Thí Thiên Đao

Chương 1585: Độ ma ở Huyễn Thần giới (2)




- Mẹ nó, Thiên giới thật sự có gia tộc nhập ma kìa.

- Sao bọn họ lại nhập ma được chứ?

- Ma tộc đã đến Thiên giới rồi.

- Mọi người đừng kích động, có thể họ bị hãm hại.

Rốt cuộc mọi người cũng biết chuyện gì đang xảy ra, rồi thời gian vừa qua Sở Mặc đã làm cái gì. Nhiều tin tức không ngừng bị xới lên. Tần gia chỗ Tần Thi, Khương gia cũng đứng ra nói chuyện.

- Sở Mặc không hổ là hậu nhân của Sở thị. Ta tâm phục khẩu phục. Hắn là người trẻ tuổi cự phách cũng đáng là tấm gương cho mọi người học tập.

- Chống lại Ma tộc là nghĩa vụ của mỗi người. Bảo vệ nhà của ngươi nếu không sẽ chết mà không có chỗ chôn vì ngươi sẽ biến thành Ma tộc, trở thành huyết nô cho chúng.

- Ta biết Khương gia vĩ đại, lão thái gia lại càng vĩ đại, khiến người kính nể.

- Những đại năng bị nhiễm ma chủng đã đến lúc cần lựa chọn, hoặc bị phong ấn, hoặc diệt vong. Các ngươi muốn con cháu hậu thế của mình cùng mất mạng hay được giải thoát, các ngươi nên suy nghĩ kỹ đi.

Nhiều người bàn ra tán vào, thông tin truyền khắp giới tu hành. Cóvô số người ở cảnh giới cao trầm tư.

Sau một thời gian, một đoạn khẩu quyết được truyền khắp giới tu hành. Nhiều người ở Tiên giới hay Linh giới cũng nhận được.

Sau khi bọn họ thử nghiệm phát hiện thân thể của mình cũng có thể tiến vào Huyễn Thần giới, hơn nữa, người không có huyết mạch cũng tiến vào được.

- Quả nhiên Sở Mặc có quan hệ sâu xa với Huyễn Thần giới.

- Mặc kệ Sở công tử cùng Huyễn Thần giới có quan hệ gì, hắnchính là người vĩ đại nhất.

- Đúng thế, Sở công tử làm chuyện lớn. Ai dám phản đối, người đó đang đi ngược với giới tu hành.

Ngoài dự đoán của mọi người, cả đám chỉ bàn tán Sở Mặc có quan hệ gì đó với Huyễn Thần giới chứ không châm chọc cái gì.

Vì vừa nói sẽ bị vạn người phỉ nhổ, ở ngoài thì bị đuổi giết. Dù là Chuẩn Chí Tôn cũng sợ không dám nói lung tung chứ đừng nói tu sĩ bình thường. Danh vọng của Sở Mặc trong giới tu hành đã lên đến đỉnh cao. Vô số người đều hy vọng Sở Mặc có thể đứng ra nói gì đó.

Sở Mặc để lại một câu trên bản tin:

- Người vĩ đại không phải là ta mà là pháp sư Hư Độ. Hư Độ có thể độ hóa dấu vết ma tộc trong người tu sĩ. Ta chẳng qua chỉ giúp một chút mà thôi.

Một lời nói nhấc lên ngàn ngọn sóng. Sở Mặc khiêm tốn lại khiến hắn được tôn trọng hơn. Đồng thời cái tên Hư Độ lần đầu tiên xuất hiện tiến nhập lòng người. Hư Độ nhìn Sở Mặc nói:

- Tiểu tăng không thích nổi danh.

- Dù thế nào sau chuyện này, ngươi không muốn dương danh cũng không được.

Hư Độ nghĩ một chút rồi nói:

- Nghe cũng không tệ.

- …

Sở Mặc câm nín. Tiểu hòa thượng đôi khi sẽ nói vài câu vượt khỏi dự đoán, khiến người ta cảm thấy đáng yêu. Sở Mặc lại hỏi Hư Độ:

- Ngươi xác định ngươi không có việc gì chứ?

- Cứu một mạng người hơn xây bảy tòa tháp.

Hư Độ chắp tay.

- A di đà Phật.

- Trả lời ta đi.

Sở Mặc ép hỏi.

- Cứu trăm vạn người ta có thể thành Phật.

Hư Độ thản nhiên nói.

- Mặc dù tiểu tăng không muốn nổi danh nhưng lại rất muốn thành Phật.

Sở Mặc hít sâu một hơi nói:

- Dù thế nào, ta hy vọng ngươi có thể sống thật mạnh khỏe.

Hư Độ thản nhiên nói:

- Tông chủ, tiểu tăng là nam nhân.

Sở Mặc thiếu chút nữa lật bàn, tức giận trừng mắt nhìn Hư Độ nói:

- Ông đây chưa từng nói thích ngươi. Hư Độ mỉm cười, không nói gì nữa. Cuối cùng ngày ước định cũng đến. Sở Mặc cùng Hư Độ, Cái Thế Hống, Biên Khai Vũ tiến vào không gian chuyên biệt của Huyễn Thần giới. Đến nơi, cả đám trợn mắt.

Trong này rộng hơn nghìn vạn dặm. Là một không gian độc lập, chỉ là một vùng thảo nguyên xanh mướt kéo dài, như được đặc biệt chuẩn bị cho ngày hôm nay. Không có mặt trời nhưng cũng không âm u.

Mà quan trọng nhất, trên thảo nguyên kia chỗ nào cũng thấy người. Ít nhất phải có một trăm triệu, hay một tỷ, mười tỷ hay cả trăm tỷ đây?

Đừng nói Sở Mặc, đến Hư Độ cũng ngây dại. Không biết đang cóchuyện gì.

Về mặt tổng thể, đám người cũng khá trật tự, chỉ tụ tập nhìn lên không trung, không có ai bay nhảy lung tung. Nhưng cả một đám nói chuyện lại quá ồn ào. Mỗi người một ngụm nước miếng cũng có thể nhấn chìm người khác rồi.

- Chuyện gì thế?

Biên Khai Vũ sợ ngây người.

- Bọn họ đến họp chợ sao?

Cái Thế Hống lẩm bẩm:

- Như kiểu đi hội ý nhỉ?

- Có nhiều người nhập ma thế à?

Hư Độ nghẹn họng, trố mắt nhìn.

Sở Mặc vừa thấy liền rõ. Đâu phải cả đám này nhập ma, rõ ràng có những người chỉ đến giúp vui thôi. Chuyện này trăm năm khó gặp, ai mà không muốn tận mắt chứng kiến chứ.

Huyễn Thần giới lại là một địa phương thần bí, chỉ một số ít người có thể tiến vào. Hiện tại, đến thân thể cũng tiến vào được, ai lại không muốn đến xem thử cho biết chứ? Dù biết nhưng Sở Mặc vẫn buồn bực, chúng ta độ ma chứ có phải đi hội đâu.

Lúc này, vô số người đã phát hiện Sở Mặc, còn thấy cả Hư Độ. Tiếng ầm ĩ nhỏ đi, cuối cùng yên lặng hẳn.

Sở Mặc cũng tìm thấy Tần Thi, Đổng Ngữ, Diệu Nhất Nương, Thẩm Tinh Tuyết, Hoàng Họa… và rất nhiều người khác. Sở Mặc hơi nôn nao, trong lòng thầm nói: đã lâu không gặp.

Phương Lan, Bình Bình, Hoa Tiểu Nha, Thẩm Ngạo Băng, đệ tử của Nhân giới… Tiếu Vạn Quân, Lý Phương Trung, lão tu sĩ, Tinh Nhi và Nguyệt Nhi, mọi người đều ở đây. Năm tháng qua đi các nàng vẫn không thay đổi, vẫn thủy chung như thế.

Kỳ thật lúc này chỉ cần một mình Tần Thi lại đây là được rồi, nhưng tất cả những người này đều tới đây. Các nàng tới không vì cái gì khác, chỉ là muốn yên lặng nhìn Sở Mặc.

Bởi vì tưởng niệm.

Thiên giới bên này cũng có thật nhiều người lại đây. Sở Mặc liếc mắt một cái đi qua, rất nhiều người cười với hắn.

Đường tỷ Sở Thanh, vị hôn thê Thủy Y Y trên danh nghĩa, thậm chí bao gồm cả Hồng Nguyệt cô cô và Đế Chủ Tử Yên cũng rất khiêm tốn xuất hiện trong đám người.

Người tùy tùng Nguyệt Khuynh Thành, huynh đệ Hổ Liệt, Sở Mặc thậm chí còn nhìn thấy Thanh Phong bên cạnh Hổ Liệt, là người thiếu niên nhân tộc thời điểm hắn mới vào Huyễn Thần Giới đã thấy so tài cùng Hổ Liệt.

Hiện giờ đã lặng yên trở thành một gã Đế Chủ trẻ tuổi.

Thanh Phong mỉm cười với Sở Mặc, tươi cười nhẹ nhàng, trong lòng sợ là cũng có rất nhiều cảm thán. Mười mấy năm, đừng nói là đối với người tu hành, cho dù là người bình thường cũng thật không tính là đặc biệt dài. Nhưng hắn vẫn tận mắt thấy một thiếu niên không tính là tu sĩ một đường thăng tiến trở thành người trẻ tuổi cự phách toàn bộ giới tu hành.

Hiện giờ lại chủ động khiêng tất cả chuyện của giới tu hành trên vai, phần trí tuệ này, phần khí độ này thật khiến cho người ta kính nể.