Thể Tôn

Chương 534: Tượng




Vô Thượng Giới là giới khổng lồ nhất trong sáu giới, là thánh địa mà mỗi một tu luyện giả của Ngũ Hành giới đều hướng tới, đều hy vọng có một ngày có thể tiến vào Vô Thượng Giới, tương truyền, độ dày của linh khí ở Vô Thượng Giới cực kì kinh người, ở bên trong đó tu luyện so với Ngũ Hành Giới tốc độ nhanh hơn không chỉ gấp mười lần, mà cao thủ trong Vô Thượng Giới cũng đếm không xuể, ban đầu thượng cổ Ngũ Đế liên hiệp chinh phạt Vô Thượng Giới, cuối cùng rơi vào cảnh toàn quân đều bị tiêu diệt cũng có thể thấy được thực lực của Vô Thượng Giới kinh khủng cỡ nào rồi, cũng chính là bắt đầu từ khi đó, tu luyện giả ở Ngũ Hành Giới không cách nào tiến vào Vô Thượng Giới được nữa, mà Vô Thượng Giới cũng rất ít người có thể đến Ngũ Hành Giới, trừ phi những cường giả có tu vi thông thiên cùng với những thế lực lớn có Truyện Tống Trận ra mà thôi.

Vô Thượng Giới bởi vì quá mức khổng lồ, cơ hồ là tương đương với cả Ngũ Hành Giới cộng lại, thậm chí còn muốn lớn hơn, thế lực phân bố cực kỳ phức tạp, các đại phái viễn cổ ẩn danh cùng với các gia tộc không hề ít chút. Ở nam bộ Vô Thượng Giới là tổng bộ của một thế lực cực lớn, trong tiểu viện của một lâu các u nhã, có một nữ tử mặc y phục trắng như tuyết đang ngồi trong hoa viên, đuôi váy phủ trên mặt đất cộng với nữ tử kia khuôn mặt tuyệt mĩ như được tạc từ ngọc thạch, khiến người ta có cảm giác xinh đẹp đến khó thở. Nữ tử này mặt mang vẻ ưu sầu, khiến người ta vừa nhìn không nhịn được muốn ôm vào lòng, đôi mắt nàng như tạo thành từ dòng nước suối trong vắt long lanh lại càng toát lên vẻ sương khói nhàn nhạt, cũng khiến người ta có một cảm giác đẹp đến mông lung.

- Khí Tông, phụ thân sao lại bắt ta đi Khí Tông chứ?

Nữ tử đột nhiên lên tiếng lẩm bẩm nói, bỗng diện mục nàng hơi chậm lại, phảng phất nghĩ tới điều gì, lẩm bẩm nói:

- Chẳng lẽ, phụ thân biết chuyện của ta cùng với Lôi Cương? Cho nên sau khi gia gia bế quan thì liền gọi ta hồi tông? Cha làm như vậy, là muốn ngăn cản ta cùng Lôi Cương ở chung một chỗ sao? Ngăn cản ta cùng Lôi Cương tiếp tục phát triển hơn sao? Ta một khi tiến vào Khí Tông, khi nào mới được ra cũng còn chưa biết được, nếu quả thật là như vậy thì Lôi Cương chàng ............

Nữ tử này chính là Chỉ San, lúc này, trên khuôn mặt Chỉ San hiện lên vẻ không cam lòng cùng ủy khuất. Nàng quét nhìn chung quanh, trong ánh mắt hiện lên vẻ tức giận.

Cả tiểu viện bị một đạo kết giới bao phủ, nàng đã bị nhốt.

Thân là con gái của thế lực lớn, có rất ít tự do của riêng mình, bất kể là Chỉ San hay là Tử Vận đều là như thế cả.

Lúc này, một âm thanh tang thương vang lên:

- Tiểu thư, đã đến lúc lên đường rồi, mấy vị trưởng lão đã mở ra Truyện Tống Trận pháp!

Thân hình mềm mại của Chỉ San chấn động, mắt ngấn lệ long lanh, lúc này Chỉ San lộ ra vẻ vô cùng bất lực lẫn tủi thân, nàng không thể làm trái, cũng không dám phản kháng, bởi vì nàng hiểu, bất kể là nàng có làm gì thì cũng vô ích, nàng cũng đã nếm trải nhiều rồi.

- Tiểu thư, lão nô đã có lời khuyên Các chủ, đáng tiếc, Các chủ tâm ý đã quyết, chuyện này .........

Một hư ảnh hiện lên ở phía sau Chỉ San, ánh mắt mang đầy vẻ bất đắc dĩ pha lẫn với yêu thương nhìn chăm chú Chỉ San.

- Cám ơn Tam thúc, Chỉ San biết phải làm sao.

Chỉ San lau khô nước mắt trên mặt, ánh mắt mê mang nhìn chăm chú về phía trước, nước mắt trên mặt nàng cũng thật khiến người ta đau lòng.

- Lôi Cương ............ Chúng ta khi nào mới có thể gặp lại nhau? Ta ............ Nhớ ngươi. Có lẽ, thời gian trước kia rồi chỉ còn lại trong hồi ức, nhưng, Chỉ San trong lòng chỉ biết có ngươi, Lôi Cương! !

Chỉ San chậm rãi nói, nàng không dám nói ra thành lời mà chỉ có thể thầm nhủ trong lòng, bởi vì, bốn phía xung quanh tiểu viện đều có tai mắt, nếu như nói ra ngoài, sợ rằng, Lôi Cương sẽ phải đối mặt với uy hiếp nhất định, Chỉ San hiểu phong cách hành sự của phụ thân nàng, sẽ không lưu bất kỳ đường sống nào, từ chuyện đem con gái mình phong bế trong một không gian cũng có thể thấy được trái tim người đó sắt đá đến bậc nào rồi.

Chỉ San không biết, trước khi nàng tiến vào Truyện Tống Trận đi Khí Tháp, trong một hoa viên cách tiểu viện cỡ trăm dặm về phía đông, có một nam tử bận y phục màu xám tro đang đứng chắp tay sau lưng, ánh mắt đạm mạc nhìn chăm chú lên bầu trời, trên khuôn mặt hắn nhìn không ra chút nào nửa điểm tình cảm ba động, giữa mi tâm để lộ ra nét tang thương, phảng phất thế gian đã không còn chuyện gì có thể khiến trái tim của hắn ba động được nữa rồi vậy.

- Tượng.

Trung niên nam tử đột nhiên lên tiếng nói, phảng phất là hướng về phía không khí nói, nhưng thanh âm còn chưa rơi xuống, sau lưng trung niên nam tử đột nhiên hiện lên một hư ảnh, hư ảnh này phảng phất là nhân ảnh sương khỏi khiến người ta không cách nào thấy rõ hình dáng.

- Lôi Cương kia rốt cuộc là người như thế nào? Mau điều tra rõ ràng rồi đem tất cả nói cho bổn tông nghe thử.

Trung niên nam tử chậm rãi nói.

- Lôi Cương, Trung Xu Giới Tây Bộ Lôi Kiếm Thôn ...........

Âm thanh của hư ảnh nọ tỉ tê chậm rãi đọc ra tài liệu về Lôi Cương, nếu như Lôi Cương ở đây lúc này ắt hẳn sẽ khiếp sợ vạn phần, theo lời nói của hư ảnh này, tất cả mọi chuyện trong cuộc đời Lôi Cương từ nhỏ đến lớn, từ một gã tu luyện giả cấp thấp đến khi trở thành cường giả danh chấn Dung Luyện Giới, Cửu U giới đều được kể ra vanh vách, rõ ràng.

Một lần này cơ hồ nói liên tục ba canh giờ, ba canh giờ đem chuyện cả đời Lôi Cương thuật ra toàn bộ, ngay cả làm thế nào mà gặp mặt quen biết với Chỉ San đều cực kỳ cặn kẽ, cuối cùng mãi cho đến chuyện Lôi Cương cùng đám người Đan Tông Tử tiến vào Cấm Lục Chi Địa mới kết thúc.

Trung niên nam tử diện bộ vẫn đạm mạc, nhưng trong hai mắt nổi lên một tia ba động, với kiến thức tu vi của hắn cũng cảm thấy có phần kinh ngạc đối với tiến bộ trong mấy ngàn năm tu luyện của Lôi Cương này, từ cấp một phàm nhân dùng thời gian ngắn ngủi mấy ngàn năm liền danh chấn Ngũ Hành Giới, một tay tiêu diệt Hỏa Huyền Tông, chuyện như thế, ở Vô Thượng Giới mặc dù có, nhưng điều này khác với ở Ngũ Hành Giới, dù sao, ở Vô Thượng Giới tốc độ tu luyện so với Ngũ Hành Giới nhanh hơn không chỉ gấp mười lần.

- Hắn tiến vào Cấm Lục Chi Địa sao? Đáng tiếc một thiên tài, nếu như không phải là ..........., hắn cũng cũng xứng được với Chỉ San.

Trung niên nam tử hồi lâu sau mới thốt ra câu bình luận đầu tiên, hư ảnh nọ khẽ chấn động, không chỉ có trung niên nam tử, ngay cả hắn đối với Lôi Cương cũng cực kỳ thưởng thức, đáng tiếc, tiến vào Cấm Lục Chi Địa!

- Bất quá, người này phảng phất cùng thể tu có không ít liên hệ, tiểu tử Thiên gia ở Cửu U giới lịch lãm chính là bị hắn ép sớm ngày trở lại Vô Thượng Giới, hơn nữa, nghe nói, hắn là dư nghiệt thể tu.

Âm thanh của Hư ảnh nọ lại lần nữa vang lên.

- Dư nghiệt thể tu nghiệt?

Trung niên nam tử ánh mắt thoáng ngưng, trong mắt nổi lên gợn sóng, khuôn mặt khẽ biến, đôi mắt đạm mạc lúc trước cũng trở nên lấp lánh hữu thần, phảng phất như đang nhớ tới chuyện ngày xưa vậy.

- Là hậu bối của chiến thần Thái Huyền ở Vô Thượng giới năm đó sao?

Trung niên nam tử lẩm bẩm nói .............

Khí Tháp tầng năm, Khí Thành.

Lôi Cương đi vào Vạn Tượng Các, sau khi tùy ý đánh giá một phen, liền không có hứng thú gì nữa cả, bất quá, Lôi Cương cũng đoán được, vì sao tài kiệu luyện khí ở Khí Tông lại không bị thiếu hụt, hơn nữa số lượng lại không phải là nhiều một cách bình thường, có Vạn Tượng Các ủng hộ, sợ rằng có đến cả một trăm Khí Tháp muốn tiêu xài kiểu gì Vạn Tượng Các cũng đủ để thỏa mãn, dù sao với tài lực hùng hậu của Vạn Tượng Các, sợ rằng trong Ngũ Hành Giới còn chưa có thế lực lớn nào có thể so với được với Vạn Tượng Các. Nhìn lão giả ngồi bên quầy thu ngân, Lôi Cương bỗng nhiên nhớ tới Chỉ San, không biết Vạn Tượng Các trong Khí Tháp này có cùng ngoại giới tương liên hay không, trầm ngâm chốc lát, Lôi Cương đi về phía lão giả.

Lão giả ngồi ở quầy thu ngân đang chăm chú xem cái gì đó, Lôi Cương đi tới trước mặt hắn còn chưa phát hiện, Lôi Cương sắc mặt mang nét cười nhạt, nói:

- Chưởng quỹ.

Phảng phất là có người quấy rầy công việc của lão khiến khuôn mặt lão giả mang vẻ không vui, ngẩng đầu giận dữ nhìn Lôi Cương, không vui nói:

- Chuyện gì? Bên kia không phải là có nhân viên làm việc sao?

Lôi Cương cũng không có tức giận, mà là cười nói: Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

- Không biết chỗ chưởng quỹ đây có thể truyền tin cho người ở ngoài hay không?

- Ngoại giới? Đạo hữu, ngươi không có nhầm lẫn gì chứ hả? Ngoại giới có bao nhiêu người? Đếm cả đời cũng đếm không xong, làm thể nào để tìm được người ngươi muốn truyền tin ở tìm được ngươi muốn truyền biển người mịt mờ này chứ?

Lão giả nguyên vốn đã không vui, lúc này nghe Lôi Cương nói lại càng tức giận vô cùng, thanh âm không khỏi cao lên mấy phần.

- A a, nàng cũng là người của Vạn Tượng Các.

Lôi Cương đối với thái độ của lão giả thì làm như không thấy gì nói.

- Người của Vạn Tượng Các? Ai chứ?

Sắc mặt của lão giả thoáng ngưng lại, nghi hoặc nhìn Lôi Cương.

- Nàng gọi Chỉ San. Lôi Cương chậm rãi nói.

Lão giả đầu tiên là sửng sốt, sau đó trầm tư chốc lát, ở trong đầu lão đối với Chỉ San cũng không ấn tượng, lão giả này là sinh ra lớn lên ở trong Khí Tháp tầng năm người, dựa vào từng bước từng bước một mà leo lên được đến địa vị ngày hôm nay. Hắn đối Vạn Tượng Các ở ngoại giới cũng không hiểu được bao nhiêu, bất quá người mà Lôi cương muốn truyền tin lại chính là người của Vạn Tượng Các, lão giả sau một phen tính toán thì nói:

- Nói đi, truyền cái gì, ta không thể bảo đảm người ngươi muốn truyền có nhận được tin hay không nhưng chi phí thì cũng rất là đắt giá đó.

Lôi Cương gật đầu một cái, lạnh nhạt nói:

- Không sao.

Sau nửa canh giờ, Lôi Cương liền đi ra khỏi Vạn Tượng Các, hắn gửi cho Chỉ San năm chữ:

- Hết thảy bình thường, chờ!