Ảnh chụp bị phát tán đối với cuộc sống của Y Lai vẫn là có ảnh hưởng nhất định. Chuyện này dù Hạ Diễm đã cực lực che giấu vẫn bị vạch trần, vẫn là lưu lại một hạt giống nghi ngờ. Ánh mắt người nhà họ Hạ nhìn y cũng đã thay đổi. Buổi tối hôm ấy, Hạ lão gia liền tìm y nói chuyện. Hạ lão gia vẫn cười híp mắt, lại giống y hệt con cáo già. Con cáo già nói rất rõ ràng, đứa trẻ sinh ra nhất định phải giám định gen,,nếu như là đứa con nhà Hạ gia, Hạ gia sẽ đối với cha con bọn họ tốt gấp trăm lần. Nhưng nếu không phải, Y Lai tốt nhất nên chuẩn bị sẵn sàng, Hạ gia rất không thích bị người lừa dối.
Y Lai từ trong phòng Hạ lão gia đi ra, trên người đều mang một tầng khí lạnh, toàn thân lạnh lẽo, hơi lạnh kia thật lâu cũng chưa tản đi, mãi đến khi Hạ Diễm đem y ôm vào trong ngực, ôm thật lâu, y mới cảm giác được ấm áp.
"Y Lý, lần trước em nói chơi trò gì đó, chơi làm sao?" Hạ Diễm ôm y trong ngực, tay phải xoa xoa tóc y.
Từ sau sự kiện ảnh chụp đó, quan hệ của hai người trở nên thân mật hơn rất nhiều, ngoại trừ lên giường, chuyện vợ chồng nên làm cũng đã làm. Hạ Diễm yêu mến đem Y Lai ôm vào trong ngực, Y Lai cũng nhu thuận tựa đầu vào ngực hắn.
"Vậy anh nói trước đi, nói về chuyện giữa anh với Kỳ Nhiên." Mắt Y Lai chớp chớp, ánh mắt màu xanh lam hiện ra một tia bướng bỉnh.
Hạ Diễm đưa tay nặn nặn mũi y, trong mắt mang theo sủng nịch: "Tôi cùng Kỳ Nhiên từ nhỏ đã quen biết, bắt đầu từ lúc tiểu học là đồng học. Học cùng nhau được mười năm, quan hệ bọn tôi cũng không tốt lắm. Tôi vẫn cho rằng hắn căm ghét tôi lắm, thứ gì cũng muốn giành của tôi. Hắn giống như ông trời con, tùy hứng, bá đạo. Tính cách bọn tôi quá giống nhau, cho nên tôi cũng không mấy ưa hắn. Mãi đến tận khi tôi cùng Anna kết hôn, hắn lại nói hắn yêu tôi. Khi đó, tôi cảm thấy rất buồn cười. Sau đó tôi mới biết, hắn không có nói giỡn."
Đây chính là đoạn ân oán của Hạ Diễm với Kỳ Nhiên, Hạ Diễm tựa hồ rất không thích nhắc đến Kỳ Nhiên, thế nhưng Y Lai hỏi, Hạ Diễm vẫn trả lời.
"Y Lý, em thì sao?"
Y Lai nói: "Tôi không phải Y Lý."
Đây là lần đầu tiên Y Lai thẳng thắn thừa nhận thân phận của mình.
"Ngày đó, tôi cũng cùng Y Lý rơi xuống nước. Bọn tôi bị người đẩy xuống sông, Y Lý vừa rơi xuống nước liền bắt đầu co giật. Cậu ta rất sợ nước, mà em thì lại vô cùng yêu mến."
"Kỳ thực Y Lý là tên thân mật của tôi thôi, cô của tôi thường gọi yêu như vậy."
"Y Lý..." Hạ Diễm ôn nhu kêu một tiếng.
Y Lai dùng đầu cọ cọ ngực Hạ Diễm.
Quãng thời gian dài sau đó, Hạ Diễm đều chăm sóc, ở bên cạnh y. Hắn đem tư liệu làm việc trong công ty chuyển về thư phòng trong nhà, hầu như ngày nào cũng canh giữ bên người Y Lai. Từ chuyện ăn uống đến đi đứng của y, hết thảy đều được quản vô cùng nghiêm ngặt.
Nhưng mà bất ngờ ở chỗ, Y Lai cũng không ghét loại hạn chế này. Y biết, Hạ Diễm là muốn tốt cho y, hắn sợ Kỳ Nhiên gây bất lợi cho y.
Đó là một đoạn thời gian an an tĩnh tĩnh, thế nhưng tâm trí Y Lai lại không mấy bình tĩnh. Tính theo thời gian, ngày sinh đứa nhỏ càng lúc càng gần, y không thể nằm trong thế bị động như vậy mãi được.
"Y Lý, em yên tâm. Cho dù đứa nhỏ có sinh ra, cũng sẽ không ai biết nó không phải con tôi."
Đây là lời hứa của Hạ Diễm. Thế nhưng đứa trẻ sinh ra, so với không sinh thì vẫn khó giấu hơn nhiều. Y không tin Hạ Diễm có bản lĩnh thông thiên.
Mấy ngày nay, Hạ Diễm đem y bảo vệ rất tốt. Có điều Y Lai lại không nghĩ tới, y không có xảy ra chuyện, thế nhưng Hạ Diễm lại xảy ra chuyện.
Tin tức Hạ Diễm điều khiển phi cơ rơi tan tác. Ở Hạ gia, Y Lai cơ bản là người cuối cùng biết đến, vẫn là tên mập kia đi nghe ngóng tin tức.
Phi cơ rơi tan, hài cốt cũng không còn.
Tin tức kia tựa như sấm sét giữa trời quang, Y Lai trực tiếp ngã xuống đất. Sắc mặt Y Lai tái nhợt, hai mắt vô thần, tay cũng bắt đầu run rẩy. Đầu của y trống rỗng, một lát sau mới dần dần có ý thức. Rõ ràng trước một ngày, Hạ Diễm còn sống sờ sờ đứng trước mặt y, tại sao một ngày sau, Hạ Diễm liền thành một kẻ đã chết?
Y nhớ đến ngày nọ, Kỳ Nhiên nói: "Tôi không chiếm được, người khác cũng đừng hòng mơ tưởng được." Hạ Diễm đem y bảo vệ quá tốt, chuyện này đã khiến cho Kỳ Nhiên tức giận hoàn toàn. Gã đã đối với Hạ Diễm yêu đến điên cuồng chấp nhất, Kỳ Nhiên giết Y Lai không được, liền giết Hạ Diễm sao?
Hạ Diễm xảy ra chuyện, toàn bộ Hạ gia đều loạn cả lên, tất cả mọi người đều không để ý đến cái dấu vết này có hơi khoa trương. Y Lai đi tìm Hạ lão gia, Hạ lão gia đem y nhốt ngoài cửa, căn bản không có thời gian để ý đến y. Y Lai chỉ có thể lên mạng, tra chút tin tức ít ỏi trên internet.
Qua hai ngày, Y Lai lại gặp Kỳ Nhiên, Y Lai không biết hắn làm sao mà vào được. Lúc y vừa tắm xong, từ trong phòng tắm đi ra, liền nhìn thấy nam nhân ngồi trên ghế sa-lông. Người đàn ông này có một gương mặt tuấn tú, lại khiến cho người ta có cảm giác sởn cả tóc gáy. Gã mặc một bộ âu phục đen, càng lộ ra da dẻ trắng bệch, lười biếng ngồi đó, híp mắt nhìn Y Lai.
Y Lai sửng sốt một chút, rất nhanh liền phản ứng lại. Y đi đến trên ghế sa-lông, ở bên người nam nhân ngồi xuống: "Kỳ tiên sinh."
"Mày không sợ tao?" Kỳ Nhiên rất hứng thú hỏi.
"Tại sao phải sợ?" Y Lai bình tĩnh nói.
"Không sợ tao giết mày sao?"
"Hiện tại sợ cũng không kịp."
"Mày so với Anna khá hơn một chút. Con nhỏ kia chỉ biết khóc lóc sướt mướt."
"Chuyện này hình như không phải lần đầu tiên." Y Lai bén nhạy nhận ra được trong lời nói nam nhân có thâm ý, "Hạ Diễm ở nơi nào?"
"Địa ngục?" Kỳ Nhiên nói, "Mày muốn đi cùng anh ta sao?"
"Chuyện này chả buồn cười chút nào." Y Lai nói.
"Tao không có đùa." Kỳ Nhiên nói, ánh mắt hắn đảo qua Y Lai, cuối cùng dừng trên bụng y, ánh mắt trở nên ác độc, "Có lẽ anh ấy cũng tình nguyện để mày đi cùng."
Kỳ Nhiên nói xong liền nghênh ngang đi ra ngoài.
Hai ngày sau, Y Lai đem chính mình nhốt trong nhà, đóng cửa không ra. Y nghĩ Kỳ Nhiên biến thành người điên rồi, bây giờ đối với y mà nói, ở nhà Hạ gia là an toàn nhất.
Hai ngày sau, tên mập lại dò thăm tin tức, cảnh sát tìm thấy người có khả năng là Hạ Diễm, người kia dung nhan thiêu hủy, thế nhưng vẫn còn hơi thở, không chết. Từ đặc điểm nhận dạng kết luận, người kia chính là Hạ Diễm, thế nhưng vẫn cần thêm một bước làm gen giám định, xác định thân phận người bị thương.
Y Lai vội vã mặc vào một bộ quần áo, liền lên phi cơ bay đến bệnh viện.
Tâm tình Y Lai cấp bách, y hi vọng có thể đến bệnh viện sớm một chút. Thế nhưng một lát sau, y liền nhận ra được có chút quái dị, bệnh viện ở khu trung tâm náo nhiệt, mà hướng phi cơ bay càng đi càng hẻo lánh.
"Tiểu Hạ." Y Lai kêu một tiếng.
Ở giữa chỗ điều khiển cùng ghế khách của phi cơ có một tấm ngăn, tấm ngăn có thể chỉnh thành loại trong suốt hoặc loại che kín, hiện tại là loại che kín kia, Y Lai không thể nhìn thấy tình hình chỗ điều khiển.
"Tiểu Hạ, dừng lại!" Y Lai nói.
Tốc độ phi cơ càng thêm nhanh.
Tay Y Lai đẩy chốt an toàn trên cửa.
"Mày mở không được đâu." Thanh âm từ phía trước truyền đến, là tiếng của Kỳ Nhiên.
Y Lai biết mình chạy không thoát, trái lại bình tĩnh lại.
----------------------------------------------------------
Bên trong phòng tổng thống* của một khách sạn ở Hải Thần tinh, gian phòng này nhìn từ bên ngoài xem ra cùng những phòng khác không hề khác biệt, thế nhưng bên trong lại bị cải tạo thành một khu trang bị hệ thống theo dõi vô cùng nghiêm ngặt. Video theo dõi được chiếu lên mặt tường trơn bóng, rất chi tiết, liếc mắt một cái là rõ mồn một.
(Phòng tổng thống*: Ý là phòng vip nhứt nhứt khách sạn:"> không phải phòng của ông tổng thống thiệt đâu:))
"Tiên sinh, Kỳ Nhiên bắt cóc vợ Hạ Diễm." Cách Lỗ Tư chỉ vào một máy chiếu nói.
Ngón tay Lâm Sắt theo bản năng mà run lên một hồi, ánh mắt đảo qua, rơi vào màn hình. Tiếp đó hắn liền thấy một gương mặt quen thuộc. Y Lai bình tĩnh mà ngồi ở đó, hoàn toàn không giống dáng vẻ bị bắt cóc.
"Tiên sinh, phi cơ cùng trên người Y Lý đều được chúng ta cài máy theo dõi, vậy chúng ta có đem ngài ấy cứu ra hay không?" Cách Lỗ Tư hỏi.
Cách Lỗ Tư tuy rằng không biết quan hệ của Lâm Sắt cùng vợ của Hạ Diễm, thế nhưng làm trợ lý, từ trước đến giờ toàn nghe lời đoán ý. Cậu biết ông chủ đối với vị tiên sinh Y Lý này tựa hồ có cảm tình khác thường, chỉ cần là liên quan đến việc của Y Lý, đều có thể khiến cho Lâm Sắt mất khống chế.
Lâm Sắt đột nhiên đứng lên, muốn nói gì đó, ngay khi Cách Lỗ Tư cho rằng cậu đã đoán trúng câu trả lời chắc chắn, Lâm Sắt đột nhiên tay nắm thành quyền, tựa như đang cố kiềm chế cái gì đó.
"Khoan đã, chúng ta cần biết nguyên nhân cái chết của Anna..." Lâm Sắt nói, "Nhất định phải bảo vệ Y Lý thật tốt. Không được để cho cậu ấy chịu bất kỳ tổn thương gì."
Nhưng mà Lâm Sắt đã quên, Y Lai hiện đối mặt chính là người điên, muộn mấy phút, chậm mấy giây, cũng có thể mất mạng, khiến cho y rơi vào hoàn cảnh vạn kiếp bất phục.