Nhìn lên phía trên núi liền thấy hai mươi lăm căn biệt thự xếp liền kề nhau, bên ngoài nhằng nhịt mấy trăm tia sáng vờn quanh khắp nơi, hệ thống an ninh đảm bảo vững chắc. Ở bên ngoài, là con sông dài nhất Hải Thần tinh - cạnh sông, chính là Hạ gia.
Biệt thự Hạ gia không mấy xa hoa, mỗi kiến trúc của một gia tộc đều đại diện cho phẩm chất của gia tộc đó. Hạ gia trên thương trường rất biết điều, mặc dù bọn họ nắm giữ 80% nền kinh tế Hải Thần tinh.
Phi cơ đáp xuống trước một tòa biệt thự, biệt thự này thuộc quyền của Hạ Diễm, trong khu biệt thự này lại đặc biệt dễ thấy, không hổ danh là biệt thự của người thừa kế.
Y Lai cùng tên béo đi vào, vị thư ký kia lấy ra hai bộ quần áo: "Xin mời hai vị sau khi tắm xong, đổi bộ y phục này."
Y Lai gật đầu, người kia liền rời đi. Y Lai vốn không muốn để ý đến tên mập, tự mình tắm rửa, tiếp đó đổi lại quần áo. Đó là một bộ trang phục dạ hội. Y Lai đứng trước gương, thời điểm tự ngắm mình trong gương, còn có loại cảm giác như đang mơ. Trong gương là thiếu niên tóc đỏ mắt lam, sắc mặt hồng hào, rõ ràng đều là một gương mặt, mà Y Lai lại cảm thấy như không phải chính mình. Y đã chết một lần rồi, làm sao có khả năng hoàn toàn giống lúc trước?
Đột nhiên, có người từ phía sau lưng ôm lấy y. Rõ ràng là tiếp xúc thân mật, lại làm cho Y Lai sợ đến nổi cả da gà. Y rất nhanh đã nhìn thấy mặt nam nhân. Mấy ngày biến mất, Hạ Diễm bộ dạng đã hoàn toàn thay đổi. Một thân âu phục vừa vặn, tóc đã được chỉnh trang tỉ mỉ, hoàn toàn không phải như tên ăn mày lôi thôi. Gương mặt hắn có bao nhiêu anh tuấn đều hiện ra hết, ánh mắt kiêu căng khó thuần cũng không hề che giấu, cả người đều tỏa ra hương vị nam tính.
Y Lai cảm thấy, cũng không quá khó để tiếp nhận Hạ Diễm đẹp trai lại quyến rũ như vậy. Y Lai đột nhiên xoay người, hai tôiy ôm lấy cổ Hạ Diễm, từ từ nhón chân lên, hai người liền đối mặt, chóp mũi đối chóp mũi, môi đối môi.
Ánh mắt Hạ Diễm trở nên âm trầm, Y Lai đột nhiên lè lưỡi liếm môi Hạ Diễm một hồi. Hạ Diễm cũng phản ứng nhưng là đột nhiên đẩy y ra. Thân thể Y Lai đánh vào trong gương, tạo ra tiếng vang kịch liệt. Y Lai ngồi ở đó, y có cảm giác như mình vừa phát hiện một bí mật rất ghê gớm.
"Xin lỗi." Hạ Diễm nói.
Y Lai nhún vai một cái: "Không thể trách anh được, chỉ trách tôi mị lực không đủ."
Lúc này, tên mập vừa thay y phục đi ra. Sau khi nhìn thấy Hạ Diễm, cặp mắt liền trợn tròn, quanh Hạ Diễm quay một vòng, vẻ lanh lợi thường ngày không thấy, mà tiện miệng nói: "Không nghĩ mày mặc quần áo đẹp đúng là hình người dạng cẩu, sao mày lại ở chỗ này? Lẽ nào mày là người hầu Hạ gia?" Nói xong lại chỉ vào Y Lai: "Thấy không? Vị này sắp trở thành thiếu phu nhân của Hạ gia, cũng chính là chủ nhân của mày, còn không mau qua đây xin lỗi?" Tên mập cao giọng nói, như chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng* vậy.
(Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng*: Ý chỉ tên mập ỷ mình đang trong địa bàn của Y Lai nên chả sợ con nào ấy:>>)
Y Lai trầm mặc không nói, bày ra tư thái đang xem kịch vui.
Hạ Diễm híp mắt nhìn hắn nói: "Muốn trở thành tên tàn phế sao?"
Tên mập đoán hắn rất lợi hại, không nhịn được hơi rụt đầu lại: "...Mày là ai?"
"Hạ Diễm."
"Tên gì mà khó nghe như vậy..?" Tên mập đột nhiên phản ứng lại, trừng mắt nhỏ nhìn Hạ Diễm: "Ngài tên Hạ Diễm? Trời ạ, chẳng trách tôi lần đầu nhìn thấy ngài liền cảm thấy được khí chất bất phàm, khẳng định không phải người thường. Hóa ra ngài lại là Hạ đại thiếu gia, bây giờ nhìn lại, tôi thật đoán không lầm."
Tên mập trở mặt tốc độ quá nhanh, cũng quá tốt đi, Y Lai không nhịn được cười ra tiếng.
Hạ Diễm phất phất tay, trên mặt lộ xuất vẻ mặt thiếu kiên nhẫn: "Đi ra ngoài đi, tôi có mấy lời muốn nói với Y Lý."
Tên mập dưới chân như có bánh xe nhất thời lăn đi, trong nháy mắt liền không thấy bóng dáng.
Y Lai tìm một vị trí ngồi xuống, rảnh rỗi ngồi chờ Hạ Diễm.
"Hôn lễ của chúng ta đã định sau mười ngày nữa. Mấy ngày nay tôi sẽ dẫn cậu gặp ông nội của tôi, cùng mấy vị chú bác." Hạ Diễm nói.
"Vậy làm sao anh biết tôi chấp nhận cuộc hôn nhân này?" Y Lai chống cằm, cười như không cười hỏi.
Hạ Diễm khoanh tay: "Em có thể từ chối."
Y Lai nở nụ cười: "Có thể gả cho Hạ đại thiếu gia, tôi làm sao lại từ chối?"
Mấy ngày kế tiếp, Hạ Diễm liền dẫn Y Lai mỗi người Hạ gia đều thăm qua một lần. Nhà giàu nhiều người, mỗi lần gặp đều câu tâm đấu giác, có điều Y Lai từ lâu đã quen với cuộc sống như thế, cũng không thấy quá mệt mỏi. Trong âm thầm, Hạ Diễm đều đem tính cách cùng sở thích mỗi người nói cho Y Lai, thế nhưng chưa từng tiết lộ quá phân nửa chuyện của mình. Mấy ngày ở chung trôi qua, bọn họ đối với đối phương vẫn là biết rất ít. Hạ Diễm là bởi vì giấu đi quá kỹ, còn Y Lai, Hạ Diễm đối với y căn bản không hứng thú, hắn chỉ cần một người vợ biết nghe lời.
Rất nhanh liền đến thời gian cử hành hôn lễ.
Y Lai đã từng tưởng tượng qua hôn lễ của chính mình, y cùng Lâm Sắt mặc âu phục trắng, hai người sóng vai nhau tiến vào lễ đường, được mọi người chúc phúc, trao nhẫn, hôn môi đối phương, tiếp đó là vĩnh viễn ở cùng nhau...
Sau đó, chính là trở thành một giấc mộng xa không thể với, Y Lai cũng không còn hy vọng nữa.
Hạ Diễm cho y một hôn lễ lớn, bọn họ hai tay nắm lấy nhau, cùng đi trên thảm đỏ, trước mặt mọi người hôn môi. Người ở bên ngoài xem như một màn ấm áp cực kỳ, nhưng chỉ người trong cuộc mới biết, bọn họ kỳ thực mỗi người đều mang mục đích riêng.
Hạ Diễm không vạch trần Y Lai, mà Y Lai cũng không vạch trần Hạ Diễm. Hai người tường an vô sự.
Đêm tân hôn.
Y Lai rất hứng thú hỏi: "Hạ Diễm, anh có thích ai không? Hay là anh bị bệnh ưa sạch sẽ*???"
(*Ý Y Lai là Hạ Diễm ưa sạch sẽ nên dù thích người nào đó vẫn không muốn giao du:D)
Hạ Diễm nằm ở trên giường, tứ chi thả lỏng, tựa hồ đã ngủ thiếp đi.
Hạ Diễm ngây người nằm trên giường, mà Y Lai thì lại ngồi trên ghế cả một đêm.
Ngoại trừ đêm tân hôn, Y Lai liền rất hiếm thấy Hạ Diễm. Hạ Diễm tựa hồ rất bận rộn, cách một khoảng thời gian mới nhìn thấy một lần. Y Lai cảm thấy hắn tiều tụy đi rất nhiều, hai mắt đều bị thâm đen, xem ra cực kỳ uể oải. Thân là thiếu phu nhân Hạ gia, Y Lai cảm thấy mình tất nhiên nên biểu thị quan tâm Hạ Diễm một chút. Cho nên cũng lén lút tìm hiểu việc của Hạ gia.
Sau đó, y biết, có người đang giáo huấn Hạ gia. Đối phương là gia tộc lớn nhất Đế Quốc, gia tộc Wilson. Người Hạ gia đắc tội là Lâm Sắt. Khi lại một lần nữa thấy cái tên kia, Y Lai cảm thấy như đang mơ. Cái tên ấy quá xa xôi, trước đây chỉ cần y nhớ đến cái tên ấy tim liền đập nhanh hơn, lúc này được nghe lại, đã không còn cảm giác gì nữa...
Y Lai một lần nữa xâm nhập mạng lưới cá nhân của Hạ Diễm, cẩn thận xem tư liệu của Hạ Diễm, rốt cuộc tìm ra manh mối. Anna, vợ trước Hạ Diễm vốn là người của gia tộc Wilson. Y Lai đi thăm dò quan hệ của gia tộc Wilson, rất nhanh đã phát hiện, Anna chính là em gái ruột của Lâm Sắt. Mà Lâm Sắt đối đầu với Hạ gia là sau khi Hạ Diễm cùng y kết hôn, sở dĩ Lâm Sắt hắn là báo thù, bởi vì Hạ Diễm kết hôn cùng người khác.
Đến lúc này, Y Lai mới cảm thấy Lâm Sắt bám dai như đỉa. Y hiện tại đã kết hôn, vợ trước của chồng cư nhiên lại là em gái Lâm Sắt, đúng là âm hồn bất tán. May mà Hải Thần tinh cùng Đế Quốc cách nhau khá xa, Lâm Sắt chỉ là điều khiển từ xa đối phó Hạ gia, sẽ không tự chạy tới đây, bọn họ cũng không có cơ hội gặp mặt.
Mấy ngày sau phát sinh một chuyện. Chuyện này đối với cuộc sống của Y Lai chấn động không ít.
Bác gái của Hạ Diễm cùng hai cô con gái nàng đều là nhân vật tương đối lợi hại. Vị bác gái kia sinh ra ở Kỳ gia - một trong ba gia tộc lớn nhất ở Đế Quốc, là đại tiểu thư Kỳ gia, tính tình ngang bướng, từ nhỏ nhận hết sủng ái, tính tình này sau khi kết hôn cũng không có thay đổi. Nhưng mà, nàng ta cũng không hung hăng đến ngu xuẩn, nàng có cẩn thận tính toán riêng. Trước mặt Hạ lão gia và chồng của nàng, đều vô cùng nghe lời. Còn đối với những hậu bối, thích thì yêu đến tận xương tủy, ghét thì đi đâu cũng đâm chọt. Con cái của nàng cũng kế thừa cái tính này, Y Lai lại xui xẻo, hai người kia đều không thích y.
Bọn họ chán ghét Y Lai, cảm thấy y sinh ra thấp kém, căn bản không xứng với Hạ Diễm, không xứng làm anh dâu bọn họ, nên nghĩ mọi cách để bắt nạt. Hạ Diễm căn bản không rảnh bận tâm Y Lai, điều này càng làm cho hai người kia không kiêng dè gì.
Công nghệ cao phát minh ra rất nhiều trò chơi kích thích.
Như là đem người trực tiếp từ lầu cao ném xuống, trên người không có bất cứ thứ gì ràng buộc, đây hoàn toàn là hình thức nhảy lầu.
Như là đem người đóng trong bọc kín, tấn tốc rút cạn không khí, cảm giác nghẹt thở của cái chết.
Như mô phỏng lại toàn bộ quá trình bị cá sấu nuốt chửng.
Hai người này muốn mang Y Lai nhà quê đi mở mang kiến thức, liền đem y kéo ra ngoài.
Hiện tại, Y Lai cùng tên mập đang đứng trên không trung, dưới chân bọn họ không hề có thứ gì, trên người cũng không có bất kỳ dây thừng, đây là mô phỏng hoàn toàn trò chơi nhảy lầu. Tên mập đã sợ đến chân đều run lên, nếu như hắn tè ra quần, Y Lai cũng sẽ không kinh ngạc.
Có điều Y Lai vẫn là rất cảm động, tên mập này nhát gan muốn chết, lúc biết bọn họ phải đem Y Lai ném xuống, vẫn là toàn thân thịt mỡ nói muốn đi cùng Y Lai.
Chớp mắt một cái, vật vô hình chống đỡ bọn họ cũng biến mất, Y Lai cùng thân thể của tên mập tức tốc rơi xuống. Tên mập hét lên như tiếng heo bị thọc huyết. Mà Y Lai lại rất bình tĩnh, hai đứa nhỏ kia còn tưởng dọa được y, vẫn còn non lắm.
Nhưng mà, Y Lai lại không nghĩ tới, khi y rơi xuống đất, đột nhiên cảm thấy đầu choáng váng, mắt tối sầm lại, liền không khỏi ngã xuống.
"Ha ha, nhìn này, đồ quỷ nhát gan. Bị dọa cho hôn mê luôn rồi."
Đây là câu nói sau cùng Y Lai nghe được, trong thanh âm tràn đầy trào phúng cùng cười nhạo.