Thể Tôn

Chương 660: Đại vô tình




Thủy Linh Giới, dưới đáy biển.

Sau khi rời khỏi Trung Xu giới, Lôi Cương đưa Chỉ San về Vô Thượng Giới xong liền đến Thủy Linh Giới. Lôi Cương dự định đã đến lúc bắt đầu luyện chế phân thân hệ Thủy, nhưng trước đó, hắn cần sáng tạo ra trận pháp Thủy Hoàng. Dưới đáy biển Thủy Linh Giới, Lôi Cương ngồi xuống, bố trí kết giới, bắt đầu lĩnh ngộ trận pháp Thủy Hoàng.

Ngũ hành trận pháp đều triệu gọi ra hình nhân có linh trí, nhưng trận pháp không giống nhau. Lôi Cương chỉ có thông qua chân lý hệ Thủy trong chân lý Hỗn Độn mới có thể sáng tạo trận pháp Thủy Hoàng. Hắn bắt đầu diễn luyện Khai Thiên trước, rồi mới bắt đầu lĩnh ngộ trận pháp. Lần này hắn không dựa vào trình độ về trận pháp của Trận Uy Cổ Quân nữa, mà dựa vào chính mình. Trải qua việc lĩnh ngộ trận pháp mấy hệ, Lôi Cương đã dung hòa trình độ của Trận Uy Cổ Quân, trình độ của Trận Uy Cổ Quân đã thực sự là của Lôi Cương rồi.

Thái Cổ Giới nơi xa hơn hẳn Vô Thượng Giới.

Thái Cổ giới cũng là giới của kẻ tà đạo, kẻ tu ma tung hoành. Giống như Hồng Hoang Giới, hai giới này không phải một đại lục, mà là vô số các tinh cầu, lại phân thành mấy đại tinh vực.

Tại Thái Cổ Giới, một tinh cầu tên là Tân Hủ.

Cả tinh cầu này tràn ngập mùi máu tanh nồng nặc, không gian xơ xác, tiêu điều. Mặt đất nơi này màu đỏ đen, nhưng không phải vốn đã như vậy, mà là do vô số năm nay bị máu tươi nhuộm thành. Sao Tân Hủ là nơi có chút tiếng tăm về giết chóc ở Thái Cổ, tiến vào đây đều là những kẻ coi giết người như tính mạng. Nói cách khác, muốn sinh tồn ở đây, phải không ngừng giết chóc, đối mặt với càng nhiều nguy hiểm hơn, từ đó tìm kiếm đột phá, đây cũng là biện pháp nâng cao thực lực nhanh nhất, dĩ nhiên, nhanh hơn nữa là hút cương anh, đạo anh của những kẻ tu luyện khác.

Sao Tân Hủ này tuy chỉ là một sao nhỏ, nhưng độ lớn của nó gần như so được với Vô Thượng Giới. Trên một ngọn núi nhỏ cao tầm mười trượng, nếu nhìn gần, lại có thể nhìn ra được, đây không phải một ngọn núi nhỏ, mà là thi thể chất đống mà thành, khiến người ta rợn gai ốc. Một nam tử thanh niên ngồi xếp bằng trên đất, trước mặt hắn là một thanh kiếm mỏng đen kịt cắm trong một thi thể. Thanh niên này dáng vẻ hiên ngang, khí chất bất phàm, toàn thân tỏa ra khí tức cường đại, trên trán hắn có một tinh điểm màu đen, nhìn kỹ lại là một hạt châu màu đen nhỏ.

Sau lưng người thanh niên, trong đất màu đỏ đen đột nhiên có chút rung động khác thường, như thể có rắn nhỏ trong đất. Sự rung động này nhanh chóng tiến gần thanh niên. Lúc cách lưng người thanh niên một trượng, hắn chợt mở to hai mắt, khóe miệng nhếch lên cười nhạt. Thân hắn nhảy lên nắm lấy thanh kiếm mỏng đen kịt đang cắm vào trong thi thể trước mặt, nhảy lên không, vụt xoay người, kiếm đen trong tay bỗng phát ra hào quang bốn màu nóng rực, lần lượt là màu đỏ lửa, vàng đất, màu kim và màu nâu. Một kiếm này đánh ra, không gian liền vang lên một tiếng rồng gầm, kiếm quang nhanh như cắt đánh lên mặt đất.

U…

Một tiếng kêu thảm thiết vang lên chói tai, mặt đất đột nhiên bắn lên một đạo hào quang nóng rực, ập về phía thanh niên áo đen. Hắn cười lạnh, toàn thân chợt hiện ra một lồng chân khí bốn màu, chặn lại hào quang nóng rực này, kiếm trong tay như có linh tính liền bắn xuống đất.

Ầm!

Một tiếng mặt đất nổ ầm vang lên, một tia máu màu đen nhanh chóng ngấm vào đất, một đạo cương anh gấp rút từ trong đất bay ra, điên cuồng bay về một đầu khác. Đôi mày kiếm người thanh niên nhướng lên, thân thể thoáng động, tay phải chộp lấy cương anh đang bay nhanh. Tay hắn như thể có lực hút cực lớn, khiến cương anh không ngừng bị hút ngược trở lại, cuối cùng dán chặt lên tay phải người thanh niên, hóa thành một đạo lực lượng hệ hỏa tinh thuần dung nhập vào nội thể hắn. Thanh niên biến mất, rồi xuất hiện tiếp trên ngọn núi do thịt xương chất thành kia.

Thanh tế kiếm đen kịt đó từ trong đất bay ra, cắm lại vào trong thi thể kia.

Người thanh niên cũng chưa nhắm mắt lại, mà ngẩng lên nhìn vào bầu trời đen như ngọc, trên gương mặt cương nghị đó bỗng thoáng hiện vẻ dịu dàng, ánh mắt chăm chú nhìn vào không trung, như thể nơi đó có người mà hắn muốn gặp.

Không biết bao lâu sau đó, người thanh niên như rơi vào trong hồi ức, hạt châu đen tuyền trên trán hắn đột nhiên tỏa sáng, một bóng đen hiện ra trước mặt hắn, mắt nhìn hắn, bóng đen này chầm chầm nói:

- Không tồi, đây đã là người thứ hai nghìn ba trăm tám mươi bảy đến khiêu chiến ngươi rồi. Ma, ngươi thật không làm vi sư thất vọng.

Thanh niên thu lại ánh mắt, nhìn bóng đen đó, trong mắt toát ra vẻ kính nể, từ từ đứng dậy, đáp:

- Sư tôn!

- Ma, tư chất của ngươi trong những người ta gặp đủ để xếp vào mười người đứng đầu, càng đáng quý hơn là ngươi đã hợp kẻ tà đạo và tu ma vào một thể, thành tựu của ngươi sau này là không thể lường được, nhưng ngươi không thể có bất kỳ tình thân, tình cảm nào, trong mắt ngươi chỉ có kẻ địch,chỉ có những kẻ cản đường ngươi, chỉ có như vậy, ngươi mới có thể đạt đến đỉnh cao của tu luyện. Thất tình lục dục đối với chúng ta mà nói, lại là một trong những trở ngại lớn nhất. Một khi có thất tình lục dục, điều khiến ngươi phải nhớ đến sẽ càng nhiều, không thể thật sự tĩnh tâm tu luyện được. Vi sư để ngươi đến sao Tân Hủ là muốn tâm cảnh của ngươi nâng lên cảnh giới đại vô tình, đây chỉ là bước thứ nhất trong việc tu luyện của ngươi mà thôi.

Tiếng nói khàn khàn của người mặc áo đen vang lên, một đôi mắt màu đen tuyền nhìn chăm chú thanh niên.

- Dạ, sư tôn!

Thanh niên cung kính đáp.

- Ma, vi sư biết trong lòng ngươi đang lo lắng cái gì. Ngươi phải hiểu rằng, đây là Thái Cổ Giới, nếu ngươi muốn sống, nếu ngươi muốn quay về Thất Giới, bắt buộc phải trở thành cường giả đỉnh cao. Nói cách khác, nếu ngươi muốn gặp được em trai mình, thì buộc phải đạt đến đại vô tình, mới có thể tu luyện với tốc độ nhanh nhất.

Bóng đen tiếp tục nói.

Gương mặt cương nghị của người thanh niên chợt co lại, đôi mắt đen tuyền đó lộ ra vẻ rung động kịch liệt, một lúc lâu sau, thanh niên trầm giọng đáp:

- Sư tôn, Ma, hiểu rõ.

Trong mắt thanh niên đã không còn thấy chút dao động tình cảm nào.

- Được rồi, sao Tân Hủ đã không thể đạt đến yêu cầu của ngươi nữa. Đạo thần thiên cấp, là lúc đến sao Vạn Kiếp rồi. Người tu ma ở đó mới có thể làm ngươi chìm vào trong giết chóc, đạt đến cảnh giới đại vô tình.

Bóng đen chầm chậm nói, cuối cùng, hắn hóa thành một đạo hắc quang dung nhập vào trong hạt châu đen trên trán thanh niên.

- Sao Vạn Kiếp?

Thanh niên nhìn về phía chân trời đen kịt, tế kiếm cắm trong thi thể dung nhập vào nội thể thanh niên, còn thanh niên thì biến mất không vết tích ngay tại chỗ.

Sao Vạn Kiếp, một trong chín đại hung tinh của Thái Cổ Giới. Được Hồng Hoang Thánh Giới mệnh danh là một trong địa ngục cửu tinh. Sao Vạn Kiếp đúng như tên của nó, muốn sinh tồn tại đây phải trải qua ngàn vạn kiếp nạn, sao Vạn Kiếp nằm ở Tổn Thiên tinh vực, chính là thiên đường của những kẻ tu ma, tu đạo của cả Thái Cổ Giới. Sao này có thể coi là nơi giết chóc của cả Thái Cổ Giới, những kẻ tiến vào sao này không có mục đích gì khác ngoài giết chóc. Giết chóc vô tình, có thể hút đạo anh, cương anh của cường giả ở sao này, tất nhiên, tiền đề là thực lực của ngươi phải mạnh mẽ.

Trên truyền tống trận của sao Vạn Kiếp này hiện lên một thanh niên áo đen, thanh niên này người còn chưa thực hóa, thì một đạo công kích mãnh liệt đã từ trên trời giáng xuống.

Ầm!

Thanh niên không nhúc nhích, một đạo hào quang bốn màu lan tỏa ra, ngăn chặn công kích này. Đôi mắt đen tuyền không đọng chút tình cảm nào lạnh lẽo nhìn kẻ mặc hắc bào phía trước. Hắn hít sâu một hơi, như thể cực kỳ quyến luyến vị máu tanh nồng nặc vô cùng trong sao Vạn Kiếp này.

- Vạn Kiếp, hãy để ta vượt qua Vạn Kiếp, đạt đến cảnh giới đại vô tình!

Thanh niên lẩm bẩm nói, thân thể đột nhiên biến mất, lúc xuất hiện lại đã ở phía sau người mặc hắc bào, khiến kẻ đó kinh hãi. Đợi sau khi hắn phản ứng lại, thì một bàn tay máu chảy đầm đìa đã xuyên qua phần bụng hắn, bàn tay này kéo nhẹ, lôi cương anh của kẻ mặc hắc bào ra, dung nhập vào nội thể thanh niên.

- Thiên Diệu… Hóa… Hóa Ma Chưởng?

Kẻ mặc hắc bào trước khi chết kinh sợ đến cực điểm, như thể nghĩ đến thứ tồn tại khiến hắn vô cùng sợ hãi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Ánh mắt thanh niên nhìn về nơi xa, toát ra nét cười vô tình, hóa thành một đạo ánh sáng bay nhanh về phía trước.

Thủy Linh Giới mênh mông vô bờ, trên mặt biển rộng xanh sâu thẳm, đột nhiên hiện ra một vòng xoáy cực lớn, vòng xoáy này lan đến trăm vạn dặm, khiến những kẻ tu luyện trong biển lớn giật mình tỉnh lại.

Lôi Cương ngồi xếp bằng trong lòng đất, cũng chính là trung tâm của vòng xoáy lớn đó, xung quanh Lôi Cương, có vô số tiên thạch chi chit trông vừa như đang tùy ý trôi nổi trong nước, lại vừa như ẩn chứa một ý nghĩa sâu xa nào đó. Lôi Cương vụt mở mắt, khẽ quát một tiếng, vòng xoáy cuồn cuộn xung quanh như nước lũ ùn ùn mãnh liệt hội nhập vào trung tâm tiên thạch.

Một thân ảnh màu thủy lam từ từ hiện lên, khóe miệng Lôi Cương khẽ động, chầm chậm đứng dậy, hiện lên trước mặt thân ảnh màu lam, vui mừng nói:

- Thủy Hoàng!