Thí Thiên Đao

Chương 2203: Giáp xác Huyền Vũ (1)




Người này đang nghĩ ngợi bỗng càm giác được giáp xác Huyền Vũ trên đỉnh đầu hơi run lên, dường như… muốn bỏ lão ta mà đi!

Chuyện này làm cho tên Thái Thượng Cổ Tổ kinh ngạc, vội vàng vận huyền công nhốt bảo bối này lại. Đây chính là chỗ dựa lớn nhất của lão ta. Nếu không có nó, kể cả không có sự can thiệp của Thái Thượng Vô Cực, lão ta cũng không dám tùy tiện đi đến nơi vương tộc họ Sở này. Nhưng tiếp đó lại phát sinh một chuyện làm lão phải khiếp sợ. Giáp xác Huyền Vũ trên đỉnh đầu gã lại có thể không ngừng chống cự chỉ huy của lão ta, cảm giác này… như là giáp xác Huyền Vũ bỗng dưng sống lại, muốn rời bỏ lão ta vậy!

- Không, không thể nào!

Tên Thái Thượng Cổ Tổ đó nổi giận gầm lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi lên giáp xác Huyền Vũ.

Lão dù không biết chuyện gì xảy ra nhưng cũng phản ứng nhanh đến khó tin!

Phụt!

Một ngụm máu của lão đều phun lên mặt trên của giáp xác Huyền Vũ. Giáp xác Huyền Vũ đang xao động không yên liền lập tức bình tĩnh lại.

Lúc này tên Thái Thượng Cổ Tổ đó mới thở dài một hơi. Nhưng ngay sau một khắc… Bốn phía của pháp trận đều ầm ầm phát ra sát ý vô tận. Uy lực của nó so với ban nãy mạnh hơn hẳn một nghìn lần!

Áp lực vô cùng tận này liền khiến cho tên Thái Thượng Cổ Tổ ngây dại. Lão nằm mơ cũng không ngờ, pháp trận nơi này lại có thể khủng bố đến mức đó. Qua lớp giáp xác Huyền Vũ lão vẫn có thể cảm nhận được áp lực vô biên.

Ngay cả thân thể cực kỳ khủng bố của lão cũng bắt đầu xuất hiện dấu hiệu không thể chống cự. Thân thể lão lại xuất hiện vết rạn nứt thật nhỏ!

Lão chính là tu sĩ cảnh giới Thái Thượng đấy! Là Chúa Tể chân chính của Thông đạo!

Muôn đời tới nay, làm gì có ai có thể bức ép lão đến mức này?

Cũng chỉ là một pháp trận mà thôi, làm sao có thể?

Nhưng sự thật đang bày ra trước mắt, lão không thể không tin. Lúc này, lão bỗng nhớ lại một truyền thuyết lâu đời, nói rằng sâu trong lòng đất vương tộc họ Sở từng tồn tại một pháp trận tiên thiên hình thành từcổ xưa.. Có người nói là do vị tổ tiên kinh tài tuyệt diễm của vương tộc họ Sở dựng nên, cũng có người nói là một vị “Tiên” từng tu luyện ở nơi đây, sau đó rời khỏi đây đi theo con đường thông thiên lưu lại.

Nhưng truyền thuyết này lại không được nhóm Thái Thượng Cổ Tổ trong Thông đạo công nhận. Bọn họ thậm chí còn cho rằng pháp trận này cơ bản không tồn tại!

Nếu không, trăm vạn năm trước làm sao vương tộc họ Sở lại gặp nạn được? Nếu thật sự có pháp trận khủng bố đến mức giết được cả Thái Thượng như vậy, trăm vạn năm trước vương tộc họ Sở chẳng những bình yên vô sự, mà Thái Thượng Cổ Tổ của mười ba cổ tộc … chắcchắn không người nào có thể sống mà rời đi!

Cho nên, không ai cho rằng pháp trận đó thật sự tồn tại.

Nhưng bây giờ, tên Thái Thượng Cổ Tổ này bỗng dưng có loại cảm giác bất an mãnh liệt. Lão có trực giác rằng, pháp trận kia… chắc là có tồn tại.!

Ầm!

Một tia sáng lớn đậpthẳng vào mặt trên của giáp xác Huyền Vũ. Giáp xác Huyền Vũ mạnh mẽ đến mức làm người ta khó tin giờ lại phát ra một trận rung động kịch liệt. Trận rung động này làm cho da dẻ thân thể tên Thái Thượng Cổ Tổ phía dưới lần nữa xuất hiện nứt nẻ!

Đây là sẹo!

Là sẹo trong thời gian ngắn không thể thay đổi!

Tên Thái Thượng Cổ Tổ hoàn toàn bị kinh hãi.

Những tu sĩ đi theo Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y lao ra từ phía sau cũng đều bị rung động. Bọn họ hơi mờ mịt nhìn về pháp trận phía trước vừa mới tăng uy lực hơn một nghìn lần kia, cơ bản không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Lúc này, Kỳ Tiêu Vũ lại lần nữa vẫy tay với giáp xác Huyền Vũ. Nhưng thật ra, thứ thật sự đang tạo ra tác dụng lại là trái tim của nàng!

Thất khiếu tâm duy nhất trong trời đất!

Lòng nàng có thể cùng vạn linh trong thế gian dễ dàng kết nối, kể cả những linh vật tàn bạo nhất, không hề nói lý, không thể thỏa hiệp kia, Kỳ Tiêu Vũ cũng có năng lực kết nối cùng nó! Đây là một thiên phú thần thông chân chính.

Kỳ Tiêu Vũ cũng chỉ sau khi tiến vào Tổ cảnh mới hiểu hết về chỗ cường đại của trái tim nàng.

Nàng liền kết nối với giáp xác Huyền Vũ có lực phòng ngự kinh người, lợi dụng linh hồn không cam lòng nó lưu lại ở đó, làm nó muốn tách khỏi tên Thái Thượng Cổ Tổ trước mặt.

Nhưng một ngụm máu của tên đó quá lợi hại, dễ dàng áp chế giáp xác Huyền Vũ. Cho nên dù Kỳ Tiêu Vũ kết nối với giáp xác Huyền Vũ thành công, nhưng nếu muốn nó tách khỏi pháp trận lại cực kỳ khó khăn. Vì thế, Kỳ Tiêu Vũ liền khởi động pháp trận sâu trong lòng đất của vương tộc họ Sở.

Trước khi Sở Mặc rời đi, hắn cũng đã đoán được có thể sẽ có người tấn công đến nơi đây, nên hắn đã sớm dạy cách thao túng pháp trận sâu trong lòng đất của vương tộc cho Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y. Chỗ mạnh mẽ của tòa pháp trận đó chính là chỉ cần biết cách thì kể cả là tu sĩ Thánh cảnh cũng có thể vây khốn cường giả cấp cao nhất!

Kỳ Tiêu Vũ bây giờ đang không hề do dự làm vậy. Hơn nữa, nàng tuy là lần đầu điều khiển pháp trận này nhưng không hề có chút mới lạ nào, khởi động sát khí cường đại trong pháp trận không ngừng đánh vàotên tu sĩ Tổ cảnh.

Đừng nói những tu sĩ vừa gia nhập, đến cả bọn Hầu Tử cũng nhìn đến ngây người!

Mắt thấy uy lực của pháp trận càng ngày càng mạnh, bóng người vốn là thế như chẻ tre cũng ngày càng chật vật. Mọi người ai cũng rung động đến mất đi khả năng nói chuyện.

Lúc này, cuối cùng đã có người nhận ra lai lịch của vị Thái Thượng Cổ Tổ đang bị nhốt trong pháp trận.

- Hứa Thiên Khiếu… Lão ta là Hứa Thiên Khiếu!

Cái tên này lập tức làm cho đám tu sĩ sống trong Thông đạo từ nhỏ đều rung động.

- Là lão?

- Lão ta cũng không phải Thái Thượng lão tổ của mười ba cổ tộc, tại sao lại đánh đến nơi này của chúng ta?

- Rất dễ thấy, mười ba cổ tộc đã thu mua hắn, chắc là đã chấp nhận quyền lợi khó tưởng tượng nổi rồi, nếu không lão chắc chắn sẽ khôngxuất hiện ở đây!

- Hứa Thiên Khiếu tuy không phải Thái Thượng lão tổ trong mười ba cổ tộc, nhưng trong Thông đạo của chúng ta lão lại có danh tiếng vĩ đại khó có thể tưởng tượng!

Rất nhanh những tin tức về Hứa Thiên Khiếu liền bị truyền ra ngoài từ miệng những người biết chuyện.

Đây cũng là một người mạnh mẽ kinh tài tuyệt diễm, tung hoành muôn đời, đã thành danh rất nhiều năm. Trận chiến đấu làm cái tên của lão lan truyền khắp Thông đạo là trận chiến giữa lão và một vị TháiThượng Cổ Tổ của mười ba cổ tộc.

Hai người ở trên vòm trời Thông đạo đánh hơn mười ba ngàn năm, cuối cùng tên Thái Thượng Cổ Tổ kia bị Hứa Thiên Khiếu chém thành hai khúc, có người còn nói đến cả nguyên thần cũng bị hủy lúc đó luôn!