Thí Thiên Đao

Chương 2223: Ở ngoài Thông đạo (1)




Nam tử chiến y màu đen lắc đầu:

- Có chút không xác định, ngươi nên biết thế gian vạn vật tuy là đều có quy luật, có dấu vết mà lần theo. Nhưng tương tự, cũng có quá nhiều chuyện không định tính.

- Ngươi sao không nói sớm? Nam tử chiến ý màu đỏ tựa hồ có hơi không vui.

- Ta nói hay không nàng cũng sẽ đi. Nàng quá muốn tìm thanh đao kia rồi.

Nam tử mặc chiến y màu đen nhàn nhạt nhìn nam tử chiến y màu đỏ:

- Kể cả ngươikhông phải cũng muốn tìm thanh ma đao kia à?

Nam tử mặc chiến y màu đỏ trầm mặc một chút, lắc đầu:

- Hai người đó nếu thật dám ra tay, ta sẽ …

Nói đến đây, gã tựa như có chút cảnh giác nhìn thoáng qua nam tửchiến y màu đen, lại từ trong mắt của đối phương nhìn ra được một chút tiếc nuối. Sau đó, gã nở nụ cười, từ tốn nói:

- Hai vị kia cho dù thực sự ra tay thì thế nào? Cũng không bao lâu nữa, cửa lớn mở ra. Chúng ta vào trong, hoàn toàn giết hết những sinh linh đó, phá vỡ thế giới của bọn hắn, hủy hoại văn minh bọn họ. Sau đó… để lại một mồi lửa, đủ làm hai vị đó hài lòng.

Nam tử chiến y màu đen cười cười:

- Ngươi nói thì không tính.

……………. Bên trong Thông đạo, sau một chiêu của sáu vị Thái thượng Cổ Tổ của Cổ Thần gia tộc làmkinh động rất nhiều cao thủ.

Hầu như hết thảy Thái thượng Cổ Tổ trong Thông đạođều bị kinh động. Bọn họ vẻ mặt kinh hãi ngẩng đầu nhìn trời cao, tựa như nơi đó có thứ gì kinh khủng vậy.

- Thật là muốn chọc thủng trời!

Cổ Tổ nhịn không được thở dài.

- Bọn họ muốn dẫn cái gì tới? Hơi quá đáng rồi!

Có Thái thượng Cổ Tổ trong 13 cổ tộc đối với việc mà sáu gã Cổ TổCổ Thần gia tộc làm rất bất mãn.

Hai đầu Thông đạo, hai vị tồn tại cổ xưa đồng thời mở mắt, nhất tề thở dài một tiếng.

Tiếng thở dài tràn ngập bất đắc dĩ.

Sau đó, hai người gần như cùng một lúc há miệng ra.

- Vô Lượng Thiên Tôn!

- A di đà phật! Đồng thời hai đạo pháp âm vang vọng bên trong tinh thần thức hải của sáu vị Thái thượng Cổ Tổ Cổ Thần gia Thái thượng Cổ Tổ.

Loại công kích này so với đả kích mà những Thái Thượng Cổ Tổ của Đông Phương Cổ tộc và Triệu thị cổ tộc gặp phải hung hiểm hơn nhiều. Tạo thành thương tổn nhất định là tăng gấp bội!

Sáu vị Cổ Tổ Cổ Thần gia tộcđều thổ huyết tại chỗ, trong mắt của bọn họ cũng bắn ra ánh sáng cực kỳ điên cuồng.

Một vị Cổ Tổ trong đó phát ra thần niệm mãnh liệt, lại tựa như rống lên:

- Thái Thượng Vô Cực, Vô Lượng Phật Đà... Hai người các ngươi, nếu muốn hoàn toàn hủy diệt Thái thượng Cổ Tổ trong Thông đạo cũng đừng trách chúng ta vô tình! Muốn hủy diệt thì hủy diệt thế giới này!

Một Cổ Tổ Cổ Thần gia tộc khác nói:

- Một chiêu này của chúng ta, dẫn Đại Tổ đến. Đại Tổ giáng lâm, tai ách nương theo. Cả thế giới Thông đạo cũng chỉ có số ít sinh linh có thể sống. Nhưng điều này là do các ngươi ép chúng ta!

- Vô Lượng Thiên Tôn!

- A di đà phật! Pháp âm to lớn vẫn bình ổn, vẫn trang thương, mang theo áp lực vô cùng.

Sáu vị Cổ tổ Cổ Thần gia tộc nguyên thần mạnh mẽ đến như vậy, trong khoảnh khắc đã gặp phải đả kích không thể tưởng tượng.

Tiếp theo, ánh sáng đỏ ngòm rực rỡ chói mắt sáng lên từ trong hư không.

Sau đó, từng cái đầu bị chém xuống một cách dứt khoát.

Sở Mặc cũng bị chọc tức. Sáu tên Cổ tổ hoàn toàn điên rồi, hànhđộng vừa rồi của bọn họ rõ ràng chính là muốn tự sát, là nhắc nhở tồn tại bên ngoài ở đây xảy ra chuyện, mau đến đây!

Mà một khi tồn tại bên ngoài giáng lâm đến thế gian này, không cần nghĩ cũng biết sẽ tạo nên một hạo kiếp thật sự. Mà loại hạo kiếp này không ai có thể tránh khỏi.

Cho dù Sở Mặc không có được ngọc giản cũng có thể suy nghĩ ra đạo lý này. Các tồn tại Cổ Tổ khác trong Thông đạo trên thế giới toàn bộ đều hiểu đạo lý này. Bọn họ cũng bị hành động của sáu tên Cổ Tổ của Cổ Thần gia tộc làm giận dữ. Còn như tu sĩ Tổ cảnh cơ bản không rõ chuyện gì xảy ra. Bọn họ cũng không nghe thấy thần niệm dao động trên cửu tiêu của những Thái thượng Cổ tộc.

Nhưng toàn bộ đều cảm thấy trong lòng có một loại sợ hãi mãnh liệt.

Tựa như sẽ có chuyện gì không bình thường rất kinh khủng sẽ xảy ra, nhưng bọn họ… hoàn toàn không đoán ra được sẽ xảy ra chuyện gì.

Sở Mặc trong chớp mắt liền chém ba tên Thái thượng Cổ Tổ của Cổ Thần gia tộc. Còn ba người kia lúc này đang cố nén để cho bản thân mình không kêu ra tiếng kêu thảm thiết. Nhưng cũng không nhịn được. Kiểu nguyên thần bị tổn thương nặng, quả thực là kinh khủng.

Hơn nữa Thái thượng Cổ Tổ khác, tối đa chỉ gặp phải một loại công kích. Nhưng bọn hắn, sáu người, bởi vì hành động vừa nãy nên khiến cho Phật Đà và Thái thượng vô cực toàn bộ đều tức giận. Vì vậy, bọn họ gặp phải song trọng công kích.

Loại công kích này bắtbọn họ chịu đựng đau khổ, so với việc những vị Cổ Tổ bị Sở Mặc chém giết đau khổ hơn rất nhiều lần. Nhưng còn ba vị Thái Thượng Cổ Tổ còn lại, vẫn điên cuồng cười:

- Chúng ta tung hoành thế gian bao nhiêu năm, chúng ta mới thật sự là chúa tể!

- Muốn bắt chúng ta ứng kiếp, tất cả mọi người đừng mơ. Đặc biệt là hai người các người, Thái Thượng Vô Cực, Vô Lượng Phật Đà, các ngươi sẽ gặp báo ứng!

- ĐạiTổ rốt cuộc là cái gì? Ta muốn gặp một lần,, ha ha ha ha ha … a!

Thái thượng Cổ Tổ cuối cùng khi đang điên cuồng cười thì bị SởMặc chém đứt đầu. Tiếng cười ngừng lại!

Sau đó, Sở Mặc nắm lấy đầu của gã, lạnh lùng nhìn:

- Ngươi tuyệt đối sẽ không thấy được!

Nói xong, đem tất cả đầu đều phong ấn lại, ném vào thế giới Thương Khung Thần Giám.

Sau đó, Sở Mặc từ trên thân người của sáu vị Cổ Tổ này tìm ra mười mấy cái pháp khí trữ vật, nhìn cũng không nhìn đã thu vào.

Sau đó, hắn ngẩng đầu, nhìn vào chỗ thành lũy mà sáu vị Tháithượng Cổ Tổ của Cổ Thần gia tộc tấn công. Ở cái lỗ sâu không thể đoán kia bắt đầu truyền đến một rung động nhàn nhạt.

Trong đầu Sở Mặc rất gấp gáp!

Trong lòng nghĩ, chẳng lẽ thật sự đến sao?

Trong lòng thầm nghĩ vậy nên không khỏi càng hận các Thái thượng Cổ Tổ của Cổ Thần gia tộc, định sau khi luyện hóa nguyên thần bọn họ, cho bọn họ nếm khổ sở nhiều chút.

Lúc nàysâu thẳm trên trời cao, kết giới vĩ đại bị đánh vỡ, dao động phát ra càng rõ ràng.

Sở Mặc đứng ở nơi đó ánh mắt lạnh như băng nhìn chằm chặp.

Giống như là một con mương bị con vật khổng lồ khuấy động, dao động lăn tăn trong đáy sâu bắt đầu kịch liệt hơn. Rốt cục, một thân ảnh, từ trong đó chui ra.