng chết, nhưng những thái thượng cổ tổ này có chém hết cũng không hềoan uổng!

Khi ấy, hắn liền nhận được tin tức của Cổ Băng Băng, hắn cười cười, đưa ra một khẳng định.

Cổ tộc họ Kỳ?

Bọn họ đã giao ra hai phần ba tài sản của gia tộc mà cũng chưa nhận được một câu trả lời khẳng định. Bọn họ cũng không thể nào đi oán trách Cổ Băng Băng. Dù sao đây là chính bọn họ chủ động, đồng thời cũng cược vào chỗ Cổ Băng Băng và Liên minh Tinh Anh.

Toàn bộ bọn họ đều đang đợi, trong lòng ngập tràn sợ hãi.

Thanh niên kia giờ đã thành ma vương trong câu chuyện đi dọa trẻ con, ma vương mới trong lòng lũ trẻ ở các cổ tộc tại lối đi. Thực ra, đâu chỉ riêng trẻ con?

Danh hiệu đại ma vương này của Sở Mặc đã vượt qua cả danh hiệu Sở công tử cái thế vô song rồi, trở thành cái tên kêu vang nhất trong cả lối đi.

Kỳ thực vẫn còn vô số người không phục Sở Mặc, một số thiên kiêu xuất thân từ mười ba cổ tộc thực sự không phục Sở Mặc. Cho rằng nếu không có sự giúp đỡ của thái thượng Vô Cực cùng Phật Đà vô lượng, thì hắn sớm bị nghiền xương thành tro rồi, còn có thể kiêu ngạo tới tận hôm nay sao? Tùy tiện một cổ tổ cảnh giới thái thượng, đều có thể dễ dàng bóp nát hắn dễ như trở bàn tay! Nhưng hết cách rồi, loại không phục này họ chỉ đành ngoan ngoãn ngậm chặt trong lòng. Không dám để lộ ra, sợ người khác truyền đi làm cho đại ma vương Sở Mặc tìm tới cửa thì coi như xong đời.

Cho nên đám thiên kiêu đắng nghét này dù có cực kỳ miễn cưỡng ở trong lòng, nhưng không thể không thừa nhận, bọn họ không phải đối thủ của Sở Mặc!

Cấp bậc của Sở Mặc đã trực tiếp tăng lên đến tầng lớp thái thượng rồi.

Tu sĩ tổ cảnh căn bản không dám nảy sinh ra suy nghĩ khiêu chiếnvới Sở Mặc!

Trên lãnh thổ vô tận của cổ tộc họ Kỷ, ít nhiều đã có hơn phân nửa đệ tử hoặc là rời đi hoặc là tách ra khỏi gia tộc rồi. Dù sao hầu như các tòa thành chính và lớn nhất đã không một bóng người.

Không ai dám tiếp tục ở lại trong đó!

Tuy rằng đã đặt cược vào Cổ Băng Băng và Liên minh Tinh Anh, nhưng nếu nhỡ may không có tác dụng thì sao?

Những thành quách lớn nhỏ nơi Sở Mặc đi qua hắn đều không đụngchạm tới.

Thậm chí những đệ tử của cổ tộc họ Kỷ trong thành đang nơm nớp lo sợ cũng không biết rằng, đại ma vương theo suy nghĩ của họ kia đã sớm đi ngang qua chỗ họ rồi.

Rất nhanh, Sở Mặc liền đi tới khu vực nòng cốt của cổ tộc họ Kỷ.

Bốn thái thượng cổ tổ của cổ tộc họ Kỷ coi như cũng còn chút khí khái, không đợi Sở Mặc gọi mà tự mình đứng ra.

- Gieo nhân nào gặt quả nấy, sống chết có số, bọn ta không oántrách.

Một gã thái thượng cổ tổ của cổ tộc họ Kỷ trầm giọng nói.

Một cổ tổ khác của cổ tộc họ Kỷ nhìn Sở Mặc nói:

- Không oán thì không oán, nhưng mọi hành động của ngươi hôm nay vẫn sẽ gây nên nhân quả to lớn, tương lai nhất định sẽ có báo ứng.

Sở Mặc cười cười:

- Mọi nhân quả sẽ do ta và đao của ta tự gánh chịu!

Keng! Thí Thiên kêu vang loong coong.

Sau đó, bốn thái thượng cổ tổ và Sở Mặc cùng bay vọt lên trời cao vô tận.