Thể Tôn

Chương 777: Hỏa Hoàng hiện thân




Lôi Cương bị hút vào trong vòng xoáy, chỉ thấy nhiệt độ xung quanh bỗng chốc tăng lên, với nhục thể của hắn không ngờ cũng không chịu nổi. Lúc hắn mở mắt ra, đã phát hiện trong tầm mắt toàn là màu lửa đỏ. Mặt đất như dòng nham thạch nóng chảy đang tỏa ra hào quang màu lửa đỏ chói mắt, trong không gian tràn đầy lực hệ Hỏa cực nồng, khiến không khí như sôi sục lên, thậm chí có phần méo mó.

- Đây là… T.r.u.y.ệ.n.Y.Y.c.o.m

Lôi Cương quan sát bốn phía, trong lòng thầm kinh ngạc. Cả người hắn đã đầy mồ hôi, với nhục thể của hắn mà còn đổ mồ hôi, có thể thấy nhiệt độ nơi này cao đến đâu. Hắn thậm chí còn khẳng định nhiệt độ nơi này đủ để dung hòa lồng cương khí của cường giả địa cấp hỗn độn. Cơ thịt hắn bất giác run rẩy lên, nhiệt độ cao xung quanh đã làm hắn có phần chịu không nổi nữa. Hắn hít sâu một hơi, ngồi xuống, khống chế cơ thịt kết hợp chặt chẽ lại để chống đỡ nhiệt độ cao này.

- U…

Cách đó không xa vang lên một tiếng hú dài. Lôi Cương vụt mở trừng trừng hai mắt, nhìn thẳng về phía trước. Trong thế giới màu lửa đỏ này, hắn lờ mờ nhìn thấy một thân ảnh mơ hồ, hình dáng nó trông như con hổ, khiến lòng hắn khẽ động. Hắn cố nhịn cái đau đớn nóng cháy truyền đến từ da thịt, vội vàng áp sát thân ảnh phía trước.

- Grào…

Một tiếng gầm nhẹ vang lên, con hổ đó như cảm nhận ra Lôi Cương, cặp mắt đỏ lửa dị thường vụt quay lại dán chặt vào Lôi Cương đang đến gần. Nhưng tốc độ Lôi Cương quá nhanh, đến nỗi con hổ chỉ biết trơ mắt nhìn hắn mà không kịp phản ứng gì thì đã bị một quyền ẩn chứa hai mươi mốt trọng kình đánh trúng, thân thể bật ngược trở lại.

Lôi Cương sao có thể để con hổ này bay đi được? Hắn nhảy lên trước chộp lấy chân sau con hổ, nắm tay như phong ba bão táp đánh vào trong con hổ. Con hổ sinh tồn trong thế giới lửa đỏ này sao chống đỡ nổi công kích của Lôi Cương? Hắn đánh một kích vào đầu con hổ, đầu nó liền phát ra tiếng xương vỡ vụn. Hắn cưỡng chế xé bộ lông nó lấy ra cương anh màu lửa đỏ lớn bằng nắm tay, trực tiếp nuốt vào miệng. Tay hắn nhanh chóng lột da con hổ, cuối cùng lấy da hổ bao phủ khắp người rồi mới ngồi xuống bàn tọa.

- Phù.

Làm một hơi xong, cái đau nóng bỏng đó mới dịu bớt dưới lớp da hổ. Tiếp đó, Lôi Cương nhắm mắt nuốt cương anh của con hổ. Tuy con hổ này đứng trước Lôi Cương không chịu nổi một kích, nhưng lực hệ Hỏa ẩn chứa trong cương anh của nó đến hắn cũng phải kinh hãi. Lực hỏa hành cuồng bạo chứa trong cương anh toàn bộ chảy vào nội thể hắn. Hấp thu xong, hắn chỉ cảm thấy nhiệt độ trong tim mình đột ngột tăng lên, hơn nữa trái tim không hiểu sao đã mạnh lên không ít.

- Không gian tràn đầy lực hệ Hỏa khủng khiếp như vậy lẽ nào là trong tim của tiên tổ Thái Cổ?

Lôi Cương bắt đầu nghi hoặc không ngừng, càng lúc hắn càng cảm thấy suy đoán này là đúng. Hắn còn nhớ rõ những gì Trọng Luyện từng nói, nhục thể đạt đến cực điểm có thể hóa thành hỗn độn nhỏ, lực lượng cường đại sử dụng lực lượng của hỗn độn trong nội thể, phổi thuộc Kim, gan thuộc Mộc, thận thuộc Thủy, tim thuộc Hỏa, tỳ thuộc Thổ, còn đây là tim của tiên tổ Thái Cổ. Lôi Cương đột nhiên ngộ ra, dựa theo như vậy, nhục thể của mình lúc này đã đạt đến trung kỳ lam cấp, vậy liệu có thể hấp thu lực lượng ngũ hành cường hóa ngũ tạng không? Để phòng sau này nội thể hóa thành cái mà hỗn độn cần?

Tức thì, Lôi Cương đem da hổ làm thành xiêm y đơn giản ôm lấy cả người, đang định tìm thần thú khác sinh tồn trong không gian này, thì một thân ảnh hiện ra bên cạnh hắn. Lôi Cương đề cao phòng bị, nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ của thân ảnh đó, sắc mặt hắn trở nên ngạc nhiên, vui mừng khôn xiết.

Người vừa hiện ra là Hỏa Hoàng.

- Hỏa Hoàng, cuối cùng ngươi cũng ra rồi.

Lôi Cương kêu lên mừng rỡ xen lẫn kinh ngạc. Tu vi bị phong ấn như hắn căn bản không cách nào gọi ra bọn Hỏa Hoàng. Giờ Hỏa Hoàng ra ngoài thật khiến hắn kích động vô cùng. Vì tu vi bị phong ấn, tám vạn viên hồn châu trong nhẫn dự trữ không cách nào lấy ra được, lúc này Hỏa Hoàng xuất hiện, mọi việc đều trở nên dễ dàng.

- Sao vậy? Đây là nơi nào? Lực hệ Hỏa thật khủng khiếp.

Hỏa Hoàng ngoảnh lại nhìn Lôi Cương, phát hiện tu vi của hắn bị phong ấn xong, sắc mặt không khỏi trầm xuống, thấp giọng hỏi.

Lôi Cương sơ lược nói với Hỏa Hoảng mọi việc về Minh Lôi. Nghe xong, ánh mắt Hỏa Hoàng trở nên ngưng trọng, hắn nói:

- Theo như ngươi nói, thì Minh Lôi đó đã đạt đến một cấp bậc không thể tưởng được. Dù thế nào, thì hãy làm theo lời hắn nói trước. Lực hệ Hỏa nơi này rất nồng, vừa hay thích hợp cho ta tu luyện, có thể sau khi hấp thu xong, tu vi của ta sẽ khôi phục lại năm thành cũng nên.

- Năm thành?

Lôi Cương hít một hơi, hấp thu xong lực hệ Hỏa trong không gian này mới được năm thành? Đám người Hỏa Hoàng rốt cuộc là tồn tại như thế nào?

- Không cần nghĩ nhiều, sau này ngươi sẽ biết. Được rồi, ngươi đi giết thần thú hệ Hỏa khác trước, nuốt cương anh của chúng, hấp thu lực hệ Hỏa tinh thuần đi. Ta có thể cảm thấy nhục thể của ngươi đã trở nên mạnh hơn rồi. Việc ngươi cần làm lúc này là rèn luyện tim mình thành hỏa hành chi nguyên, như vậy thì cho dù lực hệ Hỏa của cả hỗn độn biến mất, ngươi cũng không cần lo.

Hỏa Hoàng trầm giọng nói. Hắn ngẩn ra một lát, thấy mình hình như đã tiết lộ quá nhiều, liền không nói thêm nữa, mà ngồi xuống bàn tọa, hấp thu lực hệ Hỏa trong không gian.

Lôi Cương gật đầu, do dự một lát xong liền bắt đầu tìm giết thần thú hệ Hỏa sinh tồn trong không gian này. Tuy Hỏa Hoàng không nói rõ, nhưng hắn cũng suy đoán được không ít. "Rèn luyện tim mình thành hỏa hành chi nguyên? Việc này không khác gì luyện chế nhục thể của bản thân thành hỗn độn nhỏ. Hắn căn bản không biết phải luyện chế ra sao, chỉ đành tự mình lần mò.

Thần thú hệ Hỏa trong trái tim của tiên tổ Thái Cổ này rất nhiều. Chúng đều sinh ra từ lực hệ Hỏa trong không gian này, tuy hùng mạnh, nhưng lại không có mấy kinh nghiệm chiến đấu, đối diện với tốc độ nhanh đến cực điểm của Lôi Cương, chúng không cách nào đánh trả được. Mỗi lần giết chết một con thần thú, Lôi Cương đều hít lực hệ Hỏa tinh thuần ẩn chứa trong cương anh của chúng vào nội thể, cuối cùng dung nhập toàn bộ vào trong tim. Cứ như vậy, lực hệ Hỏa tồn đọng trong tim hắn càng lúc càng nhiều, cho đến lúc tim hắn không thể chứa đựng được nữa. Tim vốn thuộc Hỏa, tuy tràn đầy lực hệ Hỏa nhiều như vậy, nhưng vẫn không bị thiêu cháy, có điều tình trạng này làm Lôi Cương hết sức khó chịu, cảm giác nóng bỏng khiến hắn phải cắn răng kiên trì.

Lôi Cương hiện đang ngồi bàn tọa bên cạnh Hỏa Hoàng, từ từ hấp thu lực hệ Hỏa tinh thuần ẩn chứa trong mười cương anh nuốt vào trước đó.

Tim hắn không ngừng hấp thu lực hệ Hỏa, tuy khó chịu, nhưng tim hắn lại đang không ngừng mạnh lên. Hơn nữa, trong tim có cơ thể Viêm Long hoàng cấp hỗn độn, khi trái tim mạnh lên, thì cơ thể viêm long cũng theo đó mạnh lên. Ngồi bàn tọa bên cạnh Hỏa Hoàng, Lôi Cương được lợi rất nhiều. Hắn đã vứt lớp da lông hổ qua một bên, dùng nhục thể chịu đựng nỗi đau đớn nóng bỏng này. Tốc độ hấp thu của Hỏa Hoàng rất kinh khủng, hắn giờ giống như một mặt trời chói chang, lực hệ Hỏa tinh thuần vô cùng đang ngưng tụ xung quanh hắn. Lôi Cương cũng đang hấp thu lực hệ Hỏa này, so với Hỏa Hoàng, tốc độ của hắn như kiểu học trò gặp sư phụ vậy. Có điều, kể cả như vậy, Lôi Cương vẫn có lợi rất lớn, lực hệ Hỏa tràn đầy mỗi chỗ trên người hắn, giúp phòng ngự nhục thể của hắn cũng theo đó tăng lên. Hiển nhiên, lực hệ Hỏa tinh thuần đang rèn giũa nhục thể của hắn.

Thời gian dần trôi đi, khi Lôi Cương tỉnh lại, phát hiện nhục thể của mình lúc này đã đỏ rực, đang tỏa ra hào quanh lửa đỏ nhàn nhạt. Hơn nữa tim hắn lúc này cũng đã hoàn toàn biến thành màu lửa đỏ, giống như một ngọn núi lửa sắp sửa phun trào vậy, lực hệ Hỏa ẩn chứa trong nó cực kỳ khủng khiếp. Hắn nhìn Hỏa Hoàng, thấy gã vẫn đang hấp thu lực hệ Hỏa. Lôi Cương cũng không làm phiền, mà chỉ giơ tay phải ra, đánh giá Hỏa Hoàng. Hắn phát hiện cơ thịt toàn thân lúc này cũng chứa đựng lực hệ Hỏa, hơn nữa một quyền đánh ra có thể dung nhập lực hệ Hỏa, đây hiển nhiên đã giúp uy lực công kích của hắn tăng mạnh.

Phù!

Lôi Cương thở ra một hơi, nhiệt độ cao trong không gian lúc này đã không thể làm hắn khó chịu nữa. Hắn trầm ngâm một lát, định rời khỏi chỗ này. Không gian này đã là nơi tộc trưởng tộc Cổ Tu buộc phải trải nghiệm, thì trong đó hiển nhiên phải có điều bí ẩn. Hơn nữa đây là nhục thể tiên tổ Thái Cổ, nếu không gian này là tim, thì chắc chắn còn có không gian khác như vậy.

Không biết nhục thể của tiên tổ Thái Cổ ngày xưa rốt cuộc đã đạt đến cấp độ nào, có phải đã lĩnh ngộ được bảy hệ hay không? Nếu thật đã lĩnh ngộ được bảy hệ, thì liệu mình có thể mượn sức của tiên tổ Thái Cổ để lĩnh ngộ Hư hệ? Phổi thuộc Kim, gan thuộc Mộc, thận thuộc Thủy, tim thuộc Hỏa, tỳ thuộc Thổ, không biết hai hệ Hư, Lôi tương ứng với bộ phận nào trong cơ thể người?