Thể Tôn

Chương 642: Lá bài tủ




- Uỳnh uỳnh ............

Mấy tiếng phanh kích vang lên, Lôi Cương vận dụng Chiến Kỹ truyền thừa thứ ba của Viêm Long Nhất Mạch, đuôi rồng ẩn chứa lực lượng kinh khủng quét ngang về phía Đạo Hư, chuẩn xác hơn mà nói là chín con lôi long bay ra từ hạt châu mà Đạo Hư vào phút cuối lấy ra đã chắn trước mặt Đạo Hư thay hắn tiếp nhận Chiến Kỹ mạnh mẽ của Viêm Long Nhất Mạch. Nhưng lực trùng kích cường đại vẫn khiến Đạo Hư bay ngược về phía sau cả trăm thước, thế nhưng hai mắt Đạo Hư lại lộ ra vẻ nóng bỏng, khuôn mặt lại càng hiện lên vẻ tự tin, nhìn chằm chằm cửu long đang quấn quanh đuôi rồng của Lôi Cương.

Lôi Cương quay chiếc đầu rồng to cực đại nhìn về chín con Lôi Long kia, từng đạo oanh kích như thiên lôi đánh lên chiến giáp do cự chùy biến thành của Lôi Cương, đây là ............ Lôi Cương nhìn cửu long rồi lại nhìn hạt châu màu tím trong tay Đạo Hư, không khỏi nổi lên nghi ngờ, cửu long? Đây không phải là chỉ có trong hạt châu mà Tiểu Giác lấy được mới có sao? Chẳng lẽ ............ Đây là Hỗn Lôi Châu? Cái ý niệm này chợt lóe lên trong đầu Lôi Cương, lúc này, Lôi Cương đã không có thời gian suy nghĩ có phải đúng là Hỗn Lôi Châu hay không nữa rồi, cửu long mang theo lực hủy diệt tạo nên uy áp cực độ.

- Để cho ta tới nuốt chín đứa bọn nó đi, so với lôi linh kia không biết là cao cấp hơn gấp bao nhiêu lần.

Âm thanh của Lôi Hoàng vang lên, đây là lần đầu tiên Lôi Hoàng lên tiếng kể từ sau khi Lôi Cương bắt đầu cùng Đạo Hư đại chiến.

- Đợi chút ............. Lôi Hoàng, cửu long này khoan hãy cắn nuốt, ngươi ức chế chúng là được. Ngươi chỉ phải chú ý cắn nuốt Hỗn Độn Lôi Long Lực của hắn là được rồi.

Lôi Cương thấp giọng nói, hắn cũng không xác định được đây rốt cuộc có phải là Hỗn Lôi Châu hay không, nếu quả thật là thế thì hạt châu này tự nhiên là phải để lại cho Tiểu Giác.

- Ừ!

Lôi Hoàng đáp, một quang mang màu tím hiện ra, Đạo Hư bỗng nhiên khẽ biến sắc mặt, gầm nhẹ một tiếng, thúc giục hạt châu màu tím trong tay, cửu long đang công kích đuôi rồng của Lôi Cương cấp tốc bay về phía Đạo Hư, Đạo Hư lạnh lùng đích chằm chằm đuôi rồng của Lôi Cương đột nhiên sáng rỡ tử mang, hắn nhớ lại Lôi Hoàng lúc trước gây cho hắn cảm giác uy áp khó nói thành lời, viên Hỗn Lôi Châu này là Đạo Hư lấy được ở Lôi Táng Chi Địa, sau khi lấy được thì Đạo Hư trực tiếp nuốt vào trong cơ thể, để ở trong đan điền, từ đó mượn Lôi Hành lực ẩn chứ trong Hỗn Lôi Châu mà đột phá lôi Long Lực, trải qua gần trăm vạn năm lĩnh ngộ, Đạo Hư rốt cục đạt tới lôi Long Lực đỉnh, cách Hỗn Độn Lôi Long Lực chỉ còn một đường tơ, sau đó dưới sự kích thích của Lôi Hoàng, Đạo Hư tiến vào Hỗn Độn Lôi Long Lực, nhưng hết thảy những điều này đều không tranh khỏi được mối liên quan đến Hỗn Lôi Châu, mà cửu long trong Hỗn Lôi Châu, hắn cũng đã thử khống chế, lúc này đối mặt với sự cường đại kinh khủng của Lôi Cương, không thể không gọi xuất cửu long trong Hỗn Lôi Châu ra.

Cửu long cấp tốc trở lại bên cạnh Đạo Hư, đầu óc Đạo Hư đột nhiên sáng ngời, tâm niệm vừa động, thử để cho cửu long dung hợp làm một, cầm trong tay Hỗn Lôi Châu, Đạo Hư ánh mắt sáng ngời, gầm nhẹ một tiếng, chín con Lôi Long phảng phất như cảm nhận được dụng ý của Đạo Hư liền tập trung ở một chỗ rồi dung nhập lại, Đạo Hư bỗng nhiên lại nghĩ tới hình dáng lúc trước cự chùy biến thành cự thú cùng dung hợp với Lôi Cương, nội tâm đối với Hỗn Lôi Châu có thể nói là rất có tự tin, càng nhận định Hỗn Lôi Châu là một thần khí cường đại, lúc này, Đạo Hư lần nữa khẽ quát một tiếng, nói:

- Hợp. Nguồn truyện: Truyện FULL

Chín con Lôi Long dung hợp lại thành một con Lôi Long khổng lồ cự nhiên từ chui vào đỉnh đầu Đạo Hư.

Một đạo quang mang màu tím sáng chói mắt chợt lóe lên, thân ảnh Đạo dần dần hiện lên, một chiến giáp hình rồng màu tím bao phủ tòan thân Đạo Hư, chỉ lộ ra cái đầu trọc mà thôi, ở trung tâm chiến giáp, như có cửu long lưu động, chính giữa chính là Hỗn Lôi Châu.

- Ha ha ha! Hạt châu này lại còn có diệu dụng như thế nữa.

Đạo Hư nội tâm mừng rỡ, hắn chỉ cảm thấy cả người đầy dẫy lực lượng cuồng bạo, nếu là Tiểu Giác ở đây, tất nhiên sẽ không thể tin, Hỗn Lôi Châu này là đặc biệt vì Tiểu Giác mà luyện chế, thế mà lại bị Đạo Hư luyện hóa, điều này cũng khó trách, Đạo Hư ném nó vào trong đan điền, từ từ luyện hóa, chuyện này cũng không thể không nói, vận khí của Đạo Hư quả thật là quá tốt, người luyện chế Hỗn Lôi Châu cùng với mấy hạt châu còn lại tu vi thông thiên, tập hợp đủ bảy hạt châu mới có thể thấy được lực lượng mạnh nhất, nhưng lực lượng ẩn chứa trong mỗi một hạt châu ẩn chứa cũng không phải chuyện đùa, một trong những chức năng của hạt châu kia chính là biến ảo thành chiến giáp.

Đạo Hư khóe miệng nhấc lên một phần cười lạnh, kiêng kị lúc trước đối với Lôi Cương sau khi Hỗn Lôi Châu hóa thành chiến giáp cũng biến mất theo, hắn tế xuất ra một thanh thần kiếm, liếc nhìn Lôi Cương, thân thể cự nhiên thoáng một cái, tựa như một Đạo Thiên lôi hiện lên ở bên cạnh Lôi Cương, một kiếm ẩn chứa Tứ Hành lực đánh về phía đuôi rồng khổng lồ của Lôi Cương, Đạo Hư mặc dù có Hỗn Lôi Châu tương trợ, lực lượng lấy được tăng lên, nhưng cự chùy là chí thánh khí của Viêm Long Nhất Mạch, lực phòng ngự mặc dù lúc này Lôi Cương chưa thể toàn bộ phát huy ra được, nhưng đủ để ngăn cản công kích của Đạo Hư.

- Bình!

Chấn vang một tiếng, một kiếm của Đạo Hư oanh kích lên trên chiến giáp ở đuôi rồng của Lôi Cương bắn ngược ra, nhưng Đạo Hư cũng không có dừng lại, cấp tốc vây quanh Lôi Cương, trên dưới bắt đầu công kích, cỗ thân thể này của Đạo Hư là thân thể của Thái Huyền ngày xưa, người sáng lập Thể Tu nhất mạch, tốc độ đã nhanh nhẹn không thua kém Lôi Cương chút nào, mà Lôi Cương hình thể khổng lồ công kích lại có chút bất lợi, lúc này, Lôi Cương không thể không biến thành hình người, tay phải vừa nhấc lên ngăn cản một kiếm của Đạo Hư, thì tay trái nhanh như tia chớp đã ngưng tụ thành quyền, oanh kích lên trên thần kiếm, một quyền trực tiếp làm thần kiếm hóa thành mảnh vỡ, Lôi Cương cười lạnh, hắn cũng muốn xem thử Đạo Hư có thể có bao nhiêu thần khí.

- Tiểu tử, để cho lão phu kiến thức một phen là thân thể của sư tôn ngươi cường đại hay là của ngươi cường đại.

Đạo Hư nanh cười một tiếng, tay phải phá không chụp vào tay phải của Lôi Cương, tay phải của Lôi Cương cũng tựa như rắn độc quấn quanh tay phải của Đạo Hư, hai tay trái hai người đồng thời đánh ra, phanh kích kịch liệt.

- Bình!

Một tiếng trầm thấp vang lên, hai quyền cường ngạnh đụng nhau dẫn phát ra một làn chấn sóng cường đại khuếch tán ra, đem thiên lôi chung quanh đẩy ra bên ngoài. Hai người vận cơ bắp cuồn cuộn. Đạo Hư đối với việc khống chế thân thể của Thái Huyền đã đạt tới trình độ nắm rõ như lòng bàn tay, mặc dù, lực lượng của mỗi một quyền không thua kém bổn tôn Lôi Cương chút nào, thậm chí là còn vượt qua luôn, có điều Lôi Cương cùng Thổ Hành Phân Thân dung hợp, mỗi một quyền cũng là ẩn chứa Lục Trọng Kình, nhưng làm Lôi Cương ngạc nhiên chính là, lúc này Lục Trọng Kình đối với Đạo Hư lại vô dụng.

- Chẳng lẽ là do Hỗn Lôi Châu?

Lôi Cương khẽ nhíu mày.

- Ngươi bất quá cũng chỉ thể mà thôi.

Lúc này, thân thể Đạo Hư cấp tốc biến ảo, đến cuối cùng lại là sáp nhập vào trong thiên lôi cuồng bạo, hắn vốn là lĩnh ngộ Hỗn Độn Lôi Long Lực, thao túng thiên lôi dễ như trở bàn tay, thần thức của Lôi Cương cấp tốc khuếch tán, tìm kiếm Đạo Hư, phát hiện bốn phương tám hướng từng đạo quyền kình ẩn chứa Tứ Hành dung hợp lực đang đánh tới.

Lôi Cương mày kiếm vừa nhíu, cứ thế này thì căn bản không ai làm gì được nhau! ! Lôi Cương tuy mạnh, nhưng Hỗn Lôi Châu biến thành chiến giáp vượt quá dự liệu của Lôi Cương khiến cuộc chiến nhất thời lâm vào thế giằng co.

- Bình! Bình!

Tiếng phanh liên miên không ngừng vang lên, nếu như không phải là có chiến giáp do cự chùy biến thành, thân thể của Lôi Cương đã sớm biến thành mảnh thịt vụn rồi. Chỉ có cốt hài của thổ hành phân thân có thể ngăn cản được quyền kính như thế mà thôi.

- Lôi Cương, thời gian không nhiều lắm, ta cắn nuốt hắn còn cần thời gian tiêu hóa, cuối cùng mau sớm giải quyết, nếu không, Hư Hỏa của Tử Vận một khi đại thành sẽ không hay.

Thanh âm của Lôi Hoàng vang lên. Lôi Cương nội tâm chấn động, cứ kiểu này nếu như người này cũng không thể làm gì được người kia, đến cuối cùng, nếu Đạo Hư không muốn đánh nữa trực tiếp bỏ đi thì không xong.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, ánh mắt lóe lên, nhìn chằm chằm vào Đạo Hư lúc ẩn lúc hiện, gầm nhẹ một tiếng Tiên Thạch trong U chỉ rối rít tràn vào trong đan điền Lôi Cương, Lôi Cương lúc này cũng định vận dụng một chiêu cuối cùng, lúc này, nói với Lôi Hoàng:

- Lôi Hoàng, tiếp theo thần trí của ta có lẽ sẽ có chút không tỉnh táo, nhưng ngươi cần nhân cơ hội cắn nuốt Hỗn Độn Lôi Long Lực của hắn!

- Ừ!

Lôi Hoàng gật đầu một cái.

Bỗng nhiên, vô số đạo Tiên Thạch ở trong đan điền của Lôi Cương chi chít phân tán ra ngoài. Lôi Cương lần này bố trí chính là Ngũ Hành dung hợp trận, nói cách khác chính là đem ngũ hành trận pháp dung hợp làm một.