Thê Tử Lưu Manh Của Ma Đế: Tuyệt Sắc Ngự Thú Sư

Chương 12: Chữa trị gân mạch




Edit: halina

Bởi vì bị quấy rầy nên Tiểu Thí Ước rất bất mãn quay cuồng thân thể mũm mĩm trong ổ chăn ấm áp của chủ nhân.

Liên Thanh ấn ngón tay xuống đầu Tiểu Thí Ước: “Cục cưng, nói cho chủ nhân nhà ngươi nghe làm thế nào để tu luyện thành Võ Tu Giả vậy?”

“Chủ nhân, người muốn tu luyện sao?” Tiểu Thí Ước lười biếng vểnh mông, không hề có vẻ quan tâm đến việc Liên Thanh không thể tu luyện.

Liên Thanh quyết tâm muốn trở nên mạnh mẽ cho nên mới dây dưa với Tiểu Thí Ước, xem thử nó có ý kiến gì có thể truyền đạt lại cho nàng không.

“Chủ nhân, Võ Tu của con người rất đơn giản, nhưng với thân thể hiện tại của chủ nhân mà muốn đột phá được Cơ Trúc Kỳ tầng thứ nhất thì có chút khó khăn.” Tiểu Thí Ước giương mắt nhìn thân thể gầy yếu của chủ nhân rồi sau đó bất đắc dĩ lắc đầu.

Tất nhiên Liên Thanh hiểu rõ thân thể này yếu đuối cỡ nào. Ở thế kỷ hai mươi lăm, Linh Hồn Lực của Liên Thanh có thể giúp nàng khống chế cả một khu rừng, nhưng mà ở chỗ này Liên Thanh chỉ có thể giao lưu với một cái cây! Tương phản lớn như thế khiến đại não Liên Thanh đầy cảm giác buồn bực.

“Đúng rồi, không phải hôm nay chủ nhân hái được không ít dược thảo sao? Người có thể dùng chúng nó để luyện thành đan dược, chữa trị gân mạch bị hủy hoại.” Tiểu Thí Ước vặn mông đóng góp ý kiến quý báu, cái đầu nhỏ vẫn luôn cọ vào ngón tay Liên Thanh.

Sau khi nghe Tiểu Thí Ước nhắc nhở thì Liên Thanh mới nhớ tới đống thảo dược trong không gian hư vô.

“Ngươi trở về nghỉ ngơi đi.” Thấy ánh mắt Tiểu Thí Ước mệt mỏi, Liên Thanh buông tha cho nó vể không gian Tinh Thần.

Thóang một cái bóng dáng trắng bóng của Tiểu Thí Ước liền biến mất. Liên Thanh vội vàng nằm xuống giường, nhanh chóng vận dụng ý thức tự đưa mình vào không gian hư vô Thực Đỉnh.

“Ngươi đã đến rồi ~!” Vẫn là giọng nói này.

Sau khi Liên Thanh đi vào không gian hư vô, nhìn thấy bên trong lấp đầy cây cỏ thì hỏi: “Đỉnh hồn, ngươi có biết làm cách nào để luyện đan không? Còn có phương thuốc luyện chế đan dược nữa?”

“Ta thân là Đỉnh hồn của Luyện Đan Đỉnh, tất nhiên biết phương thuốc ngươi cần để luyện đan rồi, nhưng mà luyện đan… Trước khi ngươi trở thành Võ Tu Giả thì tạm thời không thực hiện được!”

“……” Chữ không vô hình đập thẳng vào mặt Liên Thanh.

Đỉnh hồn đã nhận ra Liên Thanh thất vọng nên vội nói: “Tuy rằng ngươi không thể luyện đan nhưng ngươi có thể cải tạo thân thể, ngươi có thể hái thảo dược trong không gian hư vô mang ra ngoài, nấu thành nước thuốc, hiệu quả cũng không kém hơn đan dược.”

“Đúng rồi, không luyện được đan dược thì ta cũng có thể nấu thành nước thuốc!” Liên Thanh vỗ trán thật mạnh, dienndafnllquysdoon đầu óc của thân thể này quả thực không dùng được.

Liên Thanh lựa vài cây Bích Liên Thiên, Chi Tuyết Thảo, Hủ Cốt Linh Hoa và Thiên Tiên Tử từ trong đống thảo dược hôm nay mang vào trong không gian hư vô rồi mới đi ra ngoài.

Thừa dịp mẫu thân và Kiệt Nhi đều đã ngủ, Liên Thanh chạy nhanh đến phòng bếp nấu nước, hơn nữa còn ném hết bốn loại thảo dược có tác dụng cải thiện đối gân mạch vào nồi nước thuốc.

Một canh giờ sau, hương thuốc thơm nồng đã bay khắp nơi, sau khi được Đỉnh hồn nhắc nhở, Liên Thanh dập tắt lửa.

Đan dược được luyện ra từ bốn loại thảo dược này được gọi là Tẩy Tủy Hoàn. Hiện giờ nấu thành nước thuốc thì gọi nó là Tẩy Tủy Canh đi.

Sau khi uống xong Tẩy Tủy Hoàn đậm đặc, Liên Thanh ợ một tiếng rồi quay lại giường, nặng nề ngủ.

Chỉ một đêm, nhờ vào Tẩy Tủy Canh, rõ ràng gân mạch trong cơ thể Liên Thanh đã được chữa trị, bởi vì đây là lần đầu tiên uống cho nên sáng sớm Liên Thanh thức dậy thì phát hiện trong quần áo của mình dính đầy vết đen dơ bẩn.

Kia tất cả chất dơ trong cơ thể Liên Thanh được lọc ra ngoài còn tỏa ra mùi hôi gay gắt khó ngửi.

Liên Thanh nhanh chóng đi nấu nước tắm rửa mới có thể rửa sạch sẽ toàn bộ vết bẩn trên người.