Thể Tôn

Chương 609: Thâm nhập




Long Thiên vô cùng khiếp sợ, không thể tin vào mắt mình. Gã phụng mệnh Lôi Cương đến thành Ký Hoả đón người, nhưng khi gã gặp người cần đón, phân thân hành thổ, Long Thiên cơ hồ tưởng như mình nhìn nhầm người. Phân thân hành thổ này có đến bảy, tám phần giống với Lôi Cương, không chỉ là dung mạo mà ngay cả khí chất cũng không khác là bao. Sau đó, khi gã đưa phân thân hành thổ tới Khí tông, khí tức của phân thân hành thổ phát ra dọc đường đi càng làm Long Thiên ngạc nhiên hơn. Từng luồng khí tức của hắn không phải chỉ phát ra chút một mà lan tràn khắp trong không gian. Đi cùng phân thân hành thổ khiến Long Thiên như ngồi trên đống lửa, gã suy đoán phân thân hành thổ này có liên quan đến Lôi Cương, mà ngày đó khi gã đã suýt giết chết Lôi Cương hẳn cũng có liên quan đến người này. Long Thiên hết sức khó chịu.

Đi một mạch tới thẳng Khí thành, Long Thiên mới thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng đã không còn phải đi cùng tên quái vật này nữa.

Thân thể phân thân hành thổ của Lôi Cương cao to nhưng không vạm vỡ, thậm chí còn khá gầy gò. Kể từ khi dung hợp với cốt hài, hắn càng sử dụng được nhiều sức mạnh của cốt hài hơn. Khí tức bộ cốt hài này phát ra ở hội bán đấu giá đã từng khiến người phải khiếp sợ, đừng nói gì lúc này. Phân thân hành thổ cảm nhận được phân thân hành hoả đến, ngước mắt nhìn phía trước, hắn khẽ nhếch miệng mỉm cười. Bóng Lôi Cương xuất hiện trước mặt phân thân hành thổ, nhìn mắt hắn, rồi liếc mắt nhìn Long Thiên, nói:

-Báo cho sư tổ ngươi, người đã tới rồi, chọn lúc thích hợp tới Hoả Phần đi.

Long Thiên khó hiểu, hết nhìn phân thân hành thổ lại nhìn phân thân hành hoả, gật đầu, nhìn Lôi Cương, rồi biến mất. Lôi Cương nhìn phân thân hành thổ, rồi bay về Vạn Tượng các. Phân thân hành thổ bám theo sau.

Vốn dĩ Lôi Cương không cần hỏi han điều gì, chỉ cần đến gần phân thân hành thổ, hắn đã biết được trình độ dung hợp của phân thân hành thổ và cốt hài như thế nào rồi. Tuy khả năng dung hợp của bọn chúng chỉ tăng lên có một chút, nhưng sức mạnh đã cực kỳ đáng sợ. Để tránh cho Chỉ San phải suy nghĩ nhiều, Lôi Cương bảo phân thân hành thổ đứng ở bên ngoài, còn bản thân đi vào Vạn Tượng các một lúc. Sau khi an ủi Chỉ San một hồi, hắn liền cùng phân thân hành thổ rời khỏi Vạn Tượng các đi đến Hoả Phần. Lôi Cương tin rằng Khí Long Chiến có thể tìm được hắn.

Quả nhiên, Lôi Cương và phân thân hành thổ vừa đến bên ngoài Hoả Phần, mấy luồng cầu vồng đã bay tới, dừng trước mặt hắn.

-Tiền bối. Nguồn: http://truyenfull.vn

Mấy tiếng cung kính vang lên. Khí Long Chiến và năm lão giả mặc áo bào đỏ xuất hiện. Lôi Cương nhìn năm người vừa xuất hiện, tu vi của bọn họ đều đã đạt đến cương thần hoàng giai. Biết được trình tự của cương thần, Lôi Cương không khỏi cười khổ, dung hợp hai hành mới đạt được huyền giai, mà nghe nói thần thú ở nơi sâu trong Hoả Phần đều ở cấp đỉnh huyền giai, sức mạnh vô cùng đáng sợ. Nếu không có phân thân hành thổ, hắn và sáu người bọn Khí Long Chiến e rằng khó có thể sống sót nổi. Lôi Cương không khỏi nghĩ tới khi Ngũ Đế thượng cổ thảo phạt Vô Thượng giới lúc xưa, bằng vào thực lực của bọn họ lúc đó không bại mới là lạ, mộng tưởng rằng tu luyện ở Khí tháp xong là sẽ có đủ sức hoành hành Vô Thượng giới sao?! Xem ra chỉ là những người thiển cận thôi. Lôi Cương suy nghĩ chốc lát, rồi gật đầu, nói:

-Vào đi thôi.

Sáu người Khí Long Chiến cùng nhìn phân thân hành thổ, không phải bọn họ nghi ngờ gì, mà chỉ là muốn nhìn hắn xem sao. Khí tức của phân thân hành thổ khiến tất cả bọn họ đều kinh hãi, nhưng đồng thời cũng thầm thở phào nhẹ nhõm, tin tưởng lần này đến nơi sâu trong Hoả Phần có thể nắm chắc thêm vài phần chiến thắng.

-Các người có biết thực lực của thần thú ở nơi sâu trong Hoả Phần hay không?

Lôi Cương vừa bay vừa hỏi.

-Tiền bối, thực lực của thần thú đều là thần thú cấp cao nhất của huyền giai, có thể sánh với cương thần huyền giai.

Khí Long Chiến chậm rãi nói.

Lôi Cương gật đầu. Thần thức của hắn chợt cảm nhận được hai luồng khí tức. Thần thức khẽ động, hoá ra là các hoả giao và kiến lửa. Lôi Cương ngạc nhiên, nhận ra đàn hoả giao và kiến lửa này đã có cấp bậc. Hắn hết sức mừng rỡ. Kể từ khi biết được Chỉ San có thể liên lạc với Trận U Tuyết, Lôi Cương chưa từng vui mừng như vậy lần nào nữa. Bản thể muốn lĩnh ngộ ở Thuỷ Linh giới cũng không phải chuyện ngày một ngày hai mà được. Hiện giờ, Lôi Cương chỉ muốn nhìn xem thần hồn của Viêm Long ở nơi sâu trong đã đạt được đến năng lực như thế nào, liệu hắn có thể mượn thần hồn của Viêm Long để đảm bảo thêm phần nào khi hắn tới Vô Thượng giới hay không mà thôi.

Phân thân hành thổ vẫn trầm mặc, không nói gì, khiến bọn Khí Long Chiến cảm thấy vô cùng áp lực, không dám nói nhiều lời. Chờ đến khi đến chỗ của sư đề, Lôi Cương mới dừng lại, truyền âm nói với bọn chúng, cho biết bọn hắn chuẩn bị đến nơi sâu trong Hoả Phần. Hắn không ngờ sư đề vừa nghe nói thế đã rít gào, rồi bay lên không trung. Đám sư đề xuất hiện khiến bọn Khí Long Chiến biến sắc, rút vội ra thần khí hạ giai.

-Đừng động thủ, đây là bằng hữu của ta.

Lôi Cương vội vã ngăn lại. Sư đề trừng mắt thấy Lôi Cương, lại nhìn đám Khí Long Chiến, gầm nhẹ một tiếng. Một giọng nói vang lên, quanh quẩn trong đầu Lôi Cương:

-Lôi Cương, ngươi đi vào trong đó làm gì? Thực lực cấp cao nhất của huyền giai rất mạnh, mạnh đến nỗi chiến kỹ truyền thừa của ta còn không thể thâm nhập vào trong đó, chứ đừng nói nhìn thấy thần thú đỉnh huyền giai.

Lôi Cương nhíu mày, nhìn sư đề, rồi truyền âm nói:

-Ngươi xem thực lực của hắn có thể chiến thắng được đỉnh huyền giai hay không?

Lôi Cương nhìn phân thân hành thổ, sư đề liếc mắt nhìn qua. Con ngươi sư đề co rụt lại, thần thức tham tiến phân thân hành thổ, tức thì bị một luồng cự lực đẩy ra, cùng lúc đó một luồng sức lực bắn ngược ra, đánh bay sư đề.

Bọn Khí Long Chiến nghi hoặc, nhìn sư đề bị đánh bay, nghi hoặc, nhìn Lôi Cương khó hiểu.

-A, Lôi Cương, đây là cái gì thế? Sao có thể đáng sợ như thế được?

Sư đề rít gào lên, giọng nói của nó vang lên trong đầu Lôi Cương. Hắn mỉm cười, truyền âm, nói:

-Thế nào, sư đề, thực lực của hắn có đủ để chiến thắng thần thú đỉnh huyền giai hay không?

-Chuyện này biết đâu cũng có khả năng.

Sư đề từ xa bay lại, nhìn phân thân hành thổ, hết sức kiêng nể.

-Ngươi muốn đi không?

Lôi Cương truyền âm nói. Có thể có sư đề đi cùng chẳng khác nào thêm một người hỗ trợ lớn cả, chiến kỹ truyền thừa của nó rất mạnh, Lôi Cương hiểu rất rõ.

Sư đề lần nữa liếc mắt nhìn phân thân hành thổ, nói:

-Được, có hắn đi cùng tiếp ứng có lẽ chúng ta sẽ không gặp phải bất cứ sự uy hiếp nào nữa.

Sư đề vốn rất sợ nơi sâu trong Hoả Phần.

Lôi Cương hết sức vui mừng, nói:

-Đi.

Nói xong, cả sáu người và một thú cùng khởi hành đi đến nơi sâu trong Hoả Phần.

Bay được nửa canh giờ, mấy người dần trở nên nghiêm túc hơn. Khí tức của thần thú bên dưới càng lúc càng mạnh hơn, thậm chí một số thần thú còn khiêu khích rít gào lên. Ánh mắt phân thân hành thổ của Lôi Cương loé lên, khí tức toàn thân hắn bộc phát ra ngoài, không giấu diếm chút nào. Nháy mắt, đám thần thú đang rít gào im bặt lại, chỉ khổ cho bọn Khí Long Chiến và sư đề cũng bị uy hiếp theo. Phân thân hành thổ vội vã thu hồi khí tức, bọn Khí Long Chiến mới phục hồi đôi chút. Bọn họ mừng rỡ, nhận ra có được phân thân hành thổ, khả năng vào được nơi sâu trong Hoả Phần của bọn họ sẽ càng cao hơn. Ngay cả sư đề cũng vui vẻ lên nhiều, thi thoảng lại rít gào lên mấy tiếng. Nếu là trước đây, nó nào dám làm thế, dù sao mỗi một thần thú bên dưới đều có thể đả thương nó dễ dàng.

Có phân thân hành thổ, chiến ý của mấy người mạnh lên rất nhiều. Càng đi vào sâu trong, bọn Khí Long Chiến càng kinh hãi, không nói đến đám cường thú càng lúc càng mạnh ở bên dưới, mà ngay cả huyền hoả cũng ngày càng nồng nặc hơn. Bọn họ hết sức sợ hãi.

-Ngao…

Một tiếng gầm gừ chấn động không gian vang lên. Bọn Lôi Cương chậm rãi bay, trước mặt bọn họ là hai con thần thú tựa như một ngọn núi lớn đang đánh nhau kịch liệt.

-Mau trốn đi, đừng để bọn chúng quay ra tấn công chúng ta.

Lôi Cương thấp giọng nói. Phân thân hành hoả là nhất mạch Viêm Long. Lôi Cương dĩ nhiên hiểu được, một khi thần thú đang đánh nhau, nếu phát hiện có người nhìn trộm, nhất định sẽ quay ra tấn công người đó, mà bỏ qua đối phương.

Lôi Cương nhìn chằm chằm phía trước. Khí tức của hai con thần thú này đã đạt đến đỉnh hoàng giai, thực lực rất mạnh. Phân thân hành hoả của Lôi Cương không chắc có thể đánh bại một trong hai con thần thú này. Ánh mắt hắn loé lên, muốn thử đánh một trận với con thần thú trước mặt.

-Đi thôi, trận chiến này chúng ta đừng tham dự.

Lôi Cương thoáng trầm ngâm, rồi thấp giọng nói. Nếu chỉ có hai thần thú này thì không nói, nhưng một khi để cho bọn thần thú phía sau cùng tham dự, e rằng bọn hắn khó tránh khỏi cái chết. Thần thú ở Hoả Phần nhiều hơn Lôi Cương tưởng nhiều, trên đường bọn hắn bay đã có ít nhất năm trăm thần thú rồi.

-Lôi Cương, để Thổ Hoàng giết hai thần thú này đi. Ta cảm giác được luồng khí tức kia càng ngày càng gần rồi. Càng nuốt nhiều thú đan của thần thú, ta càng nhanh khôi phục thực lực. Ta có thể đối mặt với thần thú hành hoả được.

Trong đầu Lôi Cương chợt vang lên giọng nói của Hoả Hoàng. Hắn sửng sốt. Một lát sau, phân thân hành thổ bay về phía trước, bọn Khí Long Chiến nghi hoặc nhìn Lôi Cương.

-Để hắn đi đi.

Lôi Cương thản nhiên nói.

Quả nhiên, khi phân thân hành thổ tới gần, hai con thần thú ngừng tấn công đối phương, quay qua, chiếu đôi mắt rực lửa nhìn chằm chằm hắn. Phân thân hành thổ khẽ nhếch miệng, không nói lời nào, liên tục phóng kình, tấn công hai con thần thú.