Thí Thiên Đao

Chương 1361: Đánh nổ tất cả




Nào ngờ chuyện lại như thế! Vội vàng không kịp chuẩn bị cùng với khí tức thân ảnh kia trấn áp, lão tu sĩ không kịp phản ứng, chỉ có thể trơ mắt nhìn nắm tay càng lúc càng lớn!

ẦM!

Đây là... Phân thân!

Lão tu sĩ muốn lui về sau, nhưng lúc trước hắn đã dùng hết chiêu thức. Giờ muốn lui cũng cần có thời gian.

Nhưng thời gian... Đã không còn kịp nữa!

Ầm! Phân thân hoàn mỹ đánh một quyền vào mặt lão tu sĩ, trực tiếp đánh thành mảnh vụn!

Trong hư không, nháy mắt xuất hiện khí tức đau thương!

Đó là Đế Chủ chết ảnh hưởng đến thiên địa, như thể đang đau thương tiễn đưa.

Ầm!

Quyền thứ hai nện vào đan điền.

Đạo đài phá nát, Nguyên Thần vỡ vụn!

Đối mặt với một gã cảnh giới Đế Chủ, Sở Mặc hoàn toàn không lưu tình, cũngkhông muốn hỏi han gì.

Hai quyền trực tiếp đánh chết một gã Đế Chủ nhất trọng cảnh!

Sở Mặc bản tôn đã bị trọng thương, gần như đánh mất năng lực hành động.

Phi Đao màu vàng lập tức mất đi lực lượng khống chế, muốn phá không mà đi!

Chí tôn khí có linh, nó muốn chạy trốn.

Thí Thiên trực tiếp từ tay Sở Mặc bay ra, nháy mắt định trụ Phi Đao màu vàng, đơn giản thô bạo lấy đi căn nguyên lực lượng!

Sở Mặc nhìn mà hết hồn. Phân thân hoàn mỹ đánh chết lão tu sĩ cũng không ngừng lại, vì thời gian hữu hạn. Sở Mặc không thể thao túng phân thân được lâu, đồng thời hắn cũng muốn tốc chiến tốc thắng, không muốn để người khác phát hiện bí mật này.

Thanh niên tóc dài và lão Chân Tiên từ xa thấy đại chiến bùng nổ, hai người còn tưởng lão tu sĩ Đế Chủ không nhịn được ra sát chiêu.

Thanh niên tóc dài có chút tiếc nuối nói với lão tu sĩ bên cạnh:

Xem ra chúng ta không thể lấy công đầu.

Lão tu sĩ cười cười:

Tất cả công lao đều là của Thiếu chủ, ai dám tranh giành?

Thanh niên tóc dài cười nói:Yên tâm, công lao này ta không tranh với các ngươi, đến lúc đó lão tổ ban thưởng, các ngươi sẽ không thiếu một phân.

Lão tu sĩ cười nịnh nọt:

Đi theo Thiếu chủ thật là tốt, như Bộ Khuất kia thất bại hai lần, ha ha, không biết lão tổ phẫn nộ thế nào.

Loại chỉ dám ở trong bóng tối chơi xấu thì cũng chỉ có thể sinh tồn trong âm u, chọc đến ta, dùng một tát có thể chụp chết!

Thanh niên tóc dài cười nói.

Ha ha ha ha...

Lão tu sĩ và thanh niên tóc dài cười rộ lên. Tuy nhiên nụ cười của bọn họ lập tức cứng lại, bởi vì bọn họ thấy một bóng dáng bao phủ bởi hào quang đang lao nhanh tới.

Không đúng!

Lão tu sĩ hô.

Thanh niên tóc dài cũng sửng sốt:

Đó không phải người của chúng ta!

Hai người lập tức bỏ chạy!

Chuyện đã xảy ra biến cố, mặc kệ người này là ai thì cũng không phải đồng bọn của họ! Ầm!

Khí tức của cảnh giới Đế Chủ trùng trùng điệp điệp, trấn áp trăm van dăm!

Giống như biển lớn mênh mông khiến thanh niên tóc dài và lão tu sĩ lạnh run, gần như không thể sinh lòng phản kháng.

Đế Chủ Bậc cao!

Điều này sao có thể?

Hai người hoảng sợ và tuyệt vọng.

Thanh niên tóc dài run rẩy, tế ra một kiện pháp khí muốn chạy trốn. ẦM!

Một nắm tay lớn trực tiếp đập tới, đánh bay kiện pháp khí.

Sau đó cánh tay kia xoay tròn, hung hăng tát vào mặt thanh niên tóc dài.

Một tiếng vang thật lớn, thanh niên tóc dài trực tiếp bị đánh ngất xỉu ngã xuống mặt đất, tạo ra một hố sâu trên đất rồi trực tiếp hôn mê.

Nguyên thần thứ hai của Sở Mặc khống chế phân thân hoàn mỹ xông tới trước mặt tu sĩ Chân Tiên đỉnh cao, trong đôi mắt bắn ra thần quang lạnh như băng, chăm chú nhìn vào lão tu sĩ.

Đừng... Lão tu sĩ sợ hãi cầu xin tha thứ.

Ầm!

Một nắm tay lớn trực tiếp đánh nổ lão tu sĩ.

Đạo đài, Nguyên Thần... Tất cả đều tan thành tro bụi.

Sau đó, Sở Mặc khống chế phân thân hoàn mỹ bay xuống phía dưới, nhấc thanh niên tóc dài bay trở về.

Đợi sau khi bản tôn trở về, bản tôn của Sở Mặc đã gần hôn mê, thân mình bị trọng thương, Nguyên thần thứ hai tuy là không có liên hệ gì lớn với bản tôn nhưng dù sao vẫn có tiêu hao. Nguyên thần thứ hai nhanh chóng nhập vào đạo đài, phân thân hoàn mỹ bị thu hồi vào trong Thương Khung Thần Giám.

Sở Mặc lấy mấy viên đan dược trên người ra nuốt xuống, sau đó bắt đầu yên lặng phục hồi.

Hắn tin, lấy thực lực của Hổ Liệt và Nguyệt Khuynh Thành, ngăn chặn hai tên lão tu sĩ cảnh giới Chân Tiên đỉnh vẫn không thành vấn đề. Về phần hai nữ tu sĩ Thiên Tiên đỉnh, theo Sở Mặc cơ bản là không tạo thành uy hiếp gì. Chớ nói chi hai nữ tử đó dường như cơ bản không biết lai lịch thật sự của Đạo Trưởng lúc còn trẻ. Khi nghe thấy mấy chữ Huyết Ma Lão Tổ chỉ sợ nội tâm đã kinh ngạc đến mức đột cùng, thế cho nên đã viết thẳng lên mặt.

Khoảng chừng qua thời gian hai nén hương, chỗ gãy xương của Sở Mặc đã tốt lên, cả người cũng khôi phục một chút nhưng thương thế vẫn còn đó. Một kích toàn lực do Đế Chủ khống chế trọng khí, ngay cả có Hỗn Độn Hồng Lô ngăn trở nhưng vẫn khiến Sở Mặc bị thương không nhẹ. Thương thế này, ít nhất phải cần một khoảng thời gian mới có thể hoàn toàn khôi phục lại.

Sở Mặc nhìn thoáng qua thanh niên tóc dài vẫn đang hôn mê. Một cái tát vừa rồi của phân thân hoàn mỹ đánh đủ nặng, tuy là không muốn mạng của gã nhưng tuyệt đối khiến thần hồn của gã bị hao tổn.

Một cái tát của Đế Chủ bậc cao, trên đó mang theo lực lượng quy luật hùng mạnh. Đó cũng không phải là một cái tát đơn giản.

Một cái tát kia, là Sở Mặc nén giận trút ra ngoài. Sở dĩ không giết tên thanh niên tóc dài này cũng là bởi vì hắn muốn biết một chuyện.

Tuy vậy, Sở Mặc đã ra tay phong ấn tên thanh niên tóc dài, sau đó nện một quyền lên đan điền của gã. Tuy là bị thương nhưng một quyền này của Sở Mặc vẫn tạo ra vài vết rạn cho đạo đài của tên thanh niên tóc dài Chân Tiên.

Tên thanh niên tóc dài bị đau mà tỉnh, kêu lên rên rỉ, ánh mắt hơi dại ra dần dần tỉnh táo lại, hoảng sợ nhìn Sở Mặc:

- Ngươi... Ngươi... Làm sao có thể? Tên thanh niên tóc dài nói xong nhìn xung quanh, muốn tìm được người đi cùng gã.

- Đừng tìm, hai tên kia đều chết hết rồi.

Sở Mặc thản nhiên nói.

- Không thể nào! Lão bộc kia của ta mới vừa thăng đến Đế Chủ... ngươi, ngươi làm sao có thể làm hắn bị thương?

Tên thanh niên tóc dài nói xong, chợt nhớ tới trước đó mình luôn hôn mê và bóng dáng luôn được bao phủ trong hào quang. Miệng gã khép mở, không thể tin nổi nói:

- Người lúc trước... tên đó là ai? Đó rõ ràng là một Đế Chủ bậc cao! Không đúng, không đúng... Thanh âm của người kia là thanh âm của ngươi! Vậy... đó là... Phân thân của ngươi? Ngươi làm sao có thể... Có phân thân của cảnh giới Đế Chủ?