Cái M.Anh nhanh nhảu hỏi:
- Cái anh chàng đưa mày di học lúc nãy là ai vậy? đẹp trai dữ luôn.
Nhi cười lên, tôi cũng vậy.
- Tính hám trai của mày vẫn không đổi, thấy trai đẹp là mắt sáng lên.
- Thì đã sao, còn nữa người này còn đi ô tô, đừng tưởng đỗ ở góc khuất là tao không biết nha, ai vậy, ban trai mới khi về nhà mới à?
Tôi lập tức không cười nữa, nhìn sang phía Nhi, như hiểu tôi, M.Anh liền nói:
- Không cần giấu nữa, Nhi cũng đã biết chuyện rồi,
- Nhưng...- tôi lấp lửng.
Nhi nói:
- Cậu yên tấm, tớ sẽ không nói cho ai biết, Anh chỉ kể cho mỗi tớ và tớ chưa kể cho ai, ok
- Được rồi.
- Đừng đánh trống lảng nữa, mau nói đi.
Đúng là dai như đỉa.
- Là anh trai của tao.
- THẬT KHÔNG?
Tiếng hét của cái Anh thật lớn a, mọi người trong lớp đều nhìn về phía chúng tôi, tôi lập tức kéo con bạn ngồi xuống.
Nhi hỏi:
- Làm gì mà kêu lớn thế?
- Có thật là anh mày không? - đưa tay ra ôm mặt nó nói tiếp - ôi sao mày lại có người anh đẹp thế?
- Thì sao?
- Không sao, chỉ là sau này tao sẽ đến nhà mày thường xuyên để ngắm người đẹp.
- Chứ không phải để tiếp cận và yêu đó chứ? - Nhi hỏi trêu
- Nào có, tao đây biết một người như thế sẽ không bao giờ yêu, chỉ hâm mộ thôi, từ giờ tao sẽ là fan của anh ấy.
Tôi và Nhi lại ôm bụng cười tiếp, gì chứ? fan sao, hahaha.
- Cười gì chứ? - mặt nó méo xẹo nói rồi đánh 2 đứa bọn tôi.
- Nhưng sao mày không thử đi, chưa thử sao biết được, mày cũng xinh chứ bộ.
Phải, ai nói Anh không xinh, đứa đó bị thần kinh.
Nói hơi quá nhưng phải công nhận nó rất xinh, nhiều người theo đuổi lắm đó nhưng chị ý chả ưng ai, chảnh đó mà, hihihi.
- Không, tao đã nói là làm.
Nó quả quyết.
Tôi nói:
- Như vậy cũng tốt.
- Sao lại tốt? Nhi hỏi
- Vì anh tớ đã có người yêu.
- Thấy chưa, may tao kịp thời dừng lại.
Anh vỗ đùi nó và nói.
- Thế người yêu anh ấy có đẹp như Anh không?
- Con này vẫn còn non, không nên so với chị ấy, tớ cũng không biết nói thế nào nữa, nhưng cậu nhìn rồi thì không thể rời mắt được, tớ nghe nói trước chị ý được mệnh danh là hoa khôi ở trường đấy.
- Trường mình á?
- Ừ
- Đấy chưa, người ta là hoa khôi, mà đem so với tao à - rồi lại nghĩ gì đó - nếu mày nói vậy, thì tao cũng sẽ hâm mộ chị ý mới được. hihi
- Ôi trời ạ.
Tôi cùng Nhi đồng thanh kêu lên.
Nó định hâm mộ đôi vợ chồng này thật à?
- Cậu không đùa chứ? - Nhi nói rồi lấy tay đưa lên sờ trán nó.
- Trên mặt tớ có viết chữ nói đùa sao?
Nó lườm chúng tôi nói, gạt tay Nhi ra khỏi trán.
- Ờ.
- Nhưng anh mày cũng khoa trương phết, chở mày bằng ô tô đến trường cơ đấy.
- Chỉ là anh tao tiện đường đi làm đi qua nên chở thôi, gì mà khoa trương.
- Anh mày làm gì đấy?
- Chỉ biết là làm công ty nhưng không biết công ty nào với làm về cái gì.
- Trời, sao mày không hỏi?
Tôi cũng muốn biết lắm chứ.
- Ai biết được, hôm nay tao mới biết là anh tao đi làm đấy chứ, lúc đầu tưởng anh vẫn đang học.
- Hả, vậy anh mày bao tuổi?
- 20
- 20 - 2 đứa cùng hét lên, có nhất thiết phải kinh ngạc thế không?
- Trẻ vậy, sao không đi học mà lại đi làm.
- Sao tao biết được.
Chúng nó định hỏi thêm gì đó nhưng tiếng trống vang lên làm chúng phải dừng.
- Thôi về chỗ đi, vào lớp rồi kìa.
Cuối cùng cũng đã thoát, cảm tạ trời đất.
Cô vào lớp, kêu lớp trật tự rồi tiếp tục:
- Lớp chúng ta có bạn mới, là một bạn nam, em vào đi.
Tôi ngoảnh xuống chỗ cái Anh bên bàn dưới, quả nhiên không sai, mắt lại sáng lên.
Mà bạn mới này vào đúng lúc thật, vừa hết học kì 1 thì đến.
Bạn nam đó đi vào, tôi có thể nghe thấy tiếng suýt xoa của mấy bạn nữ.
Ờ thì bạn ấy đẹp trai nên họ vậy.
- Chào các bạn, mình tên Tú Đạt, rất vui được quen biết các bạn.
- Ôi đẹp trai quá.
- Trời ơi
Có gì mà phải quá lên vậy, so với anh của tôi thì chắc chắn không bằng rồi.
Cô nói:
- Em ngồi bàn cuối cùng đi.
- Vâng.
Và tôi lại nghe thấy tiếng than vãn của mấy cô nàng vì không được ngời cạnh cậu bạn này.
Bàn cuối cùng, chẳng phải là bàn cái Anh sao, trời tí về sẽ bị nó khủng bố tai cho coi.
Vì bạn ấy được ngồi cạnh trai đẹp.