Sở Mặc hoảng sợ, nhưng phản ứng của hắn cũng cực nhanh. Sở Mặc vừa vận hành Thiên Ý Ngã ý, một phần tinh thần quyết, một lượng tinh thần lực ầm ầm xông ra, đánh bay luồng sát khí kia.
Rầm rầm rầm! Nhiều tiếng nổ vang lên. Lại có tiếng rồng ngâm, công kích bị dừng lại. Sở Mặc nhìn thấy ba con rồng đứng ở ba phía đang tròn mắt nhìn hắn đầy hồ nghi.
Ba tinh thần long đơ người, nhất là con trấn thủ Thiên Khu. Nó thậmchí không biết người này tiến vào điện lúc nào. Hiện tại nó chỉ biết, trên người người này có một sức mạnh khiến nó phải thần phục.
Hai con khác cũng trừng mắt nhìn Sở Mặc.
Lúc này, con đứng ở giữa, cũng là con mạnh nhất, đột nhiên mở miệng:
- Ngươi là người phương nào? Sao trên người ngươi lại có tinh thần lực? Hay ngươi đã lĩnh ngộ được thần văn rồi?
Ba con rồng không công kích Sở Mặc nhưng chúng phát hiện, dù có đánh, Sở Mặc cũng không sợ. Sở Mặc không hiểu điều gì đang xảy ra, nhưng nghe con rồng hỏi, hắn vẫn đáp:
- Đúng thế thì sao?
Nói xong, Sở Mặc còn bộc phát một chút tinh thần lực. Thân thể hắn lập tức rực sáng chói lòa.
Ba tinh thần long đột nhiên hóa thành ba người trung niên, cung kính quỳ xuống trước mặt Sở Mặc nói:
- Long Nhất, Long Nhị, Long Thất, bái kiến chủ nhân.
Sở Mặc bị cảnh tượng trước mặt làm cho choáng váng. Hắn nhìn ba đại hán trung niên trước mắt, vò đầu bứt tóc hỏi:
- Chuyện gì vậy?
- Người có thể lấy được thần văn trong cổ điện chính là chủ nhân của chúng ta.
Long Nhất nói, nó chính là con ngậm Thiên Khu.
- Có thể nói rõ mọi chuyện cho ta được không?
Sở Mặc hỏi.
- Nếu chủ nhân muốn biết, ta sẽ tận lực trả lời.
Long Nhất thành thật nói. Nhờ Long Nhất, Long Nhị và Long Thất kể lại, Sở Mặc biết được đại khái sự việc. Mặc dù không nắm được toàn bộ vì ba con rồng này chỉ căn cứ vào trí nhớ được truyền thừa nhưng Sở Mặc xác định được một việc.
Bảy tòa cổ điện này đến từ thông đạo. Thần văn này đúng là tự nhiên hình thành, hơn nữa, không phải ai cũng có thể nhìn thấy, cảnh giới thấp một chút sẽ bị thần văn trực tiếp giết chết.
Trong thần văn ẩn chứa cơ hội thành thần. Nói cách khác, nếu hiểu hết hơn một ngàn chữ này chẳng khác nào nắm giữ chìa khóa thành thần rồi. Sau đó, nếu lấy được bảy ngôi sao, dùng Thất tinh trận để luyện hóa vào cơ thể, hình thành Bắc Đẩu trận thì cảnh giới sẽ tăng lên không tượng. Cả tinh thể, tinh thần, thần hồn đều hoàn toàn hợp nhất. Thân thể trở nên bất tử bất diệt, nhất định có mặt trên Phong thần bảng.
Tổ tiên của thần long cũng đến từ thông đạo, có cảnh giới cực cao. Mục đích tồn tại của nó là để thủ hộ bảy tòa Tinh tú điện. Vì một số nguyên nhân, không hiểu sao tổ tiên của thần long đến đây lại dần dần chết đi.
Trước khi chết, nó tìm được một con rồng cái ưu tú nhất ở La Thiên vũ trụ, giao hợp và sinh hạ hậu duệ và lưu lại một phần trí nhớ. Đến hệnày đã là thế hệ thứ bảy rồi.
Tuy trong thân thể Long Thất có huyết mạch của thần long nhưng loãng hơn rất nhiều. Đây chính là nguyên nhân khiến đời sau của nó không bằng được đời trước. Theo Long Nhất nói, tổ tiên của nó hẳn ở Tổ cảnh. Đấy mới là thần long hô phong hoán vũ, tung hoành vũ trụ.
Sở Mặc cũng biết bảy ngôi sao theo thứ tự là Thiên Khu, Thiên Tuyền, Thiên Cơ, Thiên Quyền, Ngọc Hành, Khai Dương và Diêu Quang.
Hiện tại, ngôi sao hắn đã hấp thu chính là ngôi sao đứng đầu, ThiênKhu. Ở đây còn hai tòa cổ điện, lần lượt cất giấu Thiên Tuyền và Diêu Quang.
- Vậy bốn con rồng và bốn tòa điện khác đâu?
Sở Mặc hỏi.
Trên mặt Long Nhất có chút ảm đạm:
- Ở thế giới này có một tu sĩ rất mạnh. Lão có thể chất và cơ duyên tốt nên nhiều năm về trước đã chiếm được một ngôi sao, lão còn chiếm được cả Thất tinh trận đồ và bộ điển tịch ghi lại rất nhiều chuyện xưa. Vì thế, lão còn biết nhiều chuyện hơn chúng ta. Thời gian trước, lão bắt đầu ra tay, phái người đi tìm sáu tòa Tinh tú điện còn lại. Người đượcphái đi đều có pháp khí Thánh cấp. Ba Tinh thần long đã bị chết, ba ngôi sao cũng bị cướp đi. Người ban đầu đánh chết thần long đã giết bốn thần long chúng ta rồi.
- Người ngươi nói chắc là Bắc Đẩu lão tổ rồi.
Sở Mặc hỏi, thầm nghĩ: không ngờ Bắc Đẩu lão tổ đã chiếm được bốn trên bảy ngôi sao. Muốn luyện thành Bắc Đẩu trận nhất định phải có bảy ngôi sao. Như vậy chắc hiện tại lão muốn tìm ta lắm đây.
Nghĩ đến khả năng thứ hai, Sở Mặc không nhịn được rùng mình. Dù bị một Đại thánh bậc trung nhìn chằm chằm, hắn cũng không sợ lắm, cùng lắm thì trốn thôi. Nhưng đối phương là một người chuẩn bị xungkích Vô thượng đại năng, là một Đại thánh đỉnh cao, dù có tự tin thế nào thì Sở Mặc cũng không nghĩ mình có thể đối phó được người như vậy.
Dù hiện tại Thí Thiên ở trạng thái tốt nhất, Sở Mặc dốc một kích toàn lực cũng chưa chắc ăn được. Làm thế nào bây giờ?
Sở Mặc bắt đầu suy tư. Theo lời Long Nhất, nếu hắn luyện hóa luôn ngôi sao thứ hai và thứ ba này thì cảnh giới sẽ tăng mạnh nhưng đồng thời cũng sẽ gây ra động tĩnh cực lớn.
Mỗi ngôi sao trong bảy ngôi này đều không phải vật tầm thường. Dù bọn nó chỉ nhỏ bằng nắm tay nhưng lại ẩn chứa sức mạnh của cả mộthành tinh.
Luyện hóa một nguồn sức mạnh như vậy sao lại không gây ra động tĩnh gì được chứ? Dù có cổ điện ngăn cách với thế giới bên ngoài cũng không thể che lấp hết được.
Nếu luyện hóa cùng lúc bảy ngôi sao sẽ kinh động đến cả Vô thượng tồn tại ở La Thiên vũ trụ, sức mạnh của nó có thể truyền đến tinh vực mênh mông vô hạn.
Sở Mặc cảm thấy rất khó lựa chọn. Nếu muốn đối chiến với Bắc Đẩu lão tổ thì cảnh giới của hắn hiện tại còn chưa đủ. Sau khi luyện hóa haingôi sao kia, tám chín phần mười hắn có thể lên đến Đại Thánh. Nhưng vấn đề là quá trình này sẽ gây chú ý.
Sở Mặc còn chưa đạt được mục đích cuối cùng. Hắn còn chưa nắm được tung tích của ba viên huyết nguyệt. Nếu dựa vào Thương Khung Thần Giám thì không có vấn đề gì cả nhưng cái chính là Thương Khung Thần Giám đang ngủ say, giờ thì khó rồi.
Phong thủy thần thông có thể giúp Sở Mặc tìm kiếm nhưng vẫn rất chậm.
- Chủ nhân, ta có một đề nghị. Long Thất không nói nhiều đột nhiên lên tiếng.
- Ngươi nói đi.
Long Thất chưởng quản cổ điện chứa Diêu Quang, là một đại hán trung niên uy vũ, nhìn Sở Mặc nói:
- Trước tiên chủ nhân có thể giữa Thiên Tuyền và Diêu Quang ở bên người, không cần luyện hóa, chỉ một lòng tìm hiểu thần văn. Chỉ cần chủ nhân hiểu rõ hết thần văn thì dù hùng mạnh như Bắc Đẩu lão tổ, có một ngôi sao trong người cũng không thể cảm ứng được sự tồn tại của chủ nhân, nhưng chủ nhân lúc nào cũng có thể cảm nhận được sự tồn tại của bốn ngôi sao kia.