Thí Thiên Đao

Chương 1375: Ngọn gió hóa đạo




- Hắn từng tung hoành Thiên giới nhiều năm sao?

Sở Mặc không hiểu rõ về mấy tin tức này, hiện giờ nghe Thủy Y Y nói cũng có chút kinh ngạc.

Bởi vì việc này ngay cả Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành cũng không rõ lắm.

- Ừ, Huyết Ma Lão Tổ ước chừng thành danh hơn một vạn năm, lúc kia Thiên giới coi như bình ổn, bởi vì Phiêu Linh Nữ Đế vẫn còn!

Thủy Y Y hạ giọng nói:

- Dưới sự trấn áp của Chí Tôn, Huyết Ma Lão Tổ căn bản không dám lỗ mãng, chỉ có thể lặng lẽ phát triển thế lực của mình. Hơn ngàn năm trước Phiêu Linh Nữ Đế biến mất, Huyết Ma Lão Tổ bắt đầu không kiêng nể gì. Chừng một ngàn năm, toàn bộ Thiên giới… không ai có thể cản chân hắn. Sau đó Huyết Ma Lão Tổ cùng một người thần bí đã xảy ra một hồi đại chiến, kết quả là hắn bị đánh bại! Hơn nữa bản thân còn bị trọng thương, thiếu chút nữa liền ngã xuống! Sau khi tin tức này truyền ra ngoài, các đại gia tộc Thiên giới ý thức được đây là cơ hội tốt để hoàn toàn diệt trừ Huyết Ma Lão Tổ, vì thế bọn họ liên hợp lại….

Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành nghe xong tâm khẽ động, không thể ngờ Huyết Ma Giới năm đó lại bị hủy dưới tình huống như vậy. Mà Huyết Ma Lão Tổ cũng thật sự là hùng mạnh, sống tới hiện tại!

Năm đó nhiều Đại Năng… vẫn không thể đánh chết hắn, đủ thấy thực lực của người này mạnh thế nào.

Sở Mặc lại chú ý tới người thần bí chiến đấu với Huyết Ma Lão Tổ trong lời nói của Thủy Y Y…. nàng nói chuyện này là có liên quan tới mình?

Sở Mặc nhìn về phía Thủy Y Y.

Thủy Y Y cũng đúng lúc nhìn về phía Sở Mặc:

- Người thần bí kia là phụ thân ngươi! Lúc kia phụ thân ngươi còn không phải Chí Tôn!

Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành đều ngẩn người, vẻ mặt khiếp sợ nhìn Thủy Y Y. Bọn họ chẳng những cảm thấy giật mình đối với việc Thủy Y Y biết nhiều như thế, còn càng thêm giật minh đối với năng lực của phụ thân Sở Mặc.

Sở Thiên Cơ thành đạo ở trên trời, đặt chân vào hàng ngũ Chí Tôn, chuyện này kỳ thật là một bí mật lớn ở toàn bộ Thiên giới! Thậm chí Sở Thiên Cơ này còn tương đối mơ hồ ở trong cận đại Thiên giới, gần như tất cả tu sĩ từ cao xuống thấp dường như… đều rất khó nhớ tới tên này!

Cho dù ngẫu nhiên có người đề cập thì tên này cũng nhanh chóng biến mất trong đầu bọn hắn. Giống lúc trước khi Lạc Tử Khung chính mồm nói ra Sở Thiên Cơ thành đạo ở cận đại, bước vào hàng ngũ Chí Tôn cũng chỉ đưa tới một phen kinh ngạc với lúc đó, nhưng lúc qua đi gần như tất cả người cảu Lạc gia đều quên tên này.

Chuyện này nhìn thoáng qua dường như không có gì, nhưng cẩn thận cân nhắc một chút lại sẽ cho người ta cảm thấy vô cùng hoảng sợ.

Một người nghịch thiên trở thành Chí Tôn ở cận đại làm sao có thể không có tiếng tăm gì? Cho dù là một Đế Chủ cảnh giới tầng chín… cũng đã truyền bá tiếng tăm khắp bốn phương trong Thiên giới này!

Sở Mặc cũng rất cảm thán, hắn không nghĩ tới người thật sự đuổi Huyết Ma Lão Tổ ra khỏi mảnh Thiên giới này lại là phụ thân của mình. Xem ra trong này thật sự có số mệnh và nhân quả tồn tại, có ảnh hưởng tới sinh linh ở trên mảnh thiên địa này.

Năm đó phụ thân mình đả thương nặng Huyết Ma Lão Tổ, đuổi hắn ra khỏi Thiên giới; Huyết Ma Lão Tổ hành quân lặng lẽ, dốc lòng bố trí thủ đoạn nhiều năm lại bị mình làm thất bại trong gang tác.

Hiện giờ thân phận của mình cũng không còn bí mật, đối với Huyết Ma Lão Tổ mà nói mình nhất định phải chết!

Thù mới hận cũ… đổi lại là ai chỉ sợ đều sẽ không bỏ qua.

Tuy nhiên phụ thân ta... hắn đang ở đâu?

Trong con ngươi Sở Mặc hiện lên một chút vẻ tưởng niệm, hắn thật sự muốn gặp phụ thân của mình. Mặc kệ hắn hiện tại có bộ dáng thế nào, nhưng người kia… rốt cục vẫn là cha của hắn.

Thủy Y Y nhìn Sở Mặc, trầm mặc một hồi mới lên tiếng:

- Ta cũng không rõ về tung tích phụ thân ngươi. Tuy nhiên sát thủ gì đó, dựa theo cách nói của ngươi chính là thế lực còn sót lại do Huyết Ma Lão Tổ năm đó lưu lại ở Thiên giới. Không thể ngờ bọn họ còn có thể phát triển cường đại như thế, thật là có chút xem thường họ. Sau này nhất định phải bẩm báo trong nhà phái người tới giải quyết!

Lúc này đoàn người chạt tới nơi cao bảy ngàn trượng, đột nhiên nhìn thấy phía trước có mấy đạo thân ảnh đang đi lại tập tễnh gian nan giữa đất tuyết.

Chính là Lục Hồng Tuyết, Huyên Nhi và Huyên Huyên, xa hơn ở phía trước là hai người Long Thu Thủy và Hoàng Vô Song.

Tốc độ của hai người kia muốn nhanh hơn một chút nhưng lại không thể.

Đến nói này gió thổ đã tương đối kinh khủng, mỗi một cơn gió thổi qua đều mang theo lạnh lẽo thấu xương, phảng phất như muốn chém nát linh hồn con người.

Đây là gió mang theo lực lượng quy luật!

Thổi chính là đạo của tu sĩ!

Sở Mặc chủ động kết nối với Thương Khung Thần Giám:

- Đây là gió gì? Sao lại đáng sợ như vậy?

- Đây là ngọn gió hóa đạo!

Thương Khung Thần Giám đáp lại, sau đó lại đưa ra một đoạn tin tức cho Sở Mặc:

- Ngọn gió hóa đạo là do quy luật thiên địa hóa thành, đều có ảnh hưởng trí mạng với đạo hạnh của tất cả sinh linh, hơi không cẩn thận sẽ vạn kiếp bất phục.

Sở Mặc kinh hãi, không tin được trên ngọn núi vô danh này lại tồn tại hung hiểm lớn như thế, ngay lúc hắn do dự có nên nói chuyện này cho Thủy Y Y hay không, lại thấy vẻ mặt Thủy Y Y ngưng trọng xuất ra ba khí cụ Chí Tôn.

Loại tác phong thổ hào này khiến Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành không biết nói gì.

Lúc trước bọn họ cảm thấy bảo bối trên người Sở Mặc là quá nhiều, hiện tại mới biết được núi cao còn có núi cao hơn, trên người của Thủy Y Y không ngờ lại có nhiều pháp khí như vậy, hơn nữa tất cả đều là khí cụ Chí Tôn làm người ta đỏ mắt… đây quả thật là một kho báu di động hình người!

Thật là muốn cướp đoạt!

Đây là ý niệm trong đầu Hổ Liệt.

Nàng thật sự là tư bản… người ưu tú như vậy, đẹp như vậy, lại hiểu rất rõ gia thế của Sở Mặc, chẳng lẽ nàng thật là vị hôn thê của Sở Mặc?

Đây là ý nghĩ trong đầu Nguyệt Khuynh Thành.

Thương Khung Thần Giám lúc này cũng đưa ra lời cảnh báo cho Sở Mặc: phía trước ba trăm trượng, có một sinh linh dũng mãnh ẩn núp trong tuyết, cảnh giới Chân Tiên đỉnh cao tên là Tuyết Hống, phải cẩn thận.