Đình Phong vừa bước chân ra khỏi phòng
bệnh thì nhận được cuộc gọi của bà Kim Nhã. Bà
yêu cầu anh trở về nhà ngay lập tức.
Nghe giọng nói có vẻ sốt ruột của bà thì anh
đoán đã có chuyện gì đó nghiêm trọng xảy ra
Vốn dĩ định tới đồn công an để gặp Khả Hân
nhưng xem ra anh phải trở về nhà trước một chuyến.
30 phút sau,
Đình Phong tiến vào phòng khách và nhìn
thấy ba mẹ mình đang ngồi ở đó. Bầu không khí
giữa hai người vô cùng căng thằng.
“Hoàng Ly thế nào rồi?”
Ngay khi thấy Đình Phong ngồi xuống, bà
Kim Nhã đã nhịn không được dò hỏi.
“Chân phải bị chấn thương nặng, e rằng sẽ
ảnh hưởng đến sự nghiệp múa của cô ấy sau
Đình Phong nặng nề nói.
Ông Nam giật mình còn bà Kim Nhã tỏ vẻ
bàng hoàng. Bà mím chặt môi, tiêu hóa thông tin
mà Đình Phong vừa mang tới.
“Có thể điều trị khỏi hoàn toàn không?”
Hai đầu lông mày của ông Nam nhíu lại, cân
nhắc vấn đề chấn thương của Hoàng Ly.
Đình Phong lắc đầu, thuật lại những lời mà
bác sĩ nói, đồng thời cũng đề cập đến vấn đề sẽ
tìm bác sĩ giỏi để điều trị cho Hoàng Ly.
Việc này được ông Nam và bà Nhã hoàn toàn tán thành.
“Tất nhiên rồi, suy cho cùng, con bé thành
ra như vậy cũng là trách nhiệm của gia đình
chúng ta.”
Bà Kim Nhã thở dài, cảm thấy thương xót
cho những tổn thương mà Hoàng Ly phải chịu
đựng. Sau đó, bà nhớ đến người đã gây ra tấn bi
kịch này, khuôn mặt lạnh xuống.
“Đình Phong, chuyện điều tra thế nào? Có
đúng là vì Khả Hân ghen tuông nên ám hại
Hoàng Ly không?”
Đình Phong trầm mặc. Anh cũng không biết
phải nói thế nào khi tất cả bằng chứng đã chỉ ra
bằng Khả Hân chính là thủ phạm.
Dựa vào thái độ của con trai, bà Kim Nhã
cũng có thể đoán được câu trả lời. Ánh mắt bà
lóe lên một tia căm hận, vỗ mạnh xuống bàn.
“Thật không ngờ có ngày nuôi ong tay áo,
giữ một kẻ tâm địa ác độc như vậy trong nhà.
Uổng công trước giờ vẫn nghĩ rằng con Hân là
đứa nhu nhược.”
Ông Nam lại không tỏ vẻ mất bình tĩnh như
vợ mình mà cau mày suy tư điều gì đó. Một lát
sau, ông mới từ từ lên tiếng
“Sự việc lần này có chút kỳ lạ. Ba nghĩ trong
đó vẫn còn nhiều uẩn khúc.”
Bà Kim Nhã nghe trong lời nói của chồng co
sự hoài nghi, lập tức bực bội quay sang chỉ trích:
“Đển nước này ông còn bênh cái thứ tàn
nhẫn độc ác đấy hả? Tất cả mọi người có mặt
trong bữa tiệc đều tận mắt nhìn thấy nó vươn hai
tay đẩy Hoàng Ly xuống cầu thang.”
“Hơn nữa, chính tai tôi nghe được tiếng
khóc nức nở của Hoàng Ly nói về chuyện Khả
Hân hiểu lầm nó muốn tranh giành thằng Phong
Hừ, lần này thì hay rồi, danh dự gia đình và tập
đoàn mất sạch.”
Việc bà Kim Nhã nhắc đến tập đoàn Kings
khiến Đình Phong chợt nhớ ra ông Nam là người
đứng ra xử lý tất cả khủng hoảng truyền thông
hậu sự kiện. Vì thế anh vội vàng hỏi ngay:
“Ba, việc giải quyết với khách mời và phóng
viên như thế nào rồi ạ?”
“Đã cho triển khai kế hoạch dập tin ngay
trong đêm. Việc này Phan Thành làm khá tốt
Cũng may là chúng ta có quy định với khách mời
là không quay phim hay chụp ảnh. Nếu không thì
hậu quả khôn lường.”
Nghe ông Nam nói, Đình Phong thở phào
nhẹ nhõm. Nói thực, điều anh lo sợ nhất chính là
ngày hôm nay, trên báo sẽ tràn ngập thông tin và
hình ảnh của Khả Hân như là thủ phạm gây ra sự.
việc. Điều này có thể hủy hoại tương lai của cô
trong nháy mắt.
Dường như đoán được suy nghĩ của Đình
Phong, bà Kim Nhã chợt hừ mạnh:
“Đến bây giờ con còn lo lắng cho con bé đó
hả? Đừng tưởng rằng có thể bịt mõm được tất cả
mọi người.”
“Giấu diếm được một thời gian nhưng cũng
không thể giấu được cả đời. Chưa kể, nếu gia
đình Hoàng Ly quyết truy cứu trách nhiệm đến
cùng thì con cũng không thể bao che được cho.
nó đâu.”
Đến lúc này, vợ chồng ông Nam vẫn chưa
biết được việc Khả Hân đã bị bắt đi để điều tra
do bị Hương Linh gửi đơn tố cáo.
Đình Phong quyết định giấu nhẹm chuyện
này để tránh làm sự thù ghét của bà Kim Nhã đối
với Khả Hân lên tới đỉnh điểm. Tất nhiên, anh
cũng giấu luôn chuyện Hoàng Ly đã đề cập.
“Phong, với tình hình hiện tại thì chắc chắn
sắp tới, các cổ đông sẽ yêu cầu một cuộc họp
để giải trình toàn bộ sự việc. Không thể nghỉ ngờ
khi thân phận Khả Hân chính là cái đích cho mọi
người chỉ trích. Con đã kế sách gì chưa?”
Lại một lần nữa Đình Phong rơi vào trạng
thái bế tắc. Nếu như là vài ngày trước, anh sẽ
không ngần ngại công khai thân phận của Khả Hân.
Nhưng sau sự cố này, công khai đồng nghĩa
với việc anh xác nhận chuyện Khả Hân vì ghen
tuông mà ra tay với người vừa ký hợp đồng làm
gương mặt đại diện của tập đoàn.
Như vậy, mấy lão già cổ hủ đó sẽ không
ngần ngại chỉ trích chuyện đời tư của anh làm
ảnh hưởng đến hình ảnh tập đoàn
Nhẹ thì châm chọc anh không xứng đáng
ngồi ở vị trí tổng giám đốc của tập đoàn Kings,
nặng thì hợp lực đề xuất anh từ chức.
Nghĩ đến đây, bàn tay Đình Phong vô thức
cuộn thành nắm đấm. Vì vị trí hiện tại anh đã đổ
không biết bao nhiêu công sức.
Thứ mà người khác nhìn thấy chỉ vẻ bề
ngoài hào nhoáng của một vị tổng giám đốc có
năng lực xuất chúng, nhưng không một ai biết
được anh đã nỗ lực đến nhường nào Không ngờ…
Mà thôi, tất cả mọi chuyện mới là dự kiến,
chưa có gì chắc chắn chúng sẽ xảy đến trong
nay mai. Điều anh cần làm bây giờ là giải quyết
chuyện của Khả Hân.
“Ba yên tâm, con sẽ có cách xử lý ổn thỏa.”
Đình Phong nói một cách bình thản. Tuy
nhiên, ông Nam lại không vừa ý với câu trả lời này,
“Con nên biết hậu quả mà Khả Hân gây ra
có thể ảnh hưởng đến chức vụ mà con đang nắm
giữ. Nếu như hội đồng quản trị thống nhất muốn.
con rời khỏi vị trí này thì…”
“Nằm mơ.“
Bà Kim Nhã cáu kỉnh thốt lên. Bà có thể chịu
đựng được mọi thứ, nhưng riêng chuyện liên
quan đến vị trí của Đình Phong trong tập đoàn
thì bà tuyệt đối không khoan nhượng.
Phản ứng của bà Kim Nhã hoàn toàn nằm
trong dự kiến của ông Nam. Ông nhíu mày quan
sát bà, ánh mắt lóe lên một tia sắc bén.
Xem ra, nếu để vợ ông biết được sự tồn tại
của một người có khả năng cạnh tranh vị trí thừa
kế với Đình Phong thì khó tránh khỏi một cơn
sóng to gió lớn.
Vốn dĩ có ý định để con trai riêng của ông
xuất hiện sớm nhưng có lẽ chuyện này cần phải
được chuẩn bị kỹ càng hơn.
“Cậu chủ, có người đã liên hệ với đám báo
chí để luồn tin ra ngoài trước chúng ta. Cậu xem có cần.
“Tất nhiên là cần, đổ thêm dầu vào lửa để vụ
này bùng lên cho tôi. Đã có sẵn kẻ chết thay thì
tại sao không làm chứ.”
Trong một căn phòng, người thanh niên trẻ
ngồi trước bàn làm việc, hứng thú tràn trề chơi
đùa với những ngón tay của mình.
Trước mặt anh là một người đàn ông với
dáng vẻ nhỏ thó đang nở nụ cười hết sức ranh mãnh.
Trần Thái Quang hớn hở suy nghĩ đến kế
hoạch của người mà hắn gọi là cậu chủ, cảm
thấy đi theo người này quả nhiên là lựa chọn vô
cùng sáng suốt.
“Không ngỡ lần này lại thuận lợi như vậy. Chỉ
có chút đáng tiếc cho cô Hoàng Ly kia, chấn
thương nặng thế thì coi như tạm biệt luôn nghề múa.”
“Là do cô ta tự tìm đường chết, trách ai
được. Hại người cuối cùng thành ra hại mình,
đáng đời.”
Người thanh niên nhếch môi cười khinh bỉ và
Trần Thái Quang gật gù, nhưng vẻ mặt vẫn
còn chút tiếc nuối. Sau đó, chợt nhớ ra điều gì,
hắn phấn khích lên tiếng:
“Nhưng nhờ thế thì thân phận cô vợ câm kia
mới được vạch trần. Chỉ là, sau khi vụ này vỡ lở,
danh dự cô gái đó cũng bị hủy hoại nghiêm
trọng”
Người thanh niên chợt dừng lại động tác
chơi đùa ngón tay. Suy nghĩ đến người phụ nữ
sắp trở thành vật hi sinh trong cuộc chiến ngầm
giữa mình và Đình Phong, ánh mắt anh lóe lên
một tia phức tạp.
Một lát sau, anh chậm rãi lên tiếng:
“Mỗi người đều có số phận của riêng họ.
Những thứ xảy ra tưởng là tồi tệ nhưng lại chưa
chắc đã là xấu. Biết đâu nhờ chuyện này, cô ấy
lại có thể nhận ra được giá trị thật của bản thân
trong mắt chồng mình.
Khóe miệng người thanh niên khẽ cong lên
một cách nhạo báng khiến Trần Thái Quang hết
sức tò mò, không hiểu cậu chủ của hắn đang
cười ai
Không thể hắn chờ lâu, người đó lên tiếng.
“Bỗng nhiên, tôi rất muốn biết người anh trai
tốt của tôi sẽ lựa chọn như thế nào giữa một bên
là sự nghiệp và một bên là vợ mình. Anh có
muốn cá cược với tôi không?“