Vết thương trên chân Khả Hân đã bắt đầu
lên da non và đóng vảy khiến cô khó chịu vô
cùng. Nhiều lúc cô ngứa tay muốn cạy lớp vảy.
đen ra thì bị chị An trừng mắt nhắc nhở:
“Đừng bóc, sẽ khó lành đấy, đôi chân trắng
((ếỐ bnịn màng này mà có sẹo thì tiếc lắm. Đợi
(6B fẫy tự bong thì cô mới được bôi kem trị sẹo
mà tôi đưa nhé.”
Nói đến kem trị sẹo, chị An có chút ngượng
ngùng. Thực ra, đây không phải chị mua mà là
của Đình Phong. Trước lúc đi công tác, anh lén
gọi chị ra và đưa cho chị, bảo rằng thứ này cho.
Khả Hân dùng. Anh cũng nhắc chị đừng nói đây
là do anh mua mà phải nói là của chị.
Chị An thở dài suy nghĩ đến cặp vợ chồng
trẻ này. Chẳng hiểu giận dỗi nhau kiểu gì mà đến
việc quan tâm lẫn nhau cũng không muốn cho
€Theo đuổi vợ câm? Chương 63:…ăn gặp xui xẻo.
đối phương biết. Có lẽ đây là cách vợ chồng nhà
giàu sống chung với nhau, người bình thường
như chị không hiểu nổi.
“Hoa quả và sữa cô nhờ tôi mua giúp tôi để
dưới bàn ăn nhé. Lần này, cô nhớ đi cẩn thận
đấy.”
Chị An tiếp tục dặn dò Khả Hân khiến cô
tủm tìm cười, gật đầu cám ơn chị. Chợt nghĩ đến
việc Đình Phong đi công tác đã được vài ngày,
cũng không thèm gọi hay nhắn tin cho cô, có lẽ
ẤẾ Ÿun vẫn còn giận, Khả Hân lại thở dài não nề.
Êô cũng không muốn mọi chuyện thành ra
thế này. Nhưng chỉ cần đối mặt với anh, nhớ đến
lời nói trong đêm say ấy là trái tim cô lại đau
nhức như nhắc nhở rằng, trong lòng anh là một
người con gái khác, không có chỗ dành cho cô.
Lắc đầu để xua đi những ký ức không vui,
Khả Hân liếc nhìn đồng hồ và thấy đã đến giờ có
thể vào viện thắm ông nội. Cô nhanh chóng thay.
đổ, xuống nhà xách túi hoa quả và sữa rồi gọi
taxi.
Ngồi trên taxi khoảng ba mươi phút, Khả
{Theo đuổi vợ câm} Chương 63:..ân gặp xui xẻo
Hân đến bệnh viện nơi ông nội đang được điều
trị. Cô vội vàng tìm đến phòng bệnh. May. mắn,
lúc ý tá riêng của ông cho cô vào phòng thì ông
còn tỉnh táo nên có thể nhận ra cô.
Đây là phòng chăm sóc đặc biệt của bệnh
viện lớn, chỉ phí một ngày ở đây có thể tính bằng
cả tháng điều trị của người bình thường, nhưng
với tiềm lực kinh tế của tập đoàn Kings thì đó chỉ
là con số nhỏ bé không đáng kể.
Căn phòng rộng rãi bày biện đầy đủ nội thất
fiiệñgại, bên cạnh còn có cả phòng bếp riêng để
tiện Cho việc chế biến những món dược thiện bổ
dưỡng cho ông nội.
Sức khỏe của ông Quân hiện tại rất kém,
bác sĩ cũng nói gia đình nên chuẩn bị tinh thần vì
ông có thể ra đi bất kỳ lúc nào. Điều tốt nhất nên
làm bây giờ là khiến ông vui vẻ trong khoảng thời
gian cuối đời này.
Do vậy, mỗi lần vào đây thăm ông là Khả
Hân đều cố gắng vui vẻ để ông có thể yên tâm
dưỡng bệnh.
Khả Hân không thể nói chuyện, cô chỉ đành
(Theo đuổi vợ cãm} Chương 63:,..ãn gặp xui xéo
viết vào giấy những lời muốn nói và nhờ chị y tá
đọc hộ. Cô kể cho ông chuyện vui mỗi ngày đi
học của bé Bin, cũng nói với ông hiện cô và Đình
Phong đã giải trừ khúc mắc và sống rất hạnh
phúc.
Nghe đến đó, khuôn mặt ốm yếu của ông
Quân dường như sáng lên, ông mỉm cười vươn
cánh tay gầy trơ xương vỗ vỗ bàn tay Khả Hân.
Cô biết rằng, ông đang cảm thấy vui vẻ.
Từ phòng bệnh đặc biệt trở ra, khi đi đến
ffE một khúc quanh, do đầu óc vẫn còn suy
hghif Về bệnh tình của ông nội nên Khả Hân bất
chợt va phải một bác sĩ trẻ làm đống tài liệu trên
tay người đó văng tung tóe dưới chân.
Khả Hân hoảng hốt vội vàng cúi xuống nhặt
nhạnh rồi xếp gọn gàng sau đó đưa cho vị bác sĩ,
khuôn mặt tỏ ra vô cùng hối lỗi.
“Không sao, cám ơn.”
Cô gái mặc áo blouse trắng nhận tập tài liệu
từ trên tay Khả Hân nhẹ nhàng mỉm cười với cô.
Lúc này, Khả Hân mới có cơ hội quan sát cô bác
sĩ trẻ này.
‘£Theo đuổi vợ cấm} Chương 63:…ân gặp xui xéo.
Thân hình hơi thon gầy, gương mặt không
quá xinh đẹp, chỉ có thể gọi là thanh tú, nhưng
cô lại có một đôi mắt đẹp đến kinh người. Đôi
mắt ấy sáng long lanh nhưng lại đượm nét u
buồn, dù cô gái đang cười nhưng vẫn tạo cho
người ta cảm thấy có chút gì đó rất não nề.
Cô từng nghe bà ngoại nói đến một đôi mắt
buồn và đẹp như vậy, mang tên là mắt biếc
Người sở hữu đôi mắt này tuy dễ thu hút người
khác nhưng lại chú định số mệnh đau khổ cả đời.
ïhấy Khả Hân ngây ra nhìn mình, ánh mắt
của £ö bác sĩ lóe lên một tia sáng nhưng nhanh
chóng biến mất, đồng thời cũng kinh ngạc vì vẻ
đẹp của Khả Hân. Không ngờ, cô gái này lại có
sắc đẹp mỹ miều đến vậy.
“Trên mặt tôi có gì sao?” Cô bác sĩ trêu
chọc Khả Hân.
Khả Hân hơi xấu hổ thầm mắng mình háo
sắc, va vào người ta còn chưa xin lỗi mà đã đứng
nhìn người ta chằm chằm.
“Xin lỗi chị, là tôi vô ý.” Khả Hân soạn nhanh
mấy chữ trong điện thoại và giơ lên trước mặt cô.
{Theo đuổi vợ cậm} Chương 63:…ân gặp xui xéo.
gái.
“Không có gì, cũng tại tôi đi đường không
quan sát thôi, coi như chúng ta đều có lỗi.”
Vẻ mặt chân thành của cô gái ngay lập tức
làm Khả Hân có thiện cảm. Cô cũng nhoẻn
miệng cười rồi vấy tay chào tạm biệt cô bác sĩ
đó, tiếp tục bước ra ngoài cổng để về nhà.
Tuy nhiên, khi Khả Hân nhìn điện thoại, thấy
hiện tại mới là hơn mười giờ sáng, cô quyết định
sẽ đi bộ tới chợ bán cây cảnh gần bệnh viện để.
i0\ua thột vài chậu hoa xinh xinh về trang trí các
Bhòng. Dù sao, nếu bây giờ trở về thì cũng
không có chuyện gì để làm.
Mấy ngày nay, vì lo lắng vết thương ở đầu
gối của Khả Hân chưa lành nên chị An yêu cầu
cô hạn chế đi lại, càng không cho cô đụng tay
đụng chân vào việc gì. Đôi khi Khả Hân có cảm
giác chị An không phải chỉ là giúp việc mà còn là
bảo mẫu của cô thì đúng hơn.
Mặc dù nhiều khi Khả Hân cũng thấy chị An
lảm nhảm hơi nhiều nhưng cô lại có cảm giác rất
ấm áp. Cô biết chị thực lòng quan tâm đến cô,
(Theo đuổi vợ câm} Chương 63:…ân gặp xui xẻo.
điểu này khiến một người từ nhỏ thiếu thốn tình
cảm như Khả Hân vô cùng cảm kích.
Chợ cây cảnh hôm nay rất nhộn nhịp, người
mua kẻ bán đi lại tấp nập tạo nên một khung
cảnh mặc dù hỗn loạn nhưng cũng đầy chất bình
dị đời thường.
Phía trước mỗi cửa hàng đều bày la liệt
những chậu hoa, chậu cây cảnh, kích thước lớn
bé đủ cả làm Khả Hân nhìn hoa cả mắt. Cô thích
nhất là ngắm mấy chậu cây nhỏ xinh, ngẫm nghĩ
tiên trang trí ở góc nào trong phòng thì thích hợp.
nhật.
“Vô mua cây đi cô, không mắc chút nào,
mua về để trong nhà đẹp lắm.”
Chị bán hàng mặc bộ đồ bà ba xởi lởi mời
chào Khả Hân. Chất giọng miền Tây chân chất
thật thà khiến Khả Hân quyết định dừng lại trước
cửa hàng của chị.
Cô ngắm nghía một lúc và chọn mua hai
chậu cây xương rồng có hoa màu đỏ và một cây.
vạn niên thanh.
_Chưa có kinh nghiệm chăm sóc cây cảnh
Theo đuổi vợ cãm} Chương 63:…ẫn gặp xui xẻo
bao giờ nên Khả Hân muốn hỏi chị bán hàng. Cô
rút điện thoại và soạn vài chữ sau đó đưa cho chị
nhìn.
Chị bán hàng ngạc nhiên khi thấy hành động
của Khả Hân, chị buột miệng hỏi:
“Cô bị câm điếc hả?”
Nụ cười trên môi Khả Hân hơi héo xuống
một chút, nhưng nghĩ chị chủ quán chỉ quá thật
thà nên cô không để bụng, viết mấy chữ bảo
rằng cô không thể nói nhưng vẫn có thể nghe.
hị ta cũng biết mình lỡ miệng nên vội cười
xuê xòa gói mấy chậu cây cảnh mà Khả Hân vừa
chọn rồi đưa cho cô. Khả Hân thanh toán rồi
xách túi bước đi. Mới đi được vài bước, cô chợt
nghe thấy vài tiếng thì thầm của những người
xung quanh.
“Rõ khổ, xinh thế mà lại bị câm điếc.
“Hình như cô ta bị câm thôi, vẫn nghe được
đấy.”
“Tuy câm nhưng xinh xắn đáo để, khối anh
chết mê chết mệt chứ chẳng đùa, không biết đã
{Theo đuổi vợ câm?’ Chương B3:…ẫn gặp xui xéo.
có chồng chưa?“
Tiếng bàn tán và cười đùa của họ lọt vào.
trong tai Khả Hân khiến cô hơi chạnh lòng. Dù
biết những người này không có ý xấu nhưng cô
vẫn thấy một chút tủi thân khi nghe họ lấy khiếm
khuyết của cô ra để đùa giỡn.
Khả Hân tiu nghỉu xách túi cây cảnh bước di.
Nhưng cô không ngờ rằng, ở một góc khuất, có
một đôi mắt dâm tà vẫn theo dõi từng cử chỉ
hành động của cô. Đặc biệt là khi nghe thấy
£flÿên Khả Hân bị câm, gã nhếch miệng cười,
Xoa Nai tay vào nhau và cũng lập tức bước theo
cô.
Khi Khả Hân đi ngang qua một đoạn đường
tương đối vắng, gã bỗng nhiên làm bộ lao tới va
phải cô khiển túi đựng cây cảnh rơi xuống đất.
Khả Hân đau lòng khi thấy hai chậu hoa xương
rồng của mình bị gãy, vội vàng cúi nhặt thì một
bàn tay to từ đâu vươn tới khiến cô giật mình rụt
tay về.
“Xin lỗi em gái, anh đi vội quá, làm hỏng hết
cây của em rồi, để anh đền cho nhé.” Gã đàn ông
(Theo đuổi vợ cảm? Chương 63:…an gập xui xéo
cười nói với Khả Hân bằng giọng điệu khiến cô
không thoải mái chút nào.
Khẽ lắc đầu, Khả Hân cảnh giác nhìn gã. Cô
phát hiện ra ánh mắt gã nhìn mình rất không
bình thường, đảo qua đảo lại trên người cô, sáng
quắc giống như muốn lột trần cô ra vậy.
Nhặt thật nhanh chiếc túi đựng cây cảnh,
Khả Hân quay đầu định bước đi nhưng gã đàn
ông đã nhanh chân tiến lên phía trước ngáng
đường cô, cười hì hì một cách đểu cáng.
“Sao di vội thế cưng, anh đã bảo sẽ đền cây
E6 Trà, đi theo anh di.”
Nói xong, gã vươn tay muốn kéo lấy cánh
tay mảnh khảnh của Khả Hân khiến cô hết sức
sợ hãi bước giật lùi lại. Trong tình thế ngàn cân
treo sợi tóc thì bỗng từ đâu có một chiếc giày
nam phi thằng vào mặt gã.
“Bếp”
Chiếc giày to kềnh âu yếm hôn lên mặt gã
đàn ông, khiến gã thét lên một tiếng kêu đau
đớn, ôm lấy mặt gào lên:
“Thằng chó nào dám ném tao.”
“Ông nội mày ném đấy.”
Sau lưng vang lên giọng nói quen thuộc làm
Khả Hân giật thót mình vội vàng quay đầu lại. Cô
thấy một nhóm người đang hùng hổ tiến lại đây.
Ngay khi trông thấy người đi đầu nhóm đó, Khả
Hân lập tức thở phào nhẹ nhõm.