Tư Đồ Đồ ngồi trên lưng thỏ vàng vẻ mặt tiếc nuối nhưng trong lúc này đây nàng bèn buông xuống tôn cung, chỉ hướng những Ma tộc thiên kiêu còn lại.
Con ngươi Sở Mặc trong trẻo nhìn về hướng Huyết ma ngân hà không chút do dự trực tiếp bày pháp trận. Ầm!
Trong nháy mắt Huyết ma ngân hà bị bao phủ bởi anh hào quang rực rỡ.
Có Chí Tôn gào thét từ nơi ấy truyền ra
- Đây mới là một trò chơi ta muốn mời các người xem!
Âm thanh Sở Mặc u lãnh, xoay người, trong nháy mắt hướng tới đám Ma tộc thiên kiêu xông tới giết
- Muốn diệt nhà của ta, giết người thân của ta? Ta sẽ giết các ngươi trước!
Trong Huyết Ma ngân hà, tiếng hét giận dữ rung trời, đó là tiếng mười tám Ma Chủ gào thét, bọn họ bị pháp trận chọc giận hoàn toàn!
Bởi vì pháp trận này bọn họ chẳng những không có phát hiện mà hơn nữa không ngờ đến vẫn xóa nhòa sức sống bọn họ! Mấu chốt chính là họ nghe thấy câu nói của Sở Mặc!
Quá kiêu ngạo rồi!
Quá làm càn! Đại Ma vương đều phải giáng lâm đến này thế gian, ngươi dám giết chết hi vọng lương lai của chúng ta sao?
Những Ma tộc thiên kiêu tất cả đều là hạt giống, trong tương lai có hi vọng trở thành Chí Tôn!
Như hiện giờ, bọn họ lại gặp phải nguy cơ chưa từng có, ngay trước mặt đám Ma chủ bọn y? Ngay dưới mí mắt của tại Đại Ma Vương? Chuyện này tuyệt đối không thể xảy ra!
Mười tám vị Ma Chủ cảnh giới Chí Tôn gần như đồng thời rat ay hướng tới pháp trận, Bọn họ muốn trước khi Đại Ma Vương xuất hiệnphải phá vỡ hoàn toàn pháp trận này!
Nhưng bọn họ đều có chút chắc chắn thái quá rồi. Thật sự bọn họ mạnh vô cùng, cảnh giới của bọn họ có thể đè ép toàn bội đại vực Viêm Hoàng. Nhưng Sở Mặc bày ra chỗ pháp trận này cũng là phản kích càng mạnh mẽ thì pháp trận càng mạnh. Bởi vì pháp trận cần hấp thu năng lượng, nguồn năng lượng phát ra chính là bọn họ!
Ầm!
Sở Mặc một chưởng đánh tan đầu một gã Ma Tộc thiên kiêu, cũng đánh chết nguyên thần của y. Sau đó tay kia thì trực tiếp chộp vào lưngcủa tên Ma tộc thiên kiêu khác, tách rời cột sống cứng rắn của y ra.
Gã Ma tộc thiên kiêu rú thảm lên hiện ra bản thể không ngờ đến là một người vượn to lớn. Cột sống bị kéo ra trực tiếp mất đi khả năng hoạt động, kêu thảm, gào thét, bị một đám tu sĩ bên đại Viêm Hoàng xét nát rồi!
Giết!
- Vương đã có thể làm đến trình độ này, không có chút tiếc nuối!
- Chúng ta đã tận lực rồi, không thẹn với thân nhân, không thẹnvới bằng hữu, không thẹn với cả thế giới này!
- Giết một đủ vốn, giết hai có thể lời được một!
- Tuy nhiên nếu chết, có thể nhìn thấy Vương cho chúng ta xem trận này, thật đáng giá!
- Ha ha ha ha ha, sảng khoái, sinh thời lại có thể thấy một đám Chí Tôn bị pháp trận vây bên trong, quá sung sướng rồi!
- Bất kể kết cục như thế nào ta đều cảm thấy cuộc đời này không uổng công sống rồi!
- Giết đi, không có gì đáng để nói, giết sạch đám Ma tộc.
Tất cả tu sĩ loài người, toàn bộ nhiệt huyết đốt cháy triệt để, một số Nhân tộc tu sĩ thương nặng sắp chết, thậm chí kéo theo sinh linh Ma tộc tự nổ!
Đến thời khắc này, bọn họ đều rõ ràng rồi, đằng sau mỗi một ngày hòa bình thực ra đều dính máu tưới. Trong quá khứ, họ đều hút vô số máu tươi của tổ tiên. Qua thời bình lâu rồi, vì hòa bình trong tương lai bọn họ cũng phải vẩy ra nhiệt huyết của mình!
Đáng không? Đáng!
Rất đáng giá!
Dù cho ở tương lai một ngày nào đó, hậu thế đại Viêm Hoàng đều quên đi đoạn lịch sử này thì cũng không sao cả. Vì toàn bộ tương lai Nhân tộc đời sau bọn họ cũng cam nguyện hi sinh!
Sở Mặc điên cuồng đánh chết Ma tộc thiên kiêu, chưởng tấn công của hắn quá độc ác.
Trân Trân bị thua, Huyết ma ngân hà bị pháp trận phong tỏa…giốngnhư gốc rạ cuối cùng đè sập bọn Ma tộc thiên kiêu. Bọn họ mắt thấy viện binh hùng mạnh tới rồi, lại không thể nào nhờ cậy được, không ai có thể lý giải được cảm giác tuyệt vọng này lớn đến đâu. Chỉ có đám Ma tộc thiên kiêu tự mình mới có thể hiểu rõ cảm giác này.
Một gã Ma tộc thiên kiêu có ý đồ lao tới trước mặt Sở Mặc tự nổ nhưng lại bị đao Thí Thiên của Sở Mặc chém thành hai khúc. Nguyên thần vừa mới thoát ra đã bị mũi tên củaTừ Đồ Đồ đính vào nơi nào đó.
Hồn phi phách tán!
Một thân đạo hạnh của y hóa thành tinh khí vô thần thiên địa, tiêutan vào giữa vùng hư không.
Thiên ý Ngã ý, tâm pháp của Sở Mặc đang điên cuồng quay quoanh toàn thân cao thấp. Vô số tòa đạo đài đang điên cuồng hấp thu nguồn tinh khí dường như vô cùng vô tận trong hư không. Sức lực của hắn chằng những không suy kiệt ngược lại ngày càng lớn mạnh!
Đây là chỗ có ích mà chiến tranh tàn khốc đem lại, chỉ cần tâm pháp đủ mạnh mẽ, như vậy…. bạn sẽ vĩnh viễn không kiệt lực!
Bởi vì trên chiến trường này có vô vàn tinh khí chờ ngươi đến lấy! Đôi mắt của Sở Mặc cũng đã đánh giết đến mức đỏ thẫm. Sát khí trên người hắn trực tiếp lao vào cả vùng hư không. Thí thiên trong tay cũng bị máu tươi nhuộm đỏ, thành một màu máu yêu dị.
Thương Khung Thần Giám trên người hắn, sáu viên huyết nguyệt bùng nổ rực rỡ phát ánh hào quang chói lọi.
Huyết nguyệt như ý đang lóng lánh, quy tắc lực lượng hùng mạnh phát nổ, che chở cho Sở Mặc.
Huyết nguyệt tránh họa lóng lánh không ngừng nhắc Sở Mặc các loại hiểm nguy. Hai viên huyết ngọc Quang Minh, Phổ Chiếu bộc phát ra hào quang vô cùng đẹp mắt, ngay cả người Sở Mặc được bao trùm ánh hào quang ở giữa. Thêm vào đạo gia trận tự quyết Cửu Tự Chân Ngôn, Sở Mặc gần như đem khí tức bản thân giấu đi đến mức có thể. Không ai có thể khóa chặt lại hắn!
Huyết nguyệt Nhập Địa bùng nổ ánh hào quang hình thành một bộ chiến giáp vô cùng chắc chắn thêm vào đó đeo trên người Sở Mặc, chiến giáp mang năng lực phòng ngự khó có thể tưởng tượng.
Hỗn độn huyết nguyệt cùng bùng nổ, nó hô ứng với Hỗn độ Hồng Lô, Hồng Lô bị Sở Mặc treo lên đỉnh đầu, rũ xuống hàng tỉ khí hỗn độn. Hỗn độn huyết nguyệt bộc phát ra hỗn độn khí cùng xuống đất hình thành chiến giáp đan vào cùng chỗ làm chiến giáp chắc chắn đến mức cực điểm.
Cả người Sở Mặc liền như một pho tượng chiến tướng đích thực, những chỗ mà hắn đi qua rất nhanh bèn hình thành một khoảng chân không.
Ngay cả Ma tộc thiên chiếu mạnh hơn nữa căn bản cũng không đỡ nổi một chưởng của Sở Mặc.
Chiến lực của hắn hiện giờ đã vượt qua cấp Chí Tôn sơ cấp có thểphát ra.
Gần như tất cả Ma tộc thiên kiêu còn có quân đoàn Ma tộc đều bị vẻ kinh khủng của Sở Mặc dọa cho ngây người. Bọn chúng mặc dù vẫn liều chết phản kháng nhưng dù bản thân chúng hiểu rõ cũng không có một chút nghĩa nào cả!