Thí Thiên Đao

Chương 1416: Lần lượt đột phá




Sở Thanh cười nói:

- Long Thu Thủy... Ồ, Long Hận Mặc vậy cũng là biết hổ thẹn mà dũng cảm tiến lên rồi.

- Được Sở Mặc kích thích.

Thủy Y Y cũng cười cười, cũng không có quá để ý.

Giống Long Thu Thủy, cho dù tăng lên tới Đế Chủ ngũ trọng thiên cảnh giới, chỉ sợ cũng sẽ không còn có dũng khí khiêu chiến Sở Mặc rồi, trừ phi Sở Mặc từ Thiên lộ đi ra ngoài vẫn ở cảnh giới Chân Tiên. Lúc đó nói không chừng Long Thu Thủy còn có thể đi tìm Sở Mặc rửa sạch mố nhục, sửa tên mình lại như cũ.

Nói cách khác, bóng hình vào lần bị Sở Mặc cho một vốn, không dễ dàng biến mất như vậy.

Hoàng Vô Song thật lâu sau không có động tĩnh cũng có đột phá!

Từ Chân Tiên cảnh giới đỉnh cao một hơi tăng lên tới Đế Chủ lục trọng thiên, không thể không nói, coi như là gần mấy vạn năm, trong đại nhân trẻ tuổi có thành tích tương đối ưu tú, coi như là vô cùng thành công.

Khổng Hoành Nghĩa cũng đột phá, đột phá cảnh giới đến Đế Chủ tứ trọng thiên, nếu không là trước đây gặp Sở Mặc ở trọng tỏa, có lẽ hắn còn có thể nâng cao hơn một chút. Thành tựu hiện giờ, cũng coi như là tương đối ổn. Ít nhất hai vạn năm gần đây, Khổng Hoành Nghĩa được coi là ưu tú.

Mà bọn họ những người tùy tùng của đại nhân trẻ ruổi, cũng lần lượt đột phá.

Sở Mặc biết Đồng Ảnh trực tiếp đột phá tới cảnh giới Đế Chủ tam trọng thiên rồi, phía trước không có tin tức Trương Song Song, hiện giờ cũng truyền đến tin tức, tăng lên tới cảnh giới Đế Chủ nhất trọng. Phương Hồng Nhạn, thì tăng lên tới cảnh giới Đế Chủ nhị trọng.

Còn lại mấy người bên kia, nghe nói cũng gần như đột phá tới rồi cảnh giới Đế Chủ, tuy rằng không phải đặc biệt cao, nhưng cũng chính thức bước vào tới rồi tuổi trẻ đại lão hàng ngũ.

Tổng thể mà nói, thế hệ đại nhân trẻ tuổi này và nhóm thiên kiêu trẻ tuổi, trên Thiên Lộ lần này gần như đều thu hoạch tới thứ mình muốn.

Nhưng cũng có điều bất hạnh, nghe nói người một người tùy tùng của Lục Hồng Tuyết không có vượt qua Đế Chủ kiếp, mặc dù đang Lục Hồng Tuyết cho hắn mượn chí tôn khí bảo vệ tính mạng, nhưng tiền đồ cũng trở nên xa vời khó đóan được.

Trên Thiên Lộ không thể đột phá đến cảnh giới Đế Chủ, trở lại Thiên giới, còn khó hơn!

Nhìn qua trên Thiên Lộ tu sĩ đột phá đến cảnh giới Đế Chủ dường như rất nhiều, trên thực tế ngẫm lại toàn bộ thiên giới lãnh thổ quốc gia và nhân khẩu, tỷ lệ rất thấp. Trong mười tỷ người, có thể đột phá đến cảnh giới Đế Chủ, đã xem như là một việc rất giỏi rồi.

Đám người Sở Mặc ở trong tòa thành nghỉ ngơi và chỉnh đốn, tiếp tục lên đường. Tu sĩ Thiên giới phía trước đã càng ngày càng ít. Biết bao nhiêu ngày rất khó tìm thấy bóng hình của một tu sĩ Thiên giới.

Thời gian như nước, khoảng cách Sở Mặc bọn họ tiến vào Thiên Lộ, đã qua ba tháng, người bên cạnh Sở Mặc bọn họ, cũng càng ngày càng ít.

Những tu sĩ Sở gia và Thủy gia kia, đại bộ phận đều sớm đã dừng bước, đều tự tìm kiếm cơ duyên. Có người thành công, cũng có người thất bại. Nhưng còn đỡ, dưới sự trợ giúp của Thủy Y Y và Sở Thanh, không ai ngã xuống. Đối với kẻ thất bại mà nói, đây đã là kết cục tốt nhất rồi. Bọn họ cũng lần lượt rời khỏi Thiên Lộ.

Đến tháng thứ ba rưỡi, bọn họ đã không biết đi bao xa trên Thiên Lộ rồi, dù sao cũng đã đi ngang qua bảy tám tòa cổ thành, lại nghe được không ít tin tức của tu sĩ Thiên giới.

Lục Hồng Tuyết đột phá tới rồi Đế Chủ lục trọng, kết thúc hành trình, Thiên Lộ trở về Thiên giới.

Tỷ muội Huyên Nhi và Huyên Huyên bước vào Đế Chủ ngũ trọng thiên, cùng nhau rời khỏi.

Tề Bác tăng lên tới Đế Chủ ngũ trọng cảnh giới, một đại nhân trẻ tuổi khác Mao Hãn Hải, cũng tăng lên tới Đế Chủ ngũ trọng cảnh giới.

Còn có mấy đại nhân trẻ tuổi trong thời điểm độ kiếp, không cẩn thận ngã xuống, một số nói là âm mưu lại xuất hiên lần nữa, có người nói là bị thổ dân hại chết, có người nói là bị người tùy tùng bên cạnh hãm hại.

Gần như mỗi một lần Thiên Lộ mở ra, đều sẽ xảy ra một ít chuyện như vậy, mọi người nghe xong mấy tin tức này, mặc dù có chút thổn thức, nhưng cũng không có phản ứng nhiều lắm, tiếp tục lên đường.

Đi về phía trước.

Vào thời điểm tháng thứ tư, nhóm tùy tùng bên cạnh Thủy Y Y và Sở Thanh cũng lần lượt bắt đầu độ kiếp.

Càng đi vào sâu càng nguy hiểm, nhưng cơ duyên đích thân là càng nhiều, thiên địa tinh khí ở đây, nếu so với mấy chổ mới vào nồng đậm gấp mấy lần! Độ kiếp ở nơi này, lợi ích lấy được, là tương đối lớn.

Nhưng nguy hiểm cũng rất nhiều, Sở Mặc bọn họ mấy ngày nay, đã cùng thổ dân sinh linh trên Thiên Lộ chiến đấu kịch liệt bảy tám trận.

Gần như tất cả mọi người đều xuất thủ, trên người đều mang vết thương. Nguy hiểm nhất là một lần, Hổ Liệt thiếu chút nữa gặp nạn, nếu không Sở Mặc tay mắt lanh lẹ, ném Hỗn Độn Hồng Lô qua, thay Hổ Liệt cản một kích, Hổ Liệt có thể đã ngã xuống.

Đến cuối cùng, mọi người hợp lực đem sinh linh Đế Chủ tứ trọng cảnh giới đánh cho bị thương, sau đó nó chạy mất.

Sở Mặc còn có chút tiếc nuối, bởi vì hắn cảm thấy thịt sinh linh kia có lẽ là rất ngon. Khiến tất cả mọi người đều không có lời gì nói.

Người tùy tùng bên cạnh Thủy Y Y và Sở Thanh, tệ nhất cũng thăng lên Đế Chủ Nhị trọng thiên cảnh giới, người tốt nhất là Tào Thái Dung bên cạnh Thủy Y Y, không ngờ trực tiếp đột phá đến Đế Chủ tứ trọng thiên!

Sau khi thành công độ kiếp, Tào Thái Dung… vị nữ đế trẻ tuổi mới tăng lên này, ôm Thủy Y Y kích động khóc lên.

Cùng một đám người tùy tùng rời đi, đoàn người Sở Mặc bọn họ càng ngày càng ít, nhưng vẫn không thể ngăn cản bước bước chân bọn họ.

Đến nửa tháng tư, người tùy tùng cuối cùng bên cạnh Sở Thanh cuối cùng cũng độ hóa thành công, bước vào Đế Chủ tam trọng cảnh giới và rời đi, người tùy tùng duy nhất của Sở Thanh và Thủy Y Y chưa độ kiếp … chỉ còn lại Phạm Dương thôi.

Ngoài ra, đoàn người này còn lại Sở Thanh, Thủy Y Y, Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành

Sở Mặc muốn dẫn Nguyệt Khuynh Thành cùng Hổ Liệt đi tìm cơ duyên lớn nhất, cũng không chấp nhất dẫn theo Sở Thanh và Thủy Y Y. Nhưng hắn không muốn mang theo một người đối với bản thân mình đầy địch ý cùng đi tìm cơ duyên.

Tuy nhiên Phạm Dương giống như là hoàn toàn không cảm giác được điều này, vẫn không chịu rời khỏi Thủy Y Y quá xa, cũng theo không chủ động đi tìm cơ duyên của mình

Loại hành vi này, kỳ thật ngay cả Thủy Y Y cũng có chút phản cảm rồi, nhưng lại không biết nên nói gì.

Ngày hai mươi tháng thứ tư, trên đường Sở Mặc bọn họ gặp phải những người không ngờ tới.