Thí Thiên Đao

Chương 1868: Lôi đài tiểu thế giới (2)




- Ý của ngươi là Chung Thánh rất có thể sẽ độ kiếp trong quá trình chiến đấu với ta? Muốn thành Thánh sao?

Sở Mặc nhớ tới lời cảnh cáo của Tử Đạo, hỏi Khương Thái Nguyệt một câu.

Khương Thái Nguyệt ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Đúng vậy, rất có thể. Nếu như lúc trước không có Khương gia và hoàng tộc La Thiên tham gia, như vậy cũng chưa hẳn sẽ như thế, bởi vì sẽ tăng thêm vài phần hung hiểm nếu nhập Thánh trong chiến đấu, bọn họ tám chín phần mười sẽ âm thầm sử dụng một ít hành động nhỏ, đây là thủ đoạn của Chung gia. Nhưng hiện tại có Khương gia và hoàng tộc tham gia, Chung gia cho dù không thấy xấu hổ cũng không dám âm thầm động tay chân, hơn nữa cho dù bọn họ muốn động tay chân thì trước đó cũng phải đột phá pháp trận do Khương gia chúng ta thiết lập!

Trên mặt Khương Thái Nguyệt có chút kiêu ngạo, sau đó nói:

- Huống chi lúc này đế vương có thể sẽ tới nơi này! Chung gia cho dù muốn xé toang mặt với hoàng tộc La Thiên, nhưng ở trước mặt đế vương quản lý số mệnh La Thiên cũng không dám làm càn!

Sở Mặc gật gật đầu:

- Yên tâm đi, cho dù Chung Thánh thật sự độ kiếp trong chiến đấu, ta cũng không sợ.

Khương Thái Nguyệt nhìn Sở Mặc:

- Lời này nếu nói từ miệng tu sĩ khác ta sẽ không tin, tuy nhiên lại từ miệng của ngươi, ta liền cảm thấy có độ tin cậy cực cao.

- Ha ha ha ha.

Sở Mặc cười to vài tiếng, sau đó nói:

- Vậy thì cứ chờ xem náo nhiệt đi!

Trong mắt Khương Thái Nguyệt bắn ra chút hào quang rực rỡ, cười gật gật đầu.

Sau đó Sở Mặc bắt đầu chuẩn bị.

Lúc này đại lượng tu sĩ bắt đầu tiến vào nơi này. Trong đó có đủ tu sĩ thiên kiêu tới từ bảy đại vực khác, từ bên trong sân thí luyện, thông qua cửa vào La Thiên Tiên Vực, lần đầu tiên tiến vào trong thế giới này, chính là vì xem trận đại chiến có một không hai!

Điều bọn họ cảm thấy hứng thú nhất thật ra cũng không phải chiến đấu giữa Sở Mặc và Chung Thánh, mà là trận phía sau!

Tuy rằng Chung Thành đã nói sẽ áp chế cảnh giới tới Thánh nhân, nhưng hắn cuối cùng vẫn là một Đại Thánh. Vả lại, cho dù là chiến đấu giữa Thánh nhân, tu sĩ trẻ tuổi đương thời có bao nhiêu người được thấy tận mắt?

Trong bảy đại vực, từng đại vực tối đa cũng chỉ có một hai Thánh nhân. Cho dù là tu sĩ trẻ tuổi của La Thiên Tiên Vực cũng không có mấy người nhìn thấy cuộc chiến của Thánh nhân.

Sở Mặc nhìn những thiên kiêu không ngừng dũng mãnh tiến vào bên trong, trong lòng sinh ra một cỗ tưởng niệm mãnh liệt. Vũ trụ La Thiên, ngoại trừ La Thiên Tiên Vực ra, ban đầu vốn hẳn nên có tám đại vực. Hiện giờ thiên kiêu bảy đại vực đều tới nơi này, duy chỉ không có thiên kiêu trẻ tuổi của đại vực Viêm Hoàng.

Thật sự là do thiên phú của thiên kiêu đại vực Viêm Hoàng quá kém, không có tư cách lại đây sao? Không phải!

Nếu không có đạo phong ấn kia, tu sĩ đại vực Viêm Hoàng cũng sẽ xuất hiện rất nhiều người kinh tài tuyệt diễm. Nói thí dụ như Phiêu Linh Nữ Đế… nàng nếu sinh ra ở một đại vực khác, không cần sinh ở La Thiên Tiên Vực, hiện giờ chỉ sợ đã sớm bước vào cảnh giới Đại Thánh!

Cho dù là những thiên kiêu cùng thế hệ kia, những đại nhân trẻ tuổi đó hiện giờ hẳn phải là cảnh giới Chí Tôn mới đúng.

Phong ấn chết tiệt!

- Sớm muộn gì cũng có một ngày ta đích thân đập nát ngươi!

Sở Mặc nghiến răng nghiến lợi nói:

- Hơn nữa ta còn muốn xây dựng một thông đạo từ đại vực Viêm Hoàng trực tiếp thông tới sân thí luyện. Khiến nhóm thiên kiêu của đại vực Viêm Hoàng cũng có thể nhận được khảo nghiêm khắc nghiệt nhất trong sân thí luyện, bức ra toàn bộ tiềm lực của bản thân….

Sở Mặc giờ phút này cũng không biết, đạo phong ấn phong tỏa đại vực Viêm Hoàng lâu nay đã bị một gây đánh cho vỡ. Càng không biết sư phụ Ma Quân của mình, còn có người tùy tùng La Quật và đám người Thủy Y Y đã rời khỏi đại vực Viêm Hoàng.

Một canh giờ sau, bốn phía khán đài của lôi đài đã tụ tập số lượng lớn tu sĩ.

Chỉ thiên kiêu trẻ tuổi cảnh giới Chí Tôn trong sân thí luyện đã vượt qua bảy phần!

Trừ số đó ra, còn lại đều là người của các môn phái, đại gia tộc trong La Thiên Tiên Vực, cũng gần như tất cả đều phái ra rất nhiều người tới xem cuộc chiến này.

Trận này giống như hai thế lực lớn đọ sức, âm thầm tác động tới thần hồn của vô số người. Cũng có rất nhiều người muốn thông qua trận chiến này để xác nhận mình rốt cục nên đứng ở bên nào!

Hoàng tộc La Thiên đã xuất kiếm, kiếm bọn họ chỉ bốn phía, đại quân đã bắt đầu khai chiến với rất nhiều thế lực.

Chung gia cũng tỏ rõ thái độ, tuy chưa đến mức không chết không ngừng với hoàng tộc La Thiên, nhưng ai cũng biết sớm muộn sẽ có một ngày tới mức đó.

La Thiên Tiên Vực thái bình nhiều năm, có rất nhiều gia tộc và môn phái vẫn duy trì thái độ trung lập giống như Khương gia. Nhưng có một ít tu sĩ biết rất rõ, từ khi cuộc chiến nổ ra, bọn họ sớm muộn gì cũng bị cuốn vào. Như vậy loại thời điểm này, đứng ở bên nào… liền biến thành một vấn đề trọng yếu nhất!

Một bước đi sai có thể sẽ khi thua cả bàn cờ.

Trên chiến đấu này tuy rằng không thể giúp bọn họ đưa ra quyết định hoàn toàn, nhưng ít ra… có thể thấy được rất nhiều thứ.

Bốn phía trên khán đài gần như tùy ý có thể thấy được nhiều nhân vật thành danh. Cũng có rất nhiều vị vua có tài trí mưu lược kiệt xuất một phương, ở địa bàn của mình vô cùng vang dội, nhưng ở trong này lại có vẻ nhỏ bé không đáng kể.

Toàn bộ ba bảng Thiên Địa Nhân đều xuất hiện.

Ngô Phi là một thanh niên có chút gầy yếu, khuôn mặt âm u lạnh lẽo đứng ở nơi đó, trong mắt có Đại thế giới đang tiến hóa rất nhanh, biểu hiện ra nội tâm của hắn cũng không an tĩnh.

Đỗ Xuyên, một thanh niên trai tráng nhìn qua ba mươi mấy tuổi, vẻ mặt đầy râu, một đôi mắt sáng ngời có thần, nhìn qua vô cùng sạch sẽ, yên lặng ngồi ở chỗ kia. Bên cạnh của hắn có mười mấy nữ tu sĩ trẻ tuổi xinh đẹp làm bạn.

Nếu nghĩ những tu sĩ này đều là người thường thì thật sai lầm, những nữ tu này, kém nhất cũng là người cầm cờ đi trước trên sân thí luyện.